Với Em, Anh Mãi Là Bé Con [BTS-Fanfic]
-
Chương 5: Bạn thân
#A.N sắp chuyển công tác sang CFF Team rồi, bạn nào ưa thích truyện fanfic và BTS thì có thể sang đó để ủng hộ mình và team nha. Xin cám ơn^^!
----
Vẫn là tôi, Ansa đây. Hôm nay quả thực là một ngày dài đối với tôi. Hiện tôi đã nhận công tác tại Bit Hit và được một chị tiền bối vô cùng nghiêm khắc chỉ dẫn, nhưng bù lại chị ấy rất tận tình. Và quan trọng hơn nữa, trong tương lai tôi sẽ "được" làm việc lâu dài với BTS, "con cưng" của bố Bang, người mà trước giờ tôi rất ngưỡng mộ. Không biết sắp tới mọi chuyện sẽ như thế nào, nhưng tôi chắc rằng bản thân còn phải cố gắng nhiều hơn nữa.
----
Tối hôm đó...
-Cái gì? Cậu tới Bit Hit làm việc á?-Arin đang ngồi bên chiếc bàn con cạnh giường ngủ, dùng laptop để chỉnh ảnh cho khách. Vừa nghe nó kể xong nhỏ đã một phát quay ngoắt sang bên này, mở trừng mắt ngạc nhiên nhìn Ansa.
-Ừ!-Ansa nằm ườn ra chiếc giường to của Arin, thản nhiên nói như chuyện chả có gì to tát cả.
-Lại còn được làm việc với BTS nữa chứ, cậu sướng thật nha Ansa!-Arin hào hứng nói. Bỏ mọi công việc còn dang dở, nhỏ phóng lên giường nằm với nó.
Tối nay, tại nhà Arin, như thường lệ mỗi tháng một lần, hai đứa tụi nó lại tổ chức tiệc ngủ đơn giản dành cho những cô gái chuẩn bị đến tuổi trưởng thành.
Arin mặc bộ đồ ngủ hình con heo màu hường đầy nữ tính. Nó thì mặc bộ khủng long màu xanh lá có đuôi đỏ mà mình yêu thích. Hai đứa này cứ phải gọi là nhắng nhít như con nít ấy.
Ừ thì tiệc ngủ, nhưng ai cũng biết, bọn con gái lâu ngày gặp nhau nên tất nhiên sẽ có cả núi chuyện để tám xuyên màn đêm, không những vậy còn phải selfie, ăn vặt, xem phim và làm tỉ tỉ việc khác cùng với nhau nữa. Hai đứa này cũng vậy thôi. Thiết nghĩ tại sao lại gọi đây là tiệc ngủ nhỉ? Phải gọi là tiệc không ngủ hoặc tiệc thức thì mới đầy đủ ý nghĩa.
---
Cách đấy không lâu...
Từ cty trở về, Ansa vừa ngả lưng ra chiếc giường thân yêu thì Arin gọi điện tới, bảo tối nay sang nhà chơi. Thế là dù mệt mỏi cỡ nào, nó vẫn nhanh lẹ mà dọn đồ sang nhà nhỏ. "Arin à, mình thương cậu nhất luôn đó!"
Vậy đó, cứ khi nào mệt mỏi, người đầu tiên quan tâm và hỏi han nó luôn là Arin. Với Ansa, nhỏ không những là bạn thân, mà còn là hảo tỉ muội nữa.
---
-Ansa, cậu thấy anh Jimin có đẹp trai không?
-Ý cậu là anh chàng má phính đấy à? Ừ thì mình thấy...cũng được!
-Cũng đượcO_O??? Vậy còn JungKook thì sao?-Arin hụt hẫng.
-Mình chả có ấn tượng gì cả, mới ngày đầu tiên mà!-nó bình thản nói.
-Cậu thật là! Đáng lẽ chị quản lí phải thuê nhỏ ARMY nào đó như mình mới đúng chứ?-Arin bĩu môi.
---
Vì có một vài thứ cần phải mua nên Ansa đã xin Rei cho mình nghỉ một ngày để ở nhà chuẩn bị. Mà cũng may là hôm đó BTS không vướng lịch trình gì, chứ nếu có chắc nó sẽ cảm thấy tội lỗi với mọi người lắm.
Sáng hôm sau, Ansa và Arin quýêt định lượn qua một vòng siêu thị và các shop quần áo để mua vài thứ cần thiết. Sau đó, khỏi phải nói, Arin đã kéo tay Ansa vào tùm lum hàng quán ăn vặt mặc dù nó bảo đang phải ăn kiêng. Thế là lúc hai đứa vác xác về tới nhà cũng đã 8h tối mất rồi. Chân mỏi nhừ vì đi không ngừng nghỉ từ sáng tới giờ, tay thì xách cả đống đồ của đủ mọi nhãn hiệu, nó với nhỏ mệt mỏi nằm lăn ra sàn luôn (cũng may quét rồi!). Một ngày như thế này với bọn con gái đúng là quá hả hê rồi ha!
-Đi nữa không Arin?-Ansa vờ hỏi.
-Thôi, mệt quá rồi!-Arin nằm cạnh đó, khó nhọc nói.
Hai đứa nhỏ nhìn lên trần nhà rồi tự nhiên cười ha hả thật vui vẻ.
Cuộc đời này, thứ không thể thay thế được chính là con bạn thân. Câu nói này quá xá đúng luôn!
----
Vẫn là tôi, Ansa đây. Hôm nay quả thực là một ngày dài đối với tôi. Hiện tôi đã nhận công tác tại Bit Hit và được một chị tiền bối vô cùng nghiêm khắc chỉ dẫn, nhưng bù lại chị ấy rất tận tình. Và quan trọng hơn nữa, trong tương lai tôi sẽ "được" làm việc lâu dài với BTS, "con cưng" của bố Bang, người mà trước giờ tôi rất ngưỡng mộ. Không biết sắp tới mọi chuyện sẽ như thế nào, nhưng tôi chắc rằng bản thân còn phải cố gắng nhiều hơn nữa.
----
Tối hôm đó...
-Cái gì? Cậu tới Bit Hit làm việc á?-Arin đang ngồi bên chiếc bàn con cạnh giường ngủ, dùng laptop để chỉnh ảnh cho khách. Vừa nghe nó kể xong nhỏ đã một phát quay ngoắt sang bên này, mở trừng mắt ngạc nhiên nhìn Ansa.
-Ừ!-Ansa nằm ườn ra chiếc giường to của Arin, thản nhiên nói như chuyện chả có gì to tát cả.
-Lại còn được làm việc với BTS nữa chứ, cậu sướng thật nha Ansa!-Arin hào hứng nói. Bỏ mọi công việc còn dang dở, nhỏ phóng lên giường nằm với nó.
Tối nay, tại nhà Arin, như thường lệ mỗi tháng một lần, hai đứa tụi nó lại tổ chức tiệc ngủ đơn giản dành cho những cô gái chuẩn bị đến tuổi trưởng thành.
Arin mặc bộ đồ ngủ hình con heo màu hường đầy nữ tính. Nó thì mặc bộ khủng long màu xanh lá có đuôi đỏ mà mình yêu thích. Hai đứa này cứ phải gọi là nhắng nhít như con nít ấy.
Ừ thì tiệc ngủ, nhưng ai cũng biết, bọn con gái lâu ngày gặp nhau nên tất nhiên sẽ có cả núi chuyện để tám xuyên màn đêm, không những vậy còn phải selfie, ăn vặt, xem phim và làm tỉ tỉ việc khác cùng với nhau nữa. Hai đứa này cũng vậy thôi. Thiết nghĩ tại sao lại gọi đây là tiệc ngủ nhỉ? Phải gọi là tiệc không ngủ hoặc tiệc thức thì mới đầy đủ ý nghĩa.
---
Cách đấy không lâu...
Từ cty trở về, Ansa vừa ngả lưng ra chiếc giường thân yêu thì Arin gọi điện tới, bảo tối nay sang nhà chơi. Thế là dù mệt mỏi cỡ nào, nó vẫn nhanh lẹ mà dọn đồ sang nhà nhỏ. "Arin à, mình thương cậu nhất luôn đó!"
Vậy đó, cứ khi nào mệt mỏi, người đầu tiên quan tâm và hỏi han nó luôn là Arin. Với Ansa, nhỏ không những là bạn thân, mà còn là hảo tỉ muội nữa.
---
-Ansa, cậu thấy anh Jimin có đẹp trai không?
-Ý cậu là anh chàng má phính đấy à? Ừ thì mình thấy...cũng được!
-Cũng đượcO_O??? Vậy còn JungKook thì sao?-Arin hụt hẫng.
-Mình chả có ấn tượng gì cả, mới ngày đầu tiên mà!-nó bình thản nói.
-Cậu thật là! Đáng lẽ chị quản lí phải thuê nhỏ ARMY nào đó như mình mới đúng chứ?-Arin bĩu môi.
---
Vì có một vài thứ cần phải mua nên Ansa đã xin Rei cho mình nghỉ một ngày để ở nhà chuẩn bị. Mà cũng may là hôm đó BTS không vướng lịch trình gì, chứ nếu có chắc nó sẽ cảm thấy tội lỗi với mọi người lắm.
Sáng hôm sau, Ansa và Arin quýêt định lượn qua một vòng siêu thị và các shop quần áo để mua vài thứ cần thiết. Sau đó, khỏi phải nói, Arin đã kéo tay Ansa vào tùm lum hàng quán ăn vặt mặc dù nó bảo đang phải ăn kiêng. Thế là lúc hai đứa vác xác về tới nhà cũng đã 8h tối mất rồi. Chân mỏi nhừ vì đi không ngừng nghỉ từ sáng tới giờ, tay thì xách cả đống đồ của đủ mọi nhãn hiệu, nó với nhỏ mệt mỏi nằm lăn ra sàn luôn (cũng may quét rồi!). Một ngày như thế này với bọn con gái đúng là quá hả hê rồi ha!
-Đi nữa không Arin?-Ansa vờ hỏi.
-Thôi, mệt quá rồi!-Arin nằm cạnh đó, khó nhọc nói.
Hai đứa nhỏ nhìn lên trần nhà rồi tự nhiên cười ha hả thật vui vẻ.
Cuộc đời này, thứ không thể thay thế được chính là con bạn thân. Câu nói này quá xá đúng luôn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook