Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
-
Chương 91: Hôm nay thế nào ngoan như vậy?
Editor: Stuki^^
Đầu mùa đông, sáng sớm trời se lạnh, Trì Hoan cũng không trang điểm, đem khăn quàng quấn ở trên cổ, cầm một túi xách liền đi ra cửa.
Cô mua một phần hoành thánh, một phần nhỏ cháo táo đỏ, một phần sushi. Chuẩn bị đi trở về tự mình nấu hai cái trứng gà, hai cốc sữa bò, hai người ăn hẳn là cũng vừa đủ..
Để cho phục vụ bỏ túi, sau đó Trì Hoan liền trực tiếp trở về nhà, cũng không thế nào chú ý tới có người một mực nhìn mình chằm chằm.
Chờ bóng lưng của cô biến mất ở trong tiểu khu, hai nữ nhân một mưc theo dõi cô mới lộ ra.
“Tiểu Tiêu, Trì Hoan mua nhiều như vậy… Thật không giống mua cho một người ăn.”
Thẩm Tiểu nhìn chằm chằm nơi Trì Hoan biến mất, cười lạnh: “Trời lạnh như thế này, có thể để cho Trì đại tiểu thư sớm như vậy phải đi mua bữa ăn sáng, người đàn ông kia mị lực thật đúng là không nhỏ.”
Chu Nguyệt là em gái họ của Mạc Tây Cố, chỉ so với Mạc Tây Cố nhỏ gần nửa tuổi. Năm đó cùng Thẩm Tiểu, Tô Nhã Băng quan hệ không tồi, đối với Mạc phu nhân ngại nghèo yêu giàu, cô ta cũng không đồng ý.
Nhất là khi biết Tô Nhã Băng sau khi kết hôn còn vì anh họ mình thủ thân vài năm, liền bộc phát đồng cảm đối với cô ấy.
Về phần Trì Hoan… Ước chừng một tiểu thư như cô ta đều không ưa cái loại tiểu thư ngạo mạn hống hách như Trì Hoan.
Chu Nguyệt nhíu mày một cái: “Cậu không nói tôi còn không nhớ ra được, nơi này là nhà của Trì Hoan, người đàn ông kia cũng ở tại nơi này, không phải là một tiểu bạch kiểm ăn bám dựa vào nữ nhân sao?”
“Nói là vệ sĩ, ai biết có phải hay không tìm một cái cớ che che giấu giấu.”
” Con mẹ nó, cô ta chính là cho anh họ tôi đội nón xanh, sau lưng anh tôi nuôi tiểu bạch kiểm. Đại bá mẫu con dâu băng thanh ngọc khiết như Nhã Băng không muốn, lại buộc anh họ cưới một nữ nhân vô liêm sỉ như vậy. Tôi thật muốn tức chết!”
“Nhưng tiếc chúng ta không có chứng cớ, nếu không đem chuyện này lộ ra ngoài, tôi xem Trì Hoan làm sao còn tại vòng giải trí lăn lộn.”
“Tại sao không có, chúng ta cứ ngồi chờ ở chỗ này, bọn họ dù sao cũng phải đi ra ngoài.”
Thẩm Tiểu nhíu mi: “Không có đơn giản như vậy, hình chỉ có thể nói rõ người đàn ông kia ra vào nhà của Trì Hoan, nhưng hắn là vệ sĩ Trì Hoan, ra vào nhà của cô ta thì rất bình thường. Cô ta nếu là chết cũng không thừa nhận, chúng ta có thể có biện pháp gì, trừ phi có thể chụp được hình ảnh thân mật.”
“Tôi bất kể, tôi muốn đi nói cho đại bá mẫu biết.”
… …
Trì Hoan đang chuẩn bị ấn mật mã mở cửa, cánh cửa liền đã được mở ra từ bên trong.
Cô ngẩn ra, ngay sau đó ngửa mặt lên cười nói:”Anh thế nào đã tỉnh?”
Vừa nói vừa đem bữa ăn sáng đưa cho nam nhân đang vươn tay ra, sau đó nhấc chân đi vào, thuận tay đóng cửa lại.
Hắn ăn mặc rất tùy ý, không giống tác phong cẩn thận tỉ mỉ như bình thường. Giống như là vội vội vàng vàng khoác áo lên rồi đi ra cửa, đầu chưa chải, mái tóc màu đen rồi loạn, chắc còn chưa có rửa mặt.
Mặc Thời Khiêm đem bữa ăn sáng đặt lên bàn, sau đó mới xoay người nhìn cô:”Tại sao không gọi anh?”
Trì Hoan nhìn hắn nhíu lông mày, trong lòng xẹt qua cảm giác khác thường: “Anh mới vừa rồi… Là chuẩn bị ra ngoài tìm em sao?”
Hắn nhíu mày lại, nhưng vẫn là ừ một tiếng.
Trì Hoan ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, chống cằm cười:”Em lớn như vậy cũng sẽ không biến mất, anh lo lắng cái gì?”
Mặc Thời Khiêm nhìn cô đem phần hoành thánh mở ra:”Em không nghe điện thoại.”
Mở ra nắp, mùi thơm đập vào mặt: “Chẳng qua là mua một bữa ăn sáng, em không mang điện thoại di động theo.”
Hắn ừ một tiếng, một lát sau vẫn là nhàn nhạt bổ sung nói: “Về sau ra ngoài nhớ mang điện thoại di động.”
Trì Hoan ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt thâm trầm của người đàn ông, đột nhiên liền nhớ lại tối hôm qua hắn ở trên giường cô hung hãn đòi lấy, giống như là một người khác, nhưng giờ phút này lại hòa hợp đến kỳ lạ.
Cô nếm thử một miếng hoành thánh, mới mơ hồ nói: “Biết rồi.”
Mặc Thời Khiêm đi rửa mặt, Trì Hoan nhớ tới, lại đứng lên hâm nóng hai ly sữa bò.
Cô dùng cái muỗng khuấy đều sữa bò, ngửi mùi thơm ngọt, tâm tình đột nhiên rất sảng khoái.
Sau lưng có tiếng bước chân đến gần, cô đang muốn xoay người, thì đã bị nam nhân từ phía sau lưng ôm lấy.
Mùi thơm, ngọt của sữa bò liền hợp với mùi nước cạo râu của nam giới xâm chiếm cơ thể cô.
Hắn cúi đầu vùi sâu vào đầu vai của cô, hôn cổ của cô, cười nhẹ: “Hôm nay thế nào ngoan như vậy?”
Trì Hoan ho khan hai tiếng, dĩ nhiên biết hắn nói đúng. Cô đi ra ngoài mua bữa sáng lại hâm nóng sữa, chuyện hiếm khi cô làm.
Cô nghiêm trang nói: “Dậy rồi lại không ngủ được, sớm như vậy cũng không có chuyện gì làm, cho nên em đã đi xuống lầu đi cửa hàng tiện lợi, thuận tiện mua bữa ăn sáng mang lên.”
Hắn xoay người trong chốc lát, bưng ra hai ly sữa.
Trì Hoan đi sau hắn, nhìn bóng lưng lạnh lúng cao ngất, trong lòng đột nhiên xông ra một cái ý niệm, nếu như cuộc sống cứ tin tunhư hiện giờ, dường như cũng là không sai.
… …
Tin tức Trì Hoan bị phát tán ra, Diêu tỷ là người thứ nhất nhận được tin tức.
Cô vô cùng lo lắng cho Trì Hoan, gọi điện thoại, kết quả gọi mấy cú điện thoại đều không thông, cô không thể làm gì khác hơn là gọi cho Mặc Thời Khiêm, lần này ngược lại một chút liền thông.
“Trì Hoan có ở bên cạnh anh không?”
“Không có.”
“Anh biết cô ấy ở nơi nào không, tôi gọi mấy cú điện thoại cho cô ấy đều không có nhận.”
Nam nhân thản nhiên nói:”Thời gian này, cô ấy hẳn đang ngủ trưa.”
Diêu tỷ “…”
Tĩnh lặng mấy giây, chị Diêu lại nói: “Mặc Thời Khiêm, tin tức trên mạng, nam nhân ở chung với Trì Hoan là anh, có phải hay không?”
không khí trong văn phòng nào đó bỗng dưng lạnh xuống, nam nhân đang thờ ơ chuyển động bút máy động tác dừng lại, ánh mắt lạnh xuống: “Cái gì?”
“Anh không biết sao, xế chiều hôm nay có truyền thông đăng tải tin tức Hoan nhi nuôi nam nhân, còn nói hôn lễ bị hủy bỏ nguyên nhân thực sự là do Hoan nhi vượt quá giới hạn trước, Mạc Tây Cố cùng cô gái kia mới là vô tội…”
Diêu tỷ còn nói chưa xong, điện thoại bỗng nhiên bị cúp.
Cô ta ngẩn người, thật lâu không phản ứng kịp.
Trong phòng làm việc, nam nhân anh tuấn lạnh lùng, một tay gõ Laptop điều tra tin tức giải trí mới nhất, một cái tay khác gọi một cú điện thoại đi ra ngoài.
Website lập tức nhảy ra tin tức nóng nhất về việc Trì Hoan bao nuôi nam nhân.
Ánh mắt của hắn híp lại, đáy mắt một mảnh lạnh lùng:”Con mẹ nó cậu còn chưa chết?”
Thịnh Đương:”… Chuyện nữ nhân của chú còn muốn tôi nhúng tay? Nếu không chú đem người cho tôi?.”
“Không có chứng cớ, ai cho bọn họ lá gan phát tán tin tức này?”
Thịnh Đường cười cười:”Cái này thật là thật phiền toái! Tin tức nội bộ, có người tố giác Trì Yên, ông ấy bị điều tra là không thể tránh khỏi… ” Anh ta giọng nói lười biếng mỉa mai: “Nếu như Trì Yên bị điều tra xảy ra chuyện gì, tin tức này của Trì Hoan đối với Mạc gia mà nói chính là mưa đúng lúc… Vừa phủi sạch quan hệ, lại vãn hồi được hình tượng của Mạc Tây Cố.”
Mặc Thời Khiêm nhìn chằm chằm màn hình máy tính xách tay, một lúc lâu không có lên tiếng.
Yên lặng nửa phút, Thịnh Đường mặt không biến sắc: “Chú không cần nói cho tôi, vì đàn bà, chú muốn chen chân vào giới giải trí.”
Mặc Thời Khiêm cầm bút máy trên tay như có như không gõ mặt bàn, hời hợt nói:”Vừa có thể nâng cô gái nhỏ của tôi vừa có thể kiếm tiền, có vấn đề gì?”
Thịnh Đường “… ”
Anh ta lạnh lùng châm chọc: ” Quen biết chú vài chục năm cũng không phát hiện, chú còn có có thể vì “hồng nhan” vung tiền như rác, thật đúng phải nhìn chú với cặp mắt khác xưa.”
<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->
Đầu mùa đông, sáng sớm trời se lạnh, Trì Hoan cũng không trang điểm, đem khăn quàng quấn ở trên cổ, cầm một túi xách liền đi ra cửa.
Cô mua một phần hoành thánh, một phần nhỏ cháo táo đỏ, một phần sushi. Chuẩn bị đi trở về tự mình nấu hai cái trứng gà, hai cốc sữa bò, hai người ăn hẳn là cũng vừa đủ..
Để cho phục vụ bỏ túi, sau đó Trì Hoan liền trực tiếp trở về nhà, cũng không thế nào chú ý tới có người một mực nhìn mình chằm chằm.
Chờ bóng lưng của cô biến mất ở trong tiểu khu, hai nữ nhân một mưc theo dõi cô mới lộ ra.
“Tiểu Tiêu, Trì Hoan mua nhiều như vậy… Thật không giống mua cho một người ăn.”
Thẩm Tiểu nhìn chằm chằm nơi Trì Hoan biến mất, cười lạnh: “Trời lạnh như thế này, có thể để cho Trì đại tiểu thư sớm như vậy phải đi mua bữa ăn sáng, người đàn ông kia mị lực thật đúng là không nhỏ.”
Chu Nguyệt là em gái họ của Mạc Tây Cố, chỉ so với Mạc Tây Cố nhỏ gần nửa tuổi. Năm đó cùng Thẩm Tiểu, Tô Nhã Băng quan hệ không tồi, đối với Mạc phu nhân ngại nghèo yêu giàu, cô ta cũng không đồng ý.
Nhất là khi biết Tô Nhã Băng sau khi kết hôn còn vì anh họ mình thủ thân vài năm, liền bộc phát đồng cảm đối với cô ấy.
Về phần Trì Hoan… Ước chừng một tiểu thư như cô ta đều không ưa cái loại tiểu thư ngạo mạn hống hách như Trì Hoan.
Chu Nguyệt nhíu mày một cái: “Cậu không nói tôi còn không nhớ ra được, nơi này là nhà của Trì Hoan, người đàn ông kia cũng ở tại nơi này, không phải là một tiểu bạch kiểm ăn bám dựa vào nữ nhân sao?”
“Nói là vệ sĩ, ai biết có phải hay không tìm một cái cớ che che giấu giấu.”
” Con mẹ nó, cô ta chính là cho anh họ tôi đội nón xanh, sau lưng anh tôi nuôi tiểu bạch kiểm. Đại bá mẫu con dâu băng thanh ngọc khiết như Nhã Băng không muốn, lại buộc anh họ cưới một nữ nhân vô liêm sỉ như vậy. Tôi thật muốn tức chết!”
“Nhưng tiếc chúng ta không có chứng cớ, nếu không đem chuyện này lộ ra ngoài, tôi xem Trì Hoan làm sao còn tại vòng giải trí lăn lộn.”
“Tại sao không có, chúng ta cứ ngồi chờ ở chỗ này, bọn họ dù sao cũng phải đi ra ngoài.”
Thẩm Tiểu nhíu mi: “Không có đơn giản như vậy, hình chỉ có thể nói rõ người đàn ông kia ra vào nhà của Trì Hoan, nhưng hắn là vệ sĩ Trì Hoan, ra vào nhà của cô ta thì rất bình thường. Cô ta nếu là chết cũng không thừa nhận, chúng ta có thể có biện pháp gì, trừ phi có thể chụp được hình ảnh thân mật.”
“Tôi bất kể, tôi muốn đi nói cho đại bá mẫu biết.”
… …
Trì Hoan đang chuẩn bị ấn mật mã mở cửa, cánh cửa liền đã được mở ra từ bên trong.
Cô ngẩn ra, ngay sau đó ngửa mặt lên cười nói:”Anh thế nào đã tỉnh?”
Vừa nói vừa đem bữa ăn sáng đưa cho nam nhân đang vươn tay ra, sau đó nhấc chân đi vào, thuận tay đóng cửa lại.
Hắn ăn mặc rất tùy ý, không giống tác phong cẩn thận tỉ mỉ như bình thường. Giống như là vội vội vàng vàng khoác áo lên rồi đi ra cửa, đầu chưa chải, mái tóc màu đen rồi loạn, chắc còn chưa có rửa mặt.
Mặc Thời Khiêm đem bữa ăn sáng đặt lên bàn, sau đó mới xoay người nhìn cô:”Tại sao không gọi anh?”
Trì Hoan nhìn hắn nhíu lông mày, trong lòng xẹt qua cảm giác khác thường: “Anh mới vừa rồi… Là chuẩn bị ra ngoài tìm em sao?”
Hắn nhíu mày lại, nhưng vẫn là ừ một tiếng.
Trì Hoan ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, chống cằm cười:”Em lớn như vậy cũng sẽ không biến mất, anh lo lắng cái gì?”
Mặc Thời Khiêm nhìn cô đem phần hoành thánh mở ra:”Em không nghe điện thoại.”
Mở ra nắp, mùi thơm đập vào mặt: “Chẳng qua là mua một bữa ăn sáng, em không mang điện thoại di động theo.”
Hắn ừ một tiếng, một lát sau vẫn là nhàn nhạt bổ sung nói: “Về sau ra ngoài nhớ mang điện thoại di động.”
Trì Hoan ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt thâm trầm của người đàn ông, đột nhiên liền nhớ lại tối hôm qua hắn ở trên giường cô hung hãn đòi lấy, giống như là một người khác, nhưng giờ phút này lại hòa hợp đến kỳ lạ.
Cô nếm thử một miếng hoành thánh, mới mơ hồ nói: “Biết rồi.”
Mặc Thời Khiêm đi rửa mặt, Trì Hoan nhớ tới, lại đứng lên hâm nóng hai ly sữa bò.
Cô dùng cái muỗng khuấy đều sữa bò, ngửi mùi thơm ngọt, tâm tình đột nhiên rất sảng khoái.
Sau lưng có tiếng bước chân đến gần, cô đang muốn xoay người, thì đã bị nam nhân từ phía sau lưng ôm lấy.
Mùi thơm, ngọt của sữa bò liền hợp với mùi nước cạo râu của nam giới xâm chiếm cơ thể cô.
Hắn cúi đầu vùi sâu vào đầu vai của cô, hôn cổ của cô, cười nhẹ: “Hôm nay thế nào ngoan như vậy?”
Trì Hoan ho khan hai tiếng, dĩ nhiên biết hắn nói đúng. Cô đi ra ngoài mua bữa sáng lại hâm nóng sữa, chuyện hiếm khi cô làm.
Cô nghiêm trang nói: “Dậy rồi lại không ngủ được, sớm như vậy cũng không có chuyện gì làm, cho nên em đã đi xuống lầu đi cửa hàng tiện lợi, thuận tiện mua bữa ăn sáng mang lên.”
Hắn xoay người trong chốc lát, bưng ra hai ly sữa.
Trì Hoan đi sau hắn, nhìn bóng lưng lạnh lúng cao ngất, trong lòng đột nhiên xông ra một cái ý niệm, nếu như cuộc sống cứ tin tunhư hiện giờ, dường như cũng là không sai.
… …
Tin tức Trì Hoan bị phát tán ra, Diêu tỷ là người thứ nhất nhận được tin tức.
Cô vô cùng lo lắng cho Trì Hoan, gọi điện thoại, kết quả gọi mấy cú điện thoại đều không thông, cô không thể làm gì khác hơn là gọi cho Mặc Thời Khiêm, lần này ngược lại một chút liền thông.
“Trì Hoan có ở bên cạnh anh không?”
“Không có.”
“Anh biết cô ấy ở nơi nào không, tôi gọi mấy cú điện thoại cho cô ấy đều không có nhận.”
Nam nhân thản nhiên nói:”Thời gian này, cô ấy hẳn đang ngủ trưa.”
Diêu tỷ “…”
Tĩnh lặng mấy giây, chị Diêu lại nói: “Mặc Thời Khiêm, tin tức trên mạng, nam nhân ở chung với Trì Hoan là anh, có phải hay không?”
không khí trong văn phòng nào đó bỗng dưng lạnh xuống, nam nhân đang thờ ơ chuyển động bút máy động tác dừng lại, ánh mắt lạnh xuống: “Cái gì?”
“Anh không biết sao, xế chiều hôm nay có truyền thông đăng tải tin tức Hoan nhi nuôi nam nhân, còn nói hôn lễ bị hủy bỏ nguyên nhân thực sự là do Hoan nhi vượt quá giới hạn trước, Mạc Tây Cố cùng cô gái kia mới là vô tội…”
Diêu tỷ còn nói chưa xong, điện thoại bỗng nhiên bị cúp.
Cô ta ngẩn người, thật lâu không phản ứng kịp.
Trong phòng làm việc, nam nhân anh tuấn lạnh lùng, một tay gõ Laptop điều tra tin tức giải trí mới nhất, một cái tay khác gọi một cú điện thoại đi ra ngoài.
Website lập tức nhảy ra tin tức nóng nhất về việc Trì Hoan bao nuôi nam nhân.
Ánh mắt của hắn híp lại, đáy mắt một mảnh lạnh lùng:”Con mẹ nó cậu còn chưa chết?”
Thịnh Đương:”… Chuyện nữ nhân của chú còn muốn tôi nhúng tay? Nếu không chú đem người cho tôi?.”
“Không có chứng cớ, ai cho bọn họ lá gan phát tán tin tức này?”
Thịnh Đường cười cười:”Cái này thật là thật phiền toái! Tin tức nội bộ, có người tố giác Trì Yên, ông ấy bị điều tra là không thể tránh khỏi… ” Anh ta giọng nói lười biếng mỉa mai: “Nếu như Trì Yên bị điều tra xảy ra chuyện gì, tin tức này của Trì Hoan đối với Mạc gia mà nói chính là mưa đúng lúc… Vừa phủi sạch quan hệ, lại vãn hồi được hình tượng của Mạc Tây Cố.”
Mặc Thời Khiêm nhìn chằm chằm màn hình máy tính xách tay, một lúc lâu không có lên tiếng.
Yên lặng nửa phút, Thịnh Đường mặt không biến sắc: “Chú không cần nói cho tôi, vì đàn bà, chú muốn chen chân vào giới giải trí.”
Mặc Thời Khiêm cầm bút máy trên tay như có như không gõ mặt bàn, hời hợt nói:”Vừa có thể nâng cô gái nhỏ của tôi vừa có thể kiếm tiền, có vấn đề gì?”
Thịnh Đường “… ”
Anh ta lạnh lùng châm chọc: ” Quen biết chú vài chục năm cũng không phát hiện, chú còn có có thể vì “hồng nhan” vung tiền như rác, thật đúng phải nhìn chú với cặp mắt khác xưa.”
<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook