Vương Gia Ngoan Nào
-
Chương 3
“Xoạt... xoạt”
4 phía trong rừng xuất hiện khoảng 10 hắc y nhân,1 tên bước ra trước nói
”Dật phong, ngày này năm sau là ngày giỗ của ngươi“.
Một tràng cười lạnh tanh phát ra bên trong xe.
”Chỉ bằng các ngươi?”
Kiếm quan từ 4 phía nhắm về phía xe.Hai bạch y nam tử ngồi trước xe phi thân lên rút 2 trường kiếm đánh thẳng về phía hắc y nhân.Tiếng binh khí,tiếng thét vang khắp nơi,gió rít kèm theo vị tanh nồng của máu.Trên mặt đất lúc này tràn ngập những thi thể,tứ chi rời rạc khó nhận ra được.
”HA HA ngày này năm sau chính là ngày giỗ của các ngươi.Thật là khiến ta thất vọng“.Tiếng nói bên trong xe lại vang lên.Dưới ánh trăng mọi thứ thật quỷ dị và đáng sợ.
>>>
”Mỏi chết ta rồi,cuối cùng cũng đến trấn Bạch Hà rồi,Bạch Hà này trông hảo vui.Đi nào baby”Một lam y nam tử tay ôm 1 chú chó nhỏ cưỡi trên lưng 1 con bạch mã than thở.Đi suốt 1 ngày đường cuối cùng mới tới được đây.Cả hai chân tay bủn rủn vì mệt,dọc đường cả 2 đã nhấm nháp không ít lương khô,mong tới trấn này để ngao du.Phố xá nơi đây thật nhôn nhịp,cả 2 tiến vào 1 quán trọ lớn.
”Lão bản cho ta 1 phòng trọ”
”Xin lỗi thiếu hiệp,3 phòng cuối đã được vị thiếu niên thêu hết cả rồi.”
Y Lâm liếc nhìn ba người.Một người ngồi, hai người đứng.Người ngồi trông thật nổi bật:thân bạch y,khuôn mặt tuấn mỹ,ngũ quan sắc sảo,mày giống như kiếm,ánh mắt sắc nhọn,cả người toát ra hàn khí,hoàn hảo không khuyết điểm.
”Thật là 1 hảo soái ca, hèn chi mấy cô nương nhìn ngó nãy giờ...ah nhưng người này chắc chắn là cao thủ rồi”Y Lâm tự nghĩ trong đầu.
Y Lâm tiến tới đứng trước mặt bạch y nam tử ôn nhu nói.
”Chào Huynh đài'huynh đài nhĩ hảo.Huynh có thể nhường một phòng cho ta không.Huynh mướn dư thì phải,2 huynh ấy có thể chung 1 phòng mà.”
Bạch y nam tử chẳng thèm để ý nhàn nhã uống rượu.Điều này làm nàng rất xấu hổ và tức giận.Đúng lúc này thì 1 đám người xông vào hướng binh khí vào phía bạch y nam tử hô to.
”Cuối cùng hôm nay ta cũng giết được ngươi.Ngươi đã trúng phải Âm Tàn của ta,1 khắc sau nếu không có thuốc giải ngươi sẽ chết.hahaha.”
Y Lâm hứng thú đứng xem chỉ thấy bạch y nam tử hai mắt mở nhẹ nhìn về phía sát thủ,hàn khí tăng gấp bội,khiến nàng cảm thấy lạnh lẽo.Miệng khẽ nhếch lên”GIẾT”
Ngay lập tức 2 bạch y nam tử kia rút kiếm đánh thẳng về phía trước.Chỉ thấy đám người kia cứ tránh tránh né né.Chắc định câu giờ đây mà.Nhìn cảnh này nàng bất ngờ nảy sinh ý nghĩ.Bước tới bên cạnh bạch y nam tử thấy mắt hắn đã không còn khí huyết nàng nhẹ hỏi
”Này, ta có thể giải độc giúp huynh.Chỉ cần huynh nhường 1 phòng cho ta, trả ta 100lượng bạc ta sẽ giúp thấy sao?”Nàng mở to đôi mắt nhìn hắn.
”Được”Hắn thấy tiểu cô nương này rất thú vị,hắn muốn xem nàng sẽ làm gì.
Nghe được câu trả lời của hắn nàng nhẹ nhàng đua tay bắt mạch cho hắn.Đôi lông mày nhẹ nhíu lại nhìn hắn hỏi
”Nè huynh còn trúng 1 loai độc nữa có phải không,độc này có trong cơ thể huynh rất lâu rồi nhưng huynh yên tâm,có bổn cô nương ở đây ta có thể giải cho huynh”
Hắn giật mình trước câu nói của nàng.Xem ra nàng rất giỏi y thuật, độc của hắn xưa nay chưa có ai có thể giải,cứ để nàng thử vậy.Hắn thấy nàng từ trong tay áo lấy ra 1 viên thuốc nhỏ đưa cho hắn.
”Uống đi”
Một viên thuốc này có thể giúp hắ giải độc sao.Đang mải nghĩ thì hắn lại thấy nàng cầm 1 chiếc dao găm nhỏ cứa vào cổ tay mình.Lập tức máu trào ra,nàng đưa tay tới miệng hắn không nói lời nào,nhỏ máu ở tay mình cho hắn uống.
”Độc của huynh đã được giải hoàn toàn rồi.Nhưng mà vì trường hợp đặc biệt phải cần đến máu của ta nên:“Huynh phải bao ăn bao ở cho ta ở quán trọ này,nhớ vẫn phải trả ta 100 lượng bạc đó nha!”
Nàng híp mắt cười với hắn.Vừa xuống núi đã kiếm được 100 lượng bạc ta quả là siêu mà(Tỷ ấy lại tự luyến rồi)
Nhìn nàng cười như vậy hắn thấy thật thoải mái.Trước nay hắn chưa từng rung động trước ai.Nhưng hôm nay hắn đã rung động trước nàng.Hắn sẽ bảo hộ nàng thật tốt.
2 bạch y nam tử vừa giải quyết xong vội chạy tới bên cạnh bạch y nam tử lo lứng hỏi
”Chủ tử ngài có sao không,nô tài bất tài không bảo vệ được người mong người xử phạt”
Không kịp đợi hắn đáp nàng đã nhảy ra nói trước.
”2 vị không cầm lo lắng ta đã giải độc giúp hắn rồi.Bây giờ hắn rất khỏe nhưng mà hắn đã hứa nhường phòng 2 vị cho ta rồi.Nên phiền 2 vị”
Dật Phong bật cười trước lời nói của nàng.Chả nhẽ nàng không tin hắn sợ hắn lật lọng hay sao.
”Nếu chủ tử đã nói vậy thì cứ theo ý người.Xin hỏi quý tánh đại danh của công tử”
”Ta tên Y.... à tên Lâm Phong”Tí thì lộ may mà ta nhanh trí( tỷ à tỷ lộ rồi mà
4 phía trong rừng xuất hiện khoảng 10 hắc y nhân,1 tên bước ra trước nói
”Dật phong, ngày này năm sau là ngày giỗ của ngươi“.
Một tràng cười lạnh tanh phát ra bên trong xe.
”Chỉ bằng các ngươi?”
Kiếm quan từ 4 phía nhắm về phía xe.Hai bạch y nam tử ngồi trước xe phi thân lên rút 2 trường kiếm đánh thẳng về phía hắc y nhân.Tiếng binh khí,tiếng thét vang khắp nơi,gió rít kèm theo vị tanh nồng của máu.Trên mặt đất lúc này tràn ngập những thi thể,tứ chi rời rạc khó nhận ra được.
”HA HA ngày này năm sau chính là ngày giỗ của các ngươi.Thật là khiến ta thất vọng“.Tiếng nói bên trong xe lại vang lên.Dưới ánh trăng mọi thứ thật quỷ dị và đáng sợ.
>>>
”Mỏi chết ta rồi,cuối cùng cũng đến trấn Bạch Hà rồi,Bạch Hà này trông hảo vui.Đi nào baby”Một lam y nam tử tay ôm 1 chú chó nhỏ cưỡi trên lưng 1 con bạch mã than thở.Đi suốt 1 ngày đường cuối cùng mới tới được đây.Cả hai chân tay bủn rủn vì mệt,dọc đường cả 2 đã nhấm nháp không ít lương khô,mong tới trấn này để ngao du.Phố xá nơi đây thật nhôn nhịp,cả 2 tiến vào 1 quán trọ lớn.
”Lão bản cho ta 1 phòng trọ”
”Xin lỗi thiếu hiệp,3 phòng cuối đã được vị thiếu niên thêu hết cả rồi.”
Y Lâm liếc nhìn ba người.Một người ngồi, hai người đứng.Người ngồi trông thật nổi bật:thân bạch y,khuôn mặt tuấn mỹ,ngũ quan sắc sảo,mày giống như kiếm,ánh mắt sắc nhọn,cả người toát ra hàn khí,hoàn hảo không khuyết điểm.
”Thật là 1 hảo soái ca, hèn chi mấy cô nương nhìn ngó nãy giờ...ah nhưng người này chắc chắn là cao thủ rồi”Y Lâm tự nghĩ trong đầu.
Y Lâm tiến tới đứng trước mặt bạch y nam tử ôn nhu nói.
”Chào Huynh đài'huynh đài nhĩ hảo.Huynh có thể nhường một phòng cho ta không.Huynh mướn dư thì phải,2 huynh ấy có thể chung 1 phòng mà.”
Bạch y nam tử chẳng thèm để ý nhàn nhã uống rượu.Điều này làm nàng rất xấu hổ và tức giận.Đúng lúc này thì 1 đám người xông vào hướng binh khí vào phía bạch y nam tử hô to.
”Cuối cùng hôm nay ta cũng giết được ngươi.Ngươi đã trúng phải Âm Tàn của ta,1 khắc sau nếu không có thuốc giải ngươi sẽ chết.hahaha.”
Y Lâm hứng thú đứng xem chỉ thấy bạch y nam tử hai mắt mở nhẹ nhìn về phía sát thủ,hàn khí tăng gấp bội,khiến nàng cảm thấy lạnh lẽo.Miệng khẽ nhếch lên”GIẾT”
Ngay lập tức 2 bạch y nam tử kia rút kiếm đánh thẳng về phía trước.Chỉ thấy đám người kia cứ tránh tránh né né.Chắc định câu giờ đây mà.Nhìn cảnh này nàng bất ngờ nảy sinh ý nghĩ.Bước tới bên cạnh bạch y nam tử thấy mắt hắn đã không còn khí huyết nàng nhẹ hỏi
”Này, ta có thể giải độc giúp huynh.Chỉ cần huynh nhường 1 phòng cho ta, trả ta 100lượng bạc ta sẽ giúp thấy sao?”Nàng mở to đôi mắt nhìn hắn.
”Được”Hắn thấy tiểu cô nương này rất thú vị,hắn muốn xem nàng sẽ làm gì.
Nghe được câu trả lời của hắn nàng nhẹ nhàng đua tay bắt mạch cho hắn.Đôi lông mày nhẹ nhíu lại nhìn hắn hỏi
”Nè huynh còn trúng 1 loai độc nữa có phải không,độc này có trong cơ thể huynh rất lâu rồi nhưng huynh yên tâm,có bổn cô nương ở đây ta có thể giải cho huynh”
Hắn giật mình trước câu nói của nàng.Xem ra nàng rất giỏi y thuật, độc của hắn xưa nay chưa có ai có thể giải,cứ để nàng thử vậy.Hắn thấy nàng từ trong tay áo lấy ra 1 viên thuốc nhỏ đưa cho hắn.
”Uống đi”
Một viên thuốc này có thể giúp hắ giải độc sao.Đang mải nghĩ thì hắn lại thấy nàng cầm 1 chiếc dao găm nhỏ cứa vào cổ tay mình.Lập tức máu trào ra,nàng đưa tay tới miệng hắn không nói lời nào,nhỏ máu ở tay mình cho hắn uống.
”Độc của huynh đã được giải hoàn toàn rồi.Nhưng mà vì trường hợp đặc biệt phải cần đến máu của ta nên:“Huynh phải bao ăn bao ở cho ta ở quán trọ này,nhớ vẫn phải trả ta 100 lượng bạc đó nha!”
Nàng híp mắt cười với hắn.Vừa xuống núi đã kiếm được 100 lượng bạc ta quả là siêu mà(Tỷ ấy lại tự luyến rồi)
Nhìn nàng cười như vậy hắn thấy thật thoải mái.Trước nay hắn chưa từng rung động trước ai.Nhưng hôm nay hắn đã rung động trước nàng.Hắn sẽ bảo hộ nàng thật tốt.
2 bạch y nam tử vừa giải quyết xong vội chạy tới bên cạnh bạch y nam tử lo lứng hỏi
”Chủ tử ngài có sao không,nô tài bất tài không bảo vệ được người mong người xử phạt”
Không kịp đợi hắn đáp nàng đã nhảy ra nói trước.
”2 vị không cầm lo lắng ta đã giải độc giúp hắn rồi.Bây giờ hắn rất khỏe nhưng mà hắn đã hứa nhường phòng 2 vị cho ta rồi.Nên phiền 2 vị”
Dật Phong bật cười trước lời nói của nàng.Chả nhẽ nàng không tin hắn sợ hắn lật lọng hay sao.
”Nếu chủ tử đã nói vậy thì cứ theo ý người.Xin hỏi quý tánh đại danh của công tử”
”Ta tên Y.... à tên Lâm Phong”Tí thì lộ may mà ta nhanh trí( tỷ à tỷ lộ rồi mà
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook