Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới
-
Chương 67: Kinh Điển Binh Pháp Hiển Uy!
Kanae ở một bên cũng không hiểu thấu nhìn lấy thân ảnh tóc trắng đang đứng trước mặt nàng.
Dù sao người được Muzan chỉ mặt gọi tên tìm kiếm hẳn sẽ không bình thường a.
Nàng sờ tay vuốt ve một phần ngực còn đang ê ẩm thì thầm nói: “Thật là không được bình thường…”
Douma biểu lộ cũng hơi nghiêm túc một chút, nói cho cùng thì người này cũng có thể coi là tiền bối của hắn nha, vả lại Muzan đại nhân cũng có phát ra cảnh báo nên hắn cũng không như thường lệ khinh suất cùng trêu đùa con mồi được.
“Vị này tiền bối…hay là chúng ta đi tìm một nơi để tâm sự ha? Ngươi thấy phòng của ta thế nào? Phòng của ta có rất nhiều thiếu nữ đáng yêu a, ta sẽ bảo các nàng chiêu đãi ngươi tận tình.
Nói thế nào thì chúng ta cũng là đồng liêu với nhau mà.”
Tuy là đang mở miệng cười nói, thế nhưng là động tác của hắn cũng không chậm, vừa giơ tay liền lập tức phóng đại chiêu.
Phấn Đông Lạnh – Đông Băng Trụ!
Theo động tác vung quạt của hắn, ở trên cao lập tức hình thành từng cây băng châm to lớn hướng về phía hai người bắn xuống.
Đối với loạt băng châm khổng lồ bắn như vũ bão như vậy, tay không tất sắt Bạch Dạ Xoa quả thật chỉ có thể theo bản năng né tránh.
Nói cho cùng thì cũng không thể dùng da thịt đánh vỡ những thứ này a, bởi vì băng châm là nhiều lắm.
Mà ở một bên cũng theo né tránh Kanae vội vàng nói: “Vị tiên sinh này, hai người chúng ta nên hợp——”
Oanh!
Chưa kịp đợi nàng nói xong câu, Bạch Dạ Xoa lập tức dậm nhảy một cái, cả người như một khoả đạn pháo bay ra ngoài.
“Ối chà, chỉ biết dùng bạo lực là không tốt đâu nha…”
Bên cạnh Douma đột nhiên có hai phân thân băng giống hệt hắn nhưng kích thước lại nhỏ hơn xuất hiện.
Điều đáng nói là những phân thân này lại có thể sử dụng Huyết Quỷ Thuật giống như bản thể.
Liên Diệp Băng!
Tán Liên Hoa!
Mà lại uy lực cũng không yếu hơn chút nào!
Từng đoá băng liên bị hơi lạnh kết thành phun ra một màn sương động lạnh thấu xương.
Cùng với nó là hàng loạt băng diệp cũng bị một phân thân khác đánh ra.
Thế nhưng đối với những hơi lạnh cùng băng diệp này, Bạch Dạ Xoa dường như không quan tâm, hắn dùng hai tay bảo vệ đầu xông tới đánh nát hai cái phân thân kia, sau đó thân hình cũng không dừng lại mà tiếp tục hướng về phía Douma phóng tới.
Cả người hắn cắm lấy đầy rẫy những phiến băng diệp, trên làn da cũng xuất hiện những dấu hiệu băng kết do màn sương lạnh kia đem lại.
Douma kinh ngạc nhìn hắn như bị điên một dạng, xông tới trước mặt mình liền nói: “Tiền bối quả nhiên khiến ta bất ngờ đây, ngươi chỉ biết đâm đầu lao tới thôi sao?”
Hắn hai tay cũng bắt đầu động, hai tay cầm cặp quạt dùng tốc độ nhanh như chớp chém về phía người tới.
Khô Viên Thuỳ!
Xuỳ…xuỳ…!
Hai thanh quạt sắc bén dường như không có trở ngại mà cắt người tới ra thành từng mảnh nhỏ.
“Cái gì nha…có vẻ cũng không có gì đặc biệt——”
Bành!!!
Răng rắc…
Tiếng xương bị đánh nát vang lên.
Cả người Douma lấy một tốc độ cực nhanh bay ngược ra ngoài.
Đứng ở bên kia quan sát Kanae cũng là trợn to mắt nhìn lấy cảnh tượng trước mắt.
Trong quan sát của nàng thân thể của người kia khi vừa bị Douma cắt ra thành từng mảnh nhỏ thì đột nhiên trong nháy mắt lấy một loại tốc độ kinh khủng phục hồi trở lại, sau đó liền giơ lên nắm đấm, đấm tới đánh bay Douma.
Lúc này cách xa mấy chục mét Douma lom khom bò dậy, khuôn mặt nát bét nhanh chóng hồi phục lại như cũ.
“Sức hồi phục thật đáng kinh ngạc, không thua gì Akaza mà…”
Hắn đứng thẳng người lên, hướng về phía Gin vung vẫy lấy một cây quạt rồi nói: “Phấn Đông Lạnh – Hàn Liệt Bạch Cơ!”
Theo tiếng nói của hắn vang lên, hai đoá băng liên lập tức hình thành, sau đó lại biến ra hình dạng của hai nữ nhân thổi ra một làn sương lạnh đóng băng mọi thứ trong phạm vi mà chúng lan đến.
Nhưng đó vẫn không là tất cả, Douma tiếp tục phóng ra chung cực đại chiêu: “Sương Băng – Thuỵ Liên Bồ Tát!”
— QUẢNG CÁO —
Một bức tượng băng hình bồ tát khổng lồ từ dưới đất dâng lên.
Ầm…ầm…ầm!
Mặt đất chấn động dữ dội, từng cơn khó lốc lạnh buốt thổi ra, kết hợp với những khí lanh của [Hàn Liệt Bạch Cơ] tạo ra lúc trước, ngay tức khắc đã làm đóng băng một vùng đất rộng lớn cùng những toà nhà xung quanh.
Mà những chấn động mạnh cùng không khí lạnh giá này, cũng làm cho những người dân ở phạm vi vòng ngoài từ trong giấc ngủ tỉnh lại mà chạy ra ngoài xem xét.
Vì sao nói là ở phạm vi vòng ngoài?
Đơn giản là những người bình thường ở trung tâm chiến trường đã toàn bộ chết cóng từ lâu.
Khi những người bình thường kia chạy ra và thấy được một bức tượng bồ tát khổng lồ trên mặt đất, thì cũng liền lập tức quỳ xuống dập đầu tế bái.
“Bồ tát hiển linh——“
Chỉ là những người này chưa nói hết câu liền đã bị cái gọi là “bồ tát” làm cho đóng băng tại chỗ.
Sinh cơ đoạn tuyệt, chết đi không thể chết lại!
Kanae nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền tức giận không thôi, muốn xông tới đánh nhau ngươi chết ta sống với Douma thì bị một cái tay bắt lấy vòng eo giữ lại.
Xung quanh nàng và hắn có từng tia hắc khí đen như mực dâng lên cùng những khí lạnh kia đối kháng.
Douma đứng trên một toà băng liên trên vai bức tượng kinh ngạc nhìn lấy những làn khói màu đen kia rất nghi hoặc lẩm bẩm tự hỏi: “Đó là cái gì?”
Mặc dù không biết chúng là cái gì nhưng có vẻ như những thứ này tựa hồ không thể xem thường đây, trong cảm giác của hắn thì dường như nó đang “nuốt” lấy những hơi lạnh của hắn a.
Âm thanh tự hỏi của hắn vừa dứt, bức tượng to lớn kìa tựa như bị thức tỉnh một dạng, ầm ầm rung động từ từ nâng lên cánh tay khổng lồ kia rồi một chưởng vỗ xuống.
Mà lúc này, đối mặt với một chưởng như vậy, đang ôm eo của Kanae, Bạch Dạ Xoa liền vội vàng cướp lấy đao của nàng, hướng bàn tay chém tới.
“Tranh——”
Trong không khí dường như có tiếng kiếm minh vang lên, sau đó liền thấy được bàn tay của bức tượng tựa như đậu hũ một dạng, rất dễ dàng bị cắt ra làm đôi.
Thế nhưng là không được bao lâu thì vết cắt đó lại liền lại với nhau, bàn tay khổng lồ kia vẫn tiếp tục nặng nề đập xuống.
Oanh!!!
Bụi đất, sương mù bị cuốn lên đầy trời.
Nhưng sau một khắc, bụi mù phá tan ra một lổ hỏng, một thân ảnh đạp trên cánh tay khổng lồ kia nhanh như chớp phóng tới.
Mà cũng không đúng, kia là hai người, bởi vì Kanae bị một tay của Bạch Dạ Xoa ôm lấy.
Nhìn vào thì hẳn sẽ nói hắn thật sự mất trí rồi mới mang theo một người khác đi tấn công một Thượng Huyền Nguyệt Quỷ như vậy đi.
Chứ thật ra là hắn đúng là đang mất trí thật, ít nhất hiện tại hắn chỉ có dựa vào bản năng để bảo vệ cùng chống trả mà thôi.
Bạch Dạ Xoa tay phải nắm chặt thái đao hắc khí len lỏi bao bọc lấy lưỡi đao, hướng về phía Douma chém ra một đạo trảm kích màu đen.
Douma chẳng những không sợ, trái lại hắn còn tươi cười vỗ tay một cái nói: “Thật là thú vị a…”
Sau đó hắn lại vung quạt một cái…
Lập tức bức tượng liền mọc ra thêm hai cánh tay khác hướng về đạo trảm kích kia đánh tới.
Ầm…!
Rắc rắc!
Hai cánh tay kia của bức tượng vỡ nát rơi xuống đất, nhưng Douma cũng thành công ngăn cản được Bạch Dạ Xoa và khiến hắn không thể không lui về phía sau.
Bởi vì xung quanh Douma lúc này xuất hiện phân thân nhiều lắm, mỗi cái đều có thể dùng ra Huyết Quỷ Thuật, mà uy lực cũng đều ngang hàng với bản thể nữa.
Cộng thêm việc Huyết Quỷ Thuật của Douma rất có tính khắc chế đối với những đối thủ cận chiến.
Khiến cho kẻ chỉ còn lại bản năng chiến đấu Bạch Dạ Xoa mà nói thì rất khó đột phá.
Lúc này Kanae khuôn mặt đỏ bừng đột nhiên lên tiếng nói: “Cái kia…ngươi buông ta ra đi…”
Cũng không phải là do nàng ngượng ngùng cái gì, mà là do cảm giác không tự chủ xoay vòng vòng làm cho cả người nàng rất khó chịu.
Cộng thêm tay hắn bóp eo nàng quá chặt, cả người nàng như muốn ép dẹp vào người hắn một dạng, hít thở rất khó khăn.
Bạch Dạ Xoa mặc dù không trả lời nàng, nhưng hắn dường như cũng hiểu được ý tứ của nàng nên cũng liền buông ra nàng, thả cho nàng đứng ở bên cạnh.
Mà ở phía đối diện Douma biểu hiện lại rất vui vẻ đứng ở trên cao nhìn xuống bọn hắn: “Ồ, có vẻ như ta đã khiến các ngươi gặp khó khăn nhỉ? Vậy thì xin lỗi nhé, nhưng ta cũng không muốn phớt lờ những cảnh báo của ngài Muzan về ngươi đâu.
Dù sao lượng máu của ngài ấy cho ngươi cũng không thua gì chúng ta a.” — QUẢNG CÁO —
Kanae ngẩng đầu nhìn lên, khi thấy được có gần mười cái băng phân thân đứng trên bức tượng thì nàng cũng cảm giác có chút bất lực, hoá ra từ lúc đầu hắn cũng không cùng nàng đánh hết sức.
Quả nhiên không hổ là Thượng Huyền Nhị, sức mạnh hoàn toàn không phải là con người có thể chống lại.
Nàng lúc này không biết suy nghĩ như thế nào mà lại nhìn qua thân ảnh tóc trắng đang đứng bên cạnh, cho dù đối phương cũng là một con quỷ, nhưng tựa hồ rất khác biệt với những con quỷ còn lại, thực lực cũng rất mạnh, có lẽ hắn có thể chiến thắng được đi.
Khi nàng vừa loé lên ý nghĩ đó trong đầu thì…
Rắc…
Thanh Nhật Luân Đao của nàng đột nhiên vỡ ra thành những mảnh nhỏ rồi rơi xuống đất.
“C-cái này…”
Kanae mở to mắt nhìn những mảnh kim loại vỡ vụng rơi ở dưới mặt đất kia không nói nên lời.
Làm sao chỉ mới vung vẫy vài cái đã bị vỡ thành mảnh nhỏ rồi?
Đao của nàng vốn là loại rất tốt a.
Hiện tại nó vỡ vụn thì cơ hội chém giết Douma cũng liền bay theo theo gió rồi.
Đang lúc nàng cho rằng không còn hy vọng gì thì đột nhiên Bạch Dạ Xoa bước lên một bước, mí mắt hắn bắt đầu run lên dường như sắp mở ra một dạng.
Mà Douma như thấy vậy cũng làm ra một trận cảnh giác, bởi vì Muzan đại nhân đã từ nói Huyết Quỷ Thuật của người này tựa hồ là dùng mắt để phát động, nói hắn phải chú ý.
Chỉ là sau một khắc…
Không có gì đặc biệt xuất hiện.
Douma hai mắt trợn tròn nhìn kẻ được gọi là Bạch Dạ Xoa kia lại xoay người, bế lấy vị thiếu nữ kia chạy thẳng một mạch.
“À rế…!?”
Douma vẻ mặt có chút mộng, hắn còn nghĩ là sẽ có cái gì kinh khủng phát sinh nha.
“Haizz, mặc kệ! Dù sao trời cũng sắp sáng rồi, đuổi cũng vô ích, nếu đuổi có khi lại góp cái mạng đi vào a.
Ta nên trở về báo cáo lại chuyện này…”
Hắn ngẩng đầu nhìn phía chân trời một chút, sau đó lắc đầu một cái liền quay người rời đi.
“Aaaa…mong là ngài ấy đừng nổi giận, nếu không ta thật phải đi ăn thật nhiều để giải sầu a.
Cái kia thế nhưng là những tín đồ đáng yêu của ta đâu…”
…
“Chuyện chính là như vậy! Hắn mang ta chạy một lúc thì bỏ ta lại rồi rời đi.
Có lẽ là do trời sắp sáng đi.”
Kanae sắc mặt buồn buồn nhìn khung cảnh hoang tàn xung quanh thở dài nói.
Những người dân ở gần nơi chiến đấu hầu như đều bị đóng băng mà chết hết.
Mà nàng thân là một trụ cột lại không thể làm gì ngoài việc được một con quỷ cứu đi và bất lực nhìn lấy những người vô tội bị giết chết.
Trải qua sự việc lần này, lấy tính cách của nàng thì nàng nhất định sẽ lưu lại bóng ma tâm lý rất lớn.
Kanae vốn là một người có lòng vị tha, nàng luôn tha thứ cho những lỗi lầm của người khác.
Nàng luôn có một ý nghĩ, đó là người cùng quỷ có thể chung sống với nhau một cách hoà bình, nàng có thể tha thứ cho tất cả những việc làm của một con quỷ nếu nó chấp nhận chung sống với loài người.
Mặc dù nghe thì có chút ngu ngốc nhưng đó là ước muốn của nàng, thậm chí trong nguyên tác sau khi nàng chết đi, Shinobu đã tiếp nhận lấy ước mơ này của nàng mà sống tiếp để thực hiện nó.
Vì vậy mới khiến cho Shinobu dễ dàng chấp nhận anh em nhà Kamado hơn những người khác, sau khi tiếp xúc và biết được quá khứ của họ.
Thế nhưng Kanae tuy dễ dàng tha thứ cho người khác nhưng lại rất khắc khe với bản thân mình, sau sự việc lần này nàng không thể tha thứ cho sự yếu đuối của bản thân được, một loại cảm giác tội lỗi đang bao trùm lấy nàng.
Gạt sang những chuyện đó sang một bên.
Kochou Shinobu hiện tại đang tức đến nổ phổi: “Cái tên đó vậy mà là quỷ sao? Mà quan trọng nhất là hắn vậy mà khiến ngực ngươi thành ra thế này, cái tên biến thái đó…”
Khi nghe tỷ tỷ kể thì nàng liền biết được người kia chính là cái tên biến thái đã đối với nàng làm những chuyện kia.
“Ngươi nhận biết hắn sao, Shinobu?”
Kanae nghe ngữ khí của nàng như vậy liền mở miệng hỏi.
Shinobu vừa bôi thuốc cho Kanae vừa có chút tức giận nói: “Trên đường đến đây ta có gặp qua hắn!”
“Ồ…ngươi làm sao lại tức giận như vậy? Hắn đã làm gì ngươi sao?”
— QUẢNG CÁO —
“Hắn chính là một con quỷ biến thái! Quả nhiên loài quỷ là nên giết quách đi cho xong!”
“Ta thấy…hắn cũng không xấu như vậy a, ít nhất thì hắn dường như không cùng phe với Kibutsuji Muzan và cũng đã cứu ta a.
Với lại ta không ngửi thấy mùi máu tươi trên người của hắn, đều này chứng tỏ hắn cũng chưa từng ăn thịt người.”
Kanae biết, với sức mạnh của Douma thì nàng bị giết chết cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, nên việc người kia mang nàng chạy thoát cũng đồng nghĩa với việc đã cứu nàng một mạng rồi.
“Hắn là quỷ a, tỷ tỷ! Đừng để bị hắn lừa!”
Shinobu lập tức nhắc nhở tỷ tỷ mình.
“Cái kia…hay là chúng ta trở về báo cáo cho Oyakata đại nhân biết đi, nói không chừng với kiến thức của mình, ngài ấy có thể biết được danh tính của hắn đi.”
Nhìn thấy vẻ mặt của muội muội mình, Kanae liền trầm ngâm một chút rồi nói.
Thế nhưng vừa nói xong thì trong lòng nàng cũng không nhịn được mà suy nghĩ: ‘Shinobu quả thật quá khắt khe với loài quỷ, xem ra đôi lúc cần phải nhắc nhở với nàng, quỷ đôi lúc cũng sẽ không xấu, chẳng hạn như người kia a.’
“Được rồi…ta cũng đã băng bó hoàn tất, những chuyện còn lại liền giao cho đội hậu cần giải quyết đi.”
“Ừm…chúng ta đi thôi…ta cũng có một chuyện muốn cùng ngài ấy nói.”
…
Trong một khuôn viên.
Kanae cùng Shinobu đang quỳ một chân trước một nam nhân trẻ tuổi.
Người này chính là tộc trưởng đời thứ 97 của gia tộc Ubuyashiki, Ubuyashiki Kagaya.
“Một con quỷ có mái tóc màu trắng, bị Muzan truy tìm rất lâu sao? Còn gọi là Bạch Dạ Xoa?”
Kagaya như có điều suy nghĩ, giọng nói mang theo một chút trầm tư.
“Có một truyền thuyết xuất phát từ rất lâu về trước được tất cả bật cha mẹ có con gái nhỏ đều biết đến…đó là khi về đêm thì không được ra ngoài một mình, nếu không sẽ bị Bạch Dạ Xoa bắt cóc và làm nhục.”
Kanae: “…”
Shinobu: “Không còn nghi ngờ gì nữa…chính là hắn!”
Kanae đột nhiên nghiêm khắc quát nhẹ Shinobu: “Shinobu! Không được cắt ngang lời của Oyakata đại nhân.”
Shinobu lập tức liền biết mình vô lễ, nàng đối với Kagaya cúi đầu xin lỗi.
“Không có chuyện gì! Thật ra thì có một thời kì rất lâu về trước, Quân Đoàn Diệt Quỷ cũng có đối với Bạch Dạ Xoa tiến hành điều tra và cũng phát hiện một số điều mà thế nhân rất ít biết.”
Kagaya hơi ngừng lại một chút, sau đó nói tiếp: “Đó là có vẻ như chưa từng có ai tử vong khi gặp hắn cả, cũng không có ai bị lăng nhục đến chết như trong truyền thuyết nói.
Chỉ có điều có một số người khi gặp được Bạch Dạ Xoa thì luôn đối với ngực mình sinh ra bất mãn…có vẻ như là bọn họ bị hắn chê nhỏ.”
Shinobu: “…”
Quỳ ở một bên Kanae cũng lập tức dùng một ánh mắt kì quái liếc nhìn nàng.
“Mà những chuyện này cũng không quan trọng…Ta nhớ được có một ghi chép nào đó nói về một con quỷ đã từng có quan hệ mật thiết với Quân Đoàn Diệt Quỷ, con quỷ đó cũng có những đặc điểm khá giống với Bạch Dạ Xoa.
Chuyện này chờ sau này ta đọc lại những ghi chép kia rồi sẽ cho các ngươi câu trả lời kĩ càng hơn.
Còn hiện tại các ngươi trở về nghỉ ngơi đi, các ngươi đã đi đường vất vả rồi.”
Kagaya đối với hai nàng nói.
Hắn hiện tại cũng đột nhiên sinh ra một chút hứng thú.
Nếu chuyện này có thể lợi dụng được thì sẽ có thêm một chiến lực để chống lại Muzan a.
Lúc này Kanae đột nhiên lên tiếng: “Oyakata đại nhân! Ta có một việc muốn xin ngài chấp thuận.”
“Là chuyện gì?”
“Ta muốn lui ra vị trí trụ cột! Ta không xứng đáng với vị trí này.
Xin Oyakata đại nhân chấp thuận!”
Shinobu ở một bên nghe vậy liền gấp: “Tỷ tỷ! Ngươi làm sao lại muốn lui khỏi vị trí trụ cột rồi?”
Thế nhưng Kanae chỉ là nắm lấy tay nàng, ánh mắt rất quyết ý nói: “Ý của ta đã quyết, Shinobu!”
Mà Kagaya nhìn thấy ánh mắt quyết tâm của nàng cũng thở dài: “Được thôi, Kanae! Chỉ là ngươi không cần phải mang gánh nặng trong lòng, ngươi đã cố hết sức rồi nên không có gì phải cảm thấy tội lỗi cả! Lần này ngươi không thể cứu được người, vậy thì ở những lần sau hãy bù đắp lại, cứu càng nhiều người hơn nữa là được.”
Hắn biết hiện tại dù mình có nói như thế nào đi nữa thì nàng cũng sẽ không thay đổi quyết định.
Kanae mím môi gật đầu: “Vâng, ta sẽ cố gắng, Oyakata đại nhân!”
Sau đó Kanae cùng Shinobu liền lui ra và trở lại trang viên hồ điệp.
Chuyện Kanane lui ra vị trí Hoa Trụ cũng được truyền lại cho các trụ cột khác, gây ra một chút chấn động nhỏ..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook