Xà Quân Như Mặc
Chương 26: Cùng xà cộng vũ

Trân Châu ở trong phòng cười thầm, xem ra là thành công! Sau đó cố ý chậm rãi rời khỏi giường, tinh tưởng không bao lâu nữa khi nàng đến phòng Bắc Dao Quang sẽ nhìn thấy một khối thi thể không trọn vẹn.

Tiếng thét chói tai làm cho Tư Đồ Y cùng Hắc Nô lập tức tỉnh ngủ, bất chấp quần áo không chỉnh tề, lập tức cầm lấy cây quạt ở đầu giường rồi xông ra ngoài, tìm kiếm phương hướng thì thấy nghe tiếng thét chói tai truyền ra từ phòng Bắc Dao Quang…

Còn lúc này trong phòng, sau khi Bắc Dao Quang thét ra một tiếng chói tai kia, thì một nửa đám rắn nhỏ bị chấn kinh đến mức bất động trên giường, đám còn lại thì bỏ chạy trối chết, lục thúy xà cũng bị tiếng thét chói tai của nàng làm cho rớt xuống khỏi người Bắc Dao Quang, chỉ còn cái đuôi là còn quấn trên cổ nàng.

Sau đó nương ánh trăng, Bắc Dao Quang cố gắng nhìn rõ bộ dáng lục thúy xà, vừa nhìn thấy thì lại một tiếng thét chói tai nữa vang lên, lục thúy xà lại lần nữa bị kinh hách, đang lúc định bỏ chạy thì cửa phòng lại bị ai đó dùng sức đá văng, hai thân ảnh bay vào phòng cũng đã nhìn thấy trên mặt đất có rất nhiều rắn.

Hắc Nôi cũng thét lên một tiếng, vội bỏ chạy ra ngoài, Tư Đồ Y cũng nuốt một ngụm khí lạnh, người đã nhảy lên trên bàn, từ nhỏ tới lớn hắn chưa từng thấy một số lượng rắn lớn như vậy, cho nên chân tay cũng mềm đi.

Bắc Dao Quang vẫn tiếp tục thét lên, Tư Đồ Y cũng đã nhìn thấy lục thúy xà đang bám trên cổ nàng, đang tính dùng quạt làm ám khí đánh rớt nó thì Bắc Dao Quang lúc này lại bất ngờ dùng tốc độ sét đánh nắm lấy chỗ cách đuôi của lục thúy xà bảy tấc, rồi quay vòng vòng nó ở trước mặt, lại “ a” một tiếng.

Lúc này cả Tư Đồ Y lẫn lục thúy xà nghe tiếng a của nàng đầy sự hưng phấn cùng kích động khiến cho một người, một xà há hốc mồm. Chót đuôi bị nàng nắm lấy nên lục thúy xà cho dù muốn phản kháng cũng không có khí lực, còn Tư Đồ Y thì đang nghĩ mắt với tai của hắn chắc là có vấn đề, nếu hắn không nhìn lầm thì nữ nhân này hình như không có sợ rắn., ngược lại còn thích nữa là đằng khác. Tiếng thét thất thanh đầu tiên là vì bất ngờ mà hoảng hốt, còn tiếng thứ hai cùng tiếng thứ ba này thì giống như gặp được bảo bối.

Nàng còn không chút sợ hãi mà nắm lấy chót đuôi của lục thúy xà, cẩn thận ngắm ngía nó, hắn nghĩ nếu con rắn kia hé miệng ra thì đầu lưỡi của nó có thể chạm vào mắt của nàng, vậy mà hắn cùng Hắc Nô còn quần áo không chỉnh tề, vội vàng phá cửa sổ mà đến cứu nàng, quả thực giống như biểu diễn trò hề, cái trán của Tư Đồ Y không khỏi nhăn lại.

” Bắc Dao cô nương, có phải ngươi nên giải thích gì đó với ta không?”, Tư Đồ Y nhìn cả đám rắn có tới gần ngàn con đang ngẩng cao đầu trên mặt đất mà lòng đầy cảm thán, chẳng lẽ nữ nhân này là xà yêu nên mới có thể triệu hồi cả một đàn rắn khổng lồ như vậy?

“Vật nhỏ này thật là xinh đẹp nha, không biết có độc hay không a”, Bắc Dao Quang vừa nhìn lục thúy xà, vừa dùng tay muốn mở miệng của nó ra xem, hoàn toàn không để ý đến sự giảy dụa cùng kháng cự của lục thúy xà, cũng như hoàn toàn không để ý đến sự hiện diện của Tư Đồ Y trong phòng, làm cho trán hắn đổ mồ hôi lạnh, nói lớn giọng hơn “ Bắc Dao tiểu thư, trong tay ngươi là một con rắn, ngươi có nhìn thấy hay không?”

Tư Đồ y hiện tại khẳng định Bắc Dao Quang là người, chứ không phải là yêu, thế gian này làm gì có yêu quái như vậy? bất quá nàng là người, nhưng tuyệt đối không phải là một người bình thường, hắn lớn như vậy chưa từng thấy một nữ nhân bình thường nào nắm lấy độc xà mà hưng phấn hét chói tai như vậy, lại còn khen nó là “ vật nhỏ xinh đẹp”. Hơn nữa đây còn là loại xà kịch độc, bị nó cắn một cái thì trong khoảnh khắc sẽ chết đi, ngay cả thần y cũng không cứu được, hắn không hành động lỗ màng của nàng gây nên hậu quả, càng lo lắng nếu đám rắn dưới đất đồng loạt bò lên bàn thì hắn có thể toàn thân trở ra ngoài hay không?

” A, Tư Đồ công tử ngươi sao lại ở trong này”, lúc này Bắc Dao Quang mới ngẩng đầu lên, kinh ngạc như vừa mới phát hiện ra sự tồn tại của Tư Đồ Y, tay nắm lục thúy xà cũng không quên quay càng lúc càng nhanh.

” Bắc Dao tiểu thư chẳng lẽ đã quên tiếng thét chói tai của ngươi đã đưa tại hạ tới đây?”, Tư Đồ Y nếu không thấy đám rắn thì sẽ nghĩ là Bắc Dao Quang cố ý câu dẫn hắn, cố tình phát ra tiếng thét chói tai để dẫn hắn tới đây.

“Thật xấu hổ, Tư Đồ công tử, ta chỉ là kinh ngạc, đang ngủ lại tỉnh giấc nhìn thấy một đôi mắt sáng quắc nhìn mình nên mới bị kinh hãi, làm ảnh hưởng giấc ngủ của ngươi, nếu sớm biết là tiểu tử đáng yêu như thế này, ta sẽ không kêu”, Bắc Dao Quang ra sức giải thích, lại nhìn lục thúy xà với ánh mắt tán thưởng không thôi.

Nàng thích hết thảy những gì xinh đẹp, cho dù là người hay động vật, chỉ cần là xinh đẹp thì nàng đều thích, mà có rắn nhỏ này cả người xanh biếc, còn có đôi mắt sáng cùng màu, quả thực là sủng vật hoàn mỹ nhất trong lòng nàng, nàng quyết định về sau sẽ nuôi dưỡng nó.

” Đáng yêu? Bắc Dao tiểu thư, trong tay ngươi là loài rắn kịch độc, còn không mau ném đi?”, Tư Đồ T nhìn đàn rắng đang có xu hướng bò lên giường, vội vàng kêu lên

” Có độc? Ta cũng sớm đoán ra, vật càng xinh đẹp thì càng độc, nó cần dựa vào điểm gì đó để tự bảo hộ bản thân, có độc là bình thường. Bất quá sao nó lại chạy đến trên giường của ta”, Bắc Dao Quang lơ đễnh mỉm cười, sau này cùng lắm thì nhổ răng nọc của nó là ổn thôi.

“Ngươi nếu không ném nó đi thì xin để cho tại hạ về phòng, Bắc Dao tiểu thư ở lại làm bạn với đàn vật nhỏ xinh đẹp này đi”, Tư Đồ Y nghĩ hắn chắc bị điên rồi, nếu không sao lại ở đây trò chuyện cũn nữ nhân đầu óc không bình thường này? Đàn rắn di động trên mặt đất làm cho sức chịu đựng của hắn đã đến cực điểm, thêm một chút nữa cũng không chịu nổi nữa.

” A–, cứu mạng a! sao lại có nhiều rắn như vậy?”, Bắc Dao Quang theo tầm mắt của hắn nhìn xuống mặt đất, tiếng thét chói tai lại vang lên, thiếu chút nữa là phá luôn màng nhĩ của Tư Đồ Y. Ngón tay chỉ vào đàn rắn trên mặt đất của Bắc Dao Quang run rung, lục thúy xà trên tay nàng cũng lập tức thoát khỏi mà trườn xuống giường. Tư Đồ Y thấy con rắn kia vừa rơi xuống giường, liền bất chấp tình trạng của lỗ tai, lập tức đểm nhẹ một cái, chân đã bay nhanh đến bên giường, đỡ lấy Bắc Dao Quang đang muốn xụi lơ, nhào ra ngoài cửa sổ, chỉ sợ ở lại thêm chút nữa, nàng có thể bị con rắn kia cắn cho một cái.

Vừa rơi xuống đất đã gặp Hắc Nô đó “ công, công tử, ngươi không sao chứ?”

” Ta không sao, ngươi bỏ chạy thật nhanh a!” Tư Đồ Y nhìn hắn trách cứ một cái, đồng thời cũng đỡ Bắc Dao Quang dậy “ Bắc Dao tiểu thư, ngươi không sao chứ?”

“Không sao, thật nhiều rắn, sao lại có nhiều rắn ở trong phòng ta như vậy?”, Bắc Dao Quang vẫn còn sợ hãi nên dựa vào lòng Tư Đồ Y, có chút chưa hoàn hồn, nàng thích con rắn nhỏ xinh đẹp kia nhưng gặp một lúc nhiều rắn như vậy thì không thể không sợ.

“Tại hạ làm sao biết được”, sự trầm ổn của Tư Đồ Y lúc này chẳng thấy đâu, hắn lớn như vậy cũng chưa từng chật vật như lúc này.

“Tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?”, Bắc Dao Quang có chút tiếc hận lại có chút sợ hãi nhìn phòng của nàng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương