Vương Phi Hắc Đạo Chiếm Nhà Giữa
-
Chương 66: Minh Uyển đột nhiên tới chơi
Mới vừa đi xuống xe ngựa, nhìn vẻ mặt quái dị của đông đảo người làm trước mắt đang nhìn đôi môi sưng đỏ kia, tâm Chu Tử Mặc quýnh lên lập tức khai mở miệng giải thích, “Đây không phải là đo Tiểu Tam cắn nát!”
Sau khi giải thích xong, quái dị trên mặt những người làm biến mất không còn một mống, nhìn theo tình hình một vài vị bừng tỉnh hiểu ra.
Vì vậy Chu Tử Mặc càng nhức đầu hơn!
Ôm lấy tiểu nữ oa đáng chết trong ngực, Chu Tử Mặc như chó nhà có tang đi về vương phủ.
Sau lưng, những lời thảo luận của người làm truyền vào trong tai Chu Tử Mặc, khiến Chu Tử Mặc trượt chân, thiếu chút nữa ngã xuống.
“Khó trách hiện tại Vương Gia còn chưa đón dâu, thì ra là vì thích Tiểu Tam trong phủ chúng ta.”
“Thật ra thì ta đã xác định Vương Gia của chúng ta có ý tứ với Tiểu Tam từ lâu rồi!”
“Tiểu Tam, cắn môi vương gia có cảm giác gì? Nhưng tiểu tử ngươi cũng thật quá đáng, cắn môi vương gia thành như vậy!”
“Đừng nói như vậy, dựa vào sủng ái của Vương Gia với Tiểu Tam, dù Tiểu Tam có cắn Vương Gia nặng hơn, Vương Gia cũng chỉ có thể vui vẻ.”
. . .
Lời nói kế tiếp vẫn còn tiếp tục, d/iẽndànl`êquuýđô-nnhưng Chu Tử Mặc đã vận khinh công của mình, nhắc nhở bản thân phải thoát khỏi nơi này.
Bởi vì hắn thật sự không nghe nổi nữa!
“Thấy như thế nào?” Cho đến khi chạy đi rất xa, Chu Tử Mặc mới dừng bước chân có hơi xốc xếch kia lại. Mà hắn vừa dừng lại, lời nói cười đùa của Tử Lan Thanh lập tức vang lên.
“Nàng rất vui vẻ sao?” Bị tiểu tử này cười nhạo, Chu Tử Mặc cũng không tức giận, ngược lại vô cùng lạnh nhạt hỏi một câu như vậy.
“Ừ.” Thẳng thắn gật đầu, vẻ mặt đơn thuần này của Tử Lan Thanh khiến Chu Tử Mặc có loại suy nghĩ muốn bóp chết sự xúc động của nàng.
Nhưng đến cuối cùng Chu Tử Mặc lại không làm cái giả cả, chỉ mỉm cười thản nhiên.
“Thật sự rất vui vẻ sao?” Hỏi ra lời lần nữa, Chu Tử Mặc vẫn cực kỳ lạnh nhạt, lạnh nhạt đến mức khiến trái tim nhỏ của Tử Lan Thanh không nhịn được mà run lên. Chu Tử Mặc càng lạnh nhạt như vậy, đã đại biểu hắn rất tức giận.
Hình như mình cũng không làm gì rất quá đáng mà, tiểu quỷ này làm gì mà như vậy chứ!
“Ừ.” Vẫn trả lời giống vậy, nhưng lúc này Tử Lan Thanh lại có hơi chột dạ.
“Tốt, rất tốt. . .” Lúc chữ ‘tốt’ thứ hai của Chu Tử Mặc rơi xuống, cái môi mỏng kia đã cắn lên môi của Tử Lan, bắt đầu rất mạnh, cắn Tử Lan Thanh rất đau, nhưng một lát sau lại bắt đầu thư giãn.
Cho dù bị cường hôn, nhưng Tử Lan Thanh vẫn không thể không nói, nụ hôn này thật ngọt ngào.
Nhưng mà khi đầu lưỡi Chu Tử Mặc bắt đầu tiến quân vào trong cái miệng nhỏ nhắn của Tử Lan, rốt cuộc Tử Lan Thanh cũng phản ứng lại, hơn nữa còn hung hăng cắn lên đầu lưỡi Chu Tử Mặc lần nữa.
“A. . .” Vốn là nụ hôn ngọt ngào đã biến thành đau nhức, Chu Tử Mặc thật sự có một chút không phản ứng kịp như vậy, song khi hắn phản ứng lại, Tử Lan đã thoát khỏi đầu lưỡi của hắn, chạy đến một bên khác cười xấu xa với hắn.
Vì vậy lòng tràn đầy tức giận lại tiêu tán lần nữa.
“Cái tiểu quỷ này!” Chu Tử Mặc cười khổ một tiếng, sau đó bảo nhũ mẫu chuẩn bị thức ăn, bận rộn trong cung cả ngày, Chu Tử Mặc biết nhất định Tử Lan đói bụng lắm.
Nhưng mới cầm đũa lên, chuyện phiền lòng tự nhiên đến.
“Tại sao nữ nhân kia lại tới nơi này?” Chu Tử Mặc xoa mi tâm của mình, có hơi chột dạ nhìn sang Tử Lan và Chu Tử Ngữ, nhức đầu hỏi.
“Chuyện này. . . Hồi vương gia, tiểu nhân không biết.” Hôm nay Tiểu Tam đã bị những người hầu kia cười nhạo một ngày, hiện tại lại gặp phải chuyện này, hắn cũng rất nhức đầu! Cho nên dứt khoát toát nói ra hai chữ ‘không biết’ này.
“Nếu mọi người đã đến, hơn nữa còn là trước thời gian ăn cơm, vậy hãy để cho nàng ta đi vào ăn một bữa cơm!” Nếu Chu Tử Mặc không biết nên xử lý như thế nào, Tử Lan Thanh tự nhiên nhận lấy đối thoại của bọn họ.
Lần gặp mặt trước, nàng cũng biết nữ nhân kia không đơn giản, nhưng không ngờ lại có thể biết chạy đến cửa. Cũng đúng, da mặt của kỹ nữ thật sự dày hơn nữ nhân bình thường nhiều!
“Chuyện này. . .”
“Chẳng lẽ không được sao?” Ngẩng đầu lên lộ ra vẻ mặt ngây thơ, thậm chí khóe miệng Tử Lan Thanh còn đang giương lên.
“Vậy hãy để cho nàng ta vào đi.” Mặc dù nói không biết cô gái nhỏ Tử Lan này có tính toán gì, nhưng Chu Tử Mặc lại biết, từ trước đến giờ tiểu nha đầu này đều là người không chịu thua thiệt, nếu nàng để nữ nhân kia đi vào, nàng chắc chắn có lý do của nàng, cho nên Chu Tử Mặc liền theo ý nàng.
“Tuân lệnh.” Nếu hai vị chủ tử trong vương phủ đã đạt thành nhận thức chung, Tiểu Tam cũng chỉ phải tuân lệnh!
Vì vậy, khi người tuyệt xinh đẹp xuất hiện ở phòng ăn, Chu Tử Mặc và Tử Lan Thanh vẫn đang ăn đồ ăn trong bát mình, không hề vì nhiều thêm một mỹ nhân mà có chút khác thường nào.
Minh Uyển vốn tưởng rằng nếu Chu Tử Mặc để cho nàng đi vào, diennđ.ànl.êqquýđoon đã gián tiếp tiếp nhận nàng tới chơi, vậy mà. . .
Nhìn hai người ăn vui vẻ như thế, Minh Uyển cũng biết, hai người trước mặt này vốn không coi chuyện nàng đến thành chuyện gì to tát.
Cho dù hai người trước mặt hoàn toàn không nhìn nàng, Minh Uyển cũng hơi khom người, sau đó đôi môi khẽ mở, “Vương Gia cát tường, cách cách cát tường, hôm nay đột nhiên tới chơi thật sự có hơi mạo muội, nhưng có một số việc lại không thể không hỏi rõ.” Minh Uyển cũng không quản hai người trước mặt có đang nghe nàng nói chuyện hay không, nàng chỉ một mạch nói xong, mà cặp mắt cũng thâm tình nhìn Chu Tử Mặc.
Khẽ ngẩng đầu, nhìn sang mỹ nhân kia, sau khi nhìn thấy thâm tình trong mắt nàng, Tử Lan Thanh hít vào một hơi, ngay lập tức bị cháo lỏng mới vừa uống vào làm cho nghẹn.
“Khụ khụ khụ. . .” Có hơi điên cuồng ho khan, tầm mắt Tử Lan Thanh không hề rời khỏi Minh Uyển, nhưng tầm mắt Minh Uyển cũng hoàn toàn không vì Tử Lan Thanh ho khan mà rời khỏi Chu Tử Mặc.
“Tử Lan, ăn cơm cẩn thận một chút.” Giọng nói dịu dàng của Chu Tử Mặc chậm rãi vang lên ở trong phòng ăn này, mà tay của hắn cũng vỗ nhè nhẹ trên lưng Tử Lan.
Theo động tác ôn nhu này và lời nói của Chu Tử Mặc, thâm tình trong mắt Minh Uyển uể oải theo, khẽ cúi đầu, rất tự nhiên mà thu hồi tầm mắt của mình, sau đó ánh mắt Minh Uyển nhìn về Tử Lan cực kì bình thản.
“Chu Tử Mặc, khụ khụ khụ. . . Ngươi chiêu kỳ (*) trong nhà rồi hả?” Tử Lan Thanh như cọp mẹ đang phát uy, bắt đầu nóng nảy.
(*) chơi gái (T_T)
Nếu như không phải là bị cháo làm nghẹ, nếu như không phải là bêu xấu ở trước mặt Chu Tử Mặc như thế, chắc chắn Tử Lan Thanh sẽ dùng tư thái vô cùng ‘dịu ngoan’ đuổi nữ nhân trước mặt này đi, nhưng thật ngại, nữ nhân này cũng quá trắng trợn một chút.
Cho nên Tử Lan Thanh quyết định khiến nữ nhân này thương tâm!
“Không có.” Chu Tử Mặc khẽ cau mày, ngay cả tiếng nói cũng có vẻ uất ức như vậy.
“Vậy kỹ nữ ăn mặc trang điểm lộng lẫy này chạy tới từ nơi nào chứ?” Bên trái miệng Tử Lan Thanh là một kỹ nữ bên phải miệng cũng là một kỹ nữ, nàng biết rõ nữ nhân trước mặt này vốn không phải kỹ nữ, nhưng Tử Lan Thanh cố tình muốn nói như vậy.
Hừ, không phải ngươi ghét nhất người khác bảo ngươi là kỹ nữ sao? Ta lại cố tình muốn mặt của ngươi ‘phiến’ (kích động).
“Éc. . .” Chu Tử Mặc cực kì nhức đầu nhìn tiểu nhân hung hãn trước mặt, không phải ngươi để cho nàng đi vào sao? Hiện tại người đã tiến vào, nàng lại đẩy tất cả trách nhiệm đến trên người của hắn, đây cũng quá chơi xấu hắn rồi!
Nhưng hiển nhiên lúc này Chu Tử Mặc sẽ không nói tiếng lòng của hắn ra khỏi miệng, nếu không con tiểu cọp mẹ nào đó nhất định sẽ nổi trận lôi đình.
Cho nên hiện tại vẫn nên suy nghĩ ít biện pháp khác, như là. . .
Sau khi giải thích xong, quái dị trên mặt những người làm biến mất không còn một mống, nhìn theo tình hình một vài vị bừng tỉnh hiểu ra.
Vì vậy Chu Tử Mặc càng nhức đầu hơn!
Ôm lấy tiểu nữ oa đáng chết trong ngực, Chu Tử Mặc như chó nhà có tang đi về vương phủ.
Sau lưng, những lời thảo luận của người làm truyền vào trong tai Chu Tử Mặc, khiến Chu Tử Mặc trượt chân, thiếu chút nữa ngã xuống.
“Khó trách hiện tại Vương Gia còn chưa đón dâu, thì ra là vì thích Tiểu Tam trong phủ chúng ta.”
“Thật ra thì ta đã xác định Vương Gia của chúng ta có ý tứ với Tiểu Tam từ lâu rồi!”
“Tiểu Tam, cắn môi vương gia có cảm giác gì? Nhưng tiểu tử ngươi cũng thật quá đáng, cắn môi vương gia thành như vậy!”
“Đừng nói như vậy, dựa vào sủng ái của Vương Gia với Tiểu Tam, dù Tiểu Tam có cắn Vương Gia nặng hơn, Vương Gia cũng chỉ có thể vui vẻ.”
. . .
Lời nói kế tiếp vẫn còn tiếp tục, d/iẽndànl`êquuýđô-nnhưng Chu Tử Mặc đã vận khinh công của mình, nhắc nhở bản thân phải thoát khỏi nơi này.
Bởi vì hắn thật sự không nghe nổi nữa!
“Thấy như thế nào?” Cho đến khi chạy đi rất xa, Chu Tử Mặc mới dừng bước chân có hơi xốc xếch kia lại. Mà hắn vừa dừng lại, lời nói cười đùa của Tử Lan Thanh lập tức vang lên.
“Nàng rất vui vẻ sao?” Bị tiểu tử này cười nhạo, Chu Tử Mặc cũng không tức giận, ngược lại vô cùng lạnh nhạt hỏi một câu như vậy.
“Ừ.” Thẳng thắn gật đầu, vẻ mặt đơn thuần này của Tử Lan Thanh khiến Chu Tử Mặc có loại suy nghĩ muốn bóp chết sự xúc động của nàng.
Nhưng đến cuối cùng Chu Tử Mặc lại không làm cái giả cả, chỉ mỉm cười thản nhiên.
“Thật sự rất vui vẻ sao?” Hỏi ra lời lần nữa, Chu Tử Mặc vẫn cực kỳ lạnh nhạt, lạnh nhạt đến mức khiến trái tim nhỏ của Tử Lan Thanh không nhịn được mà run lên. Chu Tử Mặc càng lạnh nhạt như vậy, đã đại biểu hắn rất tức giận.
Hình như mình cũng không làm gì rất quá đáng mà, tiểu quỷ này làm gì mà như vậy chứ!
“Ừ.” Vẫn trả lời giống vậy, nhưng lúc này Tử Lan Thanh lại có hơi chột dạ.
“Tốt, rất tốt. . .” Lúc chữ ‘tốt’ thứ hai của Chu Tử Mặc rơi xuống, cái môi mỏng kia đã cắn lên môi của Tử Lan, bắt đầu rất mạnh, cắn Tử Lan Thanh rất đau, nhưng một lát sau lại bắt đầu thư giãn.
Cho dù bị cường hôn, nhưng Tử Lan Thanh vẫn không thể không nói, nụ hôn này thật ngọt ngào.
Nhưng mà khi đầu lưỡi Chu Tử Mặc bắt đầu tiến quân vào trong cái miệng nhỏ nhắn của Tử Lan, rốt cuộc Tử Lan Thanh cũng phản ứng lại, hơn nữa còn hung hăng cắn lên đầu lưỡi Chu Tử Mặc lần nữa.
“A. . .” Vốn là nụ hôn ngọt ngào đã biến thành đau nhức, Chu Tử Mặc thật sự có một chút không phản ứng kịp như vậy, song khi hắn phản ứng lại, Tử Lan đã thoát khỏi đầu lưỡi của hắn, chạy đến một bên khác cười xấu xa với hắn.
Vì vậy lòng tràn đầy tức giận lại tiêu tán lần nữa.
“Cái tiểu quỷ này!” Chu Tử Mặc cười khổ một tiếng, sau đó bảo nhũ mẫu chuẩn bị thức ăn, bận rộn trong cung cả ngày, Chu Tử Mặc biết nhất định Tử Lan đói bụng lắm.
Nhưng mới cầm đũa lên, chuyện phiền lòng tự nhiên đến.
“Tại sao nữ nhân kia lại tới nơi này?” Chu Tử Mặc xoa mi tâm của mình, có hơi chột dạ nhìn sang Tử Lan và Chu Tử Ngữ, nhức đầu hỏi.
“Chuyện này. . . Hồi vương gia, tiểu nhân không biết.” Hôm nay Tiểu Tam đã bị những người hầu kia cười nhạo một ngày, hiện tại lại gặp phải chuyện này, hắn cũng rất nhức đầu! Cho nên dứt khoát toát nói ra hai chữ ‘không biết’ này.
“Nếu mọi người đã đến, hơn nữa còn là trước thời gian ăn cơm, vậy hãy để cho nàng ta đi vào ăn một bữa cơm!” Nếu Chu Tử Mặc không biết nên xử lý như thế nào, Tử Lan Thanh tự nhiên nhận lấy đối thoại của bọn họ.
Lần gặp mặt trước, nàng cũng biết nữ nhân kia không đơn giản, nhưng không ngờ lại có thể biết chạy đến cửa. Cũng đúng, da mặt của kỹ nữ thật sự dày hơn nữ nhân bình thường nhiều!
“Chuyện này. . .”
“Chẳng lẽ không được sao?” Ngẩng đầu lên lộ ra vẻ mặt ngây thơ, thậm chí khóe miệng Tử Lan Thanh còn đang giương lên.
“Vậy hãy để cho nàng ta vào đi.” Mặc dù nói không biết cô gái nhỏ Tử Lan này có tính toán gì, nhưng Chu Tử Mặc lại biết, từ trước đến giờ tiểu nha đầu này đều là người không chịu thua thiệt, nếu nàng để nữ nhân kia đi vào, nàng chắc chắn có lý do của nàng, cho nên Chu Tử Mặc liền theo ý nàng.
“Tuân lệnh.” Nếu hai vị chủ tử trong vương phủ đã đạt thành nhận thức chung, Tiểu Tam cũng chỉ phải tuân lệnh!
Vì vậy, khi người tuyệt xinh đẹp xuất hiện ở phòng ăn, Chu Tử Mặc và Tử Lan Thanh vẫn đang ăn đồ ăn trong bát mình, không hề vì nhiều thêm một mỹ nhân mà có chút khác thường nào.
Minh Uyển vốn tưởng rằng nếu Chu Tử Mặc để cho nàng đi vào, diennđ.ànl.êqquýđoon đã gián tiếp tiếp nhận nàng tới chơi, vậy mà. . .
Nhìn hai người ăn vui vẻ như thế, Minh Uyển cũng biết, hai người trước mặt này vốn không coi chuyện nàng đến thành chuyện gì to tát.
Cho dù hai người trước mặt hoàn toàn không nhìn nàng, Minh Uyển cũng hơi khom người, sau đó đôi môi khẽ mở, “Vương Gia cát tường, cách cách cát tường, hôm nay đột nhiên tới chơi thật sự có hơi mạo muội, nhưng có một số việc lại không thể không hỏi rõ.” Minh Uyển cũng không quản hai người trước mặt có đang nghe nàng nói chuyện hay không, nàng chỉ một mạch nói xong, mà cặp mắt cũng thâm tình nhìn Chu Tử Mặc.
Khẽ ngẩng đầu, nhìn sang mỹ nhân kia, sau khi nhìn thấy thâm tình trong mắt nàng, Tử Lan Thanh hít vào một hơi, ngay lập tức bị cháo lỏng mới vừa uống vào làm cho nghẹn.
“Khụ khụ khụ. . .” Có hơi điên cuồng ho khan, tầm mắt Tử Lan Thanh không hề rời khỏi Minh Uyển, nhưng tầm mắt Minh Uyển cũng hoàn toàn không vì Tử Lan Thanh ho khan mà rời khỏi Chu Tử Mặc.
“Tử Lan, ăn cơm cẩn thận một chút.” Giọng nói dịu dàng của Chu Tử Mặc chậm rãi vang lên ở trong phòng ăn này, mà tay của hắn cũng vỗ nhè nhẹ trên lưng Tử Lan.
Theo động tác ôn nhu này và lời nói của Chu Tử Mặc, thâm tình trong mắt Minh Uyển uể oải theo, khẽ cúi đầu, rất tự nhiên mà thu hồi tầm mắt của mình, sau đó ánh mắt Minh Uyển nhìn về Tử Lan cực kì bình thản.
“Chu Tử Mặc, khụ khụ khụ. . . Ngươi chiêu kỳ (*) trong nhà rồi hả?” Tử Lan Thanh như cọp mẹ đang phát uy, bắt đầu nóng nảy.
(*) chơi gái (T_T)
Nếu như không phải là bị cháo làm nghẹ, nếu như không phải là bêu xấu ở trước mặt Chu Tử Mặc như thế, chắc chắn Tử Lan Thanh sẽ dùng tư thái vô cùng ‘dịu ngoan’ đuổi nữ nhân trước mặt này đi, nhưng thật ngại, nữ nhân này cũng quá trắng trợn một chút.
Cho nên Tử Lan Thanh quyết định khiến nữ nhân này thương tâm!
“Không có.” Chu Tử Mặc khẽ cau mày, ngay cả tiếng nói cũng có vẻ uất ức như vậy.
“Vậy kỹ nữ ăn mặc trang điểm lộng lẫy này chạy tới từ nơi nào chứ?” Bên trái miệng Tử Lan Thanh là một kỹ nữ bên phải miệng cũng là một kỹ nữ, nàng biết rõ nữ nhân trước mặt này vốn không phải kỹ nữ, nhưng Tử Lan Thanh cố tình muốn nói như vậy.
Hừ, không phải ngươi ghét nhất người khác bảo ngươi là kỹ nữ sao? Ta lại cố tình muốn mặt của ngươi ‘phiến’ (kích động).
“Éc. . .” Chu Tử Mặc cực kì nhức đầu nhìn tiểu nhân hung hãn trước mặt, không phải ngươi để cho nàng đi vào sao? Hiện tại người đã tiến vào, nàng lại đẩy tất cả trách nhiệm đến trên người của hắn, đây cũng quá chơi xấu hắn rồi!
Nhưng hiển nhiên lúc này Chu Tử Mặc sẽ không nói tiếng lòng của hắn ra khỏi miệng, nếu không con tiểu cọp mẹ nào đó nhất định sẽ nổi trận lôi đình.
Cho nên hiện tại vẫn nên suy nghĩ ít biện pháp khác, như là. . .
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook