Xuyên Không Bất Đắc Dĩ!
-
Chương 5: Buổi hẹn hò bất đắc dĩ !
Chap này các nhân vật còn lại sẽ thi nhau tranh đất diễn, sẽ có độ gây cấn hơn nhầm bảo toàn độ hot cho nhân vật, mình sẽ cho xuất hiện từng người một.
Sáng hôm sau, thời tiết ngày càng se lạnh tụt xuống còn 10 độ C, nhân dân qua lại càng mặc đồ nhiều lớp hơn.
Tại quán cafe chú A Bình, nơi chị tác giả nhà ta còn say ngủ bổng chốc điện thoại reo lên làm nó thức giấc, mắt mũi mù tịt vì ghèn đóng kín. Sau cuốc gỡ ghèn thành công nó đã:
_ A nhô....ai đóa oáp...?
Hiểu Tinh đầu dây:
_ Thần linh ơi! Lâm Tử giờ này cậu còn ngáy ngủ à? Sắp trễ học rồi kìa Nhanh lên đi!
HẢ? Chết con rồi, thôi mình cúp máy thay đồ đây. _ Nó cúp cái tút rồi vận hết công suất thay đồ đánh răng, rửa mặt.
Chú A Bình thấy nó vội vội vàng vàng liền hỏi nó:
_ Chuyện gì vậy?
Nó đáp nhanh: '' _ Con đi học đây sắp chễ òi bái bai chú...ú!
Ê coi chừng xe đó, haizz con bé này!!! _ Chú đành thở dài với nó.
Nó vặn ga xe máy cũ mượn của chú phóng bay bay trên đường ko kịp ăn sáng.
Tiếng còi giao thông thổi '' Quét ''........Chết mụ rồi hổng lẽ mình bị thổi ta? _ Nó căng thẳng.
Nó liều mạng chạy luôn bỏ mặc chiếc xe đằng sau nó bị thổi thương tâm, xe đó ko ai khác ngoài ô tô bốn bánh mới tinh. Chủ nhân ko xa lạ gì lại là cậu chủ nhà họ Du.
_ Haizz... mới sáng sớm thật là xúi quẩy mà. _ Cậu ta càm ràm ông cảnh sát giao thông.
Cậu mở kính xe ra hỏi: _ Này anh có chuyện gì ko? Tôi đang có chuyện gấp đấy, nhanh lên.
Anh cảnh sát nhướng mắt nhìn cậu nói:
_ Anh chạy quá tốc độ đấy, cảm phiền đưa giấy tờ xe ra!
Cậu ta cãi lý: _ Nè anh, lúc nãy có 1 chiếc xe máy còn phóng nhanh hơn tôi sao anh ko thổi mà thổi xe tôi?
Anh ta phản biện: '' _ Xe đó tôi ko thấy chỉ thấy xe anh là vượt quy định vì ô tô ko dc chạy quá tốc độ gây nguy hiểm. ''
Cậu ta bực mình gọi điện cho ai đó rồi bỏ xe lại tự thân đón taxi đi học tiếp. Lên lớp tâm trạng Vỹ Tường ko dc vui làm 2 thằng bạn đành im lìm theo. Lập Tuyên thử hỏi: '' _ Vỹ Tường, cậu sao zậy? ''
Anh ta đáp lửng: _ Xe bị thổi, đi taxi tới! ''
Lực Quân lại chen ngang: '' _ What? Lý do? ''
_ Quá tốc độ! _ Vỹ Tường trả lời cụt ngũn.
Qua phần Nó:_ Haizz... phù! May quá mình ko bị thổi, chút nữa là cuộc đời đi ngắm hoa biên bản roài!
Vừa kịp vào lớp, nó lò mò xuống bàn chót ngồi thở dốc, bụng lại đánh trống đòi ăn nó đành ngủ cho qua cơn.
Bổng rùng mình: '' _ Ôi mẹ ơi sao nay lạnh quá zị chời? Chết nãy đi gấp quên mang vớ ( tất) rồi, cũng may là còn nhớ quơ dc áo ấm. ''
Bên lớp Hiểu Tinh.
_ Trinh Trinh à cậu tối nay có muốn thám hiểm nhà ma với mình không? Hehe mình phát hiện chỗ này hấp dẫn lắm lắm! _ Hiểu Tinh tiến hành dụ dỗ bạn.
Lưu Trinh có vẻ ngao ngán hỏi: '' _ Mà cậu định đi thật á? Hai người thôi sao, ơ ưm mình thấy thôi đi, tối nay lạnh như vậy mà đi vô đó hả thôi mình ở nhà ngủ còn hơn. ''
Ồ vậy mình đi 1 mình sao? _ Hiểu Tinh khá thất vọng.
Lưu Trinh chợt nghĩ tới: '' _ À chúng ta còn 1 người nữa sao cậu ko rủ Lâm Tử ấy, mình thấy cậu ấy cũng dị dị gần giống cậu, có lẽ hợp guu đó. ''
Ờ há tớ quên bén đi! Ơ mà có 2 đứa à phải dc cậu nữa mới vui. _ Hiểu Tinh mắt buồn buồn.
Kế hoạch đi nhà ma sắp hoàn tất thì hoa khôi Nhạc Viện từ lớp khác bước vào cửa cùng cô chủ nhiệm.
Hello...các bạn, mình là Trương Ý Hàm đến từ khoa Piano, chuyện là mình có ý định thành lập 1 nhóm nhạc Rock mang phong cách Rock nhẹ, cá tính để phục vụ cho trường ta chuẩn bị tổ chức cuộc thi âm nhạc với các trường Âm Nhạc khác.
Hiện mình cần tìm 3 bạn nữ hoàn thành nhóm nhạc hoàn chỉnh! _ Ý Hàm thân thiện kêu gọi thành viên.
Mình cần tìm 2 bạn guita điện và guita thường, còn 1 bạn nữ chuyên về Trống và nhất thiết phải cần có giọng hát khỏe, có thể hát tốt và 1 bạn biết Rap.
Nghe tới đây, cả lớp lao nhao lên ai cũng đòi đăng ký càng khiến tình hình rối hơn.
Ầy chết, nếu cứ tuyển theo cách này thì biết khi nào mới xong đây? _ Ý Hàm băn khoăn.
Cứ thế cô nàng đành nhờ các chuyên gia âm nhạc quen biết vào quan sát phụ cô xem có tìm ra dc nhân tố nào khả quan ko.
Trong lúc giảng viên vào kiểm tra bài tập và chất giọng cũng như khả năng tiếp thu nhạc cụ thì có cô ca sĩ chuyên môn theo quan sát.
Mạc Hiểu Tinh, đến lượt em kiểm tra. _ Cô giảng viên đọc tên.
Dạ! Có em thưa cô! _ Hiểu Tinh giơ tay đi lên bục. Cô hít thở sâu lấy tinh thần cầm guita điện vừa gảy vừa hát.
Cô có giọng hát ấm và đầy nội lực làm cho người nghe có cảm giác tràn đầy sức sống làm cho cô ca sĩ có thâm niên kinh nghiệm kia phải chú ý nể phục.
Và tiếp lược em Lưu Trinh, cô gái năng động này mang chất giọng thanh nhẹ và âm vang bay bổng.
Tốt hai em cả kỹ năng đàn, hát rất tốt, có tiềm năng! _ Cô giảng viên và cô ca sĩ kia ko tiếc lời khen.
Về bên lớp Nó - Lâm Tử.
Ý Hàm cũng có mặt tại đó sau khi khảo sát bên kia xong, sau hàng loạt tay trống cừ khôi ra trận vẫn chưa làm cho anh chàng Rapper kia cùng Anh nhạc công trống nổi tiếng trong nước hài lòng.
Cuối cùng là nó, nó dc gọi lên kiểm tra.
Anh chàng nhạc công có tiếng kia yêu cầu nó đánh 1 bản đối với các bạn còn lại độ khó tăng cao.
Hai người chăm chú soi kỹ từng cách cầm dùi và nhịp trống của nó hồi lâu.
Wow.........Tuyệt đấy! Anh nhạc công ngạc nhiên và ngỡ ngàng tột đỉnh với 1 con nhóc khá là nhỏ con nhưng có sức đánh và điêu luyện kinh khủng, vào rất đúng ko sai nhịp nào ý là độ này đối vs các tay trống chuyên nghiệp khác ko phải điều giỡn chơi.
Tay chân linh hoạt, cách chơi thản nhiên nhưng cực kỳ '' Máu.'' Kết thúc trong sự vỗ tay cả lớp.
Anh chàng Rapper kia xem ko rời mắt và yêu cầu nó thử Rap 1 đoạn do anh ta tự chọn trong bài Price Tag của Jessie J.
Đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác, 2 anh lão này phục nó sát đất và tiếp tục yêu cầu bài khó hơn. Nó đã hoàn thành tất cả trong sự '' Sốc '' tập thể này.
Phải nói chất giọng của nó trầm và cực kì khỏe, cộng thêm chất hơi khàn nữa lúc nó đọc những đoạn trầm rất là '' Chất Lừ Cá Tính ''.
Thêm 1 lần nữa anh chàng này hứng thú tăng lên và bảo nó thử vừa đánh trống vừa rap xem sao.
Hai anh chỉ còn biết chấp tay lạy vị thánh Lâm Tử này, 1 điều phải nói vô cùng khó vì trước giờ ít có nghệ sĩ nào trên thế giới vừa rap vừa chơi trống khiếp hồn thế này.
Trống đúng nhịp và rap ko bị ảnh hưởng gì với nhau cả.
( Em đây xin tự cấp bậc sư tôn cho nó)
Công nhận mình chém cũng siêu thiệt.
Sau tất cả 4 em đã về với nhóm. Nhóm nó dc thành lập thành công Lấy tên: '' Witch Girls ''
Lịch tập luyện dc trưởng nhóm là cô nàng nhu mì bé bỏng Trương Ý Hàm sắp xếp.
_____
Trở lại với nam chính và bạn anh ta, chiều nay là cuộc hẹn giữa anh chàng họ Du và cô gái hoa khôi.
Ngồi trên xe cùng 2 thằng bạn Vỹ Tường kể bọn họ nghe chuyện hôm qua, cả bọn thi nhau lượm răng vì cười hả hê.
Lực Quân hưng phấn đòi theo:
_ Cho tụi này theo với, yên tâm bọn tớ chỉ theo xem ko có phá đám đâu mà sợ.
_ Tớ đây tò mò lém rồi đấy, cha ko biết hẹn hò với hoa khôi sẽ như thế nào? _ Lập Tuyên hào hứng ko kém thằng bạn.
Haizz 2 cậu rảnh thật, thích thì hẹn hò thay tớ đê, dù sao tớ chả hứng thú đi theo sự sắp xếp của gia đình, còn cô ta tớ ko bao giờ kết thông gia với nhà bọn họ. _ Cậu ta nhất mực quả quyết.
Đúng 5 giờ chiều, cả ba anh ăn vận sành điệu leo lên chiếc ô tô màu trắng sọc đen mượn xe của Lực Quân đi chung.
Người lái lại là Vỹ Tường, cậu ta lần này ko phóng nhanh như lúc sáng mà cho xe chạy chậm rãi trên đường, 2 thằng bạn đứng ngồi ko yên:
_ Lực Quân ngồi sao chồm lên nhăn nhó: '' Hey, sao chạy gì chậm thế? ''
Lập Tuyên cũng góp câu: _ Cậu định biến xe cậu ta thành xe rùa à?
Vỹ Tường nhếch mép: _ Hừ, chuyện j phải gấp gáp chứ, 2 cậu cứ vô tư ngắm cảnh đê!
Aczzz.... cái thằng định giở trò j ko biết? _ Cả 2 ko chịu dc bèn đồng thanh cằn nhằn vỹ Tường.
...........VÙ...........VÙ........ chiếc xe gắn máy Nó chở Hiểu Tinh chạy ngang, phóng hệt tên lửa vụt ngang qua đầu xe Cậu mất hút để lại làn khói mù mịt làm Vỹ Tường và cả bọn hoảng cả hồn vía.
_ Cái quái gì vừa bay ngang thía? _ Lập Tuyên định thần lại thắc mắc.
_ Phải đó, há chẳng phải là xe máy sao? _ Lực Quân khẳng định.
_ Vỹ Tường cậu có kịp thấy ai quen quen ngồi trên xe máy đó bay qua ko? _ Lực Quân ngờ ngợ.
Uhm... trông dáng quen quen, để tớ ráng cạy não nhớ xem........Đúng rồi! _ Cậu ta đập tay cái bốp vào vô lăng.
Nhớ rồi, chiếc xe máy hồi sáng vượt mặt xe tớ hại tớ bị thổi đây mà, chậc chậc ai mà phóng ghê thế nhỉ? Nhìn trông quen mắt. _ Cậu ta tuôn 1 tràn.
Lúc này Lập Tuyên đang ngồi suy nghĩ bổng la lên: '' _ Tớ thấy rồi, nhìn giống con nhỏ Hiểu Tinh đang ngồi yên sao đấy.
Hả? Vậy người lái xe máy bay đó là ai vậy nhỉ? Gã nào lái liều thế? _ Lực Quân nghĩ mãi ko ra.
Yên lặng, tớ chưa nói xong.....theo con mắt tớ kịp quan sát nói ra có lẽ các cậu ko tin đâu. _ Lập Tuyên vuốt cằm.
Ai vậy? Cậu cứ nói xem..! _ Vỹ Tường vô cùng tò mò về tay lái lụa đó.
Là nhỏ mà cậu chê lùn mà ham nói nhiều hay đi chung vs 2 nhỏ Hiểu Tinh và Lưu Trinh đó. _ Lập Tuyên chắc nịch với tầm nhìn của bản thân.
What...Ch.. Cậu có nhìn lầm ko thế? Sao có thể dc? Con nhóc đó chỉ có một nắm à gan nào mà lái được kiểu đó chứ? _ Vỹ Tường nửa ngờ nửa vực.
Cậu yên tâm, với kinh nghiệm xương máu của tớ là ko sai, nhưng mà cũng lạ nhỉ? Tớ cảm thấy sốc với con mắt của mình rùi. _ Lập Tuyên nhướng mày khó hiểu.
Cổ Lực Quân chau mày: _ Cơ mà, con nhỏ đó có chút éc mà cũm dám phóng xe ào ào thế này, gan cũng to ghê nhỉ hừm hừm...!
Thôi dẹp đi, lo chuyện chính kìa. Cậu lái nhanh đi Vỹ Tường, xem con nhỏ đó lái mà tớ thấy chúng ta nhục ghê, khiếp, đi siêu xe mà ko lợi hại bằng xe máy cùi bắp đó._ Cổ Lực Quân chán nản hối thúc.
*****
Tiếp ở
Sáng hôm sau, thời tiết ngày càng se lạnh tụt xuống còn 10 độ C, nhân dân qua lại càng mặc đồ nhiều lớp hơn.
Tại quán cafe chú A Bình, nơi chị tác giả nhà ta còn say ngủ bổng chốc điện thoại reo lên làm nó thức giấc, mắt mũi mù tịt vì ghèn đóng kín. Sau cuốc gỡ ghèn thành công nó đã:
_ A nhô....ai đóa oáp...?
Hiểu Tinh đầu dây:
_ Thần linh ơi! Lâm Tử giờ này cậu còn ngáy ngủ à? Sắp trễ học rồi kìa Nhanh lên đi!
HẢ? Chết con rồi, thôi mình cúp máy thay đồ đây. _ Nó cúp cái tút rồi vận hết công suất thay đồ đánh răng, rửa mặt.
Chú A Bình thấy nó vội vội vàng vàng liền hỏi nó:
_ Chuyện gì vậy?
Nó đáp nhanh: '' _ Con đi học đây sắp chễ òi bái bai chú...ú!
Ê coi chừng xe đó, haizz con bé này!!! _ Chú đành thở dài với nó.
Nó vặn ga xe máy cũ mượn của chú phóng bay bay trên đường ko kịp ăn sáng.
Tiếng còi giao thông thổi '' Quét ''........Chết mụ rồi hổng lẽ mình bị thổi ta? _ Nó căng thẳng.
Nó liều mạng chạy luôn bỏ mặc chiếc xe đằng sau nó bị thổi thương tâm, xe đó ko ai khác ngoài ô tô bốn bánh mới tinh. Chủ nhân ko xa lạ gì lại là cậu chủ nhà họ Du.
_ Haizz... mới sáng sớm thật là xúi quẩy mà. _ Cậu ta càm ràm ông cảnh sát giao thông.
Cậu mở kính xe ra hỏi: _ Này anh có chuyện gì ko? Tôi đang có chuyện gấp đấy, nhanh lên.
Anh cảnh sát nhướng mắt nhìn cậu nói:
_ Anh chạy quá tốc độ đấy, cảm phiền đưa giấy tờ xe ra!
Cậu ta cãi lý: _ Nè anh, lúc nãy có 1 chiếc xe máy còn phóng nhanh hơn tôi sao anh ko thổi mà thổi xe tôi?
Anh ta phản biện: '' _ Xe đó tôi ko thấy chỉ thấy xe anh là vượt quy định vì ô tô ko dc chạy quá tốc độ gây nguy hiểm. ''
Cậu ta bực mình gọi điện cho ai đó rồi bỏ xe lại tự thân đón taxi đi học tiếp. Lên lớp tâm trạng Vỹ Tường ko dc vui làm 2 thằng bạn đành im lìm theo. Lập Tuyên thử hỏi: '' _ Vỹ Tường, cậu sao zậy? ''
Anh ta đáp lửng: _ Xe bị thổi, đi taxi tới! ''
Lực Quân lại chen ngang: '' _ What? Lý do? ''
_ Quá tốc độ! _ Vỹ Tường trả lời cụt ngũn.
Qua phần Nó:_ Haizz... phù! May quá mình ko bị thổi, chút nữa là cuộc đời đi ngắm hoa biên bản roài!
Vừa kịp vào lớp, nó lò mò xuống bàn chót ngồi thở dốc, bụng lại đánh trống đòi ăn nó đành ngủ cho qua cơn.
Bổng rùng mình: '' _ Ôi mẹ ơi sao nay lạnh quá zị chời? Chết nãy đi gấp quên mang vớ ( tất) rồi, cũng may là còn nhớ quơ dc áo ấm. ''
Bên lớp Hiểu Tinh.
_ Trinh Trinh à cậu tối nay có muốn thám hiểm nhà ma với mình không? Hehe mình phát hiện chỗ này hấp dẫn lắm lắm! _ Hiểu Tinh tiến hành dụ dỗ bạn.
Lưu Trinh có vẻ ngao ngán hỏi: '' _ Mà cậu định đi thật á? Hai người thôi sao, ơ ưm mình thấy thôi đi, tối nay lạnh như vậy mà đi vô đó hả thôi mình ở nhà ngủ còn hơn. ''
Ồ vậy mình đi 1 mình sao? _ Hiểu Tinh khá thất vọng.
Lưu Trinh chợt nghĩ tới: '' _ À chúng ta còn 1 người nữa sao cậu ko rủ Lâm Tử ấy, mình thấy cậu ấy cũng dị dị gần giống cậu, có lẽ hợp guu đó. ''
Ờ há tớ quên bén đi! Ơ mà có 2 đứa à phải dc cậu nữa mới vui. _ Hiểu Tinh mắt buồn buồn.
Kế hoạch đi nhà ma sắp hoàn tất thì hoa khôi Nhạc Viện từ lớp khác bước vào cửa cùng cô chủ nhiệm.
Hello...các bạn, mình là Trương Ý Hàm đến từ khoa Piano, chuyện là mình có ý định thành lập 1 nhóm nhạc Rock mang phong cách Rock nhẹ, cá tính để phục vụ cho trường ta chuẩn bị tổ chức cuộc thi âm nhạc với các trường Âm Nhạc khác.
Hiện mình cần tìm 3 bạn nữ hoàn thành nhóm nhạc hoàn chỉnh! _ Ý Hàm thân thiện kêu gọi thành viên.
Mình cần tìm 2 bạn guita điện và guita thường, còn 1 bạn nữ chuyên về Trống và nhất thiết phải cần có giọng hát khỏe, có thể hát tốt và 1 bạn biết Rap.
Nghe tới đây, cả lớp lao nhao lên ai cũng đòi đăng ký càng khiến tình hình rối hơn.
Ầy chết, nếu cứ tuyển theo cách này thì biết khi nào mới xong đây? _ Ý Hàm băn khoăn.
Cứ thế cô nàng đành nhờ các chuyên gia âm nhạc quen biết vào quan sát phụ cô xem có tìm ra dc nhân tố nào khả quan ko.
Trong lúc giảng viên vào kiểm tra bài tập và chất giọng cũng như khả năng tiếp thu nhạc cụ thì có cô ca sĩ chuyên môn theo quan sát.
Mạc Hiểu Tinh, đến lượt em kiểm tra. _ Cô giảng viên đọc tên.
Dạ! Có em thưa cô! _ Hiểu Tinh giơ tay đi lên bục. Cô hít thở sâu lấy tinh thần cầm guita điện vừa gảy vừa hát.
Cô có giọng hát ấm và đầy nội lực làm cho người nghe có cảm giác tràn đầy sức sống làm cho cô ca sĩ có thâm niên kinh nghiệm kia phải chú ý nể phục.
Và tiếp lược em Lưu Trinh, cô gái năng động này mang chất giọng thanh nhẹ và âm vang bay bổng.
Tốt hai em cả kỹ năng đàn, hát rất tốt, có tiềm năng! _ Cô giảng viên và cô ca sĩ kia ko tiếc lời khen.
Về bên lớp Nó - Lâm Tử.
Ý Hàm cũng có mặt tại đó sau khi khảo sát bên kia xong, sau hàng loạt tay trống cừ khôi ra trận vẫn chưa làm cho anh chàng Rapper kia cùng Anh nhạc công trống nổi tiếng trong nước hài lòng.
Cuối cùng là nó, nó dc gọi lên kiểm tra.
Anh chàng nhạc công có tiếng kia yêu cầu nó đánh 1 bản đối với các bạn còn lại độ khó tăng cao.
Hai người chăm chú soi kỹ từng cách cầm dùi và nhịp trống của nó hồi lâu.
Wow.........Tuyệt đấy! Anh nhạc công ngạc nhiên và ngỡ ngàng tột đỉnh với 1 con nhóc khá là nhỏ con nhưng có sức đánh và điêu luyện kinh khủng, vào rất đúng ko sai nhịp nào ý là độ này đối vs các tay trống chuyên nghiệp khác ko phải điều giỡn chơi.
Tay chân linh hoạt, cách chơi thản nhiên nhưng cực kỳ '' Máu.'' Kết thúc trong sự vỗ tay cả lớp.
Anh chàng Rapper kia xem ko rời mắt và yêu cầu nó thử Rap 1 đoạn do anh ta tự chọn trong bài Price Tag của Jessie J.
Đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác, 2 anh lão này phục nó sát đất và tiếp tục yêu cầu bài khó hơn. Nó đã hoàn thành tất cả trong sự '' Sốc '' tập thể này.
Phải nói chất giọng của nó trầm và cực kì khỏe, cộng thêm chất hơi khàn nữa lúc nó đọc những đoạn trầm rất là '' Chất Lừ Cá Tính ''.
Thêm 1 lần nữa anh chàng này hứng thú tăng lên và bảo nó thử vừa đánh trống vừa rap xem sao.
Hai anh chỉ còn biết chấp tay lạy vị thánh Lâm Tử này, 1 điều phải nói vô cùng khó vì trước giờ ít có nghệ sĩ nào trên thế giới vừa rap vừa chơi trống khiếp hồn thế này.
Trống đúng nhịp và rap ko bị ảnh hưởng gì với nhau cả.
( Em đây xin tự cấp bậc sư tôn cho nó)
Công nhận mình chém cũng siêu thiệt.
Sau tất cả 4 em đã về với nhóm. Nhóm nó dc thành lập thành công Lấy tên: '' Witch Girls ''
Lịch tập luyện dc trưởng nhóm là cô nàng nhu mì bé bỏng Trương Ý Hàm sắp xếp.
_____
Trở lại với nam chính và bạn anh ta, chiều nay là cuộc hẹn giữa anh chàng họ Du và cô gái hoa khôi.
Ngồi trên xe cùng 2 thằng bạn Vỹ Tường kể bọn họ nghe chuyện hôm qua, cả bọn thi nhau lượm răng vì cười hả hê.
Lực Quân hưng phấn đòi theo:
_ Cho tụi này theo với, yên tâm bọn tớ chỉ theo xem ko có phá đám đâu mà sợ.
_ Tớ đây tò mò lém rồi đấy, cha ko biết hẹn hò với hoa khôi sẽ như thế nào? _ Lập Tuyên hào hứng ko kém thằng bạn.
Haizz 2 cậu rảnh thật, thích thì hẹn hò thay tớ đê, dù sao tớ chả hứng thú đi theo sự sắp xếp của gia đình, còn cô ta tớ ko bao giờ kết thông gia với nhà bọn họ. _ Cậu ta nhất mực quả quyết.
Đúng 5 giờ chiều, cả ba anh ăn vận sành điệu leo lên chiếc ô tô màu trắng sọc đen mượn xe của Lực Quân đi chung.
Người lái lại là Vỹ Tường, cậu ta lần này ko phóng nhanh như lúc sáng mà cho xe chạy chậm rãi trên đường, 2 thằng bạn đứng ngồi ko yên:
_ Lực Quân ngồi sao chồm lên nhăn nhó: '' Hey, sao chạy gì chậm thế? ''
Lập Tuyên cũng góp câu: _ Cậu định biến xe cậu ta thành xe rùa à?
Vỹ Tường nhếch mép: _ Hừ, chuyện j phải gấp gáp chứ, 2 cậu cứ vô tư ngắm cảnh đê!
Aczzz.... cái thằng định giở trò j ko biết? _ Cả 2 ko chịu dc bèn đồng thanh cằn nhằn vỹ Tường.
...........VÙ...........VÙ........ chiếc xe gắn máy Nó chở Hiểu Tinh chạy ngang, phóng hệt tên lửa vụt ngang qua đầu xe Cậu mất hút để lại làn khói mù mịt làm Vỹ Tường và cả bọn hoảng cả hồn vía.
_ Cái quái gì vừa bay ngang thía? _ Lập Tuyên định thần lại thắc mắc.
_ Phải đó, há chẳng phải là xe máy sao? _ Lực Quân khẳng định.
_ Vỹ Tường cậu có kịp thấy ai quen quen ngồi trên xe máy đó bay qua ko? _ Lực Quân ngờ ngợ.
Uhm... trông dáng quen quen, để tớ ráng cạy não nhớ xem........Đúng rồi! _ Cậu ta đập tay cái bốp vào vô lăng.
Nhớ rồi, chiếc xe máy hồi sáng vượt mặt xe tớ hại tớ bị thổi đây mà, chậc chậc ai mà phóng ghê thế nhỉ? Nhìn trông quen mắt. _ Cậu ta tuôn 1 tràn.
Lúc này Lập Tuyên đang ngồi suy nghĩ bổng la lên: '' _ Tớ thấy rồi, nhìn giống con nhỏ Hiểu Tinh đang ngồi yên sao đấy.
Hả? Vậy người lái xe máy bay đó là ai vậy nhỉ? Gã nào lái liều thế? _ Lực Quân nghĩ mãi ko ra.
Yên lặng, tớ chưa nói xong.....theo con mắt tớ kịp quan sát nói ra có lẽ các cậu ko tin đâu. _ Lập Tuyên vuốt cằm.
Ai vậy? Cậu cứ nói xem..! _ Vỹ Tường vô cùng tò mò về tay lái lụa đó.
Là nhỏ mà cậu chê lùn mà ham nói nhiều hay đi chung vs 2 nhỏ Hiểu Tinh và Lưu Trinh đó. _ Lập Tuyên chắc nịch với tầm nhìn của bản thân.
What...Ch.. Cậu có nhìn lầm ko thế? Sao có thể dc? Con nhóc đó chỉ có một nắm à gan nào mà lái được kiểu đó chứ? _ Vỹ Tường nửa ngờ nửa vực.
Cậu yên tâm, với kinh nghiệm xương máu của tớ là ko sai, nhưng mà cũng lạ nhỉ? Tớ cảm thấy sốc với con mắt của mình rùi. _ Lập Tuyên nhướng mày khó hiểu.
Cổ Lực Quân chau mày: _ Cơ mà, con nhỏ đó có chút éc mà cũm dám phóng xe ào ào thế này, gan cũng to ghê nhỉ hừm hừm...!
Thôi dẹp đi, lo chuyện chính kìa. Cậu lái nhanh đi Vỹ Tường, xem con nhỏ đó lái mà tớ thấy chúng ta nhục ghê, khiếp, đi siêu xe mà ko lợi hại bằng xe máy cùi bắp đó._ Cổ Lực Quân chán nản hối thúc.
*****
Tiếp ở
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook