Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích
-
Chương 5: Tin tức đảo môi thôi …
Bạo Hùng chỉa chỉa Lô Vượng Đạt đã tiến vào cửa động, lúng ta lúng túng “Này…… Như vậy…… Cũng được?!” Đây là nghi vấn của mọi người.
Ở trong bán tín bán nghi, có người dùng biện pháp như thế cũng lại được thông qua thí luyện, đoàn người mới đều tin.
Nhờ phúc Lô Vượng Đạt, đám người còn lại thuận lợi lại thoải mái được thông qua thí luyện.
Cùng lúc đó, trong trung tâm điều khiển của tập đoàn kinh doanh về lĩnh vực giải trí bão táp của M quốc, chi nhánh Châu Á đặt tại Trung quốc, chủ tịch Wales đang nghe cấp dưới báo cáo.
Wales buồn rầu dùng sức gãi gãi đỉnh đầu đã không còn mấy cọng tọc “Vậy, người đăng bài post kia các cậu tra không ra sao, thân phận của hội trưởng Vô Gian của Thiên Hạ Hội cũng tra không được?”
Người đàn ông đứng ở trước bàn làm việc của Wales cũng có chút không thể xác định mà trả lời “Tuy rằng không có căn cứ xác thực, nhưng hắn tựa hồ cùng người đã từng lén xông vào Băng Phong nhai vài lần trước đó có quan hệ với bộ an ninh quốc gia Trung Quốc.”
“Cái gì?” Wales vỗ bàn nhảy dựng lên, huyết sắc trên mặt chợt rút đi “Bộ an ninh quốc gia Trung Quốc?”
“Hơn nữa tuy rằng còn chưa chứng thật, nhưng có tình báo chứng tỏ Vô Gian hắn tựa hồ là…… người của quân đội.”
“Quân đội cũng đã tham gia sao?” Wales bực bội đi qua đi lại “Người của cục nào của bộ an ninh?”
“Cục thứ tám.”
Wales đột nhiên dừng bước “Cục trinh sát chống gián điệp.”
Bộ an ninh quốc gia Trung Quốc trừ văn phòng ra thì có mười sáu cục, trong đó cục thứ tám phụ trách gián điệp ngoại quốc cùng giám sát, điều tra, bắt giữ.
Wales kéo chặt cà vạt trên thân của người đàn ông đối diện “Cậu sao lại có thể đem bản sao lưu ‘ này nọ’ kia cất ở chỗ đó?”
“Tôi không nghĩ tới bọn họ nhanh như vậy đã đột phá kho số liệu, lúc ấy tôi cũng hoảng quá nên không tìm được cách khác…… Nhưng ít nhiều cũng không để họ thu thập được đầy đủ vật chứng, không phải sao.” Người đàn ông biện giải.
“Nhưng hiện tại bọn họ lại tìm được rồi, hơn nữa hiện tại ‘Ly Sa’ không muốn đem số liệu mà cậu lưu trữ phun ra.” Wales có chút hoảng sợ hướng người đàn ông gào thét.
Người đàn ông lại trấn định hơn so với Wales “Wales bình tĩnh đi, lúc vạn bất đắc dĩ, chúng ta còn có biện pháp cuối cùng, không phải sao?”
Wales sửng sốt “Cậu là nói hủy đi ‘Ly Sa’? Cậu điên rồi sao?” thanh âm kinh ngạc cũng chuyển giọng “ ‘Ly Sa’ là đầu não [ Thần Di Vong thế giới ] của toàn bộ khu châu Á, một khi ‘Ly Sa’ bị hủy, toàn bộ khu Châu Á đều tê liệt, tổn thất đem đến là khôn lường.”
Người đàn ông đẩy Wales ra, sửa sang lại cà vạt “Tôi không phải đã nói sao, đó là biện pháp cuối cùng, cuối cùng. Trước đó chúng ta chỉ cần không cho người chơi nhận được nhiệm vụ ‘Phong ấn cửu vĩ yêu hồ”, cho dù nhận được cũng không để người chơi hoàn thành nhiệm vụ trước khi chúng ta thu hồi bản sao lưu là được.”
Wales vô lực ngã ngồi lại trên ghế “Cũng chỉ có thể như vậy. Còn có, ‘Ly Sa’ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao lại xuất hiện loại tình huống này?”
Người đàn ông suy nghĩ một hồi “ ‘Ly Sa’ là phục chế phẩm của ‘Thiên thần’, tính tự chủ cùng trí năng hóa đều rất cao, nhất định có vài nhân tố mà chúng ta không biết tồn tại, để ‘Ly Sa’ quyết định độ nguy hiểm cho trò chơi, cho nên cự tuyệt chấp hành mệnh lệnh.”
Wales thực mỏi mệt hướng người đàn ông vẫy vẫy tay “Hôm nay là ai đang trực Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm, nói cho cô ta dùng ‘Thiên Hàng Băng’ đẳng cấp cao nhất, tạm thời đừng để người nào qua cửa.”
Mà ở trong trò chơi, đám người chơi đang chuẩn bị hướng nơi cao nhất của Băng Phong nhai xuất phát đối chuyện này còn hoàn toàn không biết gì cả.
Vô Gian xuất ra vũ khí đứng hàng đệ nhất trên bảng vũ khí — pháp trượng truyền thuyết, vận sức chờ phát động “Tiếp qua chỗ này hẳn là chỗ của Hồ vương ngân hồ tộc — Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm.”
“Ừ” hội trưởng Đấu Tranh Anh Dũng của Thịnh Thế Vương Triều nhìn phía trước “Bài post trên diễn đàn có nói, Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm có ‘Thiên Hàng Băng’ mặc dù có thương tổn cao, nhưng có thể chia sẻ. Nói cách khác người thừa nhận thương tổn càng nhiều, thì mỗi người sẽ phải chịu ít thương tổn hơn.”
“Ấn nhân số của chúng ta hiện tại, thương tổn chia sẻ cho mỗi người tuyệt đối không quá vạn điểm.”
Tất cả mọi người đều cảm thấy nhiệm vụ kế tiếp sẽ rất đơn giản.
Nhưng chờ khi bọn hắn xuyên qua động ngầm, khi trước mắt lại lần nữa xuất hiện một bình nguyên phủ đầy tuyết trắng ngần, ở trong gió tuyết gào thét, một bóng hình xinh đẹp tựa hồ đã đợi rất lâu.
Tay áo của bóng hình xinh đẹp ấy ở trong gió tung bay phiêu nhiên, lại cũng không nhiễm nửa điểm tuyết thủy. Tóc dài đen nhánh tung bay, lỗ tai thuần trắng trên đỉnh đầu thỉnh thoảng chuyển động nghe ngóng động tĩnh bốn phía. Hai mắt híp lại nhưng cũng không che đi được đồng tử trong vắt như nước tinh khiết tản ra ánh sáng rực rỡ long lanh.
“Nơi này là nơi phong ấn tội nhân Ly Sa – Cửu Vĩ, ta là người trông coi nơi đây — Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm.”
“Nàng chính là Hồ vương ngân hồ tộc — Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm?! Không hổ là hồ ly tinh, thật xinh đẹp.”
Không ít người trầm mê ở trong dung mạo của Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm.
“Chờ đã ” Vô Gian đột nhiên hét lớn một tiếng, gọi lại không ít tâm trí của đám người “Nàng vừa rồi nói là trông coi Ly Sa – Cửu Vĩ?”
“Ly Sa – Cửu Vĩ không phải là tộc trưởng yêu hồ tộc mở ra thông đạo thời không, đưa tới ma vật sao?”
“Nguyên lai Ly Sa – Cửu Vĩ không chết, còn bị phong ấn tại nơi này.”
“Chẳng lẽ nhiệm vụ cuối cùng của chuỗi nhiệm vụ ẩn này là phóng thích Ly Sa – Cửu Vĩ?”
Ồn ào bỗng nhiên nổi lên.
Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm hờ hững nhìn bọn họ “Muốn phóng thích Ly Sa – Cửu Vĩ thì cũng có thể, chỉ cần các ngươi có thể thừa nhận được ‘Thiên Hàng Băng’ của ta.”
Vô Gian đám người chính là chờ những lời này.
Vô Gian tiến lên một bước, tương đối có đủ phong phạm đại tướng “Đang muốn lĩnh giáo.” Người ở phía sau hắn bỗng nhiên tụ lại thành một đoàn, trang bị an bài đâu vào đó.
Trong mắt của Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm hiện lên một tia thương hại, toàn thân tức khắc hòa cùng sương mù dày đặc, bắt đầu ngâm xướng pháp thuật.
Mọi người khẩn trương chờ đợi, nhưng theo thời gian Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm ngâm xướng không ngừng tăng lên, sắc mặt mỗi người đều hiện ra sợ hãi.
Ở trong trò chơi Thần Di Vong thế giới này, khi phóng thích pháp thuật có thương tổn càng cao càng cường đại thì cần thời gian ngâm xướng càng dài.
Nhìn Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm không có chút dấu hiệu nào muốn dừng ngâm xướng lại, Vô Gian cũng không nhịn được mà thầm hô không tốt, đang lúc muốn cho mọi người chạy đi, trên bầu trời đột nhiên có những cột băng như mũi tên nhọn bay nhanh xuống.
Trong khoảnh khắc, tiếng kêu hoảng sợ, tiếng kêu cứu quanh quẩn ở giữa núi, bạch quang tử vong dồn dập, khiến cho trước mắt một mảnh sương mù không rõ.
Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt, khẽ vỗ đi mấy bông tuyết đọng trên quần áo, đang muốn xoay người rời đi thì lại bị một cái bóng ở trong sương mù làm kinh ngạc.
“Thế nhưng còn có người không chết?”
Đợi cho tuyết sương thoáng lắng đọng lại, Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm nhìn thấy Lô Vượng Đạt đang mờ mịt vô thố ngắm nhìn xung quanh.
Về phần Lô Vượng Đạt vì cái gì không bị miểu, hoàn toàn quy công cho một trăm điểm may mắn của hắn.
Thuộc tính may mắn của nhân vật, đại biểu là tỷ lệ kỹ năng bạo kích cùng tỷ lệ kỹ năng chống cự.
Thời khắc mấu chốt Lô Vượng Đạt chống cự được pháp thuật của Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm.
Không đợi Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm sử dụng giám định thuật để xem thuộc tính Lô Vượng Đạt, không trung liền xuất hiện một cái lốc xoáy thời không đem Lô Vượng Đạt hút đi vào.
Mà ở trong trung tâm điều khiển giám sát, có một thiếu nữ ảo não tháo xuống kính mắt tư duy, bộ dáng sinh động chân thật của Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm.
“Có người không chết, tiến vào phó bản phong ấn rồi.”
“Cái gì?” Không biết đi vào từ bao giờ, Wales đột nhiên oán giận kêu lên “Không phải kêu cô tạm thời đừng thả người qua cửa, áp chế tiến độ của trò chơi sao?”
Thiếu nữ cũng buồn bực “Tôi đã dùng ‘Thiên Hàng Băng’ tối cao cấp, ai biết thế nhưng còn có người không chết.”
“Vô dụng, thật sự là vô dụng.” Wales nỏng nảy kéo kéo cà vạt, quay đầu đối người đàn ông đang đi theo mình rống lên “Đi thăm dò là ai tiến nhập phó bản phong ấn.”
Người đàn ông mặt có chút đăm chiêu “‘Ly Sa’ cự tuyệt chúng ta xem tư liệu của người chơi này.”
Wales đỡ trán “Doãn Thịnh Sâm đâu?”
Một người ngồi trên sô pha của một góc âm u miễn cưỡng ngẩng đầu, những chỗ người nọ ngồi quá mức âm trầm, làm cho người ta không thể thấy rõ tướng mạo.
“Tiến vào trò chơi thao tác Huyết Đồng – Tình Hỏa.” Wales lau mặt “Muốn cởi bỏ phong ấn Ly Sa – Cửu Vĩ, nhất định sẽ tìm đến vương của tứ đại chủng tộc vương cùng trưởng lão để mượn pháp khí. Sau khi nhìn thấy tên người chơi kia, thì cậu mượn cớ để ở bên cạnh hắn phá hư nhiệm vụ của hắn.”
“Wales” Thanh âm Doãn Thịnh Sâm miên trầm biếng nhác, làm cho người ta có loại cảm giác nửa chính nửa tà “Tiến độ trò chơi của khu Châu Á không tính là nhanh, sau cuối tuần, châu Âu bên kia sẽ mở ra phiên bản ‘Cửu vĩ báo thù’, sao còn phải áp chế tiến độ của khu châu Á? Nếu để đại lý kinh doanh ở khu châu Á biết thì sẽ khởi kiện tổng bộ đấy.”
Wales thấy Doãn Thịnh Sâm không nghe lệnh liền giả truyền thánh chỉ “Đây là mệnh lệnh của tổng công ty.”
Doãn Thịnh Sâm nhún nhún vai “Phạm vi hoạt động của Huyết Đồng – Tình Hỏa chỉ có thể ở Băng Phong Vương đình.”
“Vậy cùng người chơi lập khế ước, để người chơi mang cậu ra ngoài.”
Doãn Thịnh Sâm từ trên sô pha đứng lên, thuận tay cầm lấy áo khoác bên cạnh, cười ra rất nhẹ “Tuân mệnh.”
Tiến vào phó bản Phong Ấn, Lô Vượng Đạt hoàn toàn tìm không thấy hướng.
Phó bản là một nham động, trên vách động được khảm mấy viên đá phát sáng không biết tên gọi là gì, nên trong động không đến nỗi hắc ám một mảnh.
Ngẩng đầu, trên đỉnh treo đầy thạch nhũ, tiếng nước tí tách, bắn tung tóe ẩm ướt khắp mặt đất.
Lô Vượng Đạt giống như ruồi nhặng không đầu bay loạn đi, nhưng vô luận đi như thế nào cũng sẽ trở về điểm ban đầu.
Lúc này trong động thổi tới một trận gió, trong gió mơ màng nghe được một tiếng chuông rất êm tai.
Nhìn phương hướng gió thổi đến, hình như là chưa hề đi qua, vì thế Lô Vượng Đạt quyết định đi dọc theo chỗ gió thổi tới.
Khi Lô Vượng Đạt đi xuyên qua mành nước của dòng suối thì phát hiện, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.(1)
Cùng so sánh với bên ngoài ẩm ướt u ám, nơi này thế nhưng sáng như ban ngày, cỏ xanh um tùm, hoa hương điểu ngữ, tự đắc một bộ nhởn nhơ mênh mang.
“0 cấp?” Trong thanh âm đột nhiên truyền đến tràn đầy khó có thể tin “Sao có khả năng đi vào đây?”
Lô Vượng Đạt bị dọa nhảy dựng, quay đầu “Thật lớn.”
Một đại hồ ly lông mao thuần trắng, trên hai má cùng trên trán có chín đường vằn khác nhau về màu sắc, đang nằm ghé vào trên cỏ nhìn hắn.
Con hồ ly này thật lớn, Lô Vượng Đạt ở trước mặt nó còn không lớn bằng móng vuốt của nó.
Sau khi hồ ly cùng Lô Vượng Đạt đối mắt nửa ngày, ủ rũ uể oải gối lên trên móng vuốt “Ta chính là Ly Sa – Cửu Vĩ.”
“Cửu vĩ?” Lô Vượng Đạt thế này mới phát hiện con cự đại hồ ly có thật nhiều đuôi, nhưng mỗi cái đều bị xiềng xích có gắn lục lạc buộc chặt, lại đếm đếm số đuôi, nhưng đếm tới mấy lần cũng chỉ có tám cái mà thôi “Ngươi chỉ có tám cái đuôi, nhưng vì cái gì lại kêu Cửu Vĩ?”
Vừa nghe lời này, Ly Sa – Cửu Vĩ liền xù lông “Ngươi mù, không phát hiện nơi này còn có sao?”
Lô Vượng Đạt nhìn nhìn bốn phía “Ta biết một mình ở đây rất nhàm chán, nhưng ngươi cũng đừng nhổ lông của mình ra chơi nha, ngươi xem, ai, không nhìn kỹ còn tưởng rằng là cái đuôi heo đó.”
Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”
Lô Vượng Đạt tiếp tục ân cần khuyên bảo “Tuy rằng hiện tại thịt heo lại tăng giá, nhưng cái đuôi heo vẫn là không đáng giá……”
“Ngươi câm miệng cho ta.” Ly Sa – Cửu Vĩ bạo phát “Lông trên cái đuôi của ta là bị lão vu bà Elmadag kia thiêu.”
Lô Vượng Đạt giật mình “Nguyên lai bị thiêu chín, bất quá như vậy cũng tốt, nơi này có vẻ không có gì ăn, đói bụng quay đầu cắn hai miếng cũng có thể đỡ đói.”
Ly Sa – Cửu Vĩ: “……” Hai móng vuốt che mắt, mạc danh kỳ diệu gào khóc “Vì cái gì sẽ không có ai tin tưởng ta, thông đạo kia không phải ta mở ra, là lão vu bà Elmadag âm hiểm giả dối khống chế ta mở ra.” Nói xong, một vũng nước miếng so với đầu Lô Vượng Đạt còn lớn hơn phun tới.
“Ta là oan uổng, ta là bị Elmadag hãm hại, ta là bị……”
“Ta không ngại lắng nghe, nhưng buổi sáng hôm nay ta vừa tắm qua “ Lô Vượng Đạt sợ hãi nói “Cho nên trước khi ngươi kể ra, có thể cho ta một cây dù không?”
Ly Sa – Cửu Vĩ dùng móng vuốt lau nước mắt, thấy Lô Vượng Đạt toàn thân ướt đẫm như là vừa từ trong nước lao ra, trên đỉnh đầu còn dính một ít nước miếng.
Hái được phiến lá sen cho Lô Vượng Đạt chống, Ly Sa – Cửu Vĩ tiếp tục nói:“Tiểu tử, ngươi biết không? Elmadag nữ nhân kia chẳng những đê tiện vô sỉ, lại còn ai cũng có thể lấy làm chồng, nhưng ở trước mặt mọi người nàng ta giả trang một bộ thiện lương hiền thục, vô liêm sỉ đoạt đi vị hôn phu của ta. Ta giận không qua nên muốn thu thập chứng cứ giả nhân giả nghĩa của nữ nhân này, trời không phụ người có lòng, rốt cục để ta tìm được nàng ta đang âm thầm nghiên cứu ma pháp hắc ám bị cấm kỵ. Lúc ấy ta đã muốn vạch trần hành vi phạm tội của nữ nhân này, không nghĩ tới lại ngược lại trúng bẫy của nàng ta, ô ô……”
Lô Vượng Đạt muốn nói lại thôi, cuối cùng lấy hết dũng khí nói ra miệng “Ngươi cao giọng vơ vét tội chứng của địch thủ như vậy, đương nhiên sẽ lọt vào đả kích hãm hại.”
Ly Sa – Cửu Vĩ vẻ mặt khiêm tốn học tập “Vậy ngươi nói nên làm như thế nào?”
Lô Vượng Đạt suy nghĩ, đàng hoàng nghiêm trang mà nói “Ngươi hẳn nên chọn một đêm dài yên tĩnh, lúc nguyệt hắc phong cao (2).”
“Ân.” Ly Sa – Cửu Vĩ vẻ mặt khiêm tốn học tập.
“Lẳng lặng, lặng lẽ, một người lẻn vào phòng của nàng ta.”
“Ân.”
“Sau đó xuất ra dây thừng.”
“Đem nàng bóp chết?”
“Không” Lô Vượng Đạt lắc đầu “Đem chính mình bóp chết ở trong phòng nàng ta, vu oan giá họa cho nàng ta.”
“……”
——— —
Thành ngữ “Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” nghĩa là có hy vọng, trong khó khăn tìm được lối thoát. Nguyên câu thơ là của Lục Du: “Sơn cùng thuỷ tận nghi vô lộ, Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” – “Núi cùng nước tận ngờ hết lối, Qua liễu thấy hoa lại gặp làng”.
Nguyệt hắc phong cao: thời điểm trăng vắng sao thưa, gió nổi bốn bề rất thích hợp để làm chuyện mờ ám, không bị trăng làm lộ bóng, không sợ để lại dấu vết.
Ở trong bán tín bán nghi, có người dùng biện pháp như thế cũng lại được thông qua thí luyện, đoàn người mới đều tin.
Nhờ phúc Lô Vượng Đạt, đám người còn lại thuận lợi lại thoải mái được thông qua thí luyện.
Cùng lúc đó, trong trung tâm điều khiển của tập đoàn kinh doanh về lĩnh vực giải trí bão táp của M quốc, chi nhánh Châu Á đặt tại Trung quốc, chủ tịch Wales đang nghe cấp dưới báo cáo.
Wales buồn rầu dùng sức gãi gãi đỉnh đầu đã không còn mấy cọng tọc “Vậy, người đăng bài post kia các cậu tra không ra sao, thân phận của hội trưởng Vô Gian của Thiên Hạ Hội cũng tra không được?”
Người đàn ông đứng ở trước bàn làm việc của Wales cũng có chút không thể xác định mà trả lời “Tuy rằng không có căn cứ xác thực, nhưng hắn tựa hồ cùng người đã từng lén xông vào Băng Phong nhai vài lần trước đó có quan hệ với bộ an ninh quốc gia Trung Quốc.”
“Cái gì?” Wales vỗ bàn nhảy dựng lên, huyết sắc trên mặt chợt rút đi “Bộ an ninh quốc gia Trung Quốc?”
“Hơn nữa tuy rằng còn chưa chứng thật, nhưng có tình báo chứng tỏ Vô Gian hắn tựa hồ là…… người của quân đội.”
“Quân đội cũng đã tham gia sao?” Wales bực bội đi qua đi lại “Người của cục nào của bộ an ninh?”
“Cục thứ tám.”
Wales đột nhiên dừng bước “Cục trinh sát chống gián điệp.”
Bộ an ninh quốc gia Trung Quốc trừ văn phòng ra thì có mười sáu cục, trong đó cục thứ tám phụ trách gián điệp ngoại quốc cùng giám sát, điều tra, bắt giữ.
Wales kéo chặt cà vạt trên thân của người đàn ông đối diện “Cậu sao lại có thể đem bản sao lưu ‘ này nọ’ kia cất ở chỗ đó?”
“Tôi không nghĩ tới bọn họ nhanh như vậy đã đột phá kho số liệu, lúc ấy tôi cũng hoảng quá nên không tìm được cách khác…… Nhưng ít nhiều cũng không để họ thu thập được đầy đủ vật chứng, không phải sao.” Người đàn ông biện giải.
“Nhưng hiện tại bọn họ lại tìm được rồi, hơn nữa hiện tại ‘Ly Sa’ không muốn đem số liệu mà cậu lưu trữ phun ra.” Wales có chút hoảng sợ hướng người đàn ông gào thét.
Người đàn ông lại trấn định hơn so với Wales “Wales bình tĩnh đi, lúc vạn bất đắc dĩ, chúng ta còn có biện pháp cuối cùng, không phải sao?”
Wales sửng sốt “Cậu là nói hủy đi ‘Ly Sa’? Cậu điên rồi sao?” thanh âm kinh ngạc cũng chuyển giọng “ ‘Ly Sa’ là đầu não [ Thần Di Vong thế giới ] của toàn bộ khu châu Á, một khi ‘Ly Sa’ bị hủy, toàn bộ khu Châu Á đều tê liệt, tổn thất đem đến là khôn lường.”
Người đàn ông đẩy Wales ra, sửa sang lại cà vạt “Tôi không phải đã nói sao, đó là biện pháp cuối cùng, cuối cùng. Trước đó chúng ta chỉ cần không cho người chơi nhận được nhiệm vụ ‘Phong ấn cửu vĩ yêu hồ”, cho dù nhận được cũng không để người chơi hoàn thành nhiệm vụ trước khi chúng ta thu hồi bản sao lưu là được.”
Wales vô lực ngã ngồi lại trên ghế “Cũng chỉ có thể như vậy. Còn có, ‘Ly Sa’ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao lại xuất hiện loại tình huống này?”
Người đàn ông suy nghĩ một hồi “ ‘Ly Sa’ là phục chế phẩm của ‘Thiên thần’, tính tự chủ cùng trí năng hóa đều rất cao, nhất định có vài nhân tố mà chúng ta không biết tồn tại, để ‘Ly Sa’ quyết định độ nguy hiểm cho trò chơi, cho nên cự tuyệt chấp hành mệnh lệnh.”
Wales thực mỏi mệt hướng người đàn ông vẫy vẫy tay “Hôm nay là ai đang trực Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm, nói cho cô ta dùng ‘Thiên Hàng Băng’ đẳng cấp cao nhất, tạm thời đừng để người nào qua cửa.”
Mà ở trong trò chơi, đám người chơi đang chuẩn bị hướng nơi cao nhất của Băng Phong nhai xuất phát đối chuyện này còn hoàn toàn không biết gì cả.
Vô Gian xuất ra vũ khí đứng hàng đệ nhất trên bảng vũ khí — pháp trượng truyền thuyết, vận sức chờ phát động “Tiếp qua chỗ này hẳn là chỗ của Hồ vương ngân hồ tộc — Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm.”
“Ừ” hội trưởng Đấu Tranh Anh Dũng của Thịnh Thế Vương Triều nhìn phía trước “Bài post trên diễn đàn có nói, Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm có ‘Thiên Hàng Băng’ mặc dù có thương tổn cao, nhưng có thể chia sẻ. Nói cách khác người thừa nhận thương tổn càng nhiều, thì mỗi người sẽ phải chịu ít thương tổn hơn.”
“Ấn nhân số của chúng ta hiện tại, thương tổn chia sẻ cho mỗi người tuyệt đối không quá vạn điểm.”
Tất cả mọi người đều cảm thấy nhiệm vụ kế tiếp sẽ rất đơn giản.
Nhưng chờ khi bọn hắn xuyên qua động ngầm, khi trước mắt lại lần nữa xuất hiện một bình nguyên phủ đầy tuyết trắng ngần, ở trong gió tuyết gào thét, một bóng hình xinh đẹp tựa hồ đã đợi rất lâu.
Tay áo của bóng hình xinh đẹp ấy ở trong gió tung bay phiêu nhiên, lại cũng không nhiễm nửa điểm tuyết thủy. Tóc dài đen nhánh tung bay, lỗ tai thuần trắng trên đỉnh đầu thỉnh thoảng chuyển động nghe ngóng động tĩnh bốn phía. Hai mắt híp lại nhưng cũng không che đi được đồng tử trong vắt như nước tinh khiết tản ra ánh sáng rực rỡ long lanh.
“Nơi này là nơi phong ấn tội nhân Ly Sa – Cửu Vĩ, ta là người trông coi nơi đây — Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm.”
“Nàng chính là Hồ vương ngân hồ tộc — Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm?! Không hổ là hồ ly tinh, thật xinh đẹp.”
Không ít người trầm mê ở trong dung mạo của Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm.
“Chờ đã ” Vô Gian đột nhiên hét lớn một tiếng, gọi lại không ít tâm trí của đám người “Nàng vừa rồi nói là trông coi Ly Sa – Cửu Vĩ?”
“Ly Sa – Cửu Vĩ không phải là tộc trưởng yêu hồ tộc mở ra thông đạo thời không, đưa tới ma vật sao?”
“Nguyên lai Ly Sa – Cửu Vĩ không chết, còn bị phong ấn tại nơi này.”
“Chẳng lẽ nhiệm vụ cuối cùng của chuỗi nhiệm vụ ẩn này là phóng thích Ly Sa – Cửu Vĩ?”
Ồn ào bỗng nhiên nổi lên.
Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm hờ hững nhìn bọn họ “Muốn phóng thích Ly Sa – Cửu Vĩ thì cũng có thể, chỉ cần các ngươi có thể thừa nhận được ‘Thiên Hàng Băng’ của ta.”
Vô Gian đám người chính là chờ những lời này.
Vô Gian tiến lên một bước, tương đối có đủ phong phạm đại tướng “Đang muốn lĩnh giáo.” Người ở phía sau hắn bỗng nhiên tụ lại thành một đoàn, trang bị an bài đâu vào đó.
Trong mắt của Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm hiện lên một tia thương hại, toàn thân tức khắc hòa cùng sương mù dày đặc, bắt đầu ngâm xướng pháp thuật.
Mọi người khẩn trương chờ đợi, nhưng theo thời gian Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm ngâm xướng không ngừng tăng lên, sắc mặt mỗi người đều hiện ra sợ hãi.
Ở trong trò chơi Thần Di Vong thế giới này, khi phóng thích pháp thuật có thương tổn càng cao càng cường đại thì cần thời gian ngâm xướng càng dài.
Nhìn Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm không có chút dấu hiệu nào muốn dừng ngâm xướng lại, Vô Gian cũng không nhịn được mà thầm hô không tốt, đang lúc muốn cho mọi người chạy đi, trên bầu trời đột nhiên có những cột băng như mũi tên nhọn bay nhanh xuống.
Trong khoảnh khắc, tiếng kêu hoảng sợ, tiếng kêu cứu quanh quẩn ở giữa núi, bạch quang tử vong dồn dập, khiến cho trước mắt một mảnh sương mù không rõ.
Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt, khẽ vỗ đi mấy bông tuyết đọng trên quần áo, đang muốn xoay người rời đi thì lại bị một cái bóng ở trong sương mù làm kinh ngạc.
“Thế nhưng còn có người không chết?”
Đợi cho tuyết sương thoáng lắng đọng lại, Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm nhìn thấy Lô Vượng Đạt đang mờ mịt vô thố ngắm nhìn xung quanh.
Về phần Lô Vượng Đạt vì cái gì không bị miểu, hoàn toàn quy công cho một trăm điểm may mắn của hắn.
Thuộc tính may mắn của nhân vật, đại biểu là tỷ lệ kỹ năng bạo kích cùng tỷ lệ kỹ năng chống cự.
Thời khắc mấu chốt Lô Vượng Đạt chống cự được pháp thuật của Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm.
Không đợi Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm sử dụng giám định thuật để xem thuộc tính Lô Vượng Đạt, không trung liền xuất hiện một cái lốc xoáy thời không đem Lô Vượng Đạt hút đi vào.
Mà ở trong trung tâm điều khiển giám sát, có một thiếu nữ ảo não tháo xuống kính mắt tư duy, bộ dáng sinh động chân thật của Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm.
“Có người không chết, tiến vào phó bản phong ấn rồi.”
“Cái gì?” Không biết đi vào từ bao giờ, Wales đột nhiên oán giận kêu lên “Không phải kêu cô tạm thời đừng thả người qua cửa, áp chế tiến độ của trò chơi sao?”
Thiếu nữ cũng buồn bực “Tôi đã dùng ‘Thiên Hàng Băng’ tối cao cấp, ai biết thế nhưng còn có người không chết.”
“Vô dụng, thật sự là vô dụng.” Wales nỏng nảy kéo kéo cà vạt, quay đầu đối người đàn ông đang đi theo mình rống lên “Đi thăm dò là ai tiến nhập phó bản phong ấn.”
Người đàn ông mặt có chút đăm chiêu “‘Ly Sa’ cự tuyệt chúng ta xem tư liệu của người chơi này.”
Wales đỡ trán “Doãn Thịnh Sâm đâu?”
Một người ngồi trên sô pha của một góc âm u miễn cưỡng ngẩng đầu, những chỗ người nọ ngồi quá mức âm trầm, làm cho người ta không thể thấy rõ tướng mạo.
“Tiến vào trò chơi thao tác Huyết Đồng – Tình Hỏa.” Wales lau mặt “Muốn cởi bỏ phong ấn Ly Sa – Cửu Vĩ, nhất định sẽ tìm đến vương của tứ đại chủng tộc vương cùng trưởng lão để mượn pháp khí. Sau khi nhìn thấy tên người chơi kia, thì cậu mượn cớ để ở bên cạnh hắn phá hư nhiệm vụ của hắn.”
“Wales” Thanh âm Doãn Thịnh Sâm miên trầm biếng nhác, làm cho người ta có loại cảm giác nửa chính nửa tà “Tiến độ trò chơi của khu Châu Á không tính là nhanh, sau cuối tuần, châu Âu bên kia sẽ mở ra phiên bản ‘Cửu vĩ báo thù’, sao còn phải áp chế tiến độ của khu châu Á? Nếu để đại lý kinh doanh ở khu châu Á biết thì sẽ khởi kiện tổng bộ đấy.”
Wales thấy Doãn Thịnh Sâm không nghe lệnh liền giả truyền thánh chỉ “Đây là mệnh lệnh của tổng công ty.”
Doãn Thịnh Sâm nhún nhún vai “Phạm vi hoạt động của Huyết Đồng – Tình Hỏa chỉ có thể ở Băng Phong Vương đình.”
“Vậy cùng người chơi lập khế ước, để người chơi mang cậu ra ngoài.”
Doãn Thịnh Sâm từ trên sô pha đứng lên, thuận tay cầm lấy áo khoác bên cạnh, cười ra rất nhẹ “Tuân mệnh.”
Tiến vào phó bản Phong Ấn, Lô Vượng Đạt hoàn toàn tìm không thấy hướng.
Phó bản là một nham động, trên vách động được khảm mấy viên đá phát sáng không biết tên gọi là gì, nên trong động không đến nỗi hắc ám một mảnh.
Ngẩng đầu, trên đỉnh treo đầy thạch nhũ, tiếng nước tí tách, bắn tung tóe ẩm ướt khắp mặt đất.
Lô Vượng Đạt giống như ruồi nhặng không đầu bay loạn đi, nhưng vô luận đi như thế nào cũng sẽ trở về điểm ban đầu.
Lúc này trong động thổi tới một trận gió, trong gió mơ màng nghe được một tiếng chuông rất êm tai.
Nhìn phương hướng gió thổi đến, hình như là chưa hề đi qua, vì thế Lô Vượng Đạt quyết định đi dọc theo chỗ gió thổi tới.
Khi Lô Vượng Đạt đi xuyên qua mành nước của dòng suối thì phát hiện, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.(1)
Cùng so sánh với bên ngoài ẩm ướt u ám, nơi này thế nhưng sáng như ban ngày, cỏ xanh um tùm, hoa hương điểu ngữ, tự đắc một bộ nhởn nhơ mênh mang.
“0 cấp?” Trong thanh âm đột nhiên truyền đến tràn đầy khó có thể tin “Sao có khả năng đi vào đây?”
Lô Vượng Đạt bị dọa nhảy dựng, quay đầu “Thật lớn.”
Một đại hồ ly lông mao thuần trắng, trên hai má cùng trên trán có chín đường vằn khác nhau về màu sắc, đang nằm ghé vào trên cỏ nhìn hắn.
Con hồ ly này thật lớn, Lô Vượng Đạt ở trước mặt nó còn không lớn bằng móng vuốt của nó.
Sau khi hồ ly cùng Lô Vượng Đạt đối mắt nửa ngày, ủ rũ uể oải gối lên trên móng vuốt “Ta chính là Ly Sa – Cửu Vĩ.”
“Cửu vĩ?” Lô Vượng Đạt thế này mới phát hiện con cự đại hồ ly có thật nhiều đuôi, nhưng mỗi cái đều bị xiềng xích có gắn lục lạc buộc chặt, lại đếm đếm số đuôi, nhưng đếm tới mấy lần cũng chỉ có tám cái mà thôi “Ngươi chỉ có tám cái đuôi, nhưng vì cái gì lại kêu Cửu Vĩ?”
Vừa nghe lời này, Ly Sa – Cửu Vĩ liền xù lông “Ngươi mù, không phát hiện nơi này còn có sao?”
Lô Vượng Đạt nhìn nhìn bốn phía “Ta biết một mình ở đây rất nhàm chán, nhưng ngươi cũng đừng nhổ lông của mình ra chơi nha, ngươi xem, ai, không nhìn kỹ còn tưởng rằng là cái đuôi heo đó.”
Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”
Lô Vượng Đạt tiếp tục ân cần khuyên bảo “Tuy rằng hiện tại thịt heo lại tăng giá, nhưng cái đuôi heo vẫn là không đáng giá……”
“Ngươi câm miệng cho ta.” Ly Sa – Cửu Vĩ bạo phát “Lông trên cái đuôi của ta là bị lão vu bà Elmadag kia thiêu.”
Lô Vượng Đạt giật mình “Nguyên lai bị thiêu chín, bất quá như vậy cũng tốt, nơi này có vẻ không có gì ăn, đói bụng quay đầu cắn hai miếng cũng có thể đỡ đói.”
Ly Sa – Cửu Vĩ: “……” Hai móng vuốt che mắt, mạc danh kỳ diệu gào khóc “Vì cái gì sẽ không có ai tin tưởng ta, thông đạo kia không phải ta mở ra, là lão vu bà Elmadag âm hiểm giả dối khống chế ta mở ra.” Nói xong, một vũng nước miếng so với đầu Lô Vượng Đạt còn lớn hơn phun tới.
“Ta là oan uổng, ta là bị Elmadag hãm hại, ta là bị……”
“Ta không ngại lắng nghe, nhưng buổi sáng hôm nay ta vừa tắm qua “ Lô Vượng Đạt sợ hãi nói “Cho nên trước khi ngươi kể ra, có thể cho ta một cây dù không?”
Ly Sa – Cửu Vĩ dùng móng vuốt lau nước mắt, thấy Lô Vượng Đạt toàn thân ướt đẫm như là vừa từ trong nước lao ra, trên đỉnh đầu còn dính một ít nước miếng.
Hái được phiến lá sen cho Lô Vượng Đạt chống, Ly Sa – Cửu Vĩ tiếp tục nói:“Tiểu tử, ngươi biết không? Elmadag nữ nhân kia chẳng những đê tiện vô sỉ, lại còn ai cũng có thể lấy làm chồng, nhưng ở trước mặt mọi người nàng ta giả trang một bộ thiện lương hiền thục, vô liêm sỉ đoạt đi vị hôn phu của ta. Ta giận không qua nên muốn thu thập chứng cứ giả nhân giả nghĩa của nữ nhân này, trời không phụ người có lòng, rốt cục để ta tìm được nàng ta đang âm thầm nghiên cứu ma pháp hắc ám bị cấm kỵ. Lúc ấy ta đã muốn vạch trần hành vi phạm tội của nữ nhân này, không nghĩ tới lại ngược lại trúng bẫy của nàng ta, ô ô……”
Lô Vượng Đạt muốn nói lại thôi, cuối cùng lấy hết dũng khí nói ra miệng “Ngươi cao giọng vơ vét tội chứng của địch thủ như vậy, đương nhiên sẽ lọt vào đả kích hãm hại.”
Ly Sa – Cửu Vĩ vẻ mặt khiêm tốn học tập “Vậy ngươi nói nên làm như thế nào?”
Lô Vượng Đạt suy nghĩ, đàng hoàng nghiêm trang mà nói “Ngươi hẳn nên chọn một đêm dài yên tĩnh, lúc nguyệt hắc phong cao (2).”
“Ân.” Ly Sa – Cửu Vĩ vẻ mặt khiêm tốn học tập.
“Lẳng lặng, lặng lẽ, một người lẻn vào phòng của nàng ta.”
“Ân.”
“Sau đó xuất ra dây thừng.”
“Đem nàng bóp chết?”
“Không” Lô Vượng Đạt lắc đầu “Đem chính mình bóp chết ở trong phòng nàng ta, vu oan giá họa cho nàng ta.”
“……”
——— —
Thành ngữ “Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” nghĩa là có hy vọng, trong khó khăn tìm được lối thoát. Nguyên câu thơ là của Lục Du: “Sơn cùng thuỷ tận nghi vô lộ, Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” – “Núi cùng nước tận ngờ hết lối, Qua liễu thấy hoa lại gặp làng”.
Nguyệt hắc phong cao: thời điểm trăng vắng sao thưa, gió nổi bốn bề rất thích hợp để làm chuyện mờ ám, không bị trăng làm lộ bóng, không sợ để lại dấu vết.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook