Edit: Lynn
Nhà họ Diệp kinh doanh rất nhiều ngành nghề, từ lĩnh vực công nghệ cao cho đến hàng tiêu dùng, trong đó nổi tiếng nhất là tập đoàn Giang Hoa – tập đoàn huyết mạch của nhà họ Diệp.
Địa vị của tập đoàn Giang Hoa vô cùng lớn, các vị trí quản lý cấp cao tại trụ sở của tập đoàn hầu như đều là thành viên cốt cán của gia tộc.

Đời trước, mãi đến sau khi bị mọi người xa lánh, Tống Bảo Như mới phát hiện ra sai lầm của mình.

Trong suy nghĩ của bà, Bạch Thu Nhiên chỉ là nhân viên quèn, không có tài năng cũng không có tiền đồ, cho dù làm ở công ty thì cũng chỉ có thể làm những công việc lặt vặt không mấy quan trọng.

Nhưng trong mắt những người được gọi là thành viên cốt cán của nhà họ Diệp, con dâu của nhà họ Diệp cũng chính là người trong nhà, chẳng những phải tiếp cận ả mà còn phải thông qua ả để lấy lòng Chi Châu – người sẽ kế thừa tập đoàn.
Theo thời gian, Bạch Thu Nhiên lặng lẽ thu mua được một bang hội thân tín, trợ giúp ả có được chỗ đứng vững chắc trong gia tộc, thậm chí còn có đủ sức mạnh để đối đầu với bà.
Kiếp trước, chính sự sơ suất của bà đã giúp Bạch Thu Nhiên nắm được những mối quan hệ ấy.

Kiếp này bà sẽ không để cho ả ta có cơ hội thu phục lòng người nữa.
Tống Bảo Như quyết định đuổi thám tử tư, sau đó gọi trợ lý riêng đến dặn dò vài câu, chị ta nghiêm túc đẩy kính mắt rồi rời đi.
Đợi suốt một tuần mà vẫn sóng yên gió lặng nên tâm trạng của Bạch Thu Nhiên trái ngược hoàn toàn với bà Diệp.

Dẫu sao cô cũng không có thù oán gì với bà Diệp, sau khi phát hiện bà không hề làm gì mình như trong tưởng tượng, cô vui còn không hết chứ ngu gì đâm đầu vào cột.
Tiếc là tiệc vui chóng tàn, mới yên ổn được một tuần, công ty đột nhiên xuất hiện một vài kẻ kỳ cục.

Đầu tiên là một đồng nghiệp nữ ngồi ở phòng làm việc kế bên qua phòng họ chơi trong giờ nghỉ trưa, lúc về phòng thì phát hiện bị mất chiếc đồng hồ mấy nghìn tệ, cuối cùng cái đồng hồ đó lại được tìm thấy trong túi áo khoác của cô.
Bạch Thu Nhiên vốn đang hóng hớt bỗng phát hiện mình bị “sập nhà”.

Cô thấy rất tệ, nhất là khi bộ phận Kỹ thuật thông báo camera trong phòng làm việc của họ đột nhiên bị hỏng.

Vậy là chuyện trở nên um sùm.


Suy cho cùng bộ phận Kế toán làm việc cả ngày với tiền và các tài liệu quan trọng của công ty, nếu camera chỉ trùng hợp bị hỏng thôi thì không sao, nhưng nếu là ai đó cố tình làm hỏng thì khả năng cao đã có biển thủ.

Chuyện liên quan đến công ty thì không thể so sánh với những tên trộm vặt bình thường, nhất là khi phòng giám sát có người trực ban 24/24 giờ.
Camera ở phòng Kế toán bị hỏng nhưng không có ai thông báo cho họ, cũng không có ai đến đây kiểm tra sửa chữa là cực kỳ phi lý.

Giám đốc Lý phụ trách phòng Kế toán có dày dạn kinh nghiệm đấu đá chốn công sở nên đã lập tức nhìn ra điều kỳ lạ, bà cho báo cảnh sát, sau đó yêu cầu bộ phận Kỹ thuật hồi phục dữ liệu trong camera.
Nhân viên kỹ thuật rất giỏi.

Trước khi cảnh sát đến, anh ta đã khôi phục được dữ liệu video.

Các quản lý của những bộ phận liên quan và Bạch Thu Nhiên cùng nhau chứng kiến quá trình nữ đồng nghiệp bị mất đồng hồ kia đã tranh thủ thời gian nghỉ trưa, tự bỏ đồng hồ của mình vào trong túi áo cô.

Bởi vì quá căng thẳng, cô ta còn quên lau dấu vân tay.
Nhìn nữ đồng nghiệp đang khóc lóc thảm thiết, Bạch Thu Nhiên rất muốn hỏi cô có thù gì với cô ta, tại sao cô ta phải làm vậy?
Nhưng nữ đồng nghiệp cho rằng xuất phát điểm của mình không sai, bởi vì ghen tị Bạch Thu Nhiên xinh đẹp và được mọi người quý mến, gần đây còn được bạn trai cầu hôn khiến tâm lý của cô ta đặc biệt mất cân bằng, do đó mới muốn dùng cách này hòng khiến cô bị công ty sa thải.

Về phần phòng giám sát cũng không quá rắc rối.

Trùng hợp là Tiểu Ngô, người trực ban hôm nay, yêu thầm cô ta, khi được cô ta nhờ giúp đỡ lập tức đồng ý.

Sơ hở duy nhất là Tiểu Ngô mới vô làm, không biết dữ liệu giám sát của công ty còn có bản sao lưu.
Cuối cùng nữ đồng nghiệp muốn hãm hại để cô cút xéo khỏi công ty đã bị công ty đuổi việc.
Quản lý các bộ phận hành động rất nhanh nhẹn và kiên quyết, trước giờ tan tầm đã xử lý đâu vào đấy.

Ngoài động viên, an ủi, giám đốc Lý còn cho phép Bạch Thu Nhiên hôm nay được tan làm sớm.


Nhưng là đóa hoa bé nhỏ thuần khiết cần cù chăm chỉ, yêu nghề kính nghiệp, Bạch Thu Nhiên sao có thể về sớm chỉ vì chút chuyện tầm thường này được?
Thậm chí cô còn thánh mẫu đến mức tha thứ cho nữ đồng nghiệp kia, chủ động từ bỏ quyền khởi tố.

Vậy là ánh mắt các vị lãnh đạo nhìn cô càng thêm ấm áp.
Do đó cô càng không thể về sớm chỉ vì suýt bị vu oan.
Bạch Thu Nhiên kiên cường trở lại bàn làm việc của mình và tập trung làm việc đến hết giờ làm.

Trên đường ra khỏi công ty, cô nhận được lời hỏi thăm từ một nửa số đồng nghiệp cả quen lẫn không quen.
Nữ đồng nghiệp hãm hại cô không phải vô lý khi nói cô ta ghen tị vì cô được mọi người quý mến.

Làm một đóa hoa bé nhỏ thuần khiết chập chờn đón gió, Bạch Thu Nhiên có sức sát thương rất lớn đối với cánh đàn ông cả về ngoại hình lẫn thần thái.

Có thể nói cô là đóa hoa ở Giang Hoa, vừa vào công ty đã gây xao xuyến với đám trai thẳng, mà hành vi chủ động tiết lộ mình đã có bạn trai, tình cảm rất thắm thiết lại vô tình thu được cảm tình của hầu hết các đồng nghiệp nữ.
Thử nghĩ mà xem, ai mà chẳng thích một cô gái xinh đẹp lại không có sức cạnh tranh chứ?
Điều quan trọng nhất là vẻ ngoài của cô như đóa hoa bé nhỏ thuần khiết nhưng không phải là bao cát cho người khác trút giận.

Ai cũng nghĩ cô là một bông sen trắng thừa kế khối tài sản khổng lồ.

Từ xưa đến nay kẻ giàu không thiếu bạn, người trong công ty muốn kết bạn với Bạch Thu Nhiên không hề ít, do đó nhìn bề ngoài thì trông có vẻ ai cũng quý mến cô.
Cũng chính vì vậy mà ban đầu khi cô bị vu khống ăn trộm, đồng nghiệp cùng bộ phận không ai tin, còn chủ động giúp Bạch Thu Nhiên gọi vị giám đốc vẫn đang ở bên ngoài về đòi lại công lý.

Dù sao thì khi mới chân ướt chân ráo vào công ty, cô đã đeo chiếc đồng hồ giá trị sáu chữ số, đắt gần gấp đôi chiếc đồng hồ “bị mất” của nữ đồng nghiệp kia, gần đây còn nhận được chiếc nhẫn đính hôn với giá trị bảy, tám chữ số.

Cho dù cô có tham lam thì cũng không thể nổi máu tham với một chiếc đồng hồ chỉ có mấy nghìn tệ được.
Sau khi biết sự thật, mọi người đều thấy thương tình cho Bạch Thu Nhiên vì gặp phải hạng người kỳ quặc.

Đúng vậy, hầu hết mọi người trong công ty bao gồm cả Bạch Thu Nhiên đều tin lời giải thích của nữ đồng nghiệp và không nghĩ ngợi gì thêm, suy cho cùng lòng ghen tị đâu cần lý do.
Nhưng chỉ vài ngày sau, Bạch Thu Nhiên lại gặp một kẻ điên khác, lại còn là nhân viên lâu năm trong bộ phận của họ.

Nguyên nhân là do cấp trên giao cho nhân viên đó làm một báo cáo rất quan trọng, chị ta đã đồng ý nhưng khi cấp trên hỏi về tiến độ, chị ta lại ấp úng.

Báo cáo này liên quan đến việc đấu thầu một dự án lớn của công ty, nếu xảy ra sự cố sẽ gây thiệt hại rất lớn.

Sếp thấy chị ta không trả lời được thì nổi nóng, nghiêm nghị chất vấn, vậy là Bạch Thu Nhiên vô tội lại nằm không cũng trúng đạn thêm lần nữa.

Nhân viên lâu năm kia nói rằng mình không làm báo cáo đó vì hôm nọ chị ta đã nhờ Bạch Thu Nhiên làm giúp, vậy nên phải hỏi Bạch Thu Nhiên mới đúng.
Lúc ấy Bạch Thu Nhiên còn bàng hoàng hơn cả khi bị vu khống trộm đồng hồ, bởi vì ngay cả một người mới đi làm được hơn nửa năm như cô cũng biết không thể làm hộ báo cáo liên quan đến đấu thầu dự án.

Sếp giao việc cho người khác, nếu cô làm thì phải ký tên mình hay tên đồng nghiệp kia? Nếu ký tên đồng nghiệp, chẳng may có vấn đề gì xảy ra chị ta sẽ đồng ý chịu trách nhiệm thay cô chắc?
Tóm lại, loại chuyện này tuy không bị công ty nghiêm cấm rõ ràng nhưng mọi người đều biết rõ.

Đừng nói tới việc nhân viên lâu năm sẽ phạm sai sót mà đưa ra yêu cầu phi lý này, cho dù chị ta có nhờ thật thì Bạch Thu Nhiên cũng sẽ không ngu mà nhận lời.

Đóa hoa bé nhỏ thuần khiết cũng có đạo đức nghề nghiệp, cô chắc chắn sẽ từ chối chị ta ngay lập tức.
Đương nhiên sếp cũng hiểu được đạo lý này.

Công việc anh ta đã giao, bất kể nhân viên có nhờ đồng nghiệp làm giúp hay không thì khi không hoàn thành công việc cũng là lỗi của nhân viên đó, anh ta sẽ chỉ khiển trách nhân viên đó mà thôi.

Nhưng chị ta lại làm loạn, hoàn toàn không sợ bị công ty truy cứu trách nhiệm, còn nói cấp trên bao che cho Bạch Thu Nhiên, hẳn là do cả hai có quan hệ không chính đáng.
Vậy là lớn chuyện.
Chuyện bản báo cáo thực chất khá đơn giản, chủ yếu là cấp trên làm việc cẩn thận, hỏi thăm tiến độ trước một ngày, giờ phát hiện công việc chưa đâu vào đâu thì vẫn còn thời gian để làm.

Song, nhân viên lâu năm tố cáo cấp trên có quan hệ không đàng hoàng với cấp dưới, vậy thì tính chất chuyện này lại có phần nghiêm trọng, chưa bàn đến vấn đề đạo đức thì công ty cũng có quy định nghiêm cấm tình yêu công sở.
Ở một tập đoàn lớn như Giang Hoa, mọi người đều có kiến thức cơ bản về pháp luật, muốn tố cáo ai thì phải có bằng chứng, nhưng nhân viên lâu năm kia lại hung hăng càn quấy, cứ luôn miệng nói cấp trên có quan hệ không chính đáng với Bạch Thu Nhiên nên anh ta mới cố ý bao che cô.

Chị ta còn nói mình dám nghỉ việc để chứng minh sự trong sạch, Bạch Thu Nhiên có dám không?

Bạch Thu Nhiên chỉ là người bình thường, không dễ gì mới vô được Giang Hoa, sao có thể vì một kẻ điên mà nghỉ việc? Cấp trên có chức vị cao hơn cô, nếu nghỉ việc thì tổn thất sẽ lớn hơn cô nên càng không thể nghỉ.
Để chứng minh sự trong sạch của họ, chỉ còn cách điều tra cẩn thận những gì nhân viên lâu năm nói, vì vậy giám đốc Lý lại một lần nữa đứng ra giải quyết.
Trước lạ sau quen, bà dẫn người tới phòng giám sát, xác nhận trong thời gian đó vị nhân viên lâu năm thực sự tới tìm Bạch Thu Nhiên.

Nhưng CCTV không nghe được âm thanh, không thể xác định những gì họ nói nếu chỉ dựa trên hình ảnh.

Tuy nhiên Bạch Thu Nhiên rất may mắn, cô thường có thể gặp dữ hóa lành hệt như nữ chính đóa hoa bé nhỏ thuần khiết trong tiểu thuyết, mấy ngày trước là thế, hôm nay cũng vậy.

CCTV phát hiện ra rằng bác lao công đúng lúc ở gần đó, chắc là có thể nghe thấy cuộc đối thoại của hai người họ.
Thế là họ mời bà Giang nổi tiếng không nể nang ai ra làm chứng.

Bác lao công có trí nhớ đáng kinh ngạc đã thuật lại cuộc trò chuyện của họ một cách chuẩn xác, cái gọi là nhờ vả thực chất là vị nhân viên lâu năm kia hỏi sắp tới Bạch Thu Nhiên có rảnh không để đi liên hoan cùng mọi người trong phòng, Bạch Thu Nhiên gật đầu đồng ý.
Lời khai của bà Giang khớp với lời khai của Bạch Thu Nhiên, lẽ dĩ nhiên chân tướng đã rõ ràng.

Vậy là cùng ngày hôm đó, kẻ hãm hại cô đã phải cuốn xéo khỏi công ty.

Bạch Thu Nhiên vô cùng hoang mang, thậm chí còn ngỡ ngàng hơn cả khi phát hiện có khả năng mình xuyên sách.

Bởi vì nói sao thì nói, còn phải đợi xác minh xem liệu bà Diệp có tái sinh thật hay không, cô có xuyên sách hay không thật hay không, hay tất cả những chuyện này chỉ là một giấc mộng của cô.
Nhưng liên tiếp bị hai đồng nghiệp kỳ quặc có cùng mục đích muốn đuổi cô ra khỏi công ty là chuyện còn sờ sờ ra đó, Bạch Thu Nhiên có cảm giác lờ mờ rằng bên cạnh mình toàn là người kỳ cục.
Lúc ấy cô còn rất ngây thơ không liên hệ hai chuyện này với việc xuyên sách, nhưng bà Giang đã cố tình nán lại sau khi tan ca để nhắc nhở cô: “Tiểu Thu này, hai chuyện này lạ lắm, chắc hẳn có người muốn cháu nghỉ việc.

Ngẫm lại xem dạo này cháu có đắc tội với ai không.”
Ngừng một chút, bà Giang nói đầy ẩn ý: “Nếu không nghĩ ra thì bảo Chi Châu cho người điều tra giúp, cháu chưa kể mấy chuyện này với nó đúng không?”
Tim Bạch Thu Nhiên đập thình thịch, cô cảm thấy lời nói của bà Giang chứa rất nhiều thông tin nhưng nhất thời cô lại không hiểu, chỉ biết ngơ ngác lắc đầu với bà: “Chuyện lần trước đã được giải quyết êm đẹp nên cháu không nói với A Châu, chuyện hôm nay thì chưa kịp nói…”
Bà Giang gật đầu với vẻ mặt quả đúng như dự đoán, sau đó chân thành khuyên nhủ: “Bà biết cháu không muốn Chi Châu lo lắng, nhưng hiện giờ người ta trong tối, còn cháu ở ngoài sáng, cháu vẫn nên nói cho nó biết thì hơn.

Bảo vệ người phụ nữ của mình là đạo lý hiển nhiên ở đời mà.”
Bạch Thu Nhiên bên ngoài thì cảm kích gật đầu, trong lòng lại thầm nghĩ bà Giang nắm bắt xu hướng nhanh nhạy ghê, đây là lời thoại kinh điển trong phim thần tượng đó..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương