Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục
-
Chương 164: Mất dấu. Trở về Thị Trấn Markham
Người của sáu trong bảy Dong Binh Công Hội trong nhóm Thất Đại Công Hội đồng loạt tản ra khắp mọi ngóc ngách tại Chợ Đen tìm kiếm tung tích của Girart Ostis và Nazan Ostis.
Bất kể là Hội Trưởng, Phó Hội Trưởng, Đội Trưởng hay các thành viên tinh anh, đều gấp gáp dò xét, thanh thế vô cùng hoành tráng.
Thoáng chốc, cả Chợ Đen trở nên trầm trọng, bầu không khí làm người hít thở không thông, như bị cục chì đè lên ngực.
Những thương nhân, hoặc những thành viên thuộc các Dong Binh Công Hội nhỏ hơn trở nên vô cùng cẩn thận, bọn họ cũng không muốn liên lụy vào chuyện này.
Sáu Dong Binh Công Hội trong nhóm Thất Đại Công Hội, gần như chiếm hết hai phần ba lực lượng, sức mạnh của cả Chợ Đen. Đây là một lực lượng có thể đè bẹp bất kỳ Thị Trấn nào xung quanh Lòng Chảo Địa Ngục.
Nếu như không phải đám người Thất Đại Công Hội nội chiến lẫn nhau, luôn luôn không tin tưởng ai, thậm chí là người cùng Dong Binh Công Hội cũng đề phòng như cướp, thì lực lượng của Chợ Đen hoàn toàn xứng đáng xếp hạng thứ nhất tại Lòng Chảo Địa Ngục.
Nếu như bọn họ đoàn kết cùng nhau, thì sẽ trở thành thế lực lớn nhất Lòng Chảo Địa Ngục, không đến mức bị gọi là đám ô hợp, suốt ngày trốn ru rú bên trong Chợ Đen, không dám ra ngoài hoạt động.
Thanh thế lớn như vậy, cuối cùng cũng chỉ vì tìm kiếm hai người: Girart Ostis và Nazan Ostis.
Chuyện này làm cho người của Chợ Đen than thở, bàn tán một thời gian dài. Gì mà Đệ Nhất Cao Thủ của Chợ Đen a, cuối cùng chỉ vì một mệnh lệnh của người ngoài, một "mãnh long quá giang", khiến cho vị cao thủ nổi danh Chợ Đen kia phải chạy trốn, căn bản không dám trở về Chợ Đen một bước.
.....
Agatha Maskin nhíu mày nhìn vùng đất khô cằn trước mặt, tới đây, đã không còn một chút dấu vết nào, nàng tiếc nuối nói:
Làm sao có thể bình thường được chứ, một kẻ chưa đến bốn mươi tuổi, sinh sống tại khu vực Lòng Chảo Địa Ngục khắc nghiệt này, lại có thể thành lập nên Dong Binh Công Hội khá lớn mạnh, nằm trong nhóm Thất Đại Công Hội của Chợ Đen. Chưa đến bốn mươi tuổi, trong điều kiện thiếu thốn tài nguyên, hoàn cảnh, hơn nữa còn thường xuyên phải chú ý xung quanh, mà vẫn có thể đạt đến cấp bậc Crusader tột cùng (cấp 149). Người này, nếu như được bồi dưỡng đầy đủ, có hoàn cảnh tốt, thì chưa chắc đã thua kém đám Hồng Y Đại Giáo Chủ của Quang Minh Giáo Hội.
Đối với một nhân vật như vậy, hơn nữa còn bị gã dùng mưu kế tính toán bản thân một lần, Trần Văn Lâm và Agatha Maskin căn bản không thể nào bỏ qua cho gã được.
Vừa rời khỏi Tòa Nhà Hội Đồng, hai người bọn họ đã bắt đầu tiến hành truy tung Girart Ostis.
Agatha Maskin thân là Dragon Slayer cấp Divine tột cùng (cấp 299), nàng có cách truy tìm dấu vết của riêng mình. Loài Rồng, có khả năng bay lượn hàng tháng trời không cần nghỉ ngơi. Mà bay trên trời, thì gần như không để lại chút dấu vết nào. Nhưng bằng cách nào đó, các Dragon Slayer vẫn có năng lực truy đuổi đến chỗ con Rồng chạy trốn.
Theo hai người, với khả năng truy tung của Agatha Maskin, thì chắc hẳn có thể tìm ra được dấu vết của Girart Ostis và Nazan Ostis một cách nhanh chóng.
Nhưng tương lai là điều mà không ai có thể đoán trước. Trần Văn Lâm và Agatha Maskin đã hoàn toàn mất dấu hai người kia, ở giữa một vùng đất đai cằn cỗi, chả khác gì một sa mạc chết.
Vùng đất này giống như bị một cơn bão lửa, hoặc bão khí nóng gì đó thổi qua. Không còn một cọng cây, ngọn cỏ. Trên mặt đất, đá bụi phủ khắp nơi, chỉ cần nhẹ nhàng di chuyển một bước, cũng sẽ tạo ra một cơn bụi mù mịt, để lại một dấu chân rõ ràng.
Nhưng chỗ này cũng có phần đặc biệt, một khi đám bụi qua đi, thì dấu chân cũng hoàn toàn tự động biến mất, dấu vết hướng đi cũng từ đó mà tiêu tan. Có vẻ như Girart Ostis biết rõ đặc điểm của nơi này, nên lợi dụng để chạy trốn.
Trần Văn Lâm và Agatha Maskin truy tìm đến đây, thì hoàn toàn mất dấu.
Trần Văn Lâm thở ra một hơi nói:
Bây giờ Trần Văn Lâm cảm thấy điều cần thiết nhất, đó chính là trở về Thị Trấn Markham, ở đó còn nhiều chuyện hắn cần phải làm, có nhiều chuyện quan trọng cần đích thân hắn quyết định.
Còn về gã Girart Ostis kia, một người ở đông bắc khu Civic, một người ở tây nam khu Seval, cách xa nhau vô cùng, gần như không có cơ hội chạm mặt lần thứ hai. Cũng không cần để tâm.
..............
Theo hướng tây bắc, Trần Văn Lâm và Agatha Maskin tiến về khu Seval, trở về Thị Trấn Markham.
Nhưng hai người không biết rằng, khi cả hai rời đi được khoảng nửa tiếng, chỗ cả hai mất dấu Girart Ostis, có hai thân ảnh từ dưới mặt đất chui lên. Chính là Girart Ostis và Nazan Ostis. Vừa rồi, hai người bọn họ ẩn nấp cách Trần Văn Lâm và Agatha Maskin không xa lắm, thậm chí khoảng cách chưa đến ba mươi mét nữa.
Nazan Ostis điên cuồng phun đất trong miệng, mũi ra ngoài, gã lắc lắc đầu, làm cho bụi đất lấp đầy trong tai chảy ra ngoài. Sau đó, gã lấy ra một bình nước, một hơi uống sạch.
Vừa rồi, gã và anh trai gã ẩn nấp dưới đất ít nhất nửa tiếng. Lúc Agatha Maskin và Trần Văn Lâm tìm tới, tim của Nazan Ostis quả thật muốn nhảy lên tới cổ họng, gã cực kỳ sợ hãi sẽ bị hai người kia phát hiện. Nữ thần Light Elve trong lòng gã, giờ chả khác gì tử thần đòi mạng.
Cũng may, hai người không bị phát hiện.
Nhưng dưới chôn người mặt đất để ẩn nấp, cũng chả khác gì tra tấn. Lớp đất này phải nóng đến sáu mươi độ C, phủ lên người, chả khác gì nằm trong đống lửa cả. Chỉ trong vòng nửa tiếng, làn da của Nazan Ostis khô quắt vì mất nước, nếu để gã nằm thêm nửa tiếng nữa, chắc không cần Agatha Maskin tìm ra, gã cũng bị ngất xỉu vì mất nước, rồi tự chôn sống mình dưới đất, tự chết luôn.
Vừa xấu, vừa ngu. Chính là những gì chuẩn xác nhất để hình dung Nazan Ostis. Nhưng được cái, gã rất nghe lời Girart Ostis.
Girart Ostis thì bình tĩnh phủi đi lớp bụi đất bám trên người, uống một túi nước, rồi dùng nước rưới lên đầu Nazan Ostis cho đỡ nóng, sau đó nói:
Nazan Ostis là người thân duy nhất của gã, hai người cùng nhau chạy trốn từ Đế Đô Sollie của Đế Quốc Sollie, một đường chạy trốn, gã phải suy nghĩ rất nhiều để cả hai có thể né tránh sự truy sát của người cùng gia tộc.
Nếu như Dong Binh Công Hội Ostis bị gã vứt bỏ không chút do dự, thì Nazan Ostis gã sẽ không bao giờ vứt bỏ.
Girart Ostis suy nghĩ một chút, vỗ vai Nazan Ostis rồi nói:
Bất kể là Hội Trưởng, Phó Hội Trưởng, Đội Trưởng hay các thành viên tinh anh, đều gấp gáp dò xét, thanh thế vô cùng hoành tráng.
Thoáng chốc, cả Chợ Đen trở nên trầm trọng, bầu không khí làm người hít thở không thông, như bị cục chì đè lên ngực.
Những thương nhân, hoặc những thành viên thuộc các Dong Binh Công Hội nhỏ hơn trở nên vô cùng cẩn thận, bọn họ cũng không muốn liên lụy vào chuyện này.
Sáu Dong Binh Công Hội trong nhóm Thất Đại Công Hội, gần như chiếm hết hai phần ba lực lượng, sức mạnh của cả Chợ Đen. Đây là một lực lượng có thể đè bẹp bất kỳ Thị Trấn nào xung quanh Lòng Chảo Địa Ngục.
Nếu như không phải đám người Thất Đại Công Hội nội chiến lẫn nhau, luôn luôn không tin tưởng ai, thậm chí là người cùng Dong Binh Công Hội cũng đề phòng như cướp, thì lực lượng của Chợ Đen hoàn toàn xứng đáng xếp hạng thứ nhất tại Lòng Chảo Địa Ngục.
Nếu như bọn họ đoàn kết cùng nhau, thì sẽ trở thành thế lực lớn nhất Lòng Chảo Địa Ngục, không đến mức bị gọi là đám ô hợp, suốt ngày trốn ru rú bên trong Chợ Đen, không dám ra ngoài hoạt động.
Thanh thế lớn như vậy, cuối cùng cũng chỉ vì tìm kiếm hai người: Girart Ostis và Nazan Ostis.
Chuyện này làm cho người của Chợ Đen than thở, bàn tán một thời gian dài. Gì mà Đệ Nhất Cao Thủ của Chợ Đen a, cuối cùng chỉ vì một mệnh lệnh của người ngoài, một "mãnh long quá giang", khiến cho vị cao thủ nổi danh Chợ Đen kia phải chạy trốn, căn bản không dám trở về Chợ Đen một bước.
.....
Agatha Maskin nhíu mày nhìn vùng đất khô cằn trước mặt, tới đây, đã không còn một chút dấu vết nào, nàng tiếc nuối nói:
- Jake, chúng ta mất dấu gã rồi. Tên này chạy trốn cũng nhanh thật. Hơn nữa còn là chuyên gia chạy trốn, xóa bỏ dấu vết rất nhanh.
Làm sao có thể bình thường được chứ, một kẻ chưa đến bốn mươi tuổi, sinh sống tại khu vực Lòng Chảo Địa Ngục khắc nghiệt này, lại có thể thành lập nên Dong Binh Công Hội khá lớn mạnh, nằm trong nhóm Thất Đại Công Hội của Chợ Đen. Chưa đến bốn mươi tuổi, trong điều kiện thiếu thốn tài nguyên, hoàn cảnh, hơn nữa còn thường xuyên phải chú ý xung quanh, mà vẫn có thể đạt đến cấp bậc Crusader tột cùng (cấp 149). Người này, nếu như được bồi dưỡng đầy đủ, có hoàn cảnh tốt, thì chưa chắc đã thua kém đám Hồng Y Đại Giáo Chủ của Quang Minh Giáo Hội.
Đối với một nhân vật như vậy, hơn nữa còn bị gã dùng mưu kế tính toán bản thân một lần, Trần Văn Lâm và Agatha Maskin căn bản không thể nào bỏ qua cho gã được.
Vừa rời khỏi Tòa Nhà Hội Đồng, hai người bọn họ đã bắt đầu tiến hành truy tung Girart Ostis.
Agatha Maskin thân là Dragon Slayer cấp Divine tột cùng (cấp 299), nàng có cách truy tìm dấu vết của riêng mình. Loài Rồng, có khả năng bay lượn hàng tháng trời không cần nghỉ ngơi. Mà bay trên trời, thì gần như không để lại chút dấu vết nào. Nhưng bằng cách nào đó, các Dragon Slayer vẫn có năng lực truy đuổi đến chỗ con Rồng chạy trốn.
Theo hai người, với khả năng truy tung của Agatha Maskin, thì chắc hẳn có thể tìm ra được dấu vết của Girart Ostis và Nazan Ostis một cách nhanh chóng.
Nhưng tương lai là điều mà không ai có thể đoán trước. Trần Văn Lâm và Agatha Maskin đã hoàn toàn mất dấu hai người kia, ở giữa một vùng đất đai cằn cỗi, chả khác gì một sa mạc chết.
Vùng đất này giống như bị một cơn bão lửa, hoặc bão khí nóng gì đó thổi qua. Không còn một cọng cây, ngọn cỏ. Trên mặt đất, đá bụi phủ khắp nơi, chỉ cần nhẹ nhàng di chuyển một bước, cũng sẽ tạo ra một cơn bụi mù mịt, để lại một dấu chân rõ ràng.
Nhưng chỗ này cũng có phần đặc biệt, một khi đám bụi qua đi, thì dấu chân cũng hoàn toàn tự động biến mất, dấu vết hướng đi cũng từ đó mà tiêu tan. Có vẻ như Girart Ostis biết rõ đặc điểm của nơi này, nên lợi dụng để chạy trốn.
Trần Văn Lâm và Agatha Maskin truy tìm đến đây, thì hoàn toàn mất dấu.
Trần Văn Lâm thở ra một hơi nói:
- Thôi bỏ đi, chúng ta cũng không cần tìm gã, trở về Thị Trấn Markham thôi, rời đi cũng đã lâu lắm rồi.
- Ừm, có Đá Mặt Trăng rồi, chúng ta cũng nên rời khỏi nơi này.
Bây giờ Trần Văn Lâm cảm thấy điều cần thiết nhất, đó chính là trở về Thị Trấn Markham, ở đó còn nhiều chuyện hắn cần phải làm, có nhiều chuyện quan trọng cần đích thân hắn quyết định.
Còn về gã Girart Ostis kia, một người ở đông bắc khu Civic, một người ở tây nam khu Seval, cách xa nhau vô cùng, gần như không có cơ hội chạm mặt lần thứ hai. Cũng không cần để tâm.
..............
Theo hướng tây bắc, Trần Văn Lâm và Agatha Maskin tiến về khu Seval, trở về Thị Trấn Markham.
Nhưng hai người không biết rằng, khi cả hai rời đi được khoảng nửa tiếng, chỗ cả hai mất dấu Girart Ostis, có hai thân ảnh từ dưới mặt đất chui lên. Chính là Girart Ostis và Nazan Ostis. Vừa rồi, hai người bọn họ ẩn nấp cách Trần Văn Lâm và Agatha Maskin không xa lắm, thậm chí khoảng cách chưa đến ba mươi mét nữa.
Nazan Ostis điên cuồng phun đất trong miệng, mũi ra ngoài, gã lắc lắc đầu, làm cho bụi đất lấp đầy trong tai chảy ra ngoài. Sau đó, gã lấy ra một bình nước, một hơi uống sạch.
Vừa rồi, gã và anh trai gã ẩn nấp dưới đất ít nhất nửa tiếng. Lúc Agatha Maskin và Trần Văn Lâm tìm tới, tim của Nazan Ostis quả thật muốn nhảy lên tới cổ họng, gã cực kỳ sợ hãi sẽ bị hai người kia phát hiện. Nữ thần Light Elve trong lòng gã, giờ chả khác gì tử thần đòi mạng.
Cũng may, hai người không bị phát hiện.
Nhưng dưới chôn người mặt đất để ẩn nấp, cũng chả khác gì tra tấn. Lớp đất này phải nóng đến sáu mươi độ C, phủ lên người, chả khác gì nằm trong đống lửa cả. Chỉ trong vòng nửa tiếng, làn da của Nazan Ostis khô quắt vì mất nước, nếu để gã nằm thêm nửa tiếng nữa, chắc không cần Agatha Maskin tìm ra, gã cũng bị ngất xỉu vì mất nước, rồi tự chôn sống mình dưới đất, tự chết luôn.
- Hai tên chết tiệt, nếu gặp lại, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Vừa xấu, vừa ngu. Chính là những gì chuẩn xác nhất để hình dung Nazan Ostis. Nhưng được cái, gã rất nghe lời Girart Ostis.
Girart Ostis thì bình tĩnh phủi đi lớp bụi đất bám trên người, uống một túi nước, rồi dùng nước rưới lên đầu Nazan Ostis cho đỡ nóng, sau đó nói:
- Yên tâm đi Nazan, chúng ta sẽ có cơ hội báo thù.
Nazan Ostis là người thân duy nhất của gã, hai người cùng nhau chạy trốn từ Đế Đô Sollie của Đế Quốc Sollie, một đường chạy trốn, gã phải suy nghĩ rất nhiều để cả hai có thể né tránh sự truy sát của người cùng gia tộc.
Nếu như Dong Binh Công Hội Ostis bị gã vứt bỏ không chút do dự, thì Nazan Ostis gã sẽ không bao giờ vứt bỏ.
- Anh, bây giờ chúng ta đi đâu?
Girart Ostis suy nghĩ một chút, vỗ vai Nazan Ostis rồi nói:
- Chúng ta đi chậm thôi, tiến về Thánh Địa Agiilarent, sau đó đến khu Seval.
- Khu Seval, thật xa đó.
- Ừm, em muốn báo thù đúng không? Hai người kia, một người tộc Nerz, một người tộc Light Elve, chắc chắn là người thuộc khu Seval. Hơn nữa, vừa rồi anh có nghe được, bọn họ ở Thị Trấn Markham. Anh không biết Thị Trấn Markham là ở đâu, nhưng chắc là sẽ tìm được thôi. Bây giờ chúng ta đến Thánh Địa Agiilarent nghỉ ngơi, thu mua ít đồ đạc, rồi tính toán đến chuyện báo thù sau.
- Anh, em muốn ả nữ nhân Light Elve kia.
- Tất nhiên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook