Gió mát thổi qua, khiến cho cỏ cứng dưới đất cũng dập dờn theo làn gió.

Nhưng mà, dường như trong gió thoang thoảng mùi máu tanh nhàn nhạt, tựa hồ chứng minh khu vực này không an toàn.

"Sàn sạt......"

Dẫm lên vết máu tươi in hằn trên mặt đất, Giang Hàn cùng Daniel đi tới phía dưới cửa thành, phía trên tường thành có vài con Khô Lâu Binh tay xách cán búa, trên người mặc đống sắt vụn, vừa nhìn thấy có người tới, lập tức ra lệnh : "Mau mở cửa thành ra nghênh đón, phía dưới là thành chủ đại nhân! "

"Mau mau nhanh, đừng bắt thành chủ đại nhân chờ đợi quá lâu! "

"Đại nhân ra ngoài hơn mấy tháng, cuối cùng đã trở về. "

......

Những con Khô Lâu Binh kia vung loạn binh khí trong tay, bộ dáng cực kỳ hưng phấn.

Nghe thấy bọn nó hô hào, Giang Hàn vẫn đi theo sau lưng Daniel có chút trợn mắt há mồm: "Đạo sư, ngươi là thành chủ của Tòa Thành U Ám? "

Thành chủ!

Chỉ là Boss cấp Ám Kim, thế mà ngươi dám làm thành chủ của [Chủ Thành Cấp Một], chán sống rồi hay sao ? !

Về cấp bậc thành trì, Giang Hàn không hiểu lắm, nhưng dựa vào tin tức rò rĩ từ nhà phát hành, hẳn là chia làm năm cấp, từ nhỏ đến lớn theo thứ tự là thôn làng cấp bốn, thành trấn cấp ba, thành trì cấp hai, nhất cấp chủ thành, cùng với loại cao nhất là chủ thành siêu cấp.

Trong đó, mỗi khu chỉ có một chủ thành siêu cấp, phía dưới chính là chủ thành cấp một.

Từ đó có thể biết tầm quan trọng của chủ thành nhất cấp.

Dưới tình huống bình thường, chủ thành nhất cấp nên do Boss siêu trâu bò trấn thủ, Boss cấp Ám Kim chỉ nên làm pháo hôi chịu chết mới phải, thế nào mà chủ thành cấp một này lại do Boss Ám Kim làm thành chủ.

"Ta nhận chức ở đây chửa được nửa năm, bởi vậy không có bao nhiêu người biết. "

Dường như Daniel tương đối đắc ý, cầm lòng không đặng mà ưỡn ngực, quay sang Giang Hàn bày ra phong thái thành chủ: "Cũng chính là nhờ vào danh hiệu thành chủ gia tăng thêm thực lực, ta mới có cơ hội đột phá Linh cấp. "

"......"

Nhìn thấy bộ dạng tiểu nhân đắc chí của hắn, Giang Hàn cũng không tiện cắt đứt sự sung sướng của đối phương, cười cười ngượng ngùng, nhìn thấy cửa thành mở ra, liền đi cùng Daniel tiến vào.

Vừa đi vào bên trong thành, Giang Hàn có chút tò mò nhìn trái liếc phải, trực tiếp ném qua một cái thuật dò xét đối với Khô Lâu Binh ra nghênh đón.

【 Khô Lâu Tiểu Binh】( quái bình thường)

Đẳng cấp :? ? ?

Tánh mạng :? ? ?

Công kích :? ? ?

Phòng ngự :? ? ?

Kỹ năng :? ? ?

Giới thiệu vắn tắt : do binh sĩ nhân loại chết đi biến thành, phần lớn là do oán hận trong lòng không thể tan biến, cho nên không muốn giải thoát, tình nguyện dùng phương thức vong linh để tái hiện nhân gian, đi chống lại thế giới tràn ngập bất công......

Tuy rằng nhìn không ra thuộc tính, nhưng mà tên gọi [Khô Lâu Tiểu Binh] này cùng với dấu ngoặc quái bình thường, quả thực chính là dán lên trên mặt hai chữ "tạp ngư" , Giang Hàn rất khó tưởng tượng bọn chúng là quái vật lợi hại cỡ nào.

(tạp ngư là từ thông dụng trên mạng ở trung quốc, ý chỉ loại người không có năng lực)

"Phó thành chủ đã đến! " Có một gã Khô Lâu Tiểu Binh nhắc nhở.

Rất nhanh, đám khô lâu bao vây Giang Hàn cùng Daniel đều nhường ra một con đường.

Nghe vậy, Giang Hàn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một sinh vật vong linh cầm trong tay trường thương, cưỡi khô lâu mã xuyên qua một đám khô lâu, sau đó xuống ngựa đi tới trước mặt Daniel, quỳ một chân trên đất nói: "Bái kiến thành chủ! "

Giang Hàn cũng ném qua một cái thuật dò xét, cho dù tất cả thuộc tính đều là dấu chấm hỏi (???), nhưng vẫn có thể thấy được tên cùng chức nghiệp của hắn.

【Vong Linh Kỵ Sỹ · Khảm Đặc】(Boss cấp hoàng kim)

Rất tốt, phi thường tốt......

Giang Hàn có chút dự cảm chẳng lành.

Thời điểm hắn tiến vào Tòa Thành U Ám này, hắn đã thu được tin tức liên quan tới tòa thành trì này, trong đó có một câu phe Quang Minh chưa bao giờ từ bỏ ý định đoạt lại Tòa Thành Thiên Quang.

Không hề nghi ngờ, tuy rằng tòa thành này đã bị phe Hắc Ám chiếm được, nhưng mà khoảng cách lại quá gần với lãnh địa phe Quang Minh, tất nhiên tương lai sẽ đứng đầu sóng ngọn gió, sẽ bị phe Quang Minh dập cho tơi tả, mà phe Hắc Ám không muốn trợ giúp, cho nên bị cao tầng buông tha, an bài một tên pháo hôi để làm thành chủ.

"Không cần phải khách khí, trong khoảng thời gian này ta không ở đây, vất vả cho ngươi rồi. " Daniel cười ha hả, vội vàng nâng Khảm Đặc đứng lên.

Khảm Đặc lễ độ cung kính, lắc đầu nói: "Thành chủ đại nhân nói đùa rồi, đây đều là những chuyện thuộc về bổn phận. "

"Đúng rồi, giới thiệu cho ngươi một chút, đây là vị đệ tử ta mới thu nhận, tên là Nhất Giang Hàn Thủy. " Daniel chỉ chỉ Giang Hàn, gọi hắn tới chào Phó thành chủ.

"Chào ngài. "

Khảm Đặc gật đầu với hắn, tỏ vẻ thăm hỏi: "Ta có thể cảm nhận được mơ hồ khí tức tà ác của ngươi vô cùng khủng bố, tiền đồ tương lai khó có thể đo đếm. "

"Đó là đương nhiên. " Daniel phán một câu chắc nịt: "Trong lịch sử Thiên Hằng Đại Lục chưa từng có vị Kiếm Sĩ Hắc Ám nào yếu kém! "

Mấy người vừa cười vừa nói, đi dọc theo một đường tới phủ thành chủ, cuối cùng dừng lại trước một tòa nhà đổ nát vì chiến loạn, Khảm Đặc đưa tới tận cửa.

Lập tức, Daniel cùng Giang Hàn tiến vào bên trong phủ thành chủ.

"Đạo sư, ngươi không lo sợ hay sao? " Giang Hàn cảm thấy hiếu kỳ.

Dựa theo một loạt cử động của Daniel đến xem, hắn tuyệt đối không phải kẻ ngốc, không có lý nào không biết tình huống hiện tại, đắm chìm trong mộng đẹp làm thành chủ, không thể tự kềm chế.

"Không lo sợ. "

Daniel lắc đầu nói: "Ta là Vong Linh Pháp Sư, đối với ta mà nói tử vong cũng không đáng sợ, đây là cơ hội làm thành chủ khó có được, cho dù có chết cũng đáng. "

Giang Hàn: "......"

Đậu móa, ngươi không sợ chết, chẳng lẽ ta không sợ hay sao?

"Ta biết rõ ngươi đang nghĩ cái gì. " Dường như là đi guốc trong bụng Giang Hàn, Daniel bình tĩnh nói: "Nghiêm khắc mà nói, Vong Linh Pháp Sư cũng không thuộc về phe Hắc Ám, cho nên cao tầng phe Hắc Ám cùng ôm vài phần kiêng dè đối với Vong Linh Pháp Sư, bọn hắn cũng không hy vọng tái diễn thiên tai vong linh thêm lần nữa."

Thiên tai vong linh?

Giang Hàn có chút kinh ngạc.

Dường như cụm từ này hắn đã nghe được cách đây rất lâu từ nội dung cốt truyện của một trò chơi......

"Bên trên Thiên Hằng Đại Lục, tất cả sinh vật còn sống đều sợ hãi vong linh, hơn nữa còn rất bài xích. "

Daniel cười nói: "Cho nên ta nhất định sẽ chết, nhưng ta đã đạt được thứ mình muốn trong tòa thành này, kế tiếp, chỉ cần mục đích của ta hoàn thành, đối với ta mà nói, tử vong cũng không đáng sợ, đương nhiên......"

Hắn thoáng dừng lại, lạnh nhạt nhìn qua Giang Hàn, ánh mắt ôn hòa: "Nếu như ta đã trở thành đạo sư của ngươi, tự nhiên sẽ không kéo ngươi xuống địa ngục, mặc dù theo suy nghĩ của ngươi chuyện ta làm thành chủ là một chuyện hỏng bét, nhưng trước khi mọi chuyện đổ vỡ, vị thành chủ như ta vẫn có thể cấp cho ngươi một vài chỗ tốt. "

Có phải là chỗ tốt hay không?

Giang Hàn tò mò hỏi thăm: "Ví dụ như......"

Nói thật, hắn vẫn chưa nghĩ tới, Daniel lại hiểu thấu mọi chuyện như vậy.

Chẳng qua là hắn nói đã lấy được thứ mình muốn, vậy đến tột cùng mục đích của hắn là cái gì?

"Hai phe phái lớn nhất là Quang Minh cùng Hắc Ám đang chờ đợi thời cơ, giống như sắp bắt đầu một trận chiến lớn, nhưng giờ này khắc này, dù sao bọn hắn cũng chưa vạch mặt, vẫn duy trì yên tĩnh trước cơn giông tố......"

Daniel vỗ vỗ bả vai Giang Hàn, nói lời thấm thía : "Trước khi tai nạn xảy ra, vi sư sẽ ma luyện ngươi thật tốt, mà ta có được thân phận thành chủ, vừa dễ đạt được rất nhiều tài nguyên giúp ngươi trưởng thành. "

"......"

Kinh ngạc liếc nhìn Daniel, vị đạo sư khiến hắn nhìn không thấu, trong lòng Giang Hàn nổi lên một lằn sóng gợn, cảm nhận được sâu sắc sức hấp dẫn của trò chơi như môn nghệ thuật thứ 9, có chút khó phân biệt được trò chơi cùng hiện thực.

(nghệ thuật thứ 9 : ở pháp truyện tranh được xem là môn nghệ thuật thứ 9)

Rốt cuộc hắn là người thật, hay là trí tuệ nhân tạo?

Trầm ngâm một lát, Daniel tuyên bố nhiệm vụ: "Gần đây, xung quanh Tòa Thành U Ám thường xuyên xuất hiện chuột hoang bị ma hóa, chúng luôn tập kích Khô Lâu Tiểu Binh đi tuần tra, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều, ngươi đi hỗ trợ bọn hắn tiêu diệt chuột hoang đi. "

"Đinh! ~"

Hệ thống nhắc nhở : có xác nhận nhiệm vụ [Thanh Lý Chuột Hoang] hay không?

(độ khó : cấp C)!

"Xác nhận! "

Giang Hàn tiếp nhận không chút do dự, nhưng mà trong lòng lại nghi ngờ: "Sinh vật bị ma khí xâm nhập, chẳng lẽ không thuộc phe Hắc Ám ư? "

Từ lúc rời khỏi Tân Thủ thôn đến nay, sinh vật mà hắn gặp phải, phần lớn đều là bị ma khí xâm nhập, bởi vậy tính tình đại biến, hung hăng khát máu.

Cái gọi là ma khí, nghe qua thì có vẻ tà ác, hẳn là không có liên quan tới phe Hắc Ám mới đúng......

......

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương