Vú Em Đào Hoa Ký
-
Chương 3: Lại một lần nữa làm tân thủ
Tiểu Sắc sau khi trang bị đầy đủ, áo vải phong phanh chạy về phía tân thủ thôn - Dạ Nguyệt thôn của của cô. Đây là thôn mà khi cô bắt đầu game cũng đã được truyền tống đến, bây giờ được nhìn chúng qua đôi mắt 3D, cảm giác rất mới mẻ.
“Hình như, phải đi tìm thôn trưởng...” Tiểu Sắc gãi gãi tai.
“Nhìn kìa... Ma pháp sư...”
“Ha ha... Không ngờ người Thánh Thuật mà vẫn chọn đi cái thứ con đường chết chóc này! Thật xấu hổ!”
“Ma pháp sư, thật là một loại sinh vật tàn nhẫn chỉ biết giết chóc... ôi...”
Tiểu Sắc gãi gãi tai. Người của Thánh Thuật quả nhiên thật kì lạ. Giết chóc? Nếu bọn họ không giết chóc, vậy thì hàng ngày bọn họ là đang ăn thứ gì vậy? Rau có vị thịt? Ha ha...
Trưởng thôn nhìn nữ ma pháp sư trước mắt, hình như có chút không hữu hảo nhìn cô. “Đi giết 100 con thỏ và mang đôi tai của chúng về đây!”
Tiểu Sắc giật mình trợn mắt nhìn ông ta. Cái gì!!!!!!!!!!
Trong kí ức của cô, một vị đại thúc mặt mày hiền hòa, vui vẻ nhe răng cười nói: “Đi giết 5 con thỏ và mang mũi của chúng về đưa cho ta.” Đó chính là thôn trưởng tân thủ thôn trong kí ức tươi đẹp của cô!
“Thôn trưởng... hình như nhiệm vụ này không đúng lắm... có chỗ không thích hợp...” Tiểu Sắc cố gắng tươi cười thật hữu hảo. Có nhiệm vụ tân thủ nào lại yêu cầu giết 100 con thỏ không! Quá nhiều quá nhiều quá nhiều!!!
“Hừ!” Ngay lập tức sắc mặt của thôn trưởng tối sầm lại. “Tôi nói cô giết 100 con thì hãy đi giết 100 con! Chẳng lẽ ngài “Ma pháp sư” cao quý như cô đây lại không thể hoàn thành cái nhiệm vụ vô cùng “đơn giản” này hay sao?”
Cuối cùng, Tiểu Sắc cũng chỉ có thể xám xịt thở dài mà đi ra. Ôi trời ạ, thật là khinh người quá đáng!
Ở cánh đồng tân thủ vô danh.
Các thanh thiếu niên đang miệt mài đánh thỏ.
“Chát chát chát!” Cây gậy gỗ của Tiểu Sắc gõ liên tục lên đầu con thỏ, đôi mắt của nó long lanh lóe lên, sau đó tội nghiệp rớt ra một giọt nước mắt.
Tiểu Sắc nuốt nước miếng một cái, sau đó nhẫn tâm nhắm mắt lại, môi hô lên: “Hỏa cầu!”
“Ùng!” Một hỏa cầu to bằng nắm tay nện lên người con thỏ tội nghiệp, khiến cả cơ thể nó bốc cháy.
“Éo éo éo TOT......” Con thỏ ngã xuống.
Cô đã lên lv 4.
“Mịa...” Tiểu Sắc lắc đầu chậc lưỡi. Chuỗi nhiệm vụ tân thủ, chính là chuỗi nhiệm vụ kinh hoàng của các gamer. Không phải bởi độ khó của nó, mà là độ tàn nhẫn của nó.
Thỏ, sóc, chó con, hamster XoX...
Tất cả bãi quái xung quanh tân thủ thôn đều là một bộ dáng manh manh dễ thương vô cùng, đả kích vô hạn với mọi game thủ nữ, cũng biến các game thủ nam dám ra tay tàn nhẫn mang trên đầu cái danh “đồ vô đạo đức” “đồ tàn nhẫn khát máu không có tính người”, cùng với sự chỉ trích chửi rủa vô hạn của các game thủ nữ. Người ta thống kê được, kẻ nhanh nhất rời khỏi tân thủ thôn cũng phải mất tận 5 ngày sau khi game phát hành, thật đắng lòng.
Tất nhiên, cho dù là vô cùng thương tiếc đám manh vật này, bọn họ vẫn phải cầm kiếm cầm gậy lên gõ đầu chúng, ha ha...
“Đây rồi, cái tai thỏ thứ 200...” Tiểu Sắc đắng lòng lau lệ. Ở trong game, vật liệu rơi ra từ quái vật là cố định, ví dụ là con thỏ này sẽ chỉ rơi ra cái mũi của nó, và sẽ tự động rớt vào trong túi đồ của game thủ. Còn hiện thực thì, cô sẽ phải tự tay cắt tai của nó ra, ném vào chiếc túi trữ vật trên lưng áo.
Đồng thời, đừng coi thường Tiểu Sắc nữ của chúng ta. Cô lấy ra một con dao nhỏ trong túi trữ vật, thoăn thoắt lột da của nó ra, móc mắt, cắt mũi, tách thịt, róc xương, móc nội tạng một cách chóng vánh. Thời gian đâu có đợi người, bởi 5 phút sau con thỏ này sẽ biến mất a!
Cuối cùng, kể cả giọt máu cuối cùng trong người con thỏ cũng không bị lãng phí.
Quá trình vô cùng máu tanh này chúng ta sẽ không đề cập tới...
Có thể nói, Tiểu Sắc là một kẻ vô cùng rảnh rỗi. Khi đi phó bản hay chiến trường thì bám theo tổ đội, rảnh rỗi thì học tập nghề. Tất cả các nghề, thu thập lẫn sản xuất, lẫn buôn bán phụ trợ.
Không nói điêu, Tiểu Sắc hoàn toàn là một cái mẹ đỡ đầu cho cả tổ đội, trang bị, thuốc lam thuốc đỏ, cả vấn đề quản lí tài chính chi tiêu, tất cả đều do cô một tay quản lí.
Tiểu Sắc - là Thần thuật sư đệ nhất sever, cũng là game thủ sinh hoạt đạt cấp bậc max cấp nghề thu thập, khai thác, chế tạo, làm thuốc, v...v... đệ nhất sever.
Cho dù vô cùng tội nghiệp cho con thỏ này, thế nhưng cô cuối cùng vẫn phải ngậm ngùi cắt lát nó ra. Số tiền khổng lồ trong túi cô bây giờ là hoàn toàn vô dụng a! Cho dù là vài trăm tỉ đi nữa, không biến ra thành đồng vàng đồng bạc thật thì cô vẫn cứ là kẻ một xu cũng không dính túi T^T.
“Ầm!!!!!!!!!!!!”
Đột ngột đất trời chuyển sắc, mây mù che kín bầu trời, gió to nổi lên khiến cho lòng người bất an.
“G... rào!!!!!!!!!” Tiếng gào thét dữ dội truyền ra từ trong rừng sâu...
“Ầm! Ầm! Ầm!!!” Từng tiếng bước chân vang dội khiến lòng người run rẩy.
“A a a!!! Chạy mau bà con!!!!” Những người xung quanh Tiểu Sắc hét lên, thi nhau bỏ chạy bạt mạng.
“Cái gì vậy?” Tiểu Sắc nghi hoặc nhìn bọn họ, cất lọ máu thỏ vào trong túi trữ vật. Đột ngột, một dòng chữ của hệ thống trôi xuống mắt cô.
[Trước hành động vô nhân tính của bạn với loài thỏ, Vua thỏ (boss lv 5) vô cùng tức giận, lập lời thề phải đem bạn đập chết như một con gián!]
“Hình như, phải đi tìm thôn trưởng...” Tiểu Sắc gãi gãi tai.
“Nhìn kìa... Ma pháp sư...”
“Ha ha... Không ngờ người Thánh Thuật mà vẫn chọn đi cái thứ con đường chết chóc này! Thật xấu hổ!”
“Ma pháp sư, thật là một loại sinh vật tàn nhẫn chỉ biết giết chóc... ôi...”
Tiểu Sắc gãi gãi tai. Người của Thánh Thuật quả nhiên thật kì lạ. Giết chóc? Nếu bọn họ không giết chóc, vậy thì hàng ngày bọn họ là đang ăn thứ gì vậy? Rau có vị thịt? Ha ha...
Trưởng thôn nhìn nữ ma pháp sư trước mắt, hình như có chút không hữu hảo nhìn cô. “Đi giết 100 con thỏ và mang đôi tai của chúng về đây!”
Tiểu Sắc giật mình trợn mắt nhìn ông ta. Cái gì!!!!!!!!!!
Trong kí ức của cô, một vị đại thúc mặt mày hiền hòa, vui vẻ nhe răng cười nói: “Đi giết 5 con thỏ và mang mũi của chúng về đưa cho ta.” Đó chính là thôn trưởng tân thủ thôn trong kí ức tươi đẹp của cô!
“Thôn trưởng... hình như nhiệm vụ này không đúng lắm... có chỗ không thích hợp...” Tiểu Sắc cố gắng tươi cười thật hữu hảo. Có nhiệm vụ tân thủ nào lại yêu cầu giết 100 con thỏ không! Quá nhiều quá nhiều quá nhiều!!!
“Hừ!” Ngay lập tức sắc mặt của thôn trưởng tối sầm lại. “Tôi nói cô giết 100 con thì hãy đi giết 100 con! Chẳng lẽ ngài “Ma pháp sư” cao quý như cô đây lại không thể hoàn thành cái nhiệm vụ vô cùng “đơn giản” này hay sao?”
Cuối cùng, Tiểu Sắc cũng chỉ có thể xám xịt thở dài mà đi ra. Ôi trời ạ, thật là khinh người quá đáng!
Ở cánh đồng tân thủ vô danh.
Các thanh thiếu niên đang miệt mài đánh thỏ.
“Chát chát chát!” Cây gậy gỗ của Tiểu Sắc gõ liên tục lên đầu con thỏ, đôi mắt của nó long lanh lóe lên, sau đó tội nghiệp rớt ra một giọt nước mắt.
Tiểu Sắc nuốt nước miếng một cái, sau đó nhẫn tâm nhắm mắt lại, môi hô lên: “Hỏa cầu!”
“Ùng!” Một hỏa cầu to bằng nắm tay nện lên người con thỏ tội nghiệp, khiến cả cơ thể nó bốc cháy.
“Éo éo éo TOT......” Con thỏ ngã xuống.
Cô đã lên lv 4.
“Mịa...” Tiểu Sắc lắc đầu chậc lưỡi. Chuỗi nhiệm vụ tân thủ, chính là chuỗi nhiệm vụ kinh hoàng của các gamer. Không phải bởi độ khó của nó, mà là độ tàn nhẫn của nó.
Thỏ, sóc, chó con, hamster XoX...
Tất cả bãi quái xung quanh tân thủ thôn đều là một bộ dáng manh manh dễ thương vô cùng, đả kích vô hạn với mọi game thủ nữ, cũng biến các game thủ nam dám ra tay tàn nhẫn mang trên đầu cái danh “đồ vô đạo đức” “đồ tàn nhẫn khát máu không có tính người”, cùng với sự chỉ trích chửi rủa vô hạn của các game thủ nữ. Người ta thống kê được, kẻ nhanh nhất rời khỏi tân thủ thôn cũng phải mất tận 5 ngày sau khi game phát hành, thật đắng lòng.
Tất nhiên, cho dù là vô cùng thương tiếc đám manh vật này, bọn họ vẫn phải cầm kiếm cầm gậy lên gõ đầu chúng, ha ha...
“Đây rồi, cái tai thỏ thứ 200...” Tiểu Sắc đắng lòng lau lệ. Ở trong game, vật liệu rơi ra từ quái vật là cố định, ví dụ là con thỏ này sẽ chỉ rơi ra cái mũi của nó, và sẽ tự động rớt vào trong túi đồ của game thủ. Còn hiện thực thì, cô sẽ phải tự tay cắt tai của nó ra, ném vào chiếc túi trữ vật trên lưng áo.
Đồng thời, đừng coi thường Tiểu Sắc nữ của chúng ta. Cô lấy ra một con dao nhỏ trong túi trữ vật, thoăn thoắt lột da của nó ra, móc mắt, cắt mũi, tách thịt, róc xương, móc nội tạng một cách chóng vánh. Thời gian đâu có đợi người, bởi 5 phút sau con thỏ này sẽ biến mất a!
Cuối cùng, kể cả giọt máu cuối cùng trong người con thỏ cũng không bị lãng phí.
Quá trình vô cùng máu tanh này chúng ta sẽ không đề cập tới...
Có thể nói, Tiểu Sắc là một kẻ vô cùng rảnh rỗi. Khi đi phó bản hay chiến trường thì bám theo tổ đội, rảnh rỗi thì học tập nghề. Tất cả các nghề, thu thập lẫn sản xuất, lẫn buôn bán phụ trợ.
Không nói điêu, Tiểu Sắc hoàn toàn là một cái mẹ đỡ đầu cho cả tổ đội, trang bị, thuốc lam thuốc đỏ, cả vấn đề quản lí tài chính chi tiêu, tất cả đều do cô một tay quản lí.
Tiểu Sắc - là Thần thuật sư đệ nhất sever, cũng là game thủ sinh hoạt đạt cấp bậc max cấp nghề thu thập, khai thác, chế tạo, làm thuốc, v...v... đệ nhất sever.
Cho dù vô cùng tội nghiệp cho con thỏ này, thế nhưng cô cuối cùng vẫn phải ngậm ngùi cắt lát nó ra. Số tiền khổng lồ trong túi cô bây giờ là hoàn toàn vô dụng a! Cho dù là vài trăm tỉ đi nữa, không biến ra thành đồng vàng đồng bạc thật thì cô vẫn cứ là kẻ một xu cũng không dính túi T^T.
“Ầm!!!!!!!!!!!!”
Đột ngột đất trời chuyển sắc, mây mù che kín bầu trời, gió to nổi lên khiến cho lòng người bất an.
“G... rào!!!!!!!!!” Tiếng gào thét dữ dội truyền ra từ trong rừng sâu...
“Ầm! Ầm! Ầm!!!” Từng tiếng bước chân vang dội khiến lòng người run rẩy.
“A a a!!! Chạy mau bà con!!!!” Những người xung quanh Tiểu Sắc hét lên, thi nhau bỏ chạy bạt mạng.
“Cái gì vậy?” Tiểu Sắc nghi hoặc nhìn bọn họ, cất lọ máu thỏ vào trong túi trữ vật. Đột ngột, một dòng chữ của hệ thống trôi xuống mắt cô.
[Trước hành động vô nhân tính của bạn với loài thỏ, Vua thỏ (boss lv 5) vô cùng tức giận, lập lời thề phải đem bạn đập chết như một con gián!]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook