Vương Gia Độc Sủng Thất Tiểu Thư
-
Chương 31: Tô nguyệt thần
Sau khi Hiểu Minh cùng Lâm Việt nhận lệnh thì có triệu tập thêm những sát thủ của Băng Phong Ám Nguyệt Cung để đối phó cùng Hàn Triết Văn. Còn người của Thái tử Hàn Huyền Tân thì vẫn đang trong tình trạng 'án binh bất động'.
'' Các ngươi không muốn chết thì mau tránh ra.'' Hàn Triết Văn vận khinh công với tốc độ kinh người đuổi theo Tử Hà nhưng bị 2 người Hiểu Minh, Lâm Việt ngăn lại.
'' Vương gia, công tử nhà ta có việc gấp. Xin ngài đừng xem vào.'' Hiểu Minh thanh âm tao nhã ý muốn 'hòa bình' nói chuyện. Nhìn qua cũng đủ biết hắn là người có học nhưng ít ai biết được rằng hắn là chủ nhân của Tây Ngọc Trang - Tiệm trang sức nổi tiếng trên lục địa.
Hàn Triết Văn thu lại bộ dạng nóng vội, bình thản đến trước mặt Hiểu Minh, thanh âm có phần đe dọa: '' Ngươi nghĩ ta vẫn chưa biết thân phận thật sự của nàng sao? '' Con ngươi màu tử (tím) dưới ánh trăng càng thêm yêu mị tỏa sáng, tiếc là Hiểu Minh hắn là nam nhân a, không muốn mang tiếng là cái loại 'đoạn tụ'.
'' Chiến Thần Vương gia xin thận trọng, công tử nhà ta là cái thân phận gì cũng không tới lượt người quan tâm.'' Thanh âm không to không nhỏ, đủ cho hai người nghe. Hàn Triết Văn cười thầm khen ngợi Hiểu Minh sâu sắc câu nói mang hàm ý nhắc nhở hắn là cái thân Chiến Thần cao quý của Quan Long quốc nga, nhưng không sao! Hàn Triết Văn hắn đã bỏ đi hình tượng trước mặt của nàng thì người của nàng hắn cũng không kiêng kị [ Tử Hà, người bên cạnh nàng cũng không quá vô dụng ].
'' Được, nhưng ta nói cho ngươi biết. Người mà các ngươi đang đối đầu là thế lực của cả Tề quốc, nên các ngươi ráng mà bảo vệ nàng cho tốt. Nếu không thì đừng trách...'' Hàn Triết Văn kéo dài âm cuối giọng nói Tu La dọa người.
'' Vương gia yên tâm, chúng ta sẽ bảo vệ chủ tử thật tốt.'' Hiểu Minh chưa lên tiếng thì Lâm Việt đã chen vào, hắn là người vốn ít nói nhưng cái tên Chiến Thần này đã đụng đến lòng tự tôn của 'Đệ nhất Ám vệ' hắn nên không thể câm nín với lại Cung chủ là cái chủ tử mà hắn đã nguyện trung thành. (t/g: có thể nói là huynh ấy bị nhột ^^)
''Hừ...'' Hàn Triết Văn không thèm nói nhiều liền quay trở về xử lý phần còn lại nhưng cũng không quên phái hay năm mươi người ám vệ đi theo để tìm tung tích của nàng.
Hiểu Minh, Lâm Việt hoàn toàn đen mặt [ Cung chủ sao có thể quen biết với cái loại người này chứ!] phần không mấy thiện cảm của hai người đối với Triết Văn ngày càng tăng cao.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vương Tử Hà đem Khả Dung về đại sảnh của Băng Phong Ám Nguyệt Cung rồi giao nàng ta cho Diệp Ngạn Dương. Lão cũng mỉm cười nhìn nàng, trong mắt không thể che sự sủng nịch: '' Nhóc con, ngươi đã thỏa mãn?''
''Ân.'' Tử Hà tựa tiếu phi tiếu nhìn lão, phải nói trong suốt thời gian tiếp xúc với nhau. Nàng cũng đã nhận thấy lão đồng tử Diệp Ngạn Dương này đã hoàn toàn coi nàng là cháu gái của mình rồi chắc không phải là tại lão không có con cháu chứ...?
Không quên nhìn về hướng Khả Dung đang bị điểm nguyệt nằm đó trừng mắt nhìn nàng, Tử Hà buồn cười: '' Ngươi tính xử lý nàng như thế nào?'' Tử Hà nàng cũng là người biết cái gọi là 'thương hoa tiếc ngọc' a.
'' Nàng là người của Tề quốc, sự việc lần này chắc chắn làm cho bọn họ đề phòng không ít. Ngươi không cần lo, chẳng phải ngươi định trở về Phủ thừa tướng sao?''
'' Ân, ngày mai ta liền xuất phát.'' Tử Hà nàng cũng ý định trở về nơi được gọi là 'nhà' đó rồi.
Khả Dung nằm bất động vẫn chăm chú nhìn Tử Hà không chớp mắt, nàng đúng là quá ngu xuẩn đi. Cái người được gọi là Tô Nguyệt Thần vang danh đang ở ngay trước mặt nàng mà không thể làm gì được cả. Khả Dung nàng từng nghĩ Tân Cung chủ của Băng Phong Ám Nguyệt Cung là một người có dung mạo cũng chỉ bình thường, công lực bậc trung nhưng cũng có một chút thông minh nên mới tạm được lên làm Cung chủ.
Giờ đây nàng đã sáng mắt rồi, Tô Nguyệt Thần xấu xí sao? Thế đệ nhất hoa khôi nàng là cái gì? Còn không bằng một góc của Tô Nguyệt Thần. Một chút thông minh sao? Thế mà kế hoạch tỉ mỉ của chủ tử lại chỉ đáng để cho nàng đùa giỡn, người này thực sự có phải đã vượt quá giới hạn của con người?Công lực bậc trung sao? Vậy mà nàng đường đường 'Sát thủ chi vương' lại không làm tổn hại đến nàng ta một sợi tóc. Khả Dung nàng dù có tu luyện một trăm kiếp đi chăng nữa cũng không bao giờ vượt qua được nữ nhân soái ngôi của trời Tô Nguyệt Thần này được.
Khả Dụng không cam lòng chìm vào suy nghĩ riêng của mình mà không để ý đã bị người lôi đi từ lúc nào. Lại càng không nhìn thấy ánh mắt kì lạ của Tử Hà nhìn nàng ta...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
T/g: Tại dạo này mình bận học cho nên không thể đăng chap thường xuyên được cho nên hôm nay mình sẽ đăng thêm chương để bù cho các bạn nhé =)) Thanks vì đã ủng hộ truyện của mình
'' Các ngươi không muốn chết thì mau tránh ra.'' Hàn Triết Văn vận khinh công với tốc độ kinh người đuổi theo Tử Hà nhưng bị 2 người Hiểu Minh, Lâm Việt ngăn lại.
'' Vương gia, công tử nhà ta có việc gấp. Xin ngài đừng xem vào.'' Hiểu Minh thanh âm tao nhã ý muốn 'hòa bình' nói chuyện. Nhìn qua cũng đủ biết hắn là người có học nhưng ít ai biết được rằng hắn là chủ nhân của Tây Ngọc Trang - Tiệm trang sức nổi tiếng trên lục địa.
Hàn Triết Văn thu lại bộ dạng nóng vội, bình thản đến trước mặt Hiểu Minh, thanh âm có phần đe dọa: '' Ngươi nghĩ ta vẫn chưa biết thân phận thật sự của nàng sao? '' Con ngươi màu tử (tím) dưới ánh trăng càng thêm yêu mị tỏa sáng, tiếc là Hiểu Minh hắn là nam nhân a, không muốn mang tiếng là cái loại 'đoạn tụ'.
'' Chiến Thần Vương gia xin thận trọng, công tử nhà ta là cái thân phận gì cũng không tới lượt người quan tâm.'' Thanh âm không to không nhỏ, đủ cho hai người nghe. Hàn Triết Văn cười thầm khen ngợi Hiểu Minh sâu sắc câu nói mang hàm ý nhắc nhở hắn là cái thân Chiến Thần cao quý của Quan Long quốc nga, nhưng không sao! Hàn Triết Văn hắn đã bỏ đi hình tượng trước mặt của nàng thì người của nàng hắn cũng không kiêng kị [ Tử Hà, người bên cạnh nàng cũng không quá vô dụng ].
'' Được, nhưng ta nói cho ngươi biết. Người mà các ngươi đang đối đầu là thế lực của cả Tề quốc, nên các ngươi ráng mà bảo vệ nàng cho tốt. Nếu không thì đừng trách...'' Hàn Triết Văn kéo dài âm cuối giọng nói Tu La dọa người.
'' Vương gia yên tâm, chúng ta sẽ bảo vệ chủ tử thật tốt.'' Hiểu Minh chưa lên tiếng thì Lâm Việt đã chen vào, hắn là người vốn ít nói nhưng cái tên Chiến Thần này đã đụng đến lòng tự tôn của 'Đệ nhất Ám vệ' hắn nên không thể câm nín với lại Cung chủ là cái chủ tử mà hắn đã nguyện trung thành. (t/g: có thể nói là huynh ấy bị nhột ^^)
''Hừ...'' Hàn Triết Văn không thèm nói nhiều liền quay trở về xử lý phần còn lại nhưng cũng không quên phái hay năm mươi người ám vệ đi theo để tìm tung tích của nàng.
Hiểu Minh, Lâm Việt hoàn toàn đen mặt [ Cung chủ sao có thể quen biết với cái loại người này chứ!] phần không mấy thiện cảm của hai người đối với Triết Văn ngày càng tăng cao.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vương Tử Hà đem Khả Dung về đại sảnh của Băng Phong Ám Nguyệt Cung rồi giao nàng ta cho Diệp Ngạn Dương. Lão cũng mỉm cười nhìn nàng, trong mắt không thể che sự sủng nịch: '' Nhóc con, ngươi đã thỏa mãn?''
''Ân.'' Tử Hà tựa tiếu phi tiếu nhìn lão, phải nói trong suốt thời gian tiếp xúc với nhau. Nàng cũng đã nhận thấy lão đồng tử Diệp Ngạn Dương này đã hoàn toàn coi nàng là cháu gái của mình rồi chắc không phải là tại lão không có con cháu chứ...?
Không quên nhìn về hướng Khả Dung đang bị điểm nguyệt nằm đó trừng mắt nhìn nàng, Tử Hà buồn cười: '' Ngươi tính xử lý nàng như thế nào?'' Tử Hà nàng cũng là người biết cái gọi là 'thương hoa tiếc ngọc' a.
'' Nàng là người của Tề quốc, sự việc lần này chắc chắn làm cho bọn họ đề phòng không ít. Ngươi không cần lo, chẳng phải ngươi định trở về Phủ thừa tướng sao?''
'' Ân, ngày mai ta liền xuất phát.'' Tử Hà nàng cũng ý định trở về nơi được gọi là 'nhà' đó rồi.
Khả Dung nằm bất động vẫn chăm chú nhìn Tử Hà không chớp mắt, nàng đúng là quá ngu xuẩn đi. Cái người được gọi là Tô Nguyệt Thần vang danh đang ở ngay trước mặt nàng mà không thể làm gì được cả. Khả Dung nàng từng nghĩ Tân Cung chủ của Băng Phong Ám Nguyệt Cung là một người có dung mạo cũng chỉ bình thường, công lực bậc trung nhưng cũng có một chút thông minh nên mới tạm được lên làm Cung chủ.
Giờ đây nàng đã sáng mắt rồi, Tô Nguyệt Thần xấu xí sao? Thế đệ nhất hoa khôi nàng là cái gì? Còn không bằng một góc của Tô Nguyệt Thần. Một chút thông minh sao? Thế mà kế hoạch tỉ mỉ của chủ tử lại chỉ đáng để cho nàng đùa giỡn, người này thực sự có phải đã vượt quá giới hạn của con người?Công lực bậc trung sao? Vậy mà nàng đường đường 'Sát thủ chi vương' lại không làm tổn hại đến nàng ta một sợi tóc. Khả Dung nàng dù có tu luyện một trăm kiếp đi chăng nữa cũng không bao giờ vượt qua được nữ nhân soái ngôi của trời Tô Nguyệt Thần này được.
Khả Dụng không cam lòng chìm vào suy nghĩ riêng của mình mà không để ý đã bị người lôi đi từ lúc nào. Lại càng không nhìn thấy ánh mắt kì lạ của Tử Hà nhìn nàng ta...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
T/g: Tại dạo này mình bận học cho nên không thể đăng chap thường xuyên được cho nên hôm nay mình sẽ đăng thêm chương để bù cho các bạn nhé =)) Thanks vì đã ủng hộ truyện của mình
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook