Võng Du Chi Hảo Thụ Sợ Sàm Lang
Chương 17: Hà tiên (tôm cá tươi)

Phải biết vị trí bang chủ phu nhân Cẩm Lân Đường rất được các em gái và em trai nhớ thương



Đuổi đi Tiểu Hỉ Tử cứ một bên chăm chăm “giám sát” mình, Tiểu Ngư đứng cạnh bếp cân nhắc nên làm món gì. Đầu tiên, cậu dự định sử dụng thịt trai, dùng thịt trai để làm thành trai xào sả ớt. Tính sơ sơ có thể làm ra mười khay, còn có thêm đầu thịt trai không nhỏ. Vả lại, tài liệu làm trai xào sả ớt cũng đơn giản. Do phòng bếp của Cẩm Lân Đường là phòng bếp cao cấp cấp 5, có hệ thống NPC cung cấp các loại gia vị và hương liệu thường dùng. Giá cả và chủng loại giống như NPC trong chủ thành, nhưng thuận tiện hơn cho đầu bếp luyện tay nghề khỏi phải chạy đến chạy đi.

Đến NPC mua một ít đậu đen, ớt đỏ và xì dầu. Gừng và sả đã có sẵn. Hôm đó làm đồ ăn, ở chỗ Phúc Tinh Tinh lấy được một lọ rượu gia vị miễn phí, hiện vẫn còn hai phần ba cho nên cũng không cần mua. Tiêu xanh thuộc loại rau cải, NPC không bán, cũng may lúc trước Kiều Lân vì muốn ăn đồ ăn phong phú nên mua không ít rau dưa phổ thông và thịt heo, trâu, cừu, đặt trong kho hàng bang hội ở rương cuối cùng, hơi nữa còn đưa cho mình mật mã chuyên dụng. Tiểu Ngư đối với chuyện này cảm thấy không có gì ngại ngùng, dù sao Tiểu Hỉ Tử phải biết tự mình đi mua đồ ăn để cọ cơm a. Quá lắm thì bán thức ăn lấy tiền, chia vài phần hoa hồng cho anh ta là được thôi. Dù sao loại cường hào thân sĩ vô đức như Trẫm Tâm Thận Hỉ, khẳng định gai mắt bản thân mình có chút ít tiền. Kiểu gì cũng là làm cho anh ta ăn mà, nguyên tắc của cậu là không lấy tài liệu của người khác làm thành món của mình rồi đem đi bán, nhưng phối thành đồ để ăn cũng được mà nha. Hắc hắc hắc.

Trấn an suy nghĩ không hài hòa trong nội tâm, Tiểu Ngư chạy tới kho hàng lấy năm quả tiêu xanh, ba cân bột mì, ba cân thịt ba chỉ và hai cây củ tỏi.

Quay về phòng bếp, chuyện đầu tiên Tiểu Ngư làm là rửa sạch thịt trai. Nguyên liệu nấu ăn bào đinh tương đối sạch sẽ, thực vật ăn trong trò chơi không có hiện tượng đau bụng, mặc dù trò chơi không thể hiện lên chất nhầy trong thịt trai, nhưng Tiểu Ngư vẫn theo thói quen tiến hành xử lý vệ sinh cho nguyên liệu.

Thịt trai ngâm nước muối khoảng bảy mươi độ trong hai phút, sau đó vớt lên bằng muôi thủng cho ráo nước. Tiếp theo làm đồ ăn kèm. Cậu chọn đồ ăn kèm là năm trái tiêu xanh, lấy ớt đỏ làm gia vị. Cắt tiêu xanh thành khối nhỏ, ớt đỏ thái thành lát nhỏ để qua một bên.

Ưu điểm nấu ăn lớn nhất của trò chơi lúc này biểu hiện ra, đó là không cần vệ sinh nồi chảo. Chỉ cần không có nguyên liệu thức ăn trong nồi chảo khoảng một phút, cho dù bên trong toàn là dầu mỡ cũng sẽ bị hệ thống thu về, nói cách khác, nồi chảo được tự động làm sạch. Vả lại trò chơi đối với việc dùng dầu mỡ rất nghiêm khắc. Khi dùng dầu chiên thức ăn, có thể lấy dầu về để tái sử dụng, nhưng thuộc tính của dầu sẽ biến thành buộc định, hơn nữa phẩm chất hạ thấp, có thể gây ảnh hưởng đối với thực phẩm có thuộc tính, nhiều nhất chỉ có thể sử dụng ba lần. Sau ba lần, hệ thống trực tiếp thu về. Đối với điểm này, Tiểu Ngư cảm thấy cách làm của trò chơi rất có lợi. Ít nhất đây là một cách thức cảnh báo và bày tỏ các loại thức ăn khỏe mạnh. Phải biết rằng, mặc dù niên đại hiện nay đã có luật pháp quốc tế với việc vệ sinh thực phẩm rất nghiêm khắc, nhưng trong cuộc sống hiện thực cũng xuất hiện không ít hàng giả. Có không ít người đã quên đi bài học kinh nghiệm đau đớn lần trước, chỉ biết chút lợi ích trước mắt.

Rưới dầu vào trong chảo, cho ớt đỏ vào, sau đó lấy thịt trai đã ráo nước xào qua xào lại trong chảo. Bởi vì không thể ngâm thịt trai quá lâu, nếu không phẩm chất của thịt sẽ thay đổi không còn tươi, mất đi vị giòn tan tươi ngon, cho nên cần xào qua lại vài lần rồi lấy tiêu xanh và tỏi đã cắt ổn thả vào chảo. Phương pháp làm gia vị rất đơn giản, lượng muối dùng cần tận lực giảm bớt, đầu tiên là nước ngâm đã có muối, tiếp theo còn phải dùng xì dầu làm gia vị, Mấu chốt là nếu vị mặn của các loại tôm cá biển quá nồng thì ăn không ra được vị.

Tất nhiên, Tiểu Ngư không xác định trong trò chơi có giữ vững nhân tố quyết định như trong hiện thực hay không. Dù sao trong trò chơi, nguyên liệu nấu ăn không qua chế tác đều được giữ tươi, như vậy có phải chứng tỏ rằng, cho dù mình xào thịt trai đến nửa tiếng vẫn luôn giữ được vị tươi mới? Đáp án là không biết, quan trọng là Tiểu Ngư đồng học từ trước đến nay không phải là người thích phá hư nguyên liệu nấu ăn.

Chuẩn bị tốt mười một dĩa, Tiểu Ngư nhanh chóng bày thịt trai xào sả ớt ra. Nhìn thức ăn đỏ trắng xanh phối hợp cùng một chỗ, tâm tình cậu đầu bếp nhỏ thật thoải mái. Chủ yếu là mình làm dư ra một dĩa so với dự tính, vậy mình có thể cho Lân một đĩa, bán đi mười đĩa. Ân, thực sự không tồi.

Nhưng thế sự khó liệu. Đời người mười phần thì tám, chín phần không như ý. Tuy không phải là chuyện gì lớn, nhưng bây giờ Tiểu Ngư đồng học mới chân chính lĩnh ngộ, chân lý nội dung những lời này có khả năng tùy thời phát sinh. Các bạn hỏi chuyện gì? Kỳ thật cũng bình thường, thân là người được chọn làm Hoàng hậu nương nương độc nhất vô nhị của Cẩm Lân Đường, bận bịu nấu nướng trong phòng bếp rất khiến để người khác chú ý. Mặc dù những người này có chút khác biệt với nhóm ma nữ quái nam thường xuyên bậy bạ trong kênh bang hội, nhưng có câu vật họp theo loài, bọn họ cũng không phải là cái dạng nữ nhân nhu nhược nam nhân ngay thẳng gì đó. Thực ra, sau khi Kiều Lân rời khỏi phòng bếp, nhất cử nhất động của Tiểu Ngư đều bị những người đó chú ý.

Vì cái gì? Kia không phải là do chỉ cần nhận thức Trẫm Tâm Thận Hỉ là ai, đều biết đó là một tên tham ăn thuần chủng, hơn nữa còn kén ăn có tiếng. Có thể khiến anh ta vừa lòng trên cơ bản đều là đầu bếp cấp bậc đại sư gì đó. Tiểu Ngư này nếu không có vũ khí hạt nhân là dung mạo chim sa cá lặn bế nguyệt tu hoa, thì tất nhiên sẽ có tay nghề nấu nướng phi phàm kinh thiên đông địa quỷ thần khiếp vía. Bằng không lấy biểu hiện thường ngày của bang chủ đại nhân, thật không có biện pháp tưởng tượng anh ta sẽ giới thiệu một người là ái phi của mình với bộ dáng hơi thanh tú nhưng tay nghề không ra gì. Phải biết vị trí bang chủ phu nhân Cẩm Lân Đường rất được các em gái và em trai nhớ thương

Nói tóm lại, sau khi Tiểu Ngư đặt món thứ nhất lên đĩa xong, có năm người trong phòng bếp nhanh chóng bu tới.

“Tiểu Ngư ơi cậu sao làm được thịt trai này, thật thơm quá! Đây là đồ ăn tự chế đi? Nhìn không giống với thực đơn thịt trai xào trong hệ thống.”

“Đúng vậy đúng vậy, nhìn màu sắc món này xem, thật có thể nói là sắc hương đủ cả. Không biết tụi tui có thể thưởng thức hương vị một chút hay không nha?”

“Xem ông kìa tên tham ăn! Cơ mà nói thật, mình cũng muốn nếm thử.”

“Nha nha, mấy người thật không tiền đồ, Tiểu Ngư người ta là muốn làm xong đem bán, nếu muốn ăn thì chúng ta đi mua.”

“Đúng thế đúng thế. Tiểu Ngư, khi nào cậu bán ra, nhất định phải nói một tiếng cho tụi tui biết a!”

Năm người mỗi người một câu, triệt để kéo tâm hư vinh và xấu hổ của Tiểu Ngư lên. “Đều cùng một bang, là bạn bè nha, hà tất phải hỏi tui bán ở đâu.” Nói xong cầm lấy một dĩa, “Kỳ thật là làm bừa thôi, mấy bạn coi như giúp tui thử hương vị đi.” Sau đó đưa một dĩa trai xào sả ớt qua.

Năm người tiếp nhận, mấy cái mũi đồng thời hít lấy một hơi. Nói thật, hệ thống ngũ cảm Sơn Hà làm ra rất thích hợp, trừ bỏ thuận tiện cho ngoạn gia cảm nhận thao tác và báo nguy có rất nhiều chỗ không thực tế nhằm phòng ngừa trầm mê quá độ, việc ăn uống ngủ nghỉ và cảm giác ấm áp làm rất tốt, cho nên Tiểu Ngư có thể lý giải được hành động của bọn họ. Có điều khi nhìn đến năm người không thèm cầm đũa trực tiếp dùng tay bốc ăn, cậu vẫn có chút kinh hãi. Người trong bang hội này rốt cuộc là thứ gì a!

Đem mười đĩa trai xào sả ớt còn lại bỏ vào túi trữ vật, nhìn trạng thái chất chồng, nội tâm Tiểu Ngư cảm khái, nếu trong tiệm nhà mình cũng có thể chồng chất như thế, vậy có thể tiết kiệm được bao nhiêu chỗ rồi!

Quẳng đi những việc không cần thiết ra sau đầu, hàn huyên với năm người ăn xong một đĩa thức ăn ý do vị tẫn (chưa thỏa mãn), trao đổi một chút về chuyện thịt trai còn có thể ăn như thế nào xong, nồi trên bếp lò đã được hệ thống thanh lí sạch sẽ. Món thứ hai cậu định làm là mì cá chuối, nhưng cũng không phải loại dùng cá nấu lấy nước dùng rồi nấu mì với thịt bò kiểu thông thường. Vả lại món này cậu không tính toán đem bán, chỉ muốn thí nghiệm một chút, đương nhiên là để khao Tiểu Hỉ Tử, về phần tại sao khao? Vậy còn phải hỏi, đương nhiên là do người ta đã trợ giúp nhiều nguyên liệu nấu ăn và tiền tài như thế. Quan trọng là mì cá chuối này cậu chưa từng làm qua, lấy một con cá làm thí nghiệm, nếu ăn ngon thì đem đi bán. Mặc dù đang trong trò chơi, nhưng cậu kiên quyết không bán ra thứ không thể ăn, không thể đập vỡ chiêu bài của bản thân được.

Thịt cá chuối bởi vì không phải bào đinh mà ra, nếu muốn sử dụng phải xử lý qua trước. Cũng may, đối với một đầu bếp mà nói, việc xử lý cá rất nhẹ nhàng, cho dù đầu cá chuối thật không nhỏ, nhưng đối với Tiểu Ngư không chút khó khăn gì. Rửa sạch xong đầu đuôi cá chuối, sau đó tách cá ở chính giữa, bỏ đi xương gai. Đem đầu cá, đuôi cá và xương cá cộng thêm khối gừng, hành lá, hai bát giác hồi hương nhỏ và mấy hạt tiêu vào trong nồi rồi đặt lên nấu. Đừng tưởng chỉ dùng đầu cá và xương hầm lên thì canh sẽ không ngon, phải biết, bản thân canh đầu cá là một món ăn thập phần bổ dưỡng, huống chi hiện tại Tiểu Ngư muốn dùng nó làm nước của món mì, cho nên hương vị tự nhiên phải nồng một chút. Tuy nhiên, gia vị không phải nêm bây giờ mà phải đợi chất bổ giữa đầu cá và xương cá kết hợp lại mới bắt đầu nêm, như vậy mới có thể bảo đảm canh cá ngon được.

Lúc này Tiểu Ngư đã bắt đầu dùng chày đập giập thịt cá. Thịt trong thân cá không nhiều, chất thịt rất béo bở, cho nên sau khi dùng chùy cán và dùng dao băm nhỏ, thịt cá liền trở thành ngư nhung. Đương nhiên đến bước này, có thể cầm vo viên cũng được, nhưng đây không phải là dự tính ban đầu của Tiểu Ngư.

Lấy hai cân bột mì kia, cho hai phần ba bột vào bát, múc một chén canh đầu xương cá đã sôi, cho từ từ vào bát bột mì, sau đó cho vào một lượng muối vừa phải. Điều chỉnh tốt muối vào nước xong, muối bắt đầu hòa tan vào bột mì, lúc này cậu tiếp tục thêm ngư nhung vào, rồi dùng sức nhào nặn. Bởi vì thịt cá bỏ vào sẽ khó giữ tốt được độ cứng mềm của nó nên Tiểu Ngư không dùng hết hai cân bột mì mà còn chừa lại một phần ba không sử dụng.

Tiếp đến lại thêm hai cái lòng trắng trứng vào bột, rồi lại hăng hái dùng lực nhào nặn, như vậy có thể giúp mì cá chuối mềm dai. Cuối cùng là kéo sợi. Đến đây, Tiểu Ngư cảm thấy mì sống thế này là tạm hoàn thành.

Lúc này canh cá bắt đầu thay đổi màu sắc, nước bắt đầu trong, cảm giác thập phần mê người. Mở ra nắp nồi có thể ngửi thấy được mùi vị tươi ngon của cá. Để giữ được màu sắc canh cá, Tiểu Ngư không nêm nước tương mà đơn thuần dùng muối gia vị, sau bỏ thêm một chút bột gà mua từ chỗ NPC là xong.

Nấu mì đương nhiên không có gì để nói, về phần trang trí món ăn, Tiểu Ngư đặt ở bên trên một vài cọng rau thơm, còn có một chút hành thái nhỏ. Thoạt nhìn rất đơn giản, nếu không ngửi thấy mùi vị, người ăn mặn sẽ không có cảm giác thèm ăn, nhưng nếu ngửi được hương thơm thì cảm giác sẽ rất khác biệt. Mà hiện tại, năm người bên kia đang chuẩn bị rục rịch, không thể nghi ngờ là muốn chạy tới cọ mì. Kết quả phát giác bộ mặt đen thui của bang chủ bệ hạ ở cửa phòng bếp nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của bọn họ, năm người tự giác lăn ra. Bằng không tiền lương này nọ sẽ rời mình mà đi a! ! !

Tác giả có lời muốn nói:

Hôm nay đến bờ biển lụm sò! ! ! Hy vọng có thu hoạch! ! ! Thiệt nhiều! ! ! ! ! !

Chú thích

[1] Thịt trai xả ớt



[2] Bát giác hồi hương: Cái này hơi lạ, có thể đọc thêm ở đây

[3] Mì cá chuối cả món phụ lẫn chính

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương