Võng Du Thực Vật Sư
Chương 20: Ruộng lúa hoàng kim!

“Trần Ai ca ca, 295 khỏa lúa có vẻ rất nhiều, chúng ta có còn hy vọng không a.”

Nhìn người chơi xung quanh phản ứng, dù là Tiểu Ngải cũng nhận ra tình huống có chút không ổn.

“U-a.. aaa, vậy thì phải xem uy lực cái vòng cổ của ngươi, nếu nó vẫn phát huy như bình thường thì không có vấn đề.”

Diệp Trần cười cười, đối với 295 khỏa lúa cũng không có phản ứng. Nếu chiếc vòng cổ của Tiểu Ngải vẫn phát huy bình thường, đoạt đệ nhất khẳng định không có vấn đề, nếu trong nhiệm vụ này lại không có hiệu quả..., dùng hắn và Tiểu Ngải hai người tuyệt đối không thể đoạt được thứ nhất, cho nên hắn căn bản không cần nghĩ quá nhiều, chỉ cần tiến hành nhiệm vụ bình thường là được rồi.

“Ha ha, ngay cả Thực vật sư cấp thấp như vậy cũng tới tham gia náo nhiệt rồi, ngày cuối cùng mỗi tháng tại đây náo nhiệt thật đúng là danh bất hư truyền.”

Diệp Trần mang theo Tiểu Ngải đi về phía người canh gác ruộng lúa, có người chơi bị Diệp Trần lách vào một chút xoay người thấy là thực vật sư, lập tức cười nhạo nói.

“Ngươi cũng chỉ là một gã chiến sĩ chân ngắn.”

Diệp Trần không để ý đến người này, bất quá Tiểu Ngải nhìn gã kia, lải nhải miệng.

“Tiểu nha đầu, ngươi nói cái gì!”

Người chơi Chiến sĩ như bị chạm đến nỗi đau, giận dữ nói.

“Tiểu Ngải, đừng động hắn, tới chuẩn bị tiến vào phó bản.”

Diệp Trần nhìn thời gian, phát hiện hắn cần phải tiến hành nhiệm vụ nhanh lên, liền đối Tiểu Ngải nói.

“Úc, hai vị mạo hiểm giả trẻ tuổi, các ngươi hẳn nhận được tin tức không quản ngàn dặm tới giúp ta đuổi đi những kẻ ăn trộm đáng hận trong ruộng lúa a! Những tên ăn trộm kia thật sự quá ghê tởm, hiện tại mắt thấy là lúc lúa chín, chúng liền tiến vào ruộng lúa cướp lấy thành quả nhiều tháng lao động khổ cực của ta, ta tuyệt không thể trơ mắt nhìn chúng tùy ý làm bậy! Thỉnh hai vị dùng hết sức giúp ta đuổi lũ trộm bên trong, đoạt lại lúa bị chúng cướp đi, ta nhất định sẽ cho thù lao khiến các ngươi thoả mãn!”

Người canh gác ruộng lúa là một thân áo vải nông dân, đứng ở trước nông trang, đầu đội nón cỏ, vác một cái cuốc có chút lớn, Diệp Trần mang theo Tiểu Ngải đi qua, hắn lập tức cao hứng nhìn hai người Diệp Trần nói ra.

Hệ thống nhắc nhở: ngươi tiếp nhận nhiệm vụ “ăn trộm trong ruộng lúa”, xin hỏi phải chăng tiến vào phó bản nhiệm vụ “ruộng lúa hoàng kim”?

“Đúng!”

Diệp Trần không cùng người canh gác ruộng lúa nói nhảm, trực tiếp xác nhận, tiến nhập phó bản.

“Móa! Chạy cái gì chạy... Ha ha, một cái thực vật sư cùng một cái mục sư, hai người cứ như vậy vào ‘ruộng lúa hoàng kim’? Thật đúng không có việc gì lãng phí thời gian!”

Gã người chơi chiến sĩ hiển nhiên không muốn buông tha Tiểu Ngải, đuổi theo Tiểu Ngải, kết quả lại chứng kiến Tiểu Ngải cùng Diệp Trần hai người cứ như vậy tiến vào phó bản nhiệm vụ.

“2 cái cái gì cũng không biết tiểu bạch a, phỏng chừng một hồi cũng bị giết đi ra.”

Chiến sĩ cùng bạn cười nói.

“Hừ, đúng vậy, bất quá cũng có thể bọn hắn sợ ta, cố ý trốn vào trong phó bản.”

Người chơi Chiến sĩ nhịn không được yy nói, tựa hồ ý này mới càng hợp lý.

Bên kia, cảnh sắc trước mắt Diệp Trần cùng Tiểu Ngải thay đổi.

Phó bản ruộng lúa hoàng kim!

Nhìn qua một mảnh mênh mông bát ngát trước mặt, phóng mắt nhìn lại, vô luận ở đâu đều là một mảnh màu vàng kim óng ánh, con mắt Tiểu Ngải mở lớn!

“Oa, thật xinh đẹp ah!”

Tiểu Ngải rất không hình tượng vọt lên tiến vào trong ruộng lúa, hưng phấn kêu to.

Ruộng lúa hoàng kim thật là phó bản có cảnh sắc cực đẹp, cứ việc Diệp Trần đã tới không ít lần nhưng lần nữa chứng kiến cảnh sắc trước mặt y nguyên có một loại cảm giác vui vẻ thoải mái.

“Chuẩn bị, phó bản lập tức bắt đầu.”

Bất quá bọn hắn cũng không phải là đến xem cảnh sắc, mà là vì ban thưởng quán quân mà đến!

“Tốt!”

Tiểu Ngải từ trong ruộng lúa nhay ra ngoài.

“Ta nói đơn giản thoáng một tý, đợi lát nữa trong ruộng lúa sẽ toát ra đống lớn chuột, nhiệm vụ của chúng ta là giết chết đám chuột này. Mà ở trung tâm mỗi khối ruộng đều có một ổ chuột, chúng ta chỉ cần tìm được ổ chuột, chuột giấu trong ruộng lúa sẽ ào ào tấn công chúng ta. Cái đám chuột này công kích giống nhau, chúng ta không cần quá để ý, ngươi chỉ cần trị liệu bình thường là được, bất quá Tiểu Ngải ngươi vẫn phải chú ý HP của lưu liên tạc đạn thụ, thỉnh thoảng gia tăng một tý huyết, thời gian còn lại chờ mệnh lệnh của ta.”

Diệp Trần chỉ vào phía trước một khối ruộng lúa, nói một ít thứ cần chú ý.

“Tốt, không có vấn đề!”

Tiểu Ngải khẳng định gật đầu.

“Vậy trước tiên đi tìm ổ chuột.”

Diệp Trần vung pháp trượng lên, hai người liền tiến vào trong ruộng lúa, bắt đầu tìm kiếm ổ chuột khối ruộng này.

“Trần Ai ca ca, ở chỗ này.”

Không mất bao lâu, Tiểu Ngải chỉ vào một ổ, hướng Diệp Trần khua tay nói.

“Đơn thể di thực.”

Diệp Trần di thực một gốc lưu liên tạc đạn ngay bên cạnh ổ chuột.

Rầm rầm rầm...

Cảm ứng được quái vật xuất hiện bên cạnh, lưu liên tạc đạn thụ không cần Diệp Trần hạ mệnh lệnh, một đám sầu riêng liền rơi xuống bắt đầu oanh tạc.

Quái vật bên trong phó bản nhiệm vụ ruộng lúa hoàng kim có cấp bậc tương ứng với cấp bậc của đội ngũ, dùng lực sát thương của lưu liên tạc đạn thụ đi đánh quái vật đồng cấp quả thực giống như một bữa ăn sáng, ổ chuột chỉ có chút HP tượng trưng ngay lập tức sụp đổ.

Mà sau khi ổ chuột sụp, ngay lập tức trong ruộng lúa xuất hiện một loạt phản ứng dây chuyền, liên tục xuất hiện tiếng vang truyền đến, cả khối ruộng lúa bắt đầu xuất hiện dị trạng, có thể thấy rõ ràng một đống chuột nhắm hướng hai người chạy đến.

“Thiệt nhiều chuột!”

Tiểu Ngải lập tức bị số lượng chuột làm cho giật mình.

“Bỏ qua những con chuột đang chạy tới, chú ý những con chưa chạy, trong thời gian ngắn giết tất cả tụi nó.”

Diệp Trần chỉ huy nói.

Những con chuột không chạy tới mới là đầu to, bình thường những con chuột không biết hướng ổ bị phá mà chạy tới có tỉ lệ rơi lúa cao nhất, nếu không đem thời gian tập trung lên người chúng mà đi giết đám chuột chạy tới, cho tới khi ruộng lúa đóng lại, lúc đó quả thật được không bù mất.

Tuy nhiên ngay từ đầu có người nói đây là tâm lý phản ứng, bất quá trải qua vô số ngoạn gia thí nghiệm, phát hiện cùng một đội ngũ nếu không giết đám chuột đang chạy tới, thì số lượng lúa thu được sẽ so với lúc giết thiếu, nói cách khác đây là kỹ xảo, không được lười biếng.

“Tốt, biết rồi.”

Trong trò chơi quái vật khủng bố hơn chuột còn rất nhiều, số lượng chuột mục mặc dù có điểm làm sợ Tiểu Ngải, bất quá Tiểu Ngải rất nhanh thích ứng, lên tiếng đáp.

“Xuân vũ!”

Mắt nhìn đám chuột chạy tới, Tiểu Ngải giương pháp trượng lên, dùng kỹ năng vừa học xuân vũ, sau đó tung một quả thánh quang đạn đánh tới một con tựa hồ vẫn chưa biết rõ tình huống.

Lưu liên tạc đạn thụ phạm vi sát thương tương đối rộng, không hổ là kỹ năng luyện cấp mạnh nhất của thực vật sư, hai người đứng dưới gốc một cây lưu liên, những con chuột đang chạy tới còn chưa kịp công kích hai người đã bị lưu liên tạc đạn thụ kéo qua.

Trong phó bản nhiệm vụ công kích của đám chuột này cực kỳ nhỏ, bất quá bọn chúng lại không đếm xỉa đặc tính phòng ngự, vô luận là phòng ngự cao, hay là là phòng ngự thấp, trước mặt chúng đều như nhau, một lần công kích đều có hơn mười điểm thương tổn.

Chút điểm thương tổn đó đối với người chơi không có bất cứ nguy hiểm gì, bất quá nếu số lượng chuột nhiều, một đống chuột đánh tới cũng đủ chết.

Cho nên người chơi tiến vào phó bản, trang bị vẫn phải có yêu cầu nhất định, bằng không máu không đủ, công kích thiếu, dù cho là mục sư cũng bị chuột quần ẩu cho đến chết.

Diệp Trần cùng Tiểu Ngải, trang bị không thành vấn đề, bất quá thành viên quá ít, vốn thương tổn phát ra không kịp, sớm muộn cũng bị chuột vây tử, nhưng có lưu liên tạc đạn thụ tồn tại, Diệp Trần không cần lo lắng điểm này.

Cái đám chuột này phòng ngự không cao, HP cũng không dài, chỉ cần tiếp cận lưu liên tạc đạn thụ, ăn trên trăm điểm thương tổn, không quá hai ba kích liền ào ào gục xuống.

“Có lúa rơi xuống rồi!”

Chuột con trước ngã xuống, con sau tiến lên rồi lại ngã xuống, Tiểu Ngải chứng kiến một con chuột sau khi chết rơi ra một khoả lúa óng ánh.

“Đây cũng có, kia còn có một khỏa!”

Không chỉ như vậy, thoáng cái rơi xuống ba, bốn khoả.

“Ha ha, không tệ, vòng cổ ngươi có hiệu quả!”

Diệp Trần tiến vào ruộng lúa hoàng kim khá nhiều, chưa từng thấy tình huống lúa rơi xuống điên cuồng như thế này, nhịn không được phá lên cười.

Dựa theo cái tốc độ này, không muốn cầm đệ nhất cũng không được.

Có khởi đầu tốt đẹp, Diệp Trần cùng Tiểu Ngải tinh thần đều tỉnh táo, hai người đều không để ý đám chuột đang chạy tới, mà đều dùng kỹ năng tấn công mấy con chuột lười biếng không động đậy bên ngoài.

Chuột nhanh chóng tử vong, 30 giây sau, Diệp Trần trong tay đã có 8 khỏa lúa.

“Dưới tình huống bình thường, một khối ruộng lúa có thể rơi ra 10 khỏa coi như không tệ. Cả phó bản liên tục 30 phút, đại đa số đội ngũ một phút xoát được một khối ruộng lúa, cho nên 300 khỏa lúa trên cơ bản chính là cực hạn. Bất quá dưới hiệu quả chúc phúc của vòng cổ Bạch Y Thiên Sứ, lúa rơi xuống rõ ràng nhiều hơn, vậy có thể sử dụng một chút lựa chọn kia.”

Diệp Trần nghĩ như vậy, vung tay lên, đem một gốc lưu liên khác cũng di thực tới, vị trí di thực cách gốc lưu liên kia tầm hơn hai mét.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương