Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ
-
Chương 8: Hứa Cảnh Minh Và Lê Miểu Miểu (3)
“Không thể trêu vào được.” Phương Tinh Long im lặng nói nhỏ, cho dù ngột ngạt, lúc nên cúi đầu vẫn phải cúi đầu, hắn ở trong giới kinh doanh nhiều năm nên rất rõ ràng điểm ấy, chỉ là leo lên được tới thân phận như ngày hôm nay của hắn, chuyện nghẹn khuất như vậy đã rất ít.
“Trình Tử Hào, không tuân theo quy củ ngầm, cuối cùng có một ngày sẽ bị té ngã.” Phương Tinh Long thầm nghĩ.
Phương Tinh Long cũng đang suy tư, nên làm thế nào mới có thể giúp sư đệ được.
Bạn thân của hắn không nhiều hơn mười người, Hứa Minh Cảnh là một trong số đó, đương nhiên hắn không muốn nhìn sư đệ phải ăn thiệt thòi lớn như vậy.
******
Màn đêm mịt mù, Hứa Cảnh Minh đẩy cửa vào một ngôi nhà trong khu townhouse ở ngoại thành phía Đông của thành phố Tân Hải.
Trong phòng ngủ, một nữ tử mặc đồ ngủ dáng người yểu điệu đang nửa nằm, dựa lưng vào thành giường, trên mặt đeo chiếc kính mắt khá lớn, mỗi tay cầm một cái tay cầm.
“Cảnh Minh, chờ ta đánh xong ván này đã nhé.” Hai mắt nữ tử đồ ngủ có thần, kính mắt là kính ảo, chia thành chế độ nhập vai và chế độ thực tế.
Chế độ thực tế là làm trong suốt một phần cảnh trò chơi để có thể quan sát thế giới bên ngoài.
“Miểu Miểu, ngươi phải vận động nhiều lên, đừng suốt ngày nằm mãi, không tốt cho thân thể đâu.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Được rồi, biết rồi.” Nữ tử đồ ngủ thuận miệng đáp lời, hai tay không ngừng di chuyển.
Hứa Cảnh Minh có hơi bất đắc dĩ.
Nữ tử mặc đồ ngủ này chính là bạn gái của hắn, Lê Miểu Miểu.
Hứa Cảnh Minh ra khỏi phòng ngủ đi xuống tầng hầm. Tầng hầm rộng hơn trăm mét vuông, trên tường đặt ba cây trường thương, Hứa Cảnh Minh thuận tay cầm một cây lên, toàn thân trường thương có màu xám bạc, dài hai mét năm sáu, đầu thương có tầng giảm xóc. Tuy lúc nói chuyện với Phương sư huynh hắn rất nhẹ nhàng tùy ý, đêm đó cũng ăn uống chuyện trò với anh em tốt Lưu Xung Viễn, nhưng trong lòng Hứa Cảnh Minh lại nghẹn một đoàn lửa.
“Tiểu Bạch, mở giám sát huấn luyện ra.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Tiểu Bạch đã nhận được.”
Có ánh sáng sáng lên trong tầng ngầm, từng chiếc camera đang chạy.
Hai tay Hứa Cảnh Minh duỗi trường thương, trường thương ‘vụt’ một tiếng phát ra tiếng chấn động. Tư thế cầm thương của Hứa Cảnh Minh là đảo ngược. Theo truyền thống, đa số người dùng thương cầm đuôi trường thương bằng tay phải, tay trái cầm phần giữa của thương. Nhưng Hứa Cảnh Minh lại tay phải cầm phần giữa của thương tay trái cầm đuôi.
Chỉ thấy hắn phóng về phía trước, cùng lúc đó lập tức phát lực đâm trường thương ra.
Vù! Vù! Vù!
Trường thương như mũi tên, giống như bảy tám mũi tên liên tục muốn bắn thủng tất cả kẻ địch ở phía trước, mỗi một thương đều xé rách không khí với tiếng rít kèm theo.
Trên màn hình ảo hiển thị ra số liệu -- “18,2 mét mỗi giây”, “18,6 mét mỗi giây”, “17,9 mét mỗi giây”, “18,1 mét mỗi giây”... Kiểm tra chính xác tốc độ cao nhất của mỗi một thương được đâm ra.
“Ầm!”
Đột nhiên trường thương trong tay bỗng thọc tới, có tiếng nổ vang lên chói tai, thương ảnh trường thương đều trở nên mờ nhạt, trên màn hình ảo hiển thị số liệu: “25,3 mét mỗi giây”.
Tuyệt chiêu nổi danh nhất của Hứa Cảnh Minh: Vô Ảnh Thứ!
Người trong nghề đều sẽ hiểu được tốc độ thương như vậy khủng bố cỡ nào, lúc cận chiến tìm đúng cơ hội thi triển ra một thương này, cho dù là cao thủ đỉnh cấp thế giới cũng không đỡ được.
Hứa Cảnh Minh đi hai bước tới bên cạnh một bao cát cỡ lớn được treo lên, phần eo vừa chuyển, giống như bánh răng to lớn chuyển động, lực đạo toàn thân truyền tới hai cánh tay, đánh trường thương lên trên bao cát theo cách băng kình, bao cát nặng lơ lửng khoảng 300kg, phía trên có giàn treo, đây là bao cát siêu nặng được chuyên môn đặt làm.
Tiếng vang trầm thấp “Bụp!” vang lên.
Trên màn hình ảo hiển thị số liệu: “625kg”.
Chỉ thuận tay đánh một cái mà đã có lực đạo khủng bố hơn 500kg, vậy mới có thể khiến đội viên đội tuyển tỉnh vừa chạm cán thương vào đã bị văng ra!
Hứa Cảnh Minh đi tới, phát lực từng thương lên trên bao cát cỡ lớn để phát tiết, mỗi một lần quét chém, băng kích đều bộc phát ra âm thanh trầm thấp có lực, bao cát nặng 300kg bị đánh đến lắc lư không ngừng, trên màn hình ảo không ngừng hiển thị số liệu: “656kg” “689kg” “630kg”...
Bỗng nhiên tạm ngừng, Hứa Cảnh Minh chợt lao tới, cả người giống như đạn pháo, trường thương tự như hoàn thành một thể với toàn thân thành mũi của đạn pháo, đụng vào trên đống cát.
“Thụp ~~” Bao cát lớn bị đánh trượt theo quỹ đạo được treo, “két” một phát trượt tới một chỗ khác, đung đưa thật mạnh.
Màn hình ảo hiển thị ra một con số: “1138kg”.
Một tuyệt chiêu khác của Hứa Cảnh Minh: Phá Sơn!
Dưới sự dẫn đường của ba, từ nhỏ Hứa Cảnh Minh đã học Bát cực, Trốc cước, luyện Lục hợp đại thương! Ở xã hội hiện đại, các trường phái võ thuật cũng hấp thu tinh túy của nhau, ví dụ như phát lực thốn kình, cả lực phát kình rất nhiều trường phái đều có cùng một phương pháp luyện.
“Trình Tử Hào, không tuân theo quy củ ngầm, cuối cùng có một ngày sẽ bị té ngã.” Phương Tinh Long thầm nghĩ.
Phương Tinh Long cũng đang suy tư, nên làm thế nào mới có thể giúp sư đệ được.
Bạn thân của hắn không nhiều hơn mười người, Hứa Minh Cảnh là một trong số đó, đương nhiên hắn không muốn nhìn sư đệ phải ăn thiệt thòi lớn như vậy.
******
Màn đêm mịt mù, Hứa Cảnh Minh đẩy cửa vào một ngôi nhà trong khu townhouse ở ngoại thành phía Đông của thành phố Tân Hải.
Trong phòng ngủ, một nữ tử mặc đồ ngủ dáng người yểu điệu đang nửa nằm, dựa lưng vào thành giường, trên mặt đeo chiếc kính mắt khá lớn, mỗi tay cầm một cái tay cầm.
“Cảnh Minh, chờ ta đánh xong ván này đã nhé.” Hai mắt nữ tử đồ ngủ có thần, kính mắt là kính ảo, chia thành chế độ nhập vai và chế độ thực tế.
Chế độ thực tế là làm trong suốt một phần cảnh trò chơi để có thể quan sát thế giới bên ngoài.
“Miểu Miểu, ngươi phải vận động nhiều lên, đừng suốt ngày nằm mãi, không tốt cho thân thể đâu.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Được rồi, biết rồi.” Nữ tử đồ ngủ thuận miệng đáp lời, hai tay không ngừng di chuyển.
Hứa Cảnh Minh có hơi bất đắc dĩ.
Nữ tử mặc đồ ngủ này chính là bạn gái của hắn, Lê Miểu Miểu.
Hứa Cảnh Minh ra khỏi phòng ngủ đi xuống tầng hầm. Tầng hầm rộng hơn trăm mét vuông, trên tường đặt ba cây trường thương, Hứa Cảnh Minh thuận tay cầm một cây lên, toàn thân trường thương có màu xám bạc, dài hai mét năm sáu, đầu thương có tầng giảm xóc. Tuy lúc nói chuyện với Phương sư huynh hắn rất nhẹ nhàng tùy ý, đêm đó cũng ăn uống chuyện trò với anh em tốt Lưu Xung Viễn, nhưng trong lòng Hứa Cảnh Minh lại nghẹn một đoàn lửa.
“Tiểu Bạch, mở giám sát huấn luyện ra.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Tiểu Bạch đã nhận được.”
Có ánh sáng sáng lên trong tầng ngầm, từng chiếc camera đang chạy.
Hai tay Hứa Cảnh Minh duỗi trường thương, trường thương ‘vụt’ một tiếng phát ra tiếng chấn động. Tư thế cầm thương của Hứa Cảnh Minh là đảo ngược. Theo truyền thống, đa số người dùng thương cầm đuôi trường thương bằng tay phải, tay trái cầm phần giữa của thương. Nhưng Hứa Cảnh Minh lại tay phải cầm phần giữa của thương tay trái cầm đuôi.
Chỉ thấy hắn phóng về phía trước, cùng lúc đó lập tức phát lực đâm trường thương ra.
Vù! Vù! Vù!
Trường thương như mũi tên, giống như bảy tám mũi tên liên tục muốn bắn thủng tất cả kẻ địch ở phía trước, mỗi một thương đều xé rách không khí với tiếng rít kèm theo.
Trên màn hình ảo hiển thị ra số liệu -- “18,2 mét mỗi giây”, “18,6 mét mỗi giây”, “17,9 mét mỗi giây”, “18,1 mét mỗi giây”... Kiểm tra chính xác tốc độ cao nhất của mỗi một thương được đâm ra.
“Ầm!”
Đột nhiên trường thương trong tay bỗng thọc tới, có tiếng nổ vang lên chói tai, thương ảnh trường thương đều trở nên mờ nhạt, trên màn hình ảo hiển thị số liệu: “25,3 mét mỗi giây”.
Tuyệt chiêu nổi danh nhất của Hứa Cảnh Minh: Vô Ảnh Thứ!
Người trong nghề đều sẽ hiểu được tốc độ thương như vậy khủng bố cỡ nào, lúc cận chiến tìm đúng cơ hội thi triển ra một thương này, cho dù là cao thủ đỉnh cấp thế giới cũng không đỡ được.
Hứa Cảnh Minh đi hai bước tới bên cạnh một bao cát cỡ lớn được treo lên, phần eo vừa chuyển, giống như bánh răng to lớn chuyển động, lực đạo toàn thân truyền tới hai cánh tay, đánh trường thương lên trên bao cát theo cách băng kình, bao cát nặng lơ lửng khoảng 300kg, phía trên có giàn treo, đây là bao cát siêu nặng được chuyên môn đặt làm.
Tiếng vang trầm thấp “Bụp!” vang lên.
Trên màn hình ảo hiển thị số liệu: “625kg”.
Chỉ thuận tay đánh một cái mà đã có lực đạo khủng bố hơn 500kg, vậy mới có thể khiến đội viên đội tuyển tỉnh vừa chạm cán thương vào đã bị văng ra!
Hứa Cảnh Minh đi tới, phát lực từng thương lên trên bao cát cỡ lớn để phát tiết, mỗi một lần quét chém, băng kích đều bộc phát ra âm thanh trầm thấp có lực, bao cát nặng 300kg bị đánh đến lắc lư không ngừng, trên màn hình ảo không ngừng hiển thị số liệu: “656kg” “689kg” “630kg”...
Bỗng nhiên tạm ngừng, Hứa Cảnh Minh chợt lao tới, cả người giống như đạn pháo, trường thương tự như hoàn thành một thể với toàn thân thành mũi của đạn pháo, đụng vào trên đống cát.
“Thụp ~~” Bao cát lớn bị đánh trượt theo quỹ đạo được treo, “két” một phát trượt tới một chỗ khác, đung đưa thật mạnh.
Màn hình ảo hiển thị ra một con số: “1138kg”.
Một tuyệt chiêu khác của Hứa Cảnh Minh: Phá Sơn!
Dưới sự dẫn đường của ba, từ nhỏ Hứa Cảnh Minh đã học Bát cực, Trốc cước, luyện Lục hợp đại thương! Ở xã hội hiện đại, các trường phái võ thuật cũng hấp thu tinh túy của nhau, ví dụ như phát lực thốn kình, cả lực phát kình rất nhiều trường phái đều có cùng một phương pháp luyện.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook