Vương Gia Ta Biết Sai Rồi
-
Chương 27
Hàn Nguyệt Nguyệt từ từ đi tới: “Ngươi nói gì?”, đem lỗ tai nhích tới gần, “A, a ~”, Hàn Nguyệt Nguyệt trừ nghe thấy người nọ một mực gọi a, ngoài ra không có nghe rõ cái gì. “Ngươi đừng vội, từ từ nói”, người trên giường nhìn chằm chằm vào Hàn Nguyệt Nguyệt, bộ dạng rất kích động. “Tiểu thư, cẩn thận một chút”, Như Họa đứng ở một bên lo lắng, người này bị bệnh truyện nhiễm, lỡ tiểu thư bị lây thì làm thế nào. Hàn Nguyệt Nguyệt chưa để ý lời Như Họa, rất chân thành nghe thanh âm người nọ phát ra, mấy ngày qua bọn họ thu hoạch một chút cũng không có, hiện tại là đầu mối cực quan trọng chính là bệnh nhân này, hắn khẳng định là biết rất nhiều. “Phật… Phật…” nghe hồi lâu chỉ nghe thấy mỗi chữ Phật, mặc dù tin tức không nhiều lắm, nhưng ít ra có chút đột phá”. Ngươi trước đừng nói chuyện, nghỉ ngơi cho thật tốt, đừng lo lắng, chúng ta sẽ tra ra được”, Hàn Nguyệt Nguyệt khẽ mỉm cười hướng về phía người trên giường nói, thấy người nọ từ từ nhắm mắt lại vừa cái đã ngủ, dù sao cũng mới tỉnh, thân thể rất yếu, có thể kiên trì lâu như vậy đã tốt lắm rồi. “Như Họa, lập tức báo cho Vương gia đi thăm dò có nơi nào tên có một chữ Phật hay không, hoặc là cùng âm với chữ Phật”, “Dạ, tiểu thư”, Như Họa lập tức chạy đi tìm Mạnh Dịch Vân, mấy ngày qua cực khổ cuối cùng có chút hồi báo. Có chút tin tức, hy vọng có đột phá, Hàn Nguyệt Nguyệt ra ngoài cửa, ngồi ở bàn bên ngoài, tiếp tục nấu thuốc, người nọ hiện tại đã tỉnh vậy thì chứng minh thuốc này hữu hiệu, tiếp tục uống vào, không lâu có thể khỏi hẳn. “Mạnh đại ca, có tin tức gì không?”, Hàn Nguyệt Nguyệt vừa thấy Mạnh Dịch Vân tới, lập tức tiến lên hỏi. “Ta dựa theo âm Phật muội nói tra xét một lần, có một nơi là núi Hoành Minh (chữ Hoành và Phật trong tiếng Trung âm đọc gần giống nhau), địa hình vắng vẻ, có rất ít người ở đây ra vào”. Mạnh Dịch Vân theo lời Hàn Nguyệt Nguyệt nói, lập tức gọi bốn đạo nhân mã hướng bốn phương tám hướng thành Ly đi thăm dò, ngoài mười dặm phía đông quả nhiên có nơi tên là núi Hoành Minh, phía đông người ở thưa thớt, lại có nhiều núi, quả thật rất bí ẩn. “Thật sao? Chúng ta đi ngay bây giờ đi”, Hàn Nguyệt Nguyệt nhìn về phía Mạnh Dịch Vân, trong lòng rất kích động, nàng muốn nhìn người hạ độc này rốt cuộc là người nào? Sao lại tàn nhẫn như vậy, nếu để cho nàng bắt được, nhất định trả lên trên người hắn gấp mười lần để cho hắn vậy nếm thử mùi vị. “Được, chúng ta ngay bây giờ đi qua đó, người nọ hiện tại thế nào rồi?”, Mạnh Dịch Vân hỏi người trúng độc, hắn muốn xem có thể hỏi thêm một chút tin tức hay không. “Người đã tỉnh, chẳng qua là nói không ra lời, ta đã đến gần hỏi rất nhiều lần cũng không hỏi ra được cái gì”. Hàn Nguyệt Nguyệt đoán được ý nghĩ Mạnh Dịch Vân, lập tức nói, có thể là người hạ độc sợ bị tiết lộ phiền phức, dứt khoát đem người ta hạ độc không nói được. “Vậy chúng ta trước đi núi Hoành Minh xem một chút”, người này nếu luôn luôn nhấn mạnh chữ này, rất có thể hắn là từ nơi này trốn ra ngoài, nếu không cũng là có quan hệ rất lớn. CÒN NỮA
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook