Vương Phi Độc Sủng Thật Yêu Nghiệt
-
Chương 3: Yến tiệc - Vương gia lần đầu gặp mặt (1)
Ở Tần Quốc có quy định: người của hoàng tộc khi đi xa quá 2 năm trở về, thì nhất định phải ở trong phòng 3 ngày để rũ sạch tà khí bên ngoài, không được thăm người thân bên ngoài, nên ở đây có chuyện gì thì cũng phải 3 ngày sau mới giải quyết
Vì vậy mà việc nàng bị ngã hồ mới không quá ồn ào
Hoặc có lẽ chuyện này đã giấu nhẹm qua mắt hoàng thượng
Ừ, dạo này khỏi phải mệt tai
" Tiểu công chúa, người dùng chút trà gừng đi " Tú Yên cung kính đưa li trà còn toả hơi ấm áp cho Tần Uyển Tình. Tú Yên là nha hoàn đi theo nguyên chủ từ nhỏ, cũng coi là thân thiết
" Nha hoàn Vân Nhi kia nghe nói sau khi bị đánh liền chịu không nỗi tự sát rồi " Tú Yên tiếp tục cập nhật thông tin
Tự sát gì chứ, tai mắt ở hoàng cung nhiều như vậy, giết một nha hoàn nhỏ nhoi cũng không quá khó khăn
Tần Uyển Tình gật nhẹ đầu, chuyện này không liên quan gì nàng cả, tiếp nhận li trà nhâm nhi, nước trà ấm áp chảy xuống mang theo mùi gừng cay nóng
Tú Yên chỉ thấy tiểu công chúa ngày càng kì lạ khác hẳn những lần trước, chẳng lẽ tiểu công chúa bị ngã hư đầu rồi. Nhưng suy nghĩ vẫn là suy nghĩ, không thể tuỳ tiện nói ra, nàng sống với tiểu công chúa lâu như vậy, cũng học được cách thu liễm sự xúc động
Hôm nay là ngày cuối cùng rồi, có lẽ cần nghỉ ngơi sớm
Một đêm yên bình, bên ngoài những bông tuyết bay đầy trời, trắng xóa
Sáng sớm, cả viện công chúa đều nhộn nhịp cả lên, ngoài trời vẫn còn lạnh buốt người
" Thất công chúa, hôm nay là ngày ra mắt của người, cần phải sửa soạn chỉnh chu "
" Thất công chúa, người chọn đi màu gì ạ? "
" Thất công chúa, người dùng trang sức gì ạ? "
" Thất công chúa... "
Cả đám nô tì không ngừng ùa vào, đủ loại trang sức xinh đẹp sang trọng bày khắp phòng
Ngay lúc này, Tần Uyển Tình chỉ muốn mắng mẹ kiếp, sáng sớm còn không cho bà đây ngủ, ầm ầm cả lên
Cuối cùng chỉ để lại Tú Yên thay trang phục cho mình
Tần Uyển Tình mang trang phục màu đỏ - màu chỉ dành riêng cho công chúa chính thất, tóc làm kiểu đơn giản, cài cây trâm hoa mạn châu bằng ngọc thạch, môi son da phấn.. bên ngoài khoác chiếc áo lông chồn trắng. Dáng người nhỏ bé xinh đẹp, ăn mặc đơn giản nhưng hoa lệ, càng tôn lên vẻ đẹp khuynh nước khuynh thành tiềm ẩn của nàng, nhất định sau này chính là một đại mỹ nữ
" Tiểu công chúa thật đẹp " Tú Yên cười
" Đi thôi "
Đến càng gần đại sảnh, không khí càng náo nhiệt, âm nhạc vang lên, sơn hào hải vị đều đặt đầy trên bàn, bên trong có rất nhiều khách quý, ừm chắc vậy, đám nô tì không ngừng đi lên đi xuống, bận tối mặt
" Thất công chúa giá đáo " Tịnh công công cất lên âm thanh lảnh lót, tất cả mọi người đều im lặng nhìn nàng
Tần Uyển Tình bình tĩnh đi đến giữa đại sảnh, âm thanh mềm mại cất lên " Nhi thần bái kiến phụ hoàng, mẫu hậu "
Hoàng thượng ngồi phía trên, cao cao thượng thượng, ánh mắt nhìn nàng đầy cưng chiều, đây là nữ nhi của người ái hậu ông yêu nhất - hoàng hậu
" Tình nhi, mau lên đây với mẫu hậu " Hoàng hậu ngồi cạnh hoàng thượng, nhan sắc xinh đẹp sắc xảo, đủ để nhận thấy khi xưa bà là đại mỹ nữ rồi. Trong lòng bà vô cùng kích động, nữ nhi duy nhất của bà, lại đáng yêu như vậy, 10 năm rồi, cuối cùng bà cũng gặp được. Nhưng vì là bậc mẫu nghi thiên hạ nên bà cố nén xúc động
Đủ các loại ánh mắt nhìn nàng, ghen tị có, ngưỡng mộ có, khi nàng được ngồi vị trí ngang hàng với hoàng hậu, đủ thấy sự sủng ái của họ đối với nàng
Tự mọi người có tính toán riêng
Tần Uyển Tình có chút đau đầu, thể hiện sự sủng ái ra nhanh như vậy chỉ khiến nàng gặp rắc rối hơn thôi, nàng chỉ muốn làm tiểu công chúa ăn ngủ thôi mà, sau này khó sống đây
" Nhập tiệc " Giọng nói đầy uy nghi của hoàng thượng vang lên, khung cảnh rất nhanh chóng nhộn nhịp
Ca vũ thi nhau bung lụa, à nhầm, trổ tài múa lượn, bên ngoài trời khá lạnh nhưng họ lại ăn mặc khá mỏng manh, cái này gọi là hi sinh vì nghệ thuật nhỉ
Các vị quan đại thần lớn, sứ giả các nước khác đều dâng tặng đủ các món quà xa xỉ nhân ngày ra mắt thất công chúa
Nhàm chán, muốn về ngủ
" Thần đại diện Vũ Quốc, tặng công chúa vòng tay mẫu đơn " Vị thiếu niên trẻ, vẻ đẹp cương nghị đến hút hồn, nhìn tầm 17, 18 tuổi, nhưng lại toát lên sự uy nghi đến nghẹt thở
Tần Uyển Tình nâng mắt nhìn vị thiếu niên, quả thật đẹp như một vị thần. Đây là vị vương gia trẻ tuổi nhất Vũ Quốc - Vũ Nhiên, tinh thông văn võ, là đối tượng của nhiều nữ tử, chỉ tiếc hắn chính là không vừa mắt với người nào cả, lãnh huyết vô tình, lạnh nhạt khô khan. Đó là tất cả thông tin mà nàng thu thập được
Chiếc vòng tay mẫu đơn kia làm bằng ngọc thạch, thiết kế tinh xảo, trên mặt khắc rất nhiều hoa mẫu đơn xinh đẹp, cái vòng tay thực chất có cơ quan
Với một người chuyên nghiên cứu như nàng, phân biệt các loại cơ quan không quá khó khăn, chỉ là sử dụng làm sao vẫn phải xem thử
Vũ Nhiên như nhận ra sự quan sát vòng tay của nàng, khóe miệng nhếch lên
Tần Uyển Tình cũng chẳng tiếc rẻ gì nụ cười cho hắn, miệng làm khẩu hình " cơ quan ", cố căng mắt xem phản ứng của người đối diện, nhưng hắn ngoại trừ nhếch miệng thì chẳng biểu hiện gì cả. Tất cả mọi việc diễn ra khá nhanh nên không ai chú ý
Nhận lấy vòng tay, Tần Uyển Tình không ngừng mân mê lần mò, cái này đỡ nhàm chán hơn
Nhận ra tên Vũ Nhiên kia vẫn nhìn mình, nàng đưa mắt uy hiếp < nhìn nữa ta móc mắt đấy >
Người kia dường như hiểu, nhưng vẫn không rời mắt
Kệ hắn, bản cô nương biết mình xinh đẹp, nhìn thì nhìn, chẳng mất mác gì cả, lại tiếp tục nghiên cứu vòng tay
Vì vậy mà việc nàng bị ngã hồ mới không quá ồn ào
Hoặc có lẽ chuyện này đã giấu nhẹm qua mắt hoàng thượng
Ừ, dạo này khỏi phải mệt tai
" Tiểu công chúa, người dùng chút trà gừng đi " Tú Yên cung kính đưa li trà còn toả hơi ấm áp cho Tần Uyển Tình. Tú Yên là nha hoàn đi theo nguyên chủ từ nhỏ, cũng coi là thân thiết
" Nha hoàn Vân Nhi kia nghe nói sau khi bị đánh liền chịu không nỗi tự sát rồi " Tú Yên tiếp tục cập nhật thông tin
Tự sát gì chứ, tai mắt ở hoàng cung nhiều như vậy, giết một nha hoàn nhỏ nhoi cũng không quá khó khăn
Tần Uyển Tình gật nhẹ đầu, chuyện này không liên quan gì nàng cả, tiếp nhận li trà nhâm nhi, nước trà ấm áp chảy xuống mang theo mùi gừng cay nóng
Tú Yên chỉ thấy tiểu công chúa ngày càng kì lạ khác hẳn những lần trước, chẳng lẽ tiểu công chúa bị ngã hư đầu rồi. Nhưng suy nghĩ vẫn là suy nghĩ, không thể tuỳ tiện nói ra, nàng sống với tiểu công chúa lâu như vậy, cũng học được cách thu liễm sự xúc động
Hôm nay là ngày cuối cùng rồi, có lẽ cần nghỉ ngơi sớm
Một đêm yên bình, bên ngoài những bông tuyết bay đầy trời, trắng xóa
Sáng sớm, cả viện công chúa đều nhộn nhịp cả lên, ngoài trời vẫn còn lạnh buốt người
" Thất công chúa, hôm nay là ngày ra mắt của người, cần phải sửa soạn chỉnh chu "
" Thất công chúa, người chọn đi màu gì ạ? "
" Thất công chúa, người dùng trang sức gì ạ? "
" Thất công chúa... "
Cả đám nô tì không ngừng ùa vào, đủ loại trang sức xinh đẹp sang trọng bày khắp phòng
Ngay lúc này, Tần Uyển Tình chỉ muốn mắng mẹ kiếp, sáng sớm còn không cho bà đây ngủ, ầm ầm cả lên
Cuối cùng chỉ để lại Tú Yên thay trang phục cho mình
Tần Uyển Tình mang trang phục màu đỏ - màu chỉ dành riêng cho công chúa chính thất, tóc làm kiểu đơn giản, cài cây trâm hoa mạn châu bằng ngọc thạch, môi son da phấn.. bên ngoài khoác chiếc áo lông chồn trắng. Dáng người nhỏ bé xinh đẹp, ăn mặc đơn giản nhưng hoa lệ, càng tôn lên vẻ đẹp khuynh nước khuynh thành tiềm ẩn của nàng, nhất định sau này chính là một đại mỹ nữ
" Tiểu công chúa thật đẹp " Tú Yên cười
" Đi thôi "
Đến càng gần đại sảnh, không khí càng náo nhiệt, âm nhạc vang lên, sơn hào hải vị đều đặt đầy trên bàn, bên trong có rất nhiều khách quý, ừm chắc vậy, đám nô tì không ngừng đi lên đi xuống, bận tối mặt
" Thất công chúa giá đáo " Tịnh công công cất lên âm thanh lảnh lót, tất cả mọi người đều im lặng nhìn nàng
Tần Uyển Tình bình tĩnh đi đến giữa đại sảnh, âm thanh mềm mại cất lên " Nhi thần bái kiến phụ hoàng, mẫu hậu "
Hoàng thượng ngồi phía trên, cao cao thượng thượng, ánh mắt nhìn nàng đầy cưng chiều, đây là nữ nhi của người ái hậu ông yêu nhất - hoàng hậu
" Tình nhi, mau lên đây với mẫu hậu " Hoàng hậu ngồi cạnh hoàng thượng, nhan sắc xinh đẹp sắc xảo, đủ để nhận thấy khi xưa bà là đại mỹ nữ rồi. Trong lòng bà vô cùng kích động, nữ nhi duy nhất của bà, lại đáng yêu như vậy, 10 năm rồi, cuối cùng bà cũng gặp được. Nhưng vì là bậc mẫu nghi thiên hạ nên bà cố nén xúc động
Đủ các loại ánh mắt nhìn nàng, ghen tị có, ngưỡng mộ có, khi nàng được ngồi vị trí ngang hàng với hoàng hậu, đủ thấy sự sủng ái của họ đối với nàng
Tự mọi người có tính toán riêng
Tần Uyển Tình có chút đau đầu, thể hiện sự sủng ái ra nhanh như vậy chỉ khiến nàng gặp rắc rối hơn thôi, nàng chỉ muốn làm tiểu công chúa ăn ngủ thôi mà, sau này khó sống đây
" Nhập tiệc " Giọng nói đầy uy nghi của hoàng thượng vang lên, khung cảnh rất nhanh chóng nhộn nhịp
Ca vũ thi nhau bung lụa, à nhầm, trổ tài múa lượn, bên ngoài trời khá lạnh nhưng họ lại ăn mặc khá mỏng manh, cái này gọi là hi sinh vì nghệ thuật nhỉ
Các vị quan đại thần lớn, sứ giả các nước khác đều dâng tặng đủ các món quà xa xỉ nhân ngày ra mắt thất công chúa
Nhàm chán, muốn về ngủ
" Thần đại diện Vũ Quốc, tặng công chúa vòng tay mẫu đơn " Vị thiếu niên trẻ, vẻ đẹp cương nghị đến hút hồn, nhìn tầm 17, 18 tuổi, nhưng lại toát lên sự uy nghi đến nghẹt thở
Tần Uyển Tình nâng mắt nhìn vị thiếu niên, quả thật đẹp như một vị thần. Đây là vị vương gia trẻ tuổi nhất Vũ Quốc - Vũ Nhiên, tinh thông văn võ, là đối tượng của nhiều nữ tử, chỉ tiếc hắn chính là không vừa mắt với người nào cả, lãnh huyết vô tình, lạnh nhạt khô khan. Đó là tất cả thông tin mà nàng thu thập được
Chiếc vòng tay mẫu đơn kia làm bằng ngọc thạch, thiết kế tinh xảo, trên mặt khắc rất nhiều hoa mẫu đơn xinh đẹp, cái vòng tay thực chất có cơ quan
Với một người chuyên nghiên cứu như nàng, phân biệt các loại cơ quan không quá khó khăn, chỉ là sử dụng làm sao vẫn phải xem thử
Vũ Nhiên như nhận ra sự quan sát vòng tay của nàng, khóe miệng nhếch lên
Tần Uyển Tình cũng chẳng tiếc rẻ gì nụ cười cho hắn, miệng làm khẩu hình " cơ quan ", cố căng mắt xem phản ứng của người đối diện, nhưng hắn ngoại trừ nhếch miệng thì chẳng biểu hiện gì cả. Tất cả mọi việc diễn ra khá nhanh nên không ai chú ý
Nhận lấy vòng tay, Tần Uyển Tình không ngừng mân mê lần mò, cái này đỡ nhàm chán hơn
Nhận ra tên Vũ Nhiên kia vẫn nhìn mình, nàng đưa mắt uy hiếp < nhìn nữa ta móc mắt đấy >
Người kia dường như hiểu, nhưng vẫn không rời mắt
Kệ hắn, bản cô nương biết mình xinh đẹp, nhìn thì nhìn, chẳng mất mác gì cả, lại tiếp tục nghiên cứu vòng tay
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook