Xà Quân
-
Chương 29
Duyên đến duyên đi đều tự nhiên, hợp cũng vội vàng, tán cũng vội vàng, từ oan gia đến làm người yêu cũng là như thế, đám người đang bắt bọn họ cũng là những tên như thế.
Bất quá chỉ trong nháy mắt tất cả mọi chuyện đều xoay ngược.”Yêu quái a ——!” Một tiếng kêu sợ hãi liền đơn giản khái quát, đem bọn tay cầm ống nước tay cầm dưa hấu đao đều chạy trối chết.
Ngoại trừ A quân, hiện tại ở chổ này chỉ còn có hai con người ——Vũ Văn Vân Lưu cùng Hiên Viên Hàn Tuyết.
Một người là trốn không thoát, một người là không có trốn.
Xà quân kế sát ở phía sau Vũ Văn, tay trái cuốn lấy thắt lưng hắn, ngón tay phải nhẹ nhàng mà chạm vào hầu kết của hắn.
“Không cần lộn xộn.” Y thấp giọng cảnh cáo.
Vì thế Vũ Văn không hề động, cứng ngắt đứng yên.
“Không cần......” Sợ nháo tai nạn chết người, A Quân cố tìm lời để ngăn cản.
Nếu xà đã muốn bắt lấy con chuột, ngươi có thể dùng lời nói để bắt nó phải nhả ra sao? A Quân muốn nói nhưng lí trí ngăn hắn nên đè nén lại trong lòng thì hơn.
Hắn lại nhìn Hiên Viên Hàn Tuyết, vị lão Đại kia mặt lại không hề đổi sắc.
“Vì cái gì ngươi không trốn?” Xà quân đem ánh mắt hất đầu hướng về người kia.
“Đi ra hành tẩu giang hồ quan trọng nhất chính là tình nghĩa. Vũ Văn mười lăm tuổi đã cùng ta bôn ba khắp chốn, đến nay đã được mười năm. Nếu lão Đại ta liền như vậy bỏ hắn lại dẫn đầu chạy thoát chẳng phải ngay cả cầm thú cũng không bằng sao, sau này chết đi ta còn mặt mũi nào mà gặp lại hắn?”
“Ngươi không sợ chết?”
“Chẳng lẽ chết đối với ngươi quả thật rất đáng sợ sao?” Hiên Viên hỏi lại.
“Ha ha ha ha!” Xà quân cười to. A Quân lúc này cảm giác được khi người nọ cười, có thể nói là vô cùng tuấn mỹ mà làm cho lòng người ta lạnh.
“Hảo, ta không giết ngươi. Chúng ta cùng giao dịch được không?” Xà quân nói.
“Ngươi nói ra yêu cầu đi.” Hiên viên đáp lại nói.
“Tên bạn hữu này của ta là vô tội.”
“Có cái gì chứng minh?”
“Hiện tại là ngươi định đoạt hay là ta định đoạt?” Xà quân khóe miệng hơi hơi nhếch lên.
“Đương nhiên là ngươi, ngươi đang ở thế thượng phong, ngươi nói cái gì tất nhiên cái đó đều đúng. Đương nhiên, ta có thể cam đoan ta tuyệt đối sẽ không tìm hắn gây phiền toái, vô luận hắn có phải vô tội hay không, thế được chưa?”
“Ngươi......”
Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời nghe được một câu chấp thuận mà lại làm cho người ta nghẹn họng như thế này, A Quân nhìn sang Xà quân tay phải hơi hơi run run, chỉ một chữ “Ngươi” liền sau không có nói tiếp, xem ra là đang sinh khí.
“Bình tĩnh một chút......” Vẫn là hắn không muốn làm hại chết người a, A quân nhanh chóng chạy tới cầm lấy tay phải của hắn. Trời cao có biết bao chi đức, nên bảo hộ cho con chuột trong lòng xà kia đi, ai......
“Ta đang đàm phán ngươi đứng đợi một bên đi!” Không nghĩ tới xà kia nhưng lại hướng hắn gầm nhẹ, đây là lần đầu tiên y làm như thế đối với hắn.
Bất quá chỉ trong nháy mắt tất cả mọi chuyện đều xoay ngược.”Yêu quái a ——!” Một tiếng kêu sợ hãi liền đơn giản khái quát, đem bọn tay cầm ống nước tay cầm dưa hấu đao đều chạy trối chết.
Ngoại trừ A quân, hiện tại ở chổ này chỉ còn có hai con người ——Vũ Văn Vân Lưu cùng Hiên Viên Hàn Tuyết.
Một người là trốn không thoát, một người là không có trốn.
Xà quân kế sát ở phía sau Vũ Văn, tay trái cuốn lấy thắt lưng hắn, ngón tay phải nhẹ nhàng mà chạm vào hầu kết của hắn.
“Không cần lộn xộn.” Y thấp giọng cảnh cáo.
Vì thế Vũ Văn không hề động, cứng ngắt đứng yên.
“Không cần......” Sợ nháo tai nạn chết người, A Quân cố tìm lời để ngăn cản.
Nếu xà đã muốn bắt lấy con chuột, ngươi có thể dùng lời nói để bắt nó phải nhả ra sao? A Quân muốn nói nhưng lí trí ngăn hắn nên đè nén lại trong lòng thì hơn.
Hắn lại nhìn Hiên Viên Hàn Tuyết, vị lão Đại kia mặt lại không hề đổi sắc.
“Vì cái gì ngươi không trốn?” Xà quân đem ánh mắt hất đầu hướng về người kia.
“Đi ra hành tẩu giang hồ quan trọng nhất chính là tình nghĩa. Vũ Văn mười lăm tuổi đã cùng ta bôn ba khắp chốn, đến nay đã được mười năm. Nếu lão Đại ta liền như vậy bỏ hắn lại dẫn đầu chạy thoát chẳng phải ngay cả cầm thú cũng không bằng sao, sau này chết đi ta còn mặt mũi nào mà gặp lại hắn?”
“Ngươi không sợ chết?”
“Chẳng lẽ chết đối với ngươi quả thật rất đáng sợ sao?” Hiên Viên hỏi lại.
“Ha ha ha ha!” Xà quân cười to. A Quân lúc này cảm giác được khi người nọ cười, có thể nói là vô cùng tuấn mỹ mà làm cho lòng người ta lạnh.
“Hảo, ta không giết ngươi. Chúng ta cùng giao dịch được không?” Xà quân nói.
“Ngươi nói ra yêu cầu đi.” Hiên viên đáp lại nói.
“Tên bạn hữu này của ta là vô tội.”
“Có cái gì chứng minh?”
“Hiện tại là ngươi định đoạt hay là ta định đoạt?” Xà quân khóe miệng hơi hơi nhếch lên.
“Đương nhiên là ngươi, ngươi đang ở thế thượng phong, ngươi nói cái gì tất nhiên cái đó đều đúng. Đương nhiên, ta có thể cam đoan ta tuyệt đối sẽ không tìm hắn gây phiền toái, vô luận hắn có phải vô tội hay không, thế được chưa?”
“Ngươi......”
Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời nghe được một câu chấp thuận mà lại làm cho người ta nghẹn họng như thế này, A Quân nhìn sang Xà quân tay phải hơi hơi run run, chỉ một chữ “Ngươi” liền sau không có nói tiếp, xem ra là đang sinh khí.
“Bình tĩnh một chút......” Vẫn là hắn không muốn làm hại chết người a, A quân nhanh chóng chạy tới cầm lấy tay phải của hắn. Trời cao có biết bao chi đức, nên bảo hộ cho con chuột trong lòng xà kia đi, ai......
“Ta đang đàm phán ngươi đứng đợi một bên đi!” Không nghĩ tới xà kia nhưng lại hướng hắn gầm nhẹ, đây là lần đầu tiên y làm như thế đối với hắn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook