Vương Tử Ma Cà Rồng Và Công Chúa Đông Phương
-
Chương 2
Editor: BloodTimeCOOL (Moe Green)
Beta: Quân Thư Kỳ (Phệ Diễm Tà Quân)
“Này, Emmett, cẩn thận một chút đi, đừng đem nó đánh nát, cạy ra là được rồi!”
“Esme, vì cái gì chúng ta không đem cục đá này đánh nát lại đi vào mà là phải cực kì cẩn thận đem nó cạy ra?” Emmett bất mãn nói thầm.
“Ngu ngốc! Như vậy sẽ đem người khác đưa tới!” Không đợi Esme trả lời, Rosalie đã trả lời và đánh Emmett một cái.
Alice nhẹ nhàng dọn xong một khối đá cẩm thạch, thuận tiện hôn một cái lên má Jasper một, “Jasper thân ái*, ta trước nay chưa từng làm qua……”
“Người trộm mộ.” Edward bình tĩnh mở miệng, đến nỗi hắn trong lòng bình hay không bình tĩnh cũng không biết.
“Chuyện gì đều có lần đầu tiên.” Esme nói xong liền nhìn về phía Carlisle, “Ngươi nói phải không? Thân ái?”
Carlisle trả lời bằng cách hôn một cái lên môi nàng: “Ngươi luôn đúng.”
“Ta còn không rõ chúng ta vì sao phải từ Mĩ chạy đến đây chỉ để đào mộ của một người chết?” Emmett hiển nhiên đã quên mất giáo huấn vừa nãy, tiếp tục nói thầm. Nhưng cho dù hắn nhỏ giọng lại cũng không thể gạt được lỗ tai của một nhóm ma cà rồng.
“Bởi vì ta thấy được.” Alice nhìn về phía Edward: “Ta thấy được một người con gái Trung Quốc mỹ lệ, Edward đối với nàng vừa gặp đã yêu. Cho nên vì vợ Edward, chúng ta bây giờ tạm thời thử một lần làm người trộm mộ đi!”
Nói xong nàng còn trêu chọc mà chớp chớp mắt nhìn về hướng Edward.
Edward không để ý đến nàng, hắn không chớp mắt nhìn hướng cửa vào mộ thất, trong lòng vô pháp bình tĩnh. Một tháng trước, Alice thấy được điều có liên quan tới tương lai hắn, mà hắn ở trong đầu Alice nhìn thấy nữ hài tóc đen dị quốc kia, tâm tình của hắn liền không có cách nào bình tĩnh, trái tim của hắn tựa hồ** bắt đầu đập lại, nó không ngừng đập mạnh kêu gào, khiến cho hắn bực bội bất an, tâm hoảng loạn. Do dự đến một tháng sau, nghe Carlisle khuyên bảo hắn liền đi theo người nhà tới Trung Quốc. Mới bước vào đất Trung Quốc, theo bản năng hắn cảm giác được có một loại lực lượng chỉ dẫn hắn, thế là hắn theo chỉ dẫn của lực lượng đó mang người nhà của hắn phát hiện phát hiện một cái lăng mộ cổ đại của Trung Quốc chưa bị người phát hiện.
Ngay lúc cửa vào lăng mộ mở ra đủ cho một người trưởng thành đi vào, Edward dùng tốc độ nhanh nhất của hắn đi vào. Trái tim của hắn tựa hồ đập nhanh tới mức muốn lao ra khỏi lòng ngực hắn, hắn cảm giác được, người hắn khát vọng nhất ở bên trong! Nàng ở bên trong!
Những người khác nhìn nhau cười, cũng nhanh chóng đi vào lăng mộ. Cô đơn lâu nay Edward sắp không còn cô đơn, bọn họ vô cùng vui vẻ cũng vô cùng chờ mong.
Bọn họ rất nhanh liền đuổi kịp Edward, bởi vì lăng mộ thông đạo vô cùng phức tạp và rắc rối. Cả nhà ma cà rồng đành phải kiềm chế tâm tình vội vàng ở lăng mộ như mê cung tìm kiếm đường chính xác, có Edward chỉ dẫn, bọn họ không có bị lạc đường.
Hai tiếng sau, bọn họ đứng trước cánh cổng hoa lệ khắc hoa. “Chính là chỗ này! Ta thấy qua cách cổng này!” Alice kêu to lên vui vẻ.
Đôi mắt màu vàng của Edward gắt gao nhìn chằm chằm cánh cổng, tựa hồ muốn dùng tầm mắt nhìn xuyên qua cánh cổng, hai tay hắn nắm chặt, nếu không phải có thể chất cường hãn của ma cà rồng tay hắn đã sớm huyết nhục mơ hồ***.
“Edward, mở nó ra đi.” Người nhà hắn cổ vũ hắn.
Hắn nhấp nhấp môi, cảm giác được ở sâu trong linh hồn không cách nào khống chế khát vọng, thuận theo tâm ý chính mình, vươn tay.
“Khuông ——” cánh cổng khắc hoa cồng kềnh bị đẩy ra nhẹ nhàng như trở bàn tay, hủ mộc hương vị cùng tro bụi lao thẳng đến.
Nhà Cullen bất chấp lau tro bụi trên người chính mình, gấp không chờ nổi tiến vào mộ thất.
Bên trong mộ thất lớn bằng một cái sân bóng rổ, đồ vật bồi táng có giá trị liên thành chứa đầy phòng, trên vách tường treo mấy bức họa cổ, trong đó hai mặt tường đặt chín rương gỗ được khảm hoàng kim, có thể nghĩ bên trong đồ vật có bao nhiêu trân quý, nhưng lúc này nhà Cullen đều không có chú ý tất cả việc này.
Ánh mắt bọn họ toàn bộ dừng ở quan tài nằm ở giữa mộ thất, bởi vì ánh mắt của Edward gắt gao nhìn chằm chằm cái quan tài hoa lệ kia.
“Người yêu của Edward sẽ không phải thật là một cái xác chết nữ đi……” Emmett lẩm bẩm, liền bị Rosalie dùng khủy tay đánh một cái.
“Căn cứ phong cách mộ thất này, hẳn là Trung Quốc thời kì Thanh triều mộ thất của hoàng tộc.” Làm nghề nghiệp phục hồi cổ vật, Esme đưa ra phỏng đoán.
“Ta thấy được, nàng ở bên trong, Edward mau mở ra đi!” Alice kêu to thúc giục.
Alice vừa dứt lời, Edward cũng đã vươn tay mở nắp quan tài nặng trịch, Carlisle cũng đi lên cầm nắp quan tài đặt xuống mặt đất, những ma cà rồng khác nhanh chóng đi lên vây xung quanh quan tài xem.
Edward Cullen chưa bao giờ kích động và vui sướng như thế này. Hắn cảm thấy toàn bộ thế giới đều thay đổi, tựa hồ nơi nơi đều tràn ngập ánh sáng mặt trời, tất cả bóng tối trong quá khứ đều biến mất không còn, thỏa mãn hạnh phục đến phảng phất đạt được tân sinh. Hắn chăm chú nhìn nữ hài ở trong quan tài, cơ hồ không buông tha nàng mỗi một sợi tóc...... Nàng có một đầu tóc đen nhánh, trên đầu được khảm hoàng kim cùng mũ miện bằng châu ngọc, làn da nàng bóng loáng sáng giống như bạch ngọc, lông mày nàng lại đen như mật, lông mi nàng thật dài như hai cái quạt nhỏ, môi nàng nhàn nhạt hồng nhạt......
(Edit "Moe":Quạt ở đây là quạt tay của Trung hồi xưa không phải quạt máy đâu nhé =)).)
Alice duỗi tay sờ sờ tay thiếu nữ đặt lên bụng trong quan tài, Edward dùng một cái ánh ánh mắt hung ác trừng: "Này! Edward đừng có dùng ánh mắt như vậy nhìn ta, không có ta ngươi còn tìm không được nàng đâu!"
Esme cảm thấy hứng thú đánh giá quần áo thiếu nữ, hưng trí bừng bừng nói: "Ta dám chắc nàng nhất định là công chúa! Ta ở họa cổ có nhìn qua, loại quần áo này chỉ có nữ tử hoàng thất có thể mặc, mà nàng tuổi quá nhỏ không có khả năng là phi tần trong hậu cung, cho nên nàng nhất định là một vị công chúa!"
Rosalie cùng Emmett cũng hứng thú mà nghiên cứu quần áo của thiếu nữ trong quan tài.
"Nga người nhà thân ái của ta." Carlisle bất đắc dĩ đánh gãy bọn họ thảo luận: "Ta không thể không nhắc nhở các ngươi một vấn đề rất quan trọng: Đây là lăng mộ của một thiếu nữ Trung Quốc cổ đại, cơ thể của nàng thế nhưng được bảo tồn hoàn hảo, chúng ta có phải hay không nên tự hỏi lại một chút, hơn nữa, chúng ta phải tìm cách đánh thức nàng."
Nhóm ma cà rồng dừng thảo luận, Edward cũng từ trong trầm mê phục hồi tinh thần, hắn quẫn bách mà nhìn thoáng qua Carlisle: "Đúng vậy, ngươi nói không sai."
*Thân ái: Tính từ
-Tình cảm thân thiết, yêu mến.
-Thân ái chào mừng.
(Theo tratu.coviet.vn)
**Tựa hồ: Tính từ
-Giống như là, có vẻ như là
-Mắt nhìn xa xăm, tựa hồ đang suy nghĩ.
(Theo tratu.soha.vn)
***Huyết nhục mơ hồ: Máu thịt lẫn lộn.
Beta: Quân Thư Kỳ (Phệ Diễm Tà Quân)
“Này, Emmett, cẩn thận một chút đi, đừng đem nó đánh nát, cạy ra là được rồi!”
“Esme, vì cái gì chúng ta không đem cục đá này đánh nát lại đi vào mà là phải cực kì cẩn thận đem nó cạy ra?” Emmett bất mãn nói thầm.
“Ngu ngốc! Như vậy sẽ đem người khác đưa tới!” Không đợi Esme trả lời, Rosalie đã trả lời và đánh Emmett một cái.
Alice nhẹ nhàng dọn xong một khối đá cẩm thạch, thuận tiện hôn một cái lên má Jasper một, “Jasper thân ái*, ta trước nay chưa từng làm qua……”
“Người trộm mộ.” Edward bình tĩnh mở miệng, đến nỗi hắn trong lòng bình hay không bình tĩnh cũng không biết.
“Chuyện gì đều có lần đầu tiên.” Esme nói xong liền nhìn về phía Carlisle, “Ngươi nói phải không? Thân ái?”
Carlisle trả lời bằng cách hôn một cái lên môi nàng: “Ngươi luôn đúng.”
“Ta còn không rõ chúng ta vì sao phải từ Mĩ chạy đến đây chỉ để đào mộ của một người chết?” Emmett hiển nhiên đã quên mất giáo huấn vừa nãy, tiếp tục nói thầm. Nhưng cho dù hắn nhỏ giọng lại cũng không thể gạt được lỗ tai của một nhóm ma cà rồng.
“Bởi vì ta thấy được.” Alice nhìn về phía Edward: “Ta thấy được một người con gái Trung Quốc mỹ lệ, Edward đối với nàng vừa gặp đã yêu. Cho nên vì vợ Edward, chúng ta bây giờ tạm thời thử một lần làm người trộm mộ đi!”
Nói xong nàng còn trêu chọc mà chớp chớp mắt nhìn về hướng Edward.
Edward không để ý đến nàng, hắn không chớp mắt nhìn hướng cửa vào mộ thất, trong lòng vô pháp bình tĩnh. Một tháng trước, Alice thấy được điều có liên quan tới tương lai hắn, mà hắn ở trong đầu Alice nhìn thấy nữ hài tóc đen dị quốc kia, tâm tình của hắn liền không có cách nào bình tĩnh, trái tim của hắn tựa hồ** bắt đầu đập lại, nó không ngừng đập mạnh kêu gào, khiến cho hắn bực bội bất an, tâm hoảng loạn. Do dự đến một tháng sau, nghe Carlisle khuyên bảo hắn liền đi theo người nhà tới Trung Quốc. Mới bước vào đất Trung Quốc, theo bản năng hắn cảm giác được có một loại lực lượng chỉ dẫn hắn, thế là hắn theo chỉ dẫn của lực lượng đó mang người nhà của hắn phát hiện phát hiện một cái lăng mộ cổ đại của Trung Quốc chưa bị người phát hiện.
Ngay lúc cửa vào lăng mộ mở ra đủ cho một người trưởng thành đi vào, Edward dùng tốc độ nhanh nhất của hắn đi vào. Trái tim của hắn tựa hồ đập nhanh tới mức muốn lao ra khỏi lòng ngực hắn, hắn cảm giác được, người hắn khát vọng nhất ở bên trong! Nàng ở bên trong!
Những người khác nhìn nhau cười, cũng nhanh chóng đi vào lăng mộ. Cô đơn lâu nay Edward sắp không còn cô đơn, bọn họ vô cùng vui vẻ cũng vô cùng chờ mong.
Bọn họ rất nhanh liền đuổi kịp Edward, bởi vì lăng mộ thông đạo vô cùng phức tạp và rắc rối. Cả nhà ma cà rồng đành phải kiềm chế tâm tình vội vàng ở lăng mộ như mê cung tìm kiếm đường chính xác, có Edward chỉ dẫn, bọn họ không có bị lạc đường.
Hai tiếng sau, bọn họ đứng trước cánh cổng hoa lệ khắc hoa. “Chính là chỗ này! Ta thấy qua cách cổng này!” Alice kêu to lên vui vẻ.
Đôi mắt màu vàng của Edward gắt gao nhìn chằm chằm cánh cổng, tựa hồ muốn dùng tầm mắt nhìn xuyên qua cánh cổng, hai tay hắn nắm chặt, nếu không phải có thể chất cường hãn của ma cà rồng tay hắn đã sớm huyết nhục mơ hồ***.
“Edward, mở nó ra đi.” Người nhà hắn cổ vũ hắn.
Hắn nhấp nhấp môi, cảm giác được ở sâu trong linh hồn không cách nào khống chế khát vọng, thuận theo tâm ý chính mình, vươn tay.
“Khuông ——” cánh cổng khắc hoa cồng kềnh bị đẩy ra nhẹ nhàng như trở bàn tay, hủ mộc hương vị cùng tro bụi lao thẳng đến.
Nhà Cullen bất chấp lau tro bụi trên người chính mình, gấp không chờ nổi tiến vào mộ thất.
Bên trong mộ thất lớn bằng một cái sân bóng rổ, đồ vật bồi táng có giá trị liên thành chứa đầy phòng, trên vách tường treo mấy bức họa cổ, trong đó hai mặt tường đặt chín rương gỗ được khảm hoàng kim, có thể nghĩ bên trong đồ vật có bao nhiêu trân quý, nhưng lúc này nhà Cullen đều không có chú ý tất cả việc này.
Ánh mắt bọn họ toàn bộ dừng ở quan tài nằm ở giữa mộ thất, bởi vì ánh mắt của Edward gắt gao nhìn chằm chằm cái quan tài hoa lệ kia.
“Người yêu của Edward sẽ không phải thật là một cái xác chết nữ đi……” Emmett lẩm bẩm, liền bị Rosalie dùng khủy tay đánh một cái.
“Căn cứ phong cách mộ thất này, hẳn là Trung Quốc thời kì Thanh triều mộ thất của hoàng tộc.” Làm nghề nghiệp phục hồi cổ vật, Esme đưa ra phỏng đoán.
“Ta thấy được, nàng ở bên trong, Edward mau mở ra đi!” Alice kêu to thúc giục.
Alice vừa dứt lời, Edward cũng đã vươn tay mở nắp quan tài nặng trịch, Carlisle cũng đi lên cầm nắp quan tài đặt xuống mặt đất, những ma cà rồng khác nhanh chóng đi lên vây xung quanh quan tài xem.
Edward Cullen chưa bao giờ kích động và vui sướng như thế này. Hắn cảm thấy toàn bộ thế giới đều thay đổi, tựa hồ nơi nơi đều tràn ngập ánh sáng mặt trời, tất cả bóng tối trong quá khứ đều biến mất không còn, thỏa mãn hạnh phục đến phảng phất đạt được tân sinh. Hắn chăm chú nhìn nữ hài ở trong quan tài, cơ hồ không buông tha nàng mỗi một sợi tóc...... Nàng có một đầu tóc đen nhánh, trên đầu được khảm hoàng kim cùng mũ miện bằng châu ngọc, làn da nàng bóng loáng sáng giống như bạch ngọc, lông mày nàng lại đen như mật, lông mi nàng thật dài như hai cái quạt nhỏ, môi nàng nhàn nhạt hồng nhạt......
(Edit "Moe":Quạt ở đây là quạt tay của Trung hồi xưa không phải quạt máy đâu nhé =)).)
Alice duỗi tay sờ sờ tay thiếu nữ đặt lên bụng trong quan tài, Edward dùng một cái ánh ánh mắt hung ác trừng: "Này! Edward đừng có dùng ánh mắt như vậy nhìn ta, không có ta ngươi còn tìm không được nàng đâu!"
Esme cảm thấy hứng thú đánh giá quần áo thiếu nữ, hưng trí bừng bừng nói: "Ta dám chắc nàng nhất định là công chúa! Ta ở họa cổ có nhìn qua, loại quần áo này chỉ có nữ tử hoàng thất có thể mặc, mà nàng tuổi quá nhỏ không có khả năng là phi tần trong hậu cung, cho nên nàng nhất định là một vị công chúa!"
Rosalie cùng Emmett cũng hứng thú mà nghiên cứu quần áo của thiếu nữ trong quan tài.
"Nga người nhà thân ái của ta." Carlisle bất đắc dĩ đánh gãy bọn họ thảo luận: "Ta không thể không nhắc nhở các ngươi một vấn đề rất quan trọng: Đây là lăng mộ của một thiếu nữ Trung Quốc cổ đại, cơ thể của nàng thế nhưng được bảo tồn hoàn hảo, chúng ta có phải hay không nên tự hỏi lại một chút, hơn nữa, chúng ta phải tìm cách đánh thức nàng."
Nhóm ma cà rồng dừng thảo luận, Edward cũng từ trong trầm mê phục hồi tinh thần, hắn quẫn bách mà nhìn thoáng qua Carlisle: "Đúng vậy, ngươi nói không sai."
*Thân ái: Tính từ
-Tình cảm thân thiết, yêu mến.
-Thân ái chào mừng.
(Theo tratu.coviet.vn)
**Tựa hồ: Tính từ
-Giống như là, có vẻ như là
-Mắt nhìn xa xăm, tựa hồ đang suy nghĩ.
(Theo tratu.soha.vn)
***Huyết nhục mơ hồ: Máu thịt lẫn lộn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook