Đại lục Thương Khung, năm 10012.  

Đầu hạ.  

Cuộc đại chiến chủng tộc lần thứ hai cuối cùng vẫn nổ ra trong âm mưu của thế lực Thần tộc.  

Trận chiến này giống như mạng nhện giăng ra lần lượt lan tới các chủng tộc, không một chủng tộc nào có thể thoát khỏi.  

Tuy nhiên ngoại trừ tộc Thiên Ma, Nhân tộc và tộc Hỏa Phượng, đa số các võ tu chủng tộc cũng không biết vì sao mình phải đi chiến đấu. Bọn họ chỉ biết đó là mệnh lệnh của cấp trên và phải tuân theo.  

Dường như chỉ trong một đêm, quy mô của cuộc chiến này đã bao trùm toàn bộ Đại lục Thương Khung mà không hề báo trước.  

Không một ai biết, thế lực Thần tộc thao túng sau lưng cuộc chiến này đang án binh bất động, cố thủ tại Bắc Cực chi địa và chờ đợi ngư ông đắc lợi.  

Vút!  

Lâm Lăng đang phi hành giữa không trung với tốc độ cực nhanh.  

Trên đường đi gặp phải mấy kẻ dị tộc xâm lấn, cho dù mạnh hay yếu đều hóa thành tro tàn dưới sự tấn công sắc bén của hắn.  

Nhìn thấy khói lửa bốn phía, Lâm Lăng nhíu mày nhận ra trận chiến chống dị tộc xâm lược chẳng qua là một cái bẫy của đám Ngụy Thần tộc kia. Bởi vì trong trận chiến công thủ này, sự thương vong của cả hai bên đều đang nhanh chóng tăng lên.  

Xem tình trạng này gần như đã đạt tới âm mưu của thế lực Thần tộc. Mục tiêu của bọn chúng chỉ có một đó chính là kích phát cuộc chiến tranh chủng tộc này khiến cho các thế lực chủng tộc của Đại lục Thương Khung bị suy yếu và cuối cùng là đem bọn họ trở thành nô lệ!  

Tuy rằng đã nghĩ ra điểm này nhưng giờ phút này, Lâm Lăng cũng không làm được gì.  

Hẳn là hiện tại thủ lĩnh của các chủng tộc đều bị gắn nô ấn, nếu như muốn tìm ra tất cả bọn họ rồi giết từng người thì sẽ rất khó. Cách duy nhất bây giờ chính là tìm ra hang ổ của Ngụy Thần tộc và xóa bỏ hoàn toàn Thần hồn ở Đại lục Thương Khung này!  

Sau khi suy nghĩ xong, suy nghĩ trong đầu Lâm Lăng chợt lóe và kết nối với Lang Vương đang ở bên cạnh Trần Tấn. Từ những thông tin được truyền sang, hắn biết được tình trạng hiện tại của tộc Thiên Ma, lúc này cũng đang bị đội quân của tộc Cự Ma tấn công.   

Có điều, người vừa mới trở thành Ma Hoàng là Trần Tấn còn tàn nhẫn hơn. Hắn ta sử dụng chiến thuật phòng ngự phản công, trực tiếp dẫn dắt một số lượng lớn các Thiên Ma mười cánh xông ra khỏi vòng vây và tàn sát lãnh địa tộc Cự Ma. Bọn họ giống như một thanh gươm đen không tiếc thân mình đâm thẳng về phía khu vực trung tâm và lôi tên Cự Ma vương đang chỉ huy đội quân Cự Ma ra!  

Khi sử dụng tầm nhìn chung với Lang Vương, hắn thấy rất nhiều cường giả Cự Ma cùng với Thiên Ma mười cánh đang giao tranh kịch liệt giữa không trung của Cự Ma Hoàng Cung. Ma khí ngập tràn khắp nơi, âm thanh giao tranh không ngừng vang lên.  

Còn ở trong vòng chiến trên tầng cao nhất, Trần Tấn trong hình dạng của một Thiên Ma mười hai cánh đang đối chiến với tên Cự Ma vương. Tuy rằng thế công của Tần Tấn rất sắc bén và mạnh mẽ nhưng năng lực phòng thủ của tên Cự Ma vương này cũng rất mạnh. Sau vài lần chiến đấu, hắn ta hầu hết đỡ được các đòn tấn công của Trần Tấn mà không hề bị thương một chút nào.  

Hơn nữa, có vẻ như tên này là một cường giả Thần hồn chứ không phải là một Thần phó nên cho dù Trần Tấn có sử dụng Thần lực cũng không có tác dụng gì mấy.  

“Lang Vương, hỗ trợ Trần Tấn giết địch.”  

Sau khi Lâm Lăng ra lệnh, Lang Vương hiểu ý gật đầu và trực tiếp thi triển kỹ năng Phục chế phân thân.  

Vù!  

Chỉ trong thoáng chốc, nó đã phục chế xong cường giả Thần hồn và đột nhiên xuất hiện. Sau khi phục chế xong, nó đã sở hữu toàn bộ năng lực giống y như tên Ngụy Thần Cự Ma vương. Sau khi Lang Vương gia nhập cuộc chiến, rõ ràng áp lực của tên Cự Ma Vương tăng lên nhiều. Dưới sự kiềm chế của Lang Vương, Trần Tấn thừa thắng xông lên tấn công dữ dội.  

Xoẹt!  

Cuối cùng, một tia sáng đen vụt qua và đầu của Cự Ma vương đã bị chặt đứt bởi một đao của Lang Vương.  

Thần hồn lao ra khỏi thân thể còn chưa kịp chạy trốn đã bị Trần Tấn thi triển ‘Phong Thần ấn’ giam lại. Ngay sau đó, một luống năng lượng quỷ dị màu đen mạnh mẽ phát ra trực tiếp cắn nuốt Thần hồn.  

“Sưu hồn thuật!”  

Lúc này, Trần Tấn vẫn chưa luyện hóa và hấp thu mà hắn ta thi triển Sưu hồn thuật để thu thập tin tức. Sau khi nhận được hết thông tin, hắn ta mới dừng tay mà nuốt trọn toàn bộ năng lượng của Thần hồn kia.  

“Nếu như cứ chống cự một cách mù quáng thì trận chiến này sẽ kéo dài vô tận nên nhất định phải diệt trừ thế lực Thần tộc đứng sau thao túng mới được!”  

Hiển nhiên Trần Tấn cũng nhận ra được điểm này nên hắn ta nhìn về phía Lang Vương rồi nói: “Vừa nãy khi ta thi triển Sưu hồn thuật, đã tìm ra nơi ẩn nấp của tên này chính là ở Bắc cực chi địa của Đại lục Thương Khung.”  

“Thay vì tiếp tục tiêu hao lực lượng thì chi bằng hiện tại cứ bảo tồn lực lượng, trực tiếp giết thẳng về nơi đó.”  

Hắn ta biết được Lâm Lăng đang nghe mình nói.  

Nghe vậy, Lâm Lăng nói: “Ta cũng nghĩ vậy.”  

Lúc này, hai bên đều có ý tưởng giống nhau.  

“Một khi đã vậy, chúng ta lập tức điều động quân chủ lực hội họp rồi xuất phát.”  

Sau khi bàn bạc xong, Lâm Lăng và Trần Tấn đều gật đầu đồng ý.  

Cách làm việc của hai người bọn họ từ trước đến nay vẫn luôn mạnh mẽ và dứt khoát nên họ lập tức bắt tay thực hiện.  

Lâm Lăng lập tức tắt tính năng dùng chung tầm nhìn nhưng Lang Vương là cầu nói tốt nhất để hắn và Trần Tấn liên hệ với nhau nên tạm thời hắn không triệu hồi.  

Lúc này, tại vương triều Đại Viêm.   

Trước đây khi vẫn còn là viện sinh tại Học viện Thiên Diễn, Lâm Lăng nhớ rõ ở gần dãy núi Ma thú có một Truyền Tống trận có thể tới Cửu Huyền Tông. Vì thế đương nhiên là Lâm Lăng sẽ chọn con đường nhanh nhất.  

“Ầm!”  

Tiếng nổ âm vang lên giữa không trung, Lâm Lăng lập tức gia tăng tốc độ phi hành tới cực hạn giống như một tia chớp đen xuyên qua bầu trời.  

Khi tới gần dãy núi Ma thú,  hắn có thể nhìn thấy quân đội của các thế lực vương triều đang kết hợp với các thế lực của các học viện xung quanh tạo thành một tuyến phòng thủ kéo dài để ngăn cản tộc Người thú.  

Tiếng chém giết đinh tai nhức óc tràn ngập khu vực này.  

Tuy nhiên tộc Người thú da dày thịt béo cùng với số lượng cực động nên lần đầu tiên chạm trán với kiểu này, nhân loại không hề có ưu thế. Phải có ít nhất hai đến ba người mới có thể đối phó được với một chiến sĩ tộc Người thú. Cho nên số lượng người bị tiêu hao rất lớn.  

Nhìn thấy cảnh này, Lâm Lăng nheo mắt lại. Tuy hắn đang vội chạy về Cửu Huyền Tông để điều động quân chủ lực nhưng hắn không thể trơ mắt nhìn được.  

“Gào!”  

Chỉ trong phút chốc, tiếng gầm gừ hung dữ vang lên.  

Tiếng gầm của thú đột ngột vang lên khiến cho đội quân phòng thủ của nhân loại thay đổi sắc mặt vì tưởng rằng tộc Người thú tấn công từ phía sau nên vội vàng quay lại.  

Khi vừa nhìn thấy, vô số ánh mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ. Bọn họ nhìn thấy một con Ma Long màu đen khổng lồ đang lao tới với tốc độ kinh hoàng.  

“Cái…Cái gì! Tộc Người thú lại còn có cả chiến thú giao long ư?”  

“Không đúng, đó là Ma long!”  

Vốn dĩ bọn họ khó khăn lắm dùng hết sức lực mới chống lại được chiến sĩ tộc Người thú, vậy mà bây giờ lại mọc ra một Ma long. Đối mặt với sinh vật mạnh mẽ đáng sợ kia, bọn họ hoàn toàn không còn một chút hy vọng nào. Nhất thời, trên mặt các võ tu nhân loại đều lộ ra vẻ sợ hãi và tuyệt vọng. 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương