Xuyên Không Qua Gặp Chân Tình
-
Chương 11-4
_Nói dứt lời Kỳ Lôi ôm nàng vào lòng đi xuống lấy,hai bên là binh lính hộ tống, hắn nhẹ nhàng ôm nàng lên xe ngựa, tên lính đánh xe ngựa không dám chậm trể,vội vã đánh xe đưa vương gia của họ về phủ tướng quân.
_Hơn một khắc trôi qua xe ngựa cũng đã về đến trước cổng tướng phủ,những lính gác cổng thấy xe ngựa này không phải của phủ mình nên họ ngăn lại, một lính gác lên tiếng hỏi tên lính đánh xe, xin hỏi người từ đâu đến vào phủ tìm ai? “Kỳ Lôi đang ngồi trong xe,nghe tiếng tên lính gác hỏi người đánh xe, tay Kỳ Lôi vén màng xe ngựa, đôi mục quan nhìn ra ngoài hướng những tên lính gác cổng đang đứng khẻ lên tiếng nói, ta đây tam vương gia, những lính gác thấy được mặt Kỳ Lôi, vội vàng ôm quyền thi lễ,nô tài thỉnh an vương gia, Kỳ Lôi khẻ gật đầu, tên lính gác chợt lên tiếng nói, để nô tài đánh xe ngựa đưa vương gia vào phủ.Đại tướng quân có lệnh không cho người ngoài vào phủ, xin vương gia hiểu dùm nô tài, Kỳ Lôi nghe tên lính nói, hắn hiểu vương huynh mình vì chuyện nương tử bị bắt vừa qua mà giờ cẩn thận hơn, Kỳ Lôi khẻ gật đầu, tên lính đánh xe vội vàng xuống xe,nhường chỗ cho tên lính trong phủ, còn mình thì đứng sang một bên chờ đợi, đem xe ngựa về trả cho Lâm bộ đầu.
_Cuối cùng xe ngựa cũng vào đến sương phòng riêng của Kỳ Lôi tên lính đánh xe vội vàng xuống xe,đi đến mở cửa phòng cho Kỳ Lôi, hắn hai tay ôm Uyên Nghi xuống ngựa đi thẳng vào phòng, còn tên lính cũng nhẹ nhàng đóng cửa phòng rồi đánh xe ngựa trở ra cổng.
_Vào đến trong phòng Kỳ Lôi ôm nàng đến giường lớn của hắn,nhẹ nhàng đặt cho nàng nằm xấp xuống giường nệm, vì trên lưng nàng cây chủy thủ vẫn còn cấm, Kỳ Lôi nhìn gương mặt xinh xắn của nàng giờ đây vì mất máu mà trở nên tái nhợt, tim hắn chợt nhói đau,đưa tay lên hắn vuốt nhẹ mặt nàng, nhưng chợt nhớ đến việc gì chưa làm, Kỳ Lôi vội vã đi ra hướng tủ đựng dược liệu, tìm trong những lọ dược, hắn lấy ra một cái lo nhỏ màu nâu, đổ hai viên dược từ trong lọ ra lòng bàn tay mình, rồi quay lại bên Uyên Nghi, ngồi xuống giường bên nàng, dùng tay đở Uyên Nghi nằm nghiêng sang bên, một tay giữ người nàng, còn tay kia bỏ từ viên dược vào miệng nàng, bỏ một vien hắn phải dùng miệng thổi hơi vào miệng nàng cho viên dược chạy vào cổ họng,để nàng dễ dàng nuốt viên dược xuống.
_Kỳ Lôi cho Uyên Nghi uống xong hắn lại đở cho nàng nằm lại tư thế lúc đầu, hắn đi ra ngoài cửa sương phòng, miệng gọi lớn, “Đỗ quản gia ông mau đến đây “
_”Đỗ quản gia “lúc này đang xem chừng những gia nhân trong phủ làm việc, nghe tiếng tam vương gia Kỳ Lôi đang gọi mình, ông quay đầu hướng sương phòng Kỳ Lôi mà chạy thục mạng.
_Trong ít giây quản gia đã chạy đến trước mặt Kỳ Lôi, nhưng lúc này ông nói không ra tiếng, vì đang đứng thở hổn hển vì quá mệt, đôi mục quan Kỳ Lôi nhìn ông cười như không cười, hắn để cho ông đở mệt, rồi mới từ tốn căn dặn việc, sau ít giây thở Đỗ quản gia cũng ổn định lại ông ôm quyền thi lễ, chào tam vương gia ngài gọi nô tài có gì căn dặn?
_Kỳ Lôi giờ mới khẻ lên tiếng, ông cho người sang phủ của ta, bảo với tên Tiểu Phúc Tử gia nhân hầu bên cạnh ta, bảo hắn sang đây ta có việc cần hắn làm, và ông nói với gia nhân mang vào phòng ta một chậu nước ấm, vài cái khăn sạch, vài bộ y phục nữ nhân, vãi lụa nhẹ nhàng, loại tốt nhất, nhanh lên nhé quản gia và nấu cho ta cháo tổ yến, khi nào ta gọi thì mang vào,quản gia vội vã gật đầu, ôm quyền thi lễ, để nô tài đi chuẩn bị cho vương gia, nô tài xin phép lui xuống, Kỳ Lôi khẻ gật đầu đồng ý, ông quay lưng chạy một mạch xuống ngự thiện phòng mà căn dặn, còn Kỳ Lôi quay trở vào phòng, không mấy giây,mấy gia nhân đã mang những thứ hắn cần vào để lên bàn rồi ôm quyền thi lễ lui ra,Kỳ Lôi gài chốt cửa phòng, vội vã đến bên giường chuẩn bị cho việc rút cây chủy thủ ra, hắn lấy kéo cắt bỏ y phục trên người Uyên Nghi để tiện rút chủy thủ, mọi thứ sẵn sàng, Kỳ Lôi híc một hơi, tay nắm cây chủy thủ rút mạnh, chủy thủ được rút ra, theo nó là một dòng máu đỏ tươi phun đầy người Kỳ Lôi nhưng hắn chẳn cần để ý, vội vã rắc dược liệu lên vết thương, rồi băng lại cho nàng, hắn thật ôn nhu lau từng vết máu trên người nàng, nhưng không thể mặc y phục vào được chỉ đắp tạm lên người nàng vì hắn sợ làm nàng đau,Kỳ Lôi gom hết những đồ dơ dính máu để sang bên, hắn đắp chăn cho nàng, rồi bản thân đi qua phòng nhỏ kế bên, nhưng cũng trong phòng ngủ của hắn để mà tắm và thay y phục sạch, vì người hắn đã dính đầy máu của nàng, bước vào thùng nước ấm ngâm mình trong nước, máu của nàng tan ra đỏ cả nước tắm Kỳ Lôi nhìn thấy lòng càng quặn thắt, chỉ vì cứu hắn mà nàng thành ra thê thảm như vậy, ân tình này trả làm sao cho vừa, Kỳ Lôi khẻ thở dài buồn bã, tắm xong thay y phục mới Kỳ Lôi nhẹ nhàng bước đến bên giường đưa tay bắt mạch nàng, mạch ổn định, hắn thở nhẹ hơn một chút.
_Hơn một khắc trôi qua xe ngựa cũng đã về đến trước cổng tướng phủ,những lính gác cổng thấy xe ngựa này không phải của phủ mình nên họ ngăn lại, một lính gác lên tiếng hỏi tên lính đánh xe, xin hỏi người từ đâu đến vào phủ tìm ai? “Kỳ Lôi đang ngồi trong xe,nghe tiếng tên lính gác hỏi người đánh xe, tay Kỳ Lôi vén màng xe ngựa, đôi mục quan nhìn ra ngoài hướng những tên lính gác cổng đang đứng khẻ lên tiếng nói, ta đây tam vương gia, những lính gác thấy được mặt Kỳ Lôi, vội vàng ôm quyền thi lễ,nô tài thỉnh an vương gia, Kỳ Lôi khẻ gật đầu, tên lính gác chợt lên tiếng nói, để nô tài đánh xe ngựa đưa vương gia vào phủ.Đại tướng quân có lệnh không cho người ngoài vào phủ, xin vương gia hiểu dùm nô tài, Kỳ Lôi nghe tên lính nói, hắn hiểu vương huynh mình vì chuyện nương tử bị bắt vừa qua mà giờ cẩn thận hơn, Kỳ Lôi khẻ gật đầu, tên lính đánh xe vội vàng xuống xe,nhường chỗ cho tên lính trong phủ, còn mình thì đứng sang một bên chờ đợi, đem xe ngựa về trả cho Lâm bộ đầu.
_Cuối cùng xe ngựa cũng vào đến sương phòng riêng của Kỳ Lôi tên lính đánh xe vội vàng xuống xe,đi đến mở cửa phòng cho Kỳ Lôi, hắn hai tay ôm Uyên Nghi xuống ngựa đi thẳng vào phòng, còn tên lính cũng nhẹ nhàng đóng cửa phòng rồi đánh xe ngựa trở ra cổng.
_Vào đến trong phòng Kỳ Lôi ôm nàng đến giường lớn của hắn,nhẹ nhàng đặt cho nàng nằm xấp xuống giường nệm, vì trên lưng nàng cây chủy thủ vẫn còn cấm, Kỳ Lôi nhìn gương mặt xinh xắn của nàng giờ đây vì mất máu mà trở nên tái nhợt, tim hắn chợt nhói đau,đưa tay lên hắn vuốt nhẹ mặt nàng, nhưng chợt nhớ đến việc gì chưa làm, Kỳ Lôi vội vã đi ra hướng tủ đựng dược liệu, tìm trong những lọ dược, hắn lấy ra một cái lo nhỏ màu nâu, đổ hai viên dược từ trong lọ ra lòng bàn tay mình, rồi quay lại bên Uyên Nghi, ngồi xuống giường bên nàng, dùng tay đở Uyên Nghi nằm nghiêng sang bên, một tay giữ người nàng, còn tay kia bỏ từ viên dược vào miệng nàng, bỏ một vien hắn phải dùng miệng thổi hơi vào miệng nàng cho viên dược chạy vào cổ họng,để nàng dễ dàng nuốt viên dược xuống.
_Kỳ Lôi cho Uyên Nghi uống xong hắn lại đở cho nàng nằm lại tư thế lúc đầu, hắn đi ra ngoài cửa sương phòng, miệng gọi lớn, “Đỗ quản gia ông mau đến đây “
_”Đỗ quản gia “lúc này đang xem chừng những gia nhân trong phủ làm việc, nghe tiếng tam vương gia Kỳ Lôi đang gọi mình, ông quay đầu hướng sương phòng Kỳ Lôi mà chạy thục mạng.
_Trong ít giây quản gia đã chạy đến trước mặt Kỳ Lôi, nhưng lúc này ông nói không ra tiếng, vì đang đứng thở hổn hển vì quá mệt, đôi mục quan Kỳ Lôi nhìn ông cười như không cười, hắn để cho ông đở mệt, rồi mới từ tốn căn dặn việc, sau ít giây thở Đỗ quản gia cũng ổn định lại ông ôm quyền thi lễ, chào tam vương gia ngài gọi nô tài có gì căn dặn?
_Kỳ Lôi giờ mới khẻ lên tiếng, ông cho người sang phủ của ta, bảo với tên Tiểu Phúc Tử gia nhân hầu bên cạnh ta, bảo hắn sang đây ta có việc cần hắn làm, và ông nói với gia nhân mang vào phòng ta một chậu nước ấm, vài cái khăn sạch, vài bộ y phục nữ nhân, vãi lụa nhẹ nhàng, loại tốt nhất, nhanh lên nhé quản gia và nấu cho ta cháo tổ yến, khi nào ta gọi thì mang vào,quản gia vội vã gật đầu, ôm quyền thi lễ, để nô tài đi chuẩn bị cho vương gia, nô tài xin phép lui xuống, Kỳ Lôi khẻ gật đầu đồng ý, ông quay lưng chạy một mạch xuống ngự thiện phòng mà căn dặn, còn Kỳ Lôi quay trở vào phòng, không mấy giây,mấy gia nhân đã mang những thứ hắn cần vào để lên bàn rồi ôm quyền thi lễ lui ra,Kỳ Lôi gài chốt cửa phòng, vội vã đến bên giường chuẩn bị cho việc rút cây chủy thủ ra, hắn lấy kéo cắt bỏ y phục trên người Uyên Nghi để tiện rút chủy thủ, mọi thứ sẵn sàng, Kỳ Lôi híc một hơi, tay nắm cây chủy thủ rút mạnh, chủy thủ được rút ra, theo nó là một dòng máu đỏ tươi phun đầy người Kỳ Lôi nhưng hắn chẳn cần để ý, vội vã rắc dược liệu lên vết thương, rồi băng lại cho nàng, hắn thật ôn nhu lau từng vết máu trên người nàng, nhưng không thể mặc y phục vào được chỉ đắp tạm lên người nàng vì hắn sợ làm nàng đau,Kỳ Lôi gom hết những đồ dơ dính máu để sang bên, hắn đắp chăn cho nàng, rồi bản thân đi qua phòng nhỏ kế bên, nhưng cũng trong phòng ngủ của hắn để mà tắm và thay y phục sạch, vì người hắn đã dính đầy máu của nàng, bước vào thùng nước ấm ngâm mình trong nước, máu của nàng tan ra đỏ cả nước tắm Kỳ Lôi nhìn thấy lòng càng quặn thắt, chỉ vì cứu hắn mà nàng thành ra thê thảm như vậy, ân tình này trả làm sao cho vừa, Kỳ Lôi khẻ thở dài buồn bã, tắm xong thay y phục mới Kỳ Lôi nhẹ nhàng bước đến bên giường đưa tay bắt mạch nàng, mạch ổn định, hắn thở nhẹ hơn một chút.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook