"Không sai, thật sự là lãnh chủ đại nhân."    

“Mười năm rồi, lãnh chủ đại nhân của chúng ta rốt cục cũng trở lại!”    

Trong lúc đó, các tướng sĩ trên tường thành, vốn mang vẻ mặt căng thẳng, đều giãn ra nhanh chóng, tiếng kêu mừng rỡ liên tiếp vang lên.  

“Cung nghênh lãnh chủ đại nhân trở về!”  

Ngay sau đó, từng tiếng gào lớn, mạnh mẽ từ trong thành vang vọng ra, thẳng hướng về phía chân trời.    

Không chỉ có binh lính lãnh địa, ngay cả bình dân trong thành cũng đều đồng loạt đổ ra đường chính, chân thành lên tiếng chào đón lãnh chủ đại nhân trở về.  

Bởi vì nhiều năm như vậy, Bạch Lân vẫn dựa theo chính sách Lâm Lăng đặt ra để phát triển, bãi bỏ một ít thói hư tật xấu phong kiến, cùng với các khoảng sưu thuế quá cao, giúp cho dân chúng trong lãnh địa an cư lạc nghiệp, mang lại lợi ích không nhỏ.  

Toàn bộ dân chúng trên dưới lãnh địa, đều cực kỳ sùng kính vị lãnh chủ đại nhân luôn chưa từng gặp mặt kia.    

Hiện giờ có thể nhìn thấy người thật, đối với bọn họ mà nói y như trúng giải độc đắc vậy, mặc dù giờ phút này đã đêm khuya, nhưng mỗi con đường đều là dòng người chen chúc, ánh mắt lóe lên nhìn về phía lên bầu trời.    

"Thiệt là không ngờ, uy danh của lão đại trong lãnh địa cũng rất lớn đó nha." Lần đầu tiên Tần Vũ tới đây, không khỏi cảm thán một phen.  

"Ở thời đại vạn năm trước, uy danh của chủ nhân còn lớn hơn cái này nhiều."  

Long Nhất trong Thập Nhị Huyết Vệ nhịn không được khoe khoang nói: “Ngài ấy là lãnh tụ tín ngưỡng của Cuồng tộc bọn ta, có thể so với Cuồng Thần đại nhân."  

"Ở giới võ tu nhân loại cũng vậy."  

Nghe vậy, bọn Tần Vũ cùng Cổ Vân Nhạc đều hơi giật mình. Cảm giác có thủ hạ đi theo bên mình ca ngợi uy danh của chủ nhân thật là đẳng cấp cao hơn hẳn.   

Từ trước tới nay, chiến lược tán gái luôn là quan tâm hàng đầu của bọn họ.  

Lúc này mới thật sự nhận ra một tuyệt chiêu mới, dắt theo mấy thủ hạ bên người, lúc cần thổi phồng còn có thể nâng cao hiệu quả lên gấp mấy lần...   

Chiêu này, quả nhiên là cao tay nha.    

Hai người quay đầu liếc nhau một cái, tự nhìn ra được sự ăn ý trong mắt đối phương.  

Vẻ mặt này, dường như dự định bắt chước lão đại, sau này chuẩn bị thu thêm một đám tiểu đệ.    

Mà cũng bởi vì sự việc này đã khiến nhiều năm sau, mỗi người trong bọn họ đều trở thành bá chủ một phương.  

Sau đó, Lâm Lăng khẽ động, thu Long Nha vào không gian sủng vật hệ thống.  

Đoàn người bọn họ đi tới phủ thành chủ trong sự vây quanh của đông đảo quân dân nhiệt tình xung quanh.    

Dọc theo đường đi, ánh mắt của Đạt Vũ và Cuồng Thiết, thỉnh thoảng nhìn về phía Thập Nhị Huyết Vệ theo sát phía sau Lâm Lăng.    

Bởi vì, từ đặc điểm ngoại hình của Thập Nhị Huyết Vệ, vừa nhìn đã biết bọn họ là chiến sĩ Cuồng Tộc giống họ.  

"Tộc trưởng, mười hai chiến sĩ Cuồng tộc bên cạnh lãnh chủ đại nhân hình như rất mạnh."  

Trong lòng Cuồng Thiết khó nén tò mò, nhịn không được thấp giọng hỏi: "Nhưng nhìn rất xa lạ, ngươi có từng gặp qua bọn học chưa?"  

"Không có ấn tượng."    

Đạt Vũ lắc đầu, đối với sự xuất hiện của Thập Nhị Huyết Vệ, cũng có chút tò mò.  

Dù sao hiện giờ, gần như tất cả chiến sĩ Cuồng tộc trên mảnh đất này đều đã di chuyển đến Hỗn Loạn Chi Lĩnh, võ tu nào có thiên phú ưu tú, hắn đều có chút ấn tượng.   

Nhưng Thập Nhị Huyết Vệ bên cạnh Lâm Lăng, hắn chưa từng gặp qua bao giờ. 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương