Vương Gia Mau Lại Đây
-
Chương 36: Nhan Nhan nàng thật biết hành hạ người khác mà
Bữa sáng ở phủ tam vương gia hôm nay có thêm hai người mới chính là Diêu Tiêu Tương và Diêu Tiêu Đình. Diêu Tiêu Tương đã được hoàng thượng đồng ý cho ở lại vương phủ, còn Diêu Tiêu Đình sáng sớm muốn đến xem em gái của mình ra sao
Thiếu Hàn cùng hai anh em họ Diêu đã ngồi chờ ở bàn ăn nửa canh giờ vẫn chưa được động đũa vì Nhược Y vẫn chưa đến
“Vương gia Tương Tương thấy chúng ta lên dùng bữa trước”
Thiếu Hàn lạnh lùng nén cho Diêu Tiêu Tương hai chữ
“Ngươi giám”
Diêu Tiêu Đình thấy em gái mình bị ủy khuất như vậy bất bình nên tiếng
“ Ngươi sao lại không biết tốt xấu như vậy”
“ Nếu các ngươi đói có thể về chỗ của các ngươi ăn”
Khi hai người đang lời qua tiếng lại thì Nhược Y cũng đến
“ Ta đến muộn a”
Hôm nay Nhược Y mặc một bộ xiêm y màu hồng phấn cổ áo có cao hơn một chút, nhưng vẫn không thể che được vết tím xanh ở trên cổ. Hình ảnh này tất cả hiện vào mắt Diêu Tiêu Tương và Thiếu Hàn, nhưng mỗi người lại có một suy nghĩ khác nhau
Thiếu Hàn thì thấy rất hài lòng với vết tích mà mình đã để lại cho Nhược Y, còn Diêu Tiêu Tương khỏi phải nói cũng biết là tức giận như thế nào
“Nhược Y nàng đến rồi mau lại đây ngồi” Thiếu Hàn ôn nhu nói
Cả bữa ăn Thiếu Hàn chỉ lo gắp thức ăn cho Nhược Y, hai người ngồi đối diện thì coi như không khí
“Vương gia, Tương Tương mới đến Lăng Nhật Quốc được hai ngày, có nghe người dân nơi đây nói miếu Tịnh Nhân nơi đây rất linh thiêng, có thể cầu bình an, cầu tình duyên. Vương gia có thể dẫn Tương Tương đi được không?”
“Có chân tự đi” Thiếu Hàn lạnh lùng trả lời
“A, vương gia nếu không thích đi miếu Tịnh Nhân, người có thể dẫn Tương Tương đến ôn tuyền ở Linh Nam chỗ vương gia trước đây đóng quân được không”
Nhược Y lúc này đang ăn chân gà, nghe thấy cổ đại cũng có suối nước nóng liền ngừng ăn. Bình sinh nàng thích nhất là ngâm mình dưới suối nước nóng
“Thiếu Hàn, chàng có ôn tuyền à, ta cũng muốn đi”
“Được rồi ta sẽ cùng nàng đi”
“Ta có thể gọi Nhược Nhan theo được không”
“Được rồi nàng mau ăn đi”
Lĩnh Nam cách kinh thành rất xa vì vậy phải đi hai ngày mới đến nơi. Mệt mỏi vì ngồi xe ngựa cuối cùng cũng đến, phong cảnh nơi đây phải nói là hữu tình, mọi thứ đều rất động lòng người đặc biệt là có một con suối lớn có thể ngâm mình ở dưới vào mùa hè này thì rất tuyệt
Nói là đến đây ngâm ôn tuyền, nhưng ôn tuyền lại ở trong động. Thiếu Hàn nói không được vào ôn tuyền ở phia tây, vì nơi ấy là dành riêng cho Nhược Y. Còn ôn tuyền ở phía nam mọi người có thể tùy tiện vào. Lý do Diêu Tiêu Tương đến đây là vì muốn tắm suối nước nóng cùng Thiếu Hàn, nay Thiếu Hàn không xuất hiện vậy nên nàng cũng chẳng thiết tắm
Lúc này trong suối chỉ có Nhược Nhan cùng Thiếu Kì
“Nha chàng nên cao một chút”. Nhược Nhan đang hưởng thụ cảm giác được mát xa
“Nhan Nhan có thấy thoải mái”
“Ừm” Nhược Nhan hai mắt nhắm nghiền hưởng thụ
“Nhan Nhan ta nói này, nàng có thấy tam ca ta đối với tỷ tỷ của nàng rất lạ không”
“Ừm, rất lạ”
“Ta nghĩ tam ca là đã động lòng”
“Đúng vậy”
“Nàng đã biết sao”
“Ừm”
“Nhan Nhan sao nàng không nói ta biết, có phải nàng muốn ta chừng trị nàng không”
“Ừm” Nhược Nhan vì quá thoải mái trí thức cũng dần mơ mơ hồ hồ, nên chỉ biết ầm ừ cho qua chuyện
Thiếu Kì lúc này thầm vui mừng trong lòng, bắt đầu tiến đến hôn lên cổ Nhược Nhan
“Nhan Nhan nàng có thoải mái không”
“Ừm”
Thiếu Kì thấy Nhược Nhan không có đẩy mình ra lại từ từ hôn xuống gần dưới, y phục lúc này cũng hỗn độn. Ý thức mới dần dần hồi phục
“Chàng làm gì vậy”
“Là nàng muốn vậy mà sao lại lớn tiếng với ta” Thiếu Kì lúc này tràn đầy ủy khuất
“Chàng tránh ra” Nhược Nhan vừa nói vừa đi lên bờ, để lại Thiếu Kì ngồi ngây ra tại chỗ.
“Nhan Nhan nàng thật biết hành hạ người khác mà” Thiếu Kì nói với theo bóng lưng đã xa dần của Nhược Nhan
Thiếu Hàn cùng hai anh em họ Diêu đã ngồi chờ ở bàn ăn nửa canh giờ vẫn chưa được động đũa vì Nhược Y vẫn chưa đến
“Vương gia Tương Tương thấy chúng ta lên dùng bữa trước”
Thiếu Hàn lạnh lùng nén cho Diêu Tiêu Tương hai chữ
“Ngươi giám”
Diêu Tiêu Đình thấy em gái mình bị ủy khuất như vậy bất bình nên tiếng
“ Ngươi sao lại không biết tốt xấu như vậy”
“ Nếu các ngươi đói có thể về chỗ của các ngươi ăn”
Khi hai người đang lời qua tiếng lại thì Nhược Y cũng đến
“ Ta đến muộn a”
Hôm nay Nhược Y mặc một bộ xiêm y màu hồng phấn cổ áo có cao hơn một chút, nhưng vẫn không thể che được vết tím xanh ở trên cổ. Hình ảnh này tất cả hiện vào mắt Diêu Tiêu Tương và Thiếu Hàn, nhưng mỗi người lại có một suy nghĩ khác nhau
Thiếu Hàn thì thấy rất hài lòng với vết tích mà mình đã để lại cho Nhược Y, còn Diêu Tiêu Tương khỏi phải nói cũng biết là tức giận như thế nào
“Nhược Y nàng đến rồi mau lại đây ngồi” Thiếu Hàn ôn nhu nói
Cả bữa ăn Thiếu Hàn chỉ lo gắp thức ăn cho Nhược Y, hai người ngồi đối diện thì coi như không khí
“Vương gia, Tương Tương mới đến Lăng Nhật Quốc được hai ngày, có nghe người dân nơi đây nói miếu Tịnh Nhân nơi đây rất linh thiêng, có thể cầu bình an, cầu tình duyên. Vương gia có thể dẫn Tương Tương đi được không?”
“Có chân tự đi” Thiếu Hàn lạnh lùng trả lời
“A, vương gia nếu không thích đi miếu Tịnh Nhân, người có thể dẫn Tương Tương đến ôn tuyền ở Linh Nam chỗ vương gia trước đây đóng quân được không”
Nhược Y lúc này đang ăn chân gà, nghe thấy cổ đại cũng có suối nước nóng liền ngừng ăn. Bình sinh nàng thích nhất là ngâm mình dưới suối nước nóng
“Thiếu Hàn, chàng có ôn tuyền à, ta cũng muốn đi”
“Được rồi ta sẽ cùng nàng đi”
“Ta có thể gọi Nhược Nhan theo được không”
“Được rồi nàng mau ăn đi”
Lĩnh Nam cách kinh thành rất xa vì vậy phải đi hai ngày mới đến nơi. Mệt mỏi vì ngồi xe ngựa cuối cùng cũng đến, phong cảnh nơi đây phải nói là hữu tình, mọi thứ đều rất động lòng người đặc biệt là có một con suối lớn có thể ngâm mình ở dưới vào mùa hè này thì rất tuyệt
Nói là đến đây ngâm ôn tuyền, nhưng ôn tuyền lại ở trong động. Thiếu Hàn nói không được vào ôn tuyền ở phia tây, vì nơi ấy là dành riêng cho Nhược Y. Còn ôn tuyền ở phía nam mọi người có thể tùy tiện vào. Lý do Diêu Tiêu Tương đến đây là vì muốn tắm suối nước nóng cùng Thiếu Hàn, nay Thiếu Hàn không xuất hiện vậy nên nàng cũng chẳng thiết tắm
Lúc này trong suối chỉ có Nhược Nhan cùng Thiếu Kì
“Nha chàng nên cao một chút”. Nhược Nhan đang hưởng thụ cảm giác được mát xa
“Nhan Nhan có thấy thoải mái”
“Ừm” Nhược Nhan hai mắt nhắm nghiền hưởng thụ
“Nhan Nhan ta nói này, nàng có thấy tam ca ta đối với tỷ tỷ của nàng rất lạ không”
“Ừm, rất lạ”
“Ta nghĩ tam ca là đã động lòng”
“Đúng vậy”
“Nàng đã biết sao”
“Ừm”
“Nhan Nhan sao nàng không nói ta biết, có phải nàng muốn ta chừng trị nàng không”
“Ừm” Nhược Nhan vì quá thoải mái trí thức cũng dần mơ mơ hồ hồ, nên chỉ biết ầm ừ cho qua chuyện
Thiếu Kì lúc này thầm vui mừng trong lòng, bắt đầu tiến đến hôn lên cổ Nhược Nhan
“Nhan Nhan nàng có thoải mái không”
“Ừm”
Thiếu Kì thấy Nhược Nhan không có đẩy mình ra lại từ từ hôn xuống gần dưới, y phục lúc này cũng hỗn độn. Ý thức mới dần dần hồi phục
“Chàng làm gì vậy”
“Là nàng muốn vậy mà sao lại lớn tiếng với ta” Thiếu Kì lúc này tràn đầy ủy khuất
“Chàng tránh ra” Nhược Nhan vừa nói vừa đi lên bờ, để lại Thiếu Kì ngồi ngây ra tại chỗ.
“Nhan Nhan nàng thật biết hành hạ người khác mà” Thiếu Kì nói với theo bóng lưng đã xa dần của Nhược Nhan
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook