Xuyên Không Nữ Phụ Pk Nữ Chính
-
Chương 34: Nhiệm vụ thứ 2
Vừa đến phòng cô đã hoàn toàn bất ngờ khi mọi người trong nhóm bắn pháo ăn mừng việc cô đứng hạng 5. Họ còn mở một bữa tiệc nho nhỏ để chúc mừng cô nữa chứ. Không khí vui vẻ vô cùng.
Âu Thần: “ Bất ngờ không nè chúc mừng em đạt kết quả cao nha. Anh thật khâm phục trình dộ của mình quá đi mất có thể dạy em giỏi như vậy ha ha ha.”
Vũ Minh bĩu bĩu môi: “ Làm như có một mình cậu phụ đạo em ấy không bằng. Đây là công sức của mọi người biết chưa. Đừng tưởng những chuyện xấu cậu làm lúc phụ đạo cho em ấy không ai biết nhé. Há “
Thương Ly sủng nịnh xoa đầu Amy: “ Quan trọng là em ấy phải thật sự cố gắng chăm chỉ mới đạt được kết quả như vậy. Các cậu tránh qua một bên hết cho tôi Amy bé cưng của tôi là giỏi nhất biết chưa hả.” Nói xong rồi ôm Amy vào lòng. Amy của chúng ta thì bây giờ cứ như người ngoài cuộc xem cuộc vui thôi. Mấy con sói này cãi nhau thật là buồn cười và dễ thương quá mà. Để cho mấy nữ sinh trông trường thấy không biết gây ra đại họa gì đâu nha. Hay là mai mốt mình hết tiền có nên bán họ đi không ta chắc là được giá lắm à nha hí hí hí. ( tg thương cảm giùm mấy anh quá chị đòi bán kìa. Tg ta sẽ méc bọn họ cho ngươi biết Amy rồi mọi người sẽ về đội của ta thôi hí hí hí. Amy tg ngươi muốn thì cứ thử xem. Kết cục như nào ta không biết đâu.)
Tề Vũ im lặng nãy giờ vừa nghe câu bé cưng của tôi thì không nhịn được nữa kéo Amy về phía mình: “ Bỏ móng vuốt của cậu ra khỏi người bảo bối nhanh lên. Cái gì mà bé con của cậu chứ ta khinh đó. Mau mau bỏ ra.” Thế là trong lúc Amy đáng thương của chúng ta còn đang ngơ ngác suy tính cách nào để bán các nam thần này. Làm sao để được giá tốt nhất thì một cuộc chiến tranh đã nổ ra mà không biết.
Hai người cứ lôi qua kéo lại Amy đáng thương vô tội mọi người còn lại thấy vậy cũng vào cuộc chiến. Âu Thần nắm tay Amy bỏ khỏi móng vuốt của bọn họ: “ Các cậu đừng có quá đáng Amy bảo bối không phải đồ vật để cho mọi người tranh giành như vậy nghe rõ chưa hả. Bé cưng là bảo bối của chúng ta biết chưa hả.”
An Dương cũng góp vui: “ Các cậu ở đó mà tranh với giành em ấy mà giận dỗi không cần chúng ta nữa thì biết làm sao? Các cậu không thấy từ nãy tới giờ em ấy vẫn chưa nói câu nào sao chứng tỏ là ghét bỏ sự tranh giành của các cậu a.” Anh quay sang lây lây Amy: “ Bé cưng à mặc kệ bọn họ em ấy à là bảo bối của mọi người. Không phải đồ vật hay thuộc chủ quyền của ai hết.”
Amy sau khi được gọi thì hồi tỉnh không biết việc gì đang xãy ra cả. Chỉ cảm nhận được mùi thuốc súng và những ánh mắt giết người dành cho nhau cảm giác vô cùng nguy hiểm. Amy mở to đôi mắt long lanh vô tội của mình: “ Mọi người đừng như vậy có được không em sợ đó. Mọi chuyện cứ tự nhiên như bình thường là được mà.”
Mọi người đồng loạt há một tiếng rồi không khí lại hòa bình như cũ. Hàn Hàn đến bên cạnh Amy mặt ủy khuất: “ Amy em xem em đã chiếm mất vị trí của anh rồi anh rất đáng thương nha. Em nhất định phải bồi thường cho anh đó.” rồi đầu cậu cọ cọ vào Amy.
Amy vẻ mặt dụ dỗ con nít: “ Tại mọi người dạy tốt quá thôi. Người ta nói danh sư xuất cao đồ mà. Mọi người nói có đúng không nè. Anh muốn bồi thường gì chứ hay là chủ nhật tuần này mình đi tắm biển ha.” Nói xong cô còn xoa xoa đầu dỗ dành anh. Khung cảnh làm cho ai thấy cũng phải buồn cười. ( tg anh Hàn à anh lúc nào cũng cute phô mai que để được chiếm tiện nghi vậy. Trần Hàn muốn lấy được vợ thì phải cute như vậy biết chưa. Tg à ngươi cứ như vậy thì không anh nào dám rước đâu. Tg mặt ủy khuất tại vì đâu có soái ca nào làm nũng với ta đâu chứ bộ. Tg khóc một dòng sông có ai thương tg không nè.”
Mọi người lườm Hàn Hàn một cái thật là khinh bỉ mà có thể nào giữ hình tượng một chút không vậy. Hàn Hàn thấy vậy càng dựa sát vào Amy hơn bắt đầu không an phận thỉnh thoảng còn ăn đậu hủ của cô làm cho những người khác tức đen cả mặt. Anh còn giơ ngón tay xuống chọc tức bọn họ nữa. Muốn đón vợ về nhà phải mặt dày một chút biết chưa hình tượng cái gì chứ anh khinh vào.
Thương Ly giận đen cả mặt thằng nhỏ này chắc lâu lắm rồi không bị ăn đòn nên ngứa da đây mà. Được rồi đợi lát nữa anh đây sẽ gãi ngứa cho chú một chút vậy. Đó cũng là nỗi lòng của tất cả những người còn lại. ( tg lần này Hàn Hàn của chúng ta đáng thương rồi a. Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ a.)
Âu Thần nhìn không nổi nữa Trần Hàn ra còn tiện thể cho cậu một cái nhéo thật mạnh. Hàn Hàn đột nhiên bị nhéo vẻ mặt ủy khuất đang định tố giác tội của ai đó với Amy thì bị mọi người cho một ánh mắt giết người. Thế là cậu biết thân biết phận ngậm ngùi ấm ức không dám nói ra. Vẻ mặt đáng thương vô cùng ( tg trời tạo nghiệt có thể sống người tạo nghiệt không thể sống a. tg rất tội nghiệp anh nhưng ta chỉ là tg nhỏ bé không làm được gì.)
Tề Vũ cũng bắt đầu dùng mỹ nhân kế với Amy. Anh mỉm cười thật tươi nũng nịu: “Amy bảo bối người ta lâu lắm rồi cũng không đi tắm biển đó. Lần này em phải dẫn người ta đi đó nha.”
Vũ Minh lại đen mặt có ai nói cho tôi biết những người bạn trước kia của tôi đâu rồi không. Những người này tôi không quen biết đâu. Có ai có thể lôi họ ra chỗ khác được không vậy. nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại cách này hình như cũng rất có hiệu quả nha hay là mình cũng phải thử mới được. ( tg ngất xỉu toàn tập.)
An Dương vẻ mặt tỏ ra chính nghĩa tới nắm lấy tay Amy: “ Em đừng tin lời của Vũ nói tuần trước anh còn thấy cậu ấy đi biển với một cô nàng nóng bỏng kia kìa.” trong lòng thì âm thầm cười trộm. Amy làm bộ tin lời An Dương cho Tề Vũ một ánh mắt nghi hoặc trong lòng cô cũng cười trộm.
Tề Vũ đáng thương của chúng ta bị vu oan thì đen mặt tức muốn hộc máu. Đúng là nói dối không đổi sắc mặt mà còn cái vẻ mặt chính nghĩa kia là gì chứ. Làm cho người ta tức chết mà cái này gọi là chọc tức người không cần đền mạng phải không?
Anh quay qua Amy vội giải thích: “ Amy à em tuyệt đối không được nghe cậu ta nói nhăn nói cuội đó. Anh là chỉ có mình em thôi đó làm gì có cô gái nào khác chứ. Có cho tiền anh cũng không thèm nhìn người khác đâu.”
Amy thấy vẻ mặt con cún nhỏ vô tội của Tề Vũ thì bật cười thành tiếng. Các anh đừng có dễ thương như thế được không sao? sau này em không nở bán thì làm sao kế hoạch kiếm tiền của cô chưa gì đã bị phá sản triệt để. Cô cố gắng nhịn cười vai rung rung: “ Em tin anh mà đừng có như vậy em không nhịn cười được đây này. Vậy chủ nhật tuần này mọi người rãnh thì chúng ta cùng đi biển nghĩ mát nhé.”
Cả nhóm nghe vậy thì đồng tươi cười đồng ý. Chỉ có riêng Hàn Hàn nhỏ bé của chúng ta thì uất ức trong lòng rõ ràng là phúc lợi anh giành được vậy mà bây giờ phải chia sẽ cho những con sói già ác này là sao? Anh thật không phục mà những tưởng có cuộc hẹn lãng mạn của hai người chưa gì kế hoạch của anh đã bị phá sản rồi hu hu.
Thương Ly đột nhiên nghiêm túc: “ Nãy giờ mọi người chúc mừng cũng đã chúc mừng rồi. Quyết định cuối tuần đi biển nghỉ mát vui chơi. Bây giờ phải vào vấn đề chính rồi nhiệm vụ thứ 2 dành cho Amy bảo bối đây chứ.”
Âu Thần cũng đã lấy lại phong độ soái ca lạnh lùng: “Đúng rồi Amy em đã chuẩn bị tốt tinh thần cho nhiệm vụ thứ 2 chưa nè.”
Amy nở một nụ cười thật tươi tỏa sáng: “ Em đã chuẩn bị tốt rồi. Mọi người cứ nói đi.”
Âu Thần nghe câu trả lời hết sức hài lòng: “ Anh biết em đang học võ ở chỗ của Ly. Nhiệm vụ lần này rất đơn giản chỉ cần em vượt qua khóa huấn luyện quân sự để có thể bảo vệ tốt cho mình là được thông qua rồi.”
Thương Ly vẻ mặt thương xót: “ Mình không muốn em ấy chị nhiều khổ cực như vậy. Không phải có bọn mình bảo vệ em ấy rồi sao? chúng ta có cần suy nghĩ lại xíu không mình thương xót em ấy à. Lúc nãy mình đã không đồng ý nhiệm vụ này rồi.”
Vũ Minh: “ mọi người ai cũng thương xót em ấy không phải riêng cậu. Ai cũng xót em ấy cả. Nhưng mà cậu cũng biết chúng ta được sinh ra trong hào môn xung quanh luôn rình rập những nguy hiểm không ai biết được. Lỡ may một ngày nào đó chúng ta không ở bên cạnh em ấy không phải bây giờ chúng ta thương xót em. Tới lúc nguy hiểm lại là hại em ấy sao, em ấy phải biết cách bảo vệ bản thân thật tốt mới được.”
Amy mỉm cười vui vẻ nắm tay Thương Ly: “Anh yên tâm không sao mà. Cho dù mọi người không đề ra thử thách này em cũng muồn theo mọi người học những kỹ năng đó. Bây giờ xem ra em được lời rồi.”
Tề Vũ sủng nịnh: “ Em nghĩ như vậy là rất tốt a. Mục tiêu cuối cùng của nhiệm vụ là em phải tiếp được bọn anh mỗi người 20 chiêu là được rồi.”
Thương Ly vẻ mặt tự hào: “ Amy anh tự hào về em lắm. Bảo bối của tụi anh làm sao có thể không xuất sắc thua người khác chứ.”
Hàn Hàn bé nhỏ bây giờ mới có cơ hội lên tiếng: “ Yên tâm anh sẽ luôn bên cạnh giúp đỡ ủng hộ em. Có anh ở đây em không cần phải lo gì hết.”
An Dương nhìn đồng hồ vội lên tiếng: “ Đã sắp đến giờ học rồi em mau về lớp đi.”
Amy vui vẻ chào mọi người đi học còn my gió một cái nữa. Còn bạn nhỏ Hàn Hàn của chúng ta thì phải lãnh hậu quả khi chọc tức mọi người. Bạn nhỏ đáng thương của chúng ta không ngừng kêu cứu mạng chạy khắp phòng mà không ai nghe. Đôi mắt to tròn ủy khuất sau này cậu không dám đùa với lửa nữa có được không. Còn những người còn lại có một cuộc khởi động buổi sáng vui vẻ. Thật ra thì họ cũng không ra tay nặng gì chỉ là cho cậu ta biết một bài học thôi.( tg ta cũng muốn bảo vệ Tiểu Hàn Hàn nhưng lực bất tòng tâm a. Anh cố gắng nhé tg đi nơi khác tránh nạn đây.
Âu Thần: “ Bất ngờ không nè chúc mừng em đạt kết quả cao nha. Anh thật khâm phục trình dộ của mình quá đi mất có thể dạy em giỏi như vậy ha ha ha.”
Vũ Minh bĩu bĩu môi: “ Làm như có một mình cậu phụ đạo em ấy không bằng. Đây là công sức của mọi người biết chưa. Đừng tưởng những chuyện xấu cậu làm lúc phụ đạo cho em ấy không ai biết nhé. Há “
Thương Ly sủng nịnh xoa đầu Amy: “ Quan trọng là em ấy phải thật sự cố gắng chăm chỉ mới đạt được kết quả như vậy. Các cậu tránh qua một bên hết cho tôi Amy bé cưng của tôi là giỏi nhất biết chưa hả.” Nói xong rồi ôm Amy vào lòng. Amy của chúng ta thì bây giờ cứ như người ngoài cuộc xem cuộc vui thôi. Mấy con sói này cãi nhau thật là buồn cười và dễ thương quá mà. Để cho mấy nữ sinh trông trường thấy không biết gây ra đại họa gì đâu nha. Hay là mai mốt mình hết tiền có nên bán họ đi không ta chắc là được giá lắm à nha hí hí hí. ( tg thương cảm giùm mấy anh quá chị đòi bán kìa. Tg ta sẽ méc bọn họ cho ngươi biết Amy rồi mọi người sẽ về đội của ta thôi hí hí hí. Amy tg ngươi muốn thì cứ thử xem. Kết cục như nào ta không biết đâu.)
Tề Vũ im lặng nãy giờ vừa nghe câu bé cưng của tôi thì không nhịn được nữa kéo Amy về phía mình: “ Bỏ móng vuốt của cậu ra khỏi người bảo bối nhanh lên. Cái gì mà bé con của cậu chứ ta khinh đó. Mau mau bỏ ra.” Thế là trong lúc Amy đáng thương của chúng ta còn đang ngơ ngác suy tính cách nào để bán các nam thần này. Làm sao để được giá tốt nhất thì một cuộc chiến tranh đã nổ ra mà không biết.
Hai người cứ lôi qua kéo lại Amy đáng thương vô tội mọi người còn lại thấy vậy cũng vào cuộc chiến. Âu Thần nắm tay Amy bỏ khỏi móng vuốt của bọn họ: “ Các cậu đừng có quá đáng Amy bảo bối không phải đồ vật để cho mọi người tranh giành như vậy nghe rõ chưa hả. Bé cưng là bảo bối của chúng ta biết chưa hả.”
An Dương cũng góp vui: “ Các cậu ở đó mà tranh với giành em ấy mà giận dỗi không cần chúng ta nữa thì biết làm sao? Các cậu không thấy từ nãy tới giờ em ấy vẫn chưa nói câu nào sao chứng tỏ là ghét bỏ sự tranh giành của các cậu a.” Anh quay sang lây lây Amy: “ Bé cưng à mặc kệ bọn họ em ấy à là bảo bối của mọi người. Không phải đồ vật hay thuộc chủ quyền của ai hết.”
Amy sau khi được gọi thì hồi tỉnh không biết việc gì đang xãy ra cả. Chỉ cảm nhận được mùi thuốc súng và những ánh mắt giết người dành cho nhau cảm giác vô cùng nguy hiểm. Amy mở to đôi mắt long lanh vô tội của mình: “ Mọi người đừng như vậy có được không em sợ đó. Mọi chuyện cứ tự nhiên như bình thường là được mà.”
Mọi người đồng loạt há một tiếng rồi không khí lại hòa bình như cũ. Hàn Hàn đến bên cạnh Amy mặt ủy khuất: “ Amy em xem em đã chiếm mất vị trí của anh rồi anh rất đáng thương nha. Em nhất định phải bồi thường cho anh đó.” rồi đầu cậu cọ cọ vào Amy.
Amy vẻ mặt dụ dỗ con nít: “ Tại mọi người dạy tốt quá thôi. Người ta nói danh sư xuất cao đồ mà. Mọi người nói có đúng không nè. Anh muốn bồi thường gì chứ hay là chủ nhật tuần này mình đi tắm biển ha.” Nói xong cô còn xoa xoa đầu dỗ dành anh. Khung cảnh làm cho ai thấy cũng phải buồn cười. ( tg anh Hàn à anh lúc nào cũng cute phô mai que để được chiếm tiện nghi vậy. Trần Hàn muốn lấy được vợ thì phải cute như vậy biết chưa. Tg à ngươi cứ như vậy thì không anh nào dám rước đâu. Tg mặt ủy khuất tại vì đâu có soái ca nào làm nũng với ta đâu chứ bộ. Tg khóc một dòng sông có ai thương tg không nè.”
Mọi người lườm Hàn Hàn một cái thật là khinh bỉ mà có thể nào giữ hình tượng một chút không vậy. Hàn Hàn thấy vậy càng dựa sát vào Amy hơn bắt đầu không an phận thỉnh thoảng còn ăn đậu hủ của cô làm cho những người khác tức đen cả mặt. Anh còn giơ ngón tay xuống chọc tức bọn họ nữa. Muốn đón vợ về nhà phải mặt dày một chút biết chưa hình tượng cái gì chứ anh khinh vào.
Thương Ly giận đen cả mặt thằng nhỏ này chắc lâu lắm rồi không bị ăn đòn nên ngứa da đây mà. Được rồi đợi lát nữa anh đây sẽ gãi ngứa cho chú một chút vậy. Đó cũng là nỗi lòng của tất cả những người còn lại. ( tg lần này Hàn Hàn của chúng ta đáng thương rồi a. Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ a.)
Âu Thần nhìn không nổi nữa Trần Hàn ra còn tiện thể cho cậu một cái nhéo thật mạnh. Hàn Hàn đột nhiên bị nhéo vẻ mặt ủy khuất đang định tố giác tội của ai đó với Amy thì bị mọi người cho một ánh mắt giết người. Thế là cậu biết thân biết phận ngậm ngùi ấm ức không dám nói ra. Vẻ mặt đáng thương vô cùng ( tg trời tạo nghiệt có thể sống người tạo nghiệt không thể sống a. tg rất tội nghiệp anh nhưng ta chỉ là tg nhỏ bé không làm được gì.)
Tề Vũ cũng bắt đầu dùng mỹ nhân kế với Amy. Anh mỉm cười thật tươi nũng nịu: “Amy bảo bối người ta lâu lắm rồi cũng không đi tắm biển đó. Lần này em phải dẫn người ta đi đó nha.”
Vũ Minh lại đen mặt có ai nói cho tôi biết những người bạn trước kia của tôi đâu rồi không. Những người này tôi không quen biết đâu. Có ai có thể lôi họ ra chỗ khác được không vậy. nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại cách này hình như cũng rất có hiệu quả nha hay là mình cũng phải thử mới được. ( tg ngất xỉu toàn tập.)
An Dương vẻ mặt tỏ ra chính nghĩa tới nắm lấy tay Amy: “ Em đừng tin lời của Vũ nói tuần trước anh còn thấy cậu ấy đi biển với một cô nàng nóng bỏng kia kìa.” trong lòng thì âm thầm cười trộm. Amy làm bộ tin lời An Dương cho Tề Vũ một ánh mắt nghi hoặc trong lòng cô cũng cười trộm.
Tề Vũ đáng thương của chúng ta bị vu oan thì đen mặt tức muốn hộc máu. Đúng là nói dối không đổi sắc mặt mà còn cái vẻ mặt chính nghĩa kia là gì chứ. Làm cho người ta tức chết mà cái này gọi là chọc tức người không cần đền mạng phải không?
Anh quay qua Amy vội giải thích: “ Amy à em tuyệt đối không được nghe cậu ta nói nhăn nói cuội đó. Anh là chỉ có mình em thôi đó làm gì có cô gái nào khác chứ. Có cho tiền anh cũng không thèm nhìn người khác đâu.”
Amy thấy vẻ mặt con cún nhỏ vô tội của Tề Vũ thì bật cười thành tiếng. Các anh đừng có dễ thương như thế được không sao? sau này em không nở bán thì làm sao kế hoạch kiếm tiền của cô chưa gì đã bị phá sản triệt để. Cô cố gắng nhịn cười vai rung rung: “ Em tin anh mà đừng có như vậy em không nhịn cười được đây này. Vậy chủ nhật tuần này mọi người rãnh thì chúng ta cùng đi biển nghĩ mát nhé.”
Cả nhóm nghe vậy thì đồng tươi cười đồng ý. Chỉ có riêng Hàn Hàn nhỏ bé của chúng ta thì uất ức trong lòng rõ ràng là phúc lợi anh giành được vậy mà bây giờ phải chia sẽ cho những con sói già ác này là sao? Anh thật không phục mà những tưởng có cuộc hẹn lãng mạn của hai người chưa gì kế hoạch của anh đã bị phá sản rồi hu hu.
Thương Ly đột nhiên nghiêm túc: “ Nãy giờ mọi người chúc mừng cũng đã chúc mừng rồi. Quyết định cuối tuần đi biển nghỉ mát vui chơi. Bây giờ phải vào vấn đề chính rồi nhiệm vụ thứ 2 dành cho Amy bảo bối đây chứ.”
Âu Thần cũng đã lấy lại phong độ soái ca lạnh lùng: “Đúng rồi Amy em đã chuẩn bị tốt tinh thần cho nhiệm vụ thứ 2 chưa nè.”
Amy nở một nụ cười thật tươi tỏa sáng: “ Em đã chuẩn bị tốt rồi. Mọi người cứ nói đi.”
Âu Thần nghe câu trả lời hết sức hài lòng: “ Anh biết em đang học võ ở chỗ của Ly. Nhiệm vụ lần này rất đơn giản chỉ cần em vượt qua khóa huấn luyện quân sự để có thể bảo vệ tốt cho mình là được thông qua rồi.”
Thương Ly vẻ mặt thương xót: “ Mình không muốn em ấy chị nhiều khổ cực như vậy. Không phải có bọn mình bảo vệ em ấy rồi sao? chúng ta có cần suy nghĩ lại xíu không mình thương xót em ấy à. Lúc nãy mình đã không đồng ý nhiệm vụ này rồi.”
Vũ Minh: “ mọi người ai cũng thương xót em ấy không phải riêng cậu. Ai cũng xót em ấy cả. Nhưng mà cậu cũng biết chúng ta được sinh ra trong hào môn xung quanh luôn rình rập những nguy hiểm không ai biết được. Lỡ may một ngày nào đó chúng ta không ở bên cạnh em ấy không phải bây giờ chúng ta thương xót em. Tới lúc nguy hiểm lại là hại em ấy sao, em ấy phải biết cách bảo vệ bản thân thật tốt mới được.”
Amy mỉm cười vui vẻ nắm tay Thương Ly: “Anh yên tâm không sao mà. Cho dù mọi người không đề ra thử thách này em cũng muồn theo mọi người học những kỹ năng đó. Bây giờ xem ra em được lời rồi.”
Tề Vũ sủng nịnh: “ Em nghĩ như vậy là rất tốt a. Mục tiêu cuối cùng của nhiệm vụ là em phải tiếp được bọn anh mỗi người 20 chiêu là được rồi.”
Thương Ly vẻ mặt tự hào: “ Amy anh tự hào về em lắm. Bảo bối của tụi anh làm sao có thể không xuất sắc thua người khác chứ.”
Hàn Hàn bé nhỏ bây giờ mới có cơ hội lên tiếng: “ Yên tâm anh sẽ luôn bên cạnh giúp đỡ ủng hộ em. Có anh ở đây em không cần phải lo gì hết.”
An Dương nhìn đồng hồ vội lên tiếng: “ Đã sắp đến giờ học rồi em mau về lớp đi.”
Amy vui vẻ chào mọi người đi học còn my gió một cái nữa. Còn bạn nhỏ Hàn Hàn của chúng ta thì phải lãnh hậu quả khi chọc tức mọi người. Bạn nhỏ đáng thương của chúng ta không ngừng kêu cứu mạng chạy khắp phòng mà không ai nghe. Đôi mắt to tròn ủy khuất sau này cậu không dám đùa với lửa nữa có được không. Còn những người còn lại có một cuộc khởi động buổi sáng vui vẻ. Thật ra thì họ cũng không ra tay nặng gì chỉ là cho cậu ta biết một bài học thôi.( tg ta cũng muốn bảo vệ Tiểu Hàn Hàn nhưng lực bất tòng tâm a. Anh cố gắng nhé tg đi nơi khác tránh nạn đây.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook