Tổ Yêu Giới.

Bên ngoài giao giới thông đạo Thiên Mục Thiềm cùng cao tầng các tộc vẫn đang hào hứng chờ đợi, thậm chí có không ít yêu tu còn lập trại quanh đó ngồi bàn tán xôn xao xem đệ tử nhà mình sẽ gặp được kì ngộ gì.

Cũng không một ai nhắc đến khả năng sẽ bị đồ diệt toàn quân, dù sao Tiểu Thế Giới thì có nguy hiểm bậc nào?
Trong một góc vắng vẻ Hoàng Trùng Tộc chúng tộc nhân cô độc ngồi cùng nhau, tai kiếp qua đi bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm:
"Đại trưởng lão, Thiếu chủ bọn họ sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?" Một vị trưởng lão có chút lo lắng hỏi.

"Làm sao có khả năng, tu vi của Thiếu chủ thậm chí còn vượt qua một số người các ngươi, mà Tiểu Thế Giới đó sẽ uy hiếp được người sao?" Đại trưởng lão khinh thường đáp lời.

"Cũng phải!"
Đúng lúc này, như cảm nhận được cái gì Hoàng Trùng Tộc Trưởng hơi đổi sắc mặt.

Chúng trưởng lão thấy vậy cũng đưa mắt nhìn sang:
"Tộc trưởng, sao rồi?"
Hoàng Trùng Tộc Trưởng không đáp lời mà vội vàng lôi hai miếng ngọc bài từ trong nhẫn trữ vật ra.


Tách!
Một tiếng đồ vật vỡ nát vang lên thanh thúy, ngay lập tức ngọc bài vỡ ra làm hai nửa.

"Đây là!.

"
Đại Trưởng lão biến sắc mặt, đây không phải bản mệnh ngọc bài của hai vị Thiếu chủ sao? Người còn ngọc còn, ngọc nát thân vong!
Hoàng Trùng Tộc Tộc trưởng gương mặt tràn đầy sát khí, đây là con của hắn, chỉ là sinh linh của Tiểu Thế Giới thấp kém lại dám giết hại con trai hắn, thù này không báo thề không làm yêu!
Đại trưởng lão cũng lôi ra một đám ngọc bài khác, nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều đã phá toái.

Chúng trưởng lão thấy cảnh này cũng tức giận không thôi, Thiếu Giáo chủ đều xả ra chuyện thì những người còn lại có thể yên bình được sao?
Lần này phái đi tất cả đều là tinh anh trong tinh anh, tương lai của Hoàng Trùng Tộc đều nhờ vào bọn hắn, thế mà tất cả lại đều bị sát hại, chuyện này phải truy cứu đến cùng!
"Tộc trưởng, chỉ dựa vào sinh linh của Tiểu Thế Giới khó có khả năng sát hại tất cả tinh anh của tộc ta, nếu có thì cũng phải là vài đỉnh tiêm thế lực của bọn chúng cùng xuất quân ngăn cản, nhưng trong thời gian ngắn như vậy hẳn là không có cách nào! "
Đại trưởng lão rất nhanh liền từ trong đau thương thức tỉnh lại, hắn hướng tộc trưởng phân tích.

"Ý ngươi là nói có người âm thầm giúp sức?"
"Rất có khả năng, dù sao không thể chỉ trong thời gian ngắn như vậy đều xảy ra chuyện được!"
"Có khi nào là Mộc Linh Tộc?" Một vị trưởng lão dò hỏi.

"Rất có khả năng, Hắc Mã Thiên Giác Tộc cũng không ngoại trừ, thậm chí! có một số tộc đàn khác lợi dụng xích mích trước đó để ly gián cũng có khả năng!" Đại trưởng lão lại tiếp lời.

Phù!
Hoàng Trùng Tộc Trưởng thở sâu một hơi, hắn đứng dậy dẫn theo tộc lão còn sót lại muốn đem chuyện này bẩm báo cho Yêu Vương, mà sau đó! hắn sẽ xung phong xuất thủ, bắt kẻ đầu xỏ phải trả giá!
Rất nhanh đã đến trước một sơn động, nơi an toạ tạm thời của Thiên Mục Thiềm, cả đám vô cùng cung kính, Hoàng Trùng Tộc Trưởng cao giọng hô to:
"Thuộc hạ có chuyện cầu kiến Yêu Vương đại nhân!"
Hắn vừa dứt lời, một giọng nói hùng hồn trầm ổn từ trong đó vọng ra:
"Có chuyện gì?"
"Đại nhân! Tinh Anh trong tộc được phái đi thăm dò đều! chiến tử!"
"Ngươi nói toàn bộ?" Trong giọng nói Thiên Mục Thiềm cũng có chút khó tin.


"Vâng! "
Trong động, Thiên Mục Thiềm nghe vậy liền trầm mặc, hắn cũng không hiểu rốt cuộc bên đó đã xảy ra chuyện gì, mà chuyện lớn như vậy Hoàng Trùng Tộc không có khả năng lừa dối hắn.

Nhưng trước đó hắn dùng thần niệm thông qua thông đạo dò xét một phen, tuy không cách nào dò xét tường tận nhưng hắn cảm nhận được bên đó đa phần là nhân tộc và cũng không tồn tại khí tức có thể uy hiếp đến hắn, tối đa cũng chỉ đạt tới nửa Yêu Vương, mà Yêu Tộc khi giao thủ cùng cấp đều vượt trội so với nhân tộc, như vậy dựa vào thực lực của những tên được phái đi chắc hẳn có thể dễ dàng ứng đối chứ?
Không lẽ Tiểu Thế Giới này lại là một cái Nhân Hoàng Thành thứ hai?
Thiên Mục Thiềm không thể nào nghĩ tới được người ra tay lại là sinh linh thân mang huyết mạch Bát Đại Hung thú đại danh đỉnh đỉnh, tuy tu vi không bằng nhưng vượt cấp chiến đấu đều vô cùng dễ dàng, bọn chúng chỉ dựa vào huyết mạch áp chế cũng vô thể khiến cho yêu tộc đại quân tự động gục ngã.

Hơn nữa Tổ Yêu Giới lại tấn công đúng lúc Tiểu Thanh Trúc đang cần huyết dịch để tu luyện trọng tố tu vi, tám hung thú đương nhiên sẽ chọn vật tế tốt nhất cho chủ nhân của chúng, chỉ có thể nói những người bị giết đều vô cùng xui xẻo!
Mà đúng lúc này lại không ngừng có những tiếng ca thán từ bên ngoài vọng vào, Thiên Mục Thiềm dùng thần niệm dò xét, lại có tới thêm năm tộc đàn nữa cùng nhau kéo tới, mà lý do đều chỉ có một: Tinh Anh của bọn họ đều không hiểu thấu bị toàn diệt!
Bên ngoài cửa sơn động, Hoàng Trùng Tộc nhìn thấy năm tộc khác lần lượt kéo đến cũng hơi kinh ngạc, mà nhất khi nhìn thấy Hắc Mã Thiên Giác Tộc trong mắt hắn loé lên một tia thù hận, bởi hắn nghĩ rằng rất có khả năng chính là bọn chúng đã gián tiếp nhúng tay hại tộc nhân cùng con của hắn!
Thế nhưng những lời than khóc từ miệng đối phương khiến hắn không khỏi hoài nghi:
"Yêu Vương đại nhân, cầu ngài cho chúng ta một lời giải thích! Tộc nhân của bọn ta khi qua đó đều toàn bộ tử trận!"
"Không phải ngài nói bên đó không có nguy hiểm quá lớn sao?"
"Đúng vậy, mong ngài cho một lời giải thích!"
Hoàng Trùng Tộc Trưởng thầm than một tiếng mấy vị này gan to thật, chất vấn trực tiếp như vậy không sợ chết hay sao?
Lúc này mấy vị tộc trưởng cũng không còn để tâm đến thân phận thuộc hạ nữa, tộc nhân phái đi bị chết sạch không chỉ con của bọn chúng mà còn là tương lai của toàn tộc, Tinh Anh chết hết thực lực tộc đàn bị giảm đến bảy thành, có khi đến ngàn năm sau mới khôi phục được, mà thực lực giảm đi mấy đại tộc khác sẽ để yên sao?
Cho nên bọn họ muốn không phải là lời giải thích mà là một lời đảm bảo, đảm bảo tộc đàm có thể an toàn phát triển!
Trong sơn động Thiên Mục Thiềm cũng nghe rõ những gì bọn họ nói, vừa hay tin hắn không còn cách nào bình tĩnh nữa, một tộc thì cũng thôi đi, đằng này tận sáu tộc liên tiếp, nếu không đem chuyện này sắp xếp ổn thỏa có khi danh tiếng của hắn trong các vị Yêu Vương cũng bị ảnh hưởng, địa vị cũng giảm xuống.

Đến lúc đó cho dù bản thân hắn có tu vi thông thiên thì một thân một mình cũng không làm nên tác dụng gì!
""Được rồi, đều yên lặng cho bổn toạ, thật sự chuyện này ta không hề nghĩ tới, nhưng các ngươi yên tâm, ta sẽ bù đắp thoả đáng không khiến cho các ngươi phải chịu thiệt thòi!"

Thiên Mục Thiềm cất giọng uy nghiêm làm ra quyết định.

"Nhưng Yêu Vương đại nhân!.

"
"Còn có chuyện gì?"
"Thuộc hạ! thuộc hạ muốn vượt giới!" Hoàng Trùng Tộc Trưởng cắn răng đưa ra yêu cầu, Yêu Vương đã lên tiếng không chỉ nói cho những người khác mà là nói cho cả hắn nghe nhưng chuyện này không làm sáng tỏ lòng hắn không yên.

"Các ngươi cũng như vậy?" Thiên Mục Thiềm không trả lời mà hỏi ngược lại những người khác
"Đúng, mong Yêu Vương đại nhân thành toàn!"
"Được, vậy các ngươi hãy tự cẩn thận!"
Nguyên lão mấy đại tộc nghe vậy vừa vui mừng lại vừa mất mát, kết quả như này cũng không sánh bằng nỗi đau của bọn họ nhưng cũng coi như tạm chấp nhận được.

Dù sao những nguyên lão như bọn hắn kinh nghiệm đầy mình, khi sang bên đó nếu có thể lấy trước tiên cơ tìm kiếm cơ duyên đột phá trước những người khác cũng coi như thu hoạch ngoài ý muốn.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương