Vũ Trụ Đại Phản Phái
Chương 29: Cường Địch Thi Đấu Tranh Bá

Nhóm: TTTV

Nguồn: TruyenYY

--------------

Trên yến hội.

Kha Dũng nhìn cả bàn đồ ăn ngon, hắn nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, hắn cảm giác hai ngày qua bản thân mình thật sự quá may mắn.

Hiệu trưởng Chung Ly dàn xếp bắt được tổ chức khủng bố DY, khiến hắn cũng đi theo hưởng sái không ít, hắn tin tưởng không lâu sau hắn có thể đạt được ban thưởng, đồng thời hắn còn chiếm được một thanh súng tay tự động cấp ba.

Hôm nay, hắn lại nhận được lời mời tới tham gia đám cưới con gái của Cao Hùng, có thể ăn nhiều thức ăn trân quý như vậy.

Khi hắn nhận ra thức ăn hiện tại đều chế biến từ thịt yêu thú cấp bậc Vũ Sư, ăn một bữa cơm này đủ giúp hắn tối nay trở về có thể đột phá.

Đột nhiên, Kha Dũng sững sờ nhìn thiếu niên đang kề vai sát cánh với Cao Hùng ở phía trước, đây không phải chính là Vương Hạo, người hôm qua bị hắn đuổi đi sao?

Không được!

Kha Dũng kinh hãi, thiếu niên này sao lại có thể thân mật với Cao Hùng như vậy? Chẳng lẽ hắn là người của Cao gia? Hay hắn có thân phận gì khó lường?

Nếu đúng, vậy hắn không phải tương đương với đắc tội Cao Hùng, từ nay về sau còn có thể sống trên Địa Cầu nữa sao?

Đột nhiên, trong đầu Kha Dũng hiện lên lời nói lúc Vương Hạo rời đi:

- Hi vọng ngươi sẽ không hối hận.

Chẳng lẽ đây đang ám chỉ hắn nhất định sẽ gặp xui xẻo sao?

- Ừng ực!

Nghĩ tới đây, Kha Dũng nuốt ngụm nước bọt, hắn cảm giác toàn thân hoàn toàn lạnh lẽo. Hắn là cục trưởng phân cục cảnh sát trên Địa Cầu, nếu đắc tội Cao Hùng, dùng mông để nghĩ cũng biết bản thân sẽ có kết cục thế nào.

Lúc này, Vương Hạo cùng không chú ý tới Kha Dũng, thật sự lắng nghe lời nói của Cao Hùng.

- Hiền chất, ngươi thấy thiếu niên trên lưng đeo thanh kiếm lớn kia không? Hắn là Đinh Hạo Kiệt của Trường THPT số 8, tu vi đã tiến tới Vũ Sư cấp một.

- Thiếu niên phía trên Đinh Hạo Kiệt, trên lưng cũng đeo thanh kiếm lớn là em trai hắn Đinh Hạo Hiên, tu vi cũng đạt tới Vũ Sư cấp một.

- Bên kia, thiếu nữ mặc áo đỏ kia là Tuyết Thiên Cầm của Trường THPT số 14, tu vi cũng là Vũ Sư cấp một.

- Còn có thiếu niên rực rỡ đầy sức sống bên kia nữa, hắn là Trác Siêu của Trường THPT số 1, cũng là cường địch năm nay của tất cả mọi người tham gia Trăm Trường Tranh Bá, tu vi Vũ Sư cấp một, lại có thể sử dụng vũ khí khoa học kỹ thuật cấp hai, cơ giáp.

Hai mắt Vương Hạo híp lại, nhìn lướt qua bốn người này. Nếu không có Cao Hùng giới thiệu, hắn thật sự đúng là không biết Trăm Trường Tranh Bá của giới này có nhiều học sinh có tu vi Vũ Sư tham gia như vậy.

- Thế nào, ngày mai ngươi có lòng tin chiến thắng bọn họ không?

Cao Hùng vỗ vỗ bả vai Vương Hạo.

Khóe miệng Vương Hạo hơi nhếch lên:

- Lần này tham gia Trăm Trường Tranh Bá cũng không phải là Lôi Đài thi đấu. Ai có thể cười đến cuối cùng, còn phải xem khả năng phát huy trên hiện trường nữa.

- Ha ha, quả nhiên giống phụ thân của ngươi, mãi mãi đều tự tin như vậy.

Cao Hùng cảm khái, dường như nhớ lại cảnh tượng năm đó khi hắn và Vương Thiên Dật học tập tại Trường THPT số 11.

Ở thời đại kia, hoàn toàn chính là thiên hạ của một mình Vương Thiên Dật, toàn bộ thế hệ trẻ tuổi của Liên Bang Tinh Tế căn bản không ai có thể chống lại hắn, ngay cả người của hệ trước cũng muốn tránh né mũi nhọn này.

Hiện tại, mặc dù tu vi của Vương Hạo không mạnh bằng Vương Thiên Dật năm đó, nhưng thiên phú hắn biểu hiện ra tuyệt đối cường đại hơn Vương Thiên Dật rất nhiều.

Nhìn Vương Hạo, Cao Hùng cảm giác một thời đại mới sắp được mở ra.



Thời gian không dài, sau khi Vương Hạo ăn uống no đủ hắn liền tạm biệt Cao Hùng.

Hắn muốn về nhà hấp thu hết thịt yêu thú vừa ăn. Hắn nhất định phải tranh thủ thời gian luyện hóa lượng lớn linh khí ẩn chứa trong thịt của yêu thú cấp Vũ Sư này.

Thấy vậy, Cao Hùng cũng không ngăn cản, còn nhiệt tình lải nhải nếu có rảnh thì đến nhà hắn chơi.

- Nhất định, sau này ta chắc chắn sẽ đến nhà Cao thúc thúc chơi.

Vương Hạo dối trá trả lời. Nhưng vừa nghĩ tới cảnh tượng của Cao Đại Mai và Lâm Thính Bạch, đánh chết hắn cũng sẽ không đi tới nơi đó.

Khi Vương Hạo ngồi trên phi thuyền Giao Long, hắn lập tức cảm giác khí thế của bản thân dường như cũng tăng cao, phi thuyền vũ trụ tư nhân này trâu bò hơn những chiếc xe sang trọng chạy trên mặt đất kia nhiều.

- Hi vọng từ nay về sau tiểu tử Lâm Thính Bạch này có thể thành thật một chút, nếu không đừng trách ta không khách khí.

Hai mắt Vương Hạo lóe ra hàn quang, đối với người muốn giết mình, hắn thật sự muốn diệt cỏ diệt tận gốc, nhưng đáng tiếc, người ta đã đưa một phần lễ lớn như vậy, còn nói chuyện về phụ thân hắn, hắn một chút căn cơ cũng không có, nên chỉ có thể dối trá như vậy.

Khi Vương Hạo điều khiển phi thuyền Giao Long rời đi, Lâm Thính Bạch vẫn ngơ ngác, nhìn theo.

Lâm Dương nhìn Phi thuyền Giao Long rời đi, ánh mắt lại nhìn con mình, khẽ nói:

- Thính Bạch, ta biết con hận phụ thân, nhưng thế giới chính là như vậy, nắm tay người nào lớn sẽ có thể khống chế tất cả. Muốn không bị người khác khống chế, vậy phải nghĩ biện pháp khiến nắm đấm của mình cường đại hơn.

Trong ánh mắt của Lâm Thính Bạch khôi phục lại một ít sinh khí. Hắn muốn khống chế vận mệnh của mình, tuyệt đối không làm con rối của người khác nữa.

Đúng lúc này, người chủ trì lớn tiếng tuyên bố:

- Tân lang, tân nương vào động phòng!

Nghe tiếng này, Lâm Thính Bạch rùng mình một cái, sinh khí trong ánh mắt kia lập tức biến mất không còn…



Trong vũ trụ tối tăm, từng chiếc phi thuyền cỡ lớn hạ xuống tinh cầu hỗn loạn.

Người từ trên phi thuyền bước xuống nếu không phải là hung thần ác sát, thì cũng quắc mắt nhìn, khiến người ta nhìn lướt qua cũng cảm giác những người này không phải là người tốt.

Trong những người này còn có thành viên của tổ chức khủng bố DY bị bắt ở trên Địa Cầu, đó là Hi Dung Hiên cùng các tiểu đệ của hắn.

Hi Dung Hiên bình tĩnh nhìn tinh cầu hỗn loạn này, căn cứ vào trí nhớ của hắn thì tinh cầu này tên hành tinh Gia Đạt, là tinh cầu cấp một.

Lúc đầu trên hành tinh này vô cùng phồn vinh, ẩn chứa tài nguyên vô cùng phong phú, đáng tiếc bởi khai thác quá độ, dẫn đến tinh cầu bắt đầu trở nên hoang vu. Sau đó, người trên tinh cầu đều rời đi, bây giờ, tinh cầu này thuộc về tinh cầu không người.

- Lão đại, những binh lính kia dẫn chúng ta tới đây để làm gì?

Các tiểu đệ hiếu kì hỏi.

Hi Dung Hiên lắc đầu, cau mày nói:

- Ta cũng không biết, nhưng người bị bọn họ dẫn tới đều là tù nhân bị phán án tử hình, nhưng tu vi của đám người đó đều không cao hơn Vũ Sư cấp năm. Ta thực sự không nghĩ ra bọn họ dự định làm gì.

Lúc này, rất nhiều binh sĩ đi từ phi thuyền cỡ lớn xuống, mở còng tay của tù phạm ra, cũng để bọn họ đeo một cái vòng tay màu đen.

- Các ngươi có thể tự do hoạt động trên tinh cầu này.

Một tên binh lính nói xong lại dẫn theo đám binh sĩ còn lại lên phi thuyền, sau đó rời khỏi tinh cầu này.

Tất cả tù phạm không hiểu gì, nhét bọn họ vào tinh cầu này làm gì? Chẳng lẽ để bọn họ ngồi tù sao?

Thế cũng không đúng!

Bọn họ đều phạm tội tử hình, hẳn phải bị xử bắn mới đúng, không nghe nói qua, cuối cùng chỉ cần ngồi tù thôi sao?

Hi Dung Hiên nhìn quanh một vòng, nhìn hàng ngàn hàng vạn tội phạm, lại nhìn vòng tay màu đen trên cổ tay của mình, dường như hắn đã hiểu rõ những người này có ý định gì ở đây…



Sau khi bữa tiệc kết thúc, Kha Dũng mang theo tâm tình lo lắng đề phòng trở về cục cảnh sát.

Trong bữa tiệc vừa rồi, hắn vẫn luôn một mực nhìn chăm chú vào cử chỉ giữa Vương Hạo và Cao Hùng, kết quả chứng minh, quan hệ giữa hai người này tuyệt đối không đơn giản.

Đặc biệt sau khi bữa tiệc kết thúc, Vương Hạo còn lái phi thuyền Giao Long rời đi, cái này càng thêm chứng minh thân phận của Vương Hạo không đơn giản.

Nếu Vương Hạo thật sự tới gây chuyện với hắn, như vậy hắn chắc chắn sẽ chết rất thảm.

- Không được, ta nhất định phải đi trước một bước.

Kha Dũng lấy ra tất cả tiền tiết kiệm của bản thân, đi ra khỏi cục cảnh sát…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương