Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
-
Chương 342: Đang nghi ngờ cái gì?
Editor: May
Mặc Thời Khiêm nhìn cô, môi mỏng câu ra hình cung cười nhợt nhạt.
Sau khi chuẩn bị đơn giản, người đàn ông nắm cả thắt lưng của cô mang cô ra phòng bếp, thấp giọng ôn hòa nói, "Anh chuẩn bị bữa tối, em ở bên ngoài tiếp tục chơi của em."
Trì Hoan ngước mặt nhìn anh, "Em có thể giúp anh nha."
Không phải lúc trước cô thường thường giúp anh sao?
Tuy rằng làm không được cái gì, nhưng hai người không phải cũng có tư vị ư?
Trước kia anh cũng rất thích cô ở bên cạnh cùng anh.
Người đàn ông nắm cô đi ra ngoài, "Có em ở đây sẽ quấy rầy tiến độ của anh, hiện tại thời gian không còn sớm, anh làm nhanh cho xong, hửm?"
Trì Hoan vẫn bị anh kéo đến cửa phòng bếp, cô vẫn là đứng ngừng bước chân.
"Mặc Thời Khiêm."
Anh cúi đầu nhìn mặt trắng nõn tinh xảo của cô, đuôi lông mày hơi hơi nhương lên, "Làm sao vậy?"
Trì Hoan nâng mắt lên, mắt trắng đen rõ ràng bình tĩnh nhìn anh, cắn môi, sau đó buông ra, một câu không tính là đột ngột bị cô đột nhiên hỏi ra, "Có phải anh không thích em không?"
Ngũ quan tuấn mỹ của người đàn ông hơi hơi chấn động.
Qua một hồi lâu, anh mới trầm thấp khàn khàn hỏi, "Vì sao nói như vậy?" B==
Vốn chỉ muốn chân thành nói rõ ràng, nhưng khi lời nói đến cổ họng, ủy khuất nảy lên liền không thể nào ngừng được.
Cô có chút giống như khó có thể mở miệng hỏi, "Buổi tối ngày đó anh và Beth... Rốt cuộc có hay không..."
Mặc Thời Khiêm nghe vậy mày liền nhíu lại, vươn tay liền chế trụ cằm tinh xảo của cô gái, giọng nói có chút lạnh, "Vấn đề này anh đã nói với em không chỉ một lần, Trì Hoan, rốt cuộc em đang nghi ngờ cái gì?"
Mặc Thời Khiêm nhìn cô, môi mỏng câu ra hình cung cười nhợt nhạt.
Sau khi chuẩn bị đơn giản, người đàn ông nắm cả thắt lưng của cô mang cô ra phòng bếp, thấp giọng ôn hòa nói, "Anh chuẩn bị bữa tối, em ở bên ngoài tiếp tục chơi của em."
Trì Hoan ngước mặt nhìn anh, "Em có thể giúp anh nha."
Không phải lúc trước cô thường thường giúp anh sao?
Tuy rằng làm không được cái gì, nhưng hai người không phải cũng có tư vị ư?
Trước kia anh cũng rất thích cô ở bên cạnh cùng anh.
Người đàn ông nắm cô đi ra ngoài, "Có em ở đây sẽ quấy rầy tiến độ của anh, hiện tại thời gian không còn sớm, anh làm nhanh cho xong, hửm?"
Trì Hoan vẫn bị anh kéo đến cửa phòng bếp, cô vẫn là đứng ngừng bước chân.
"Mặc Thời Khiêm."
Anh cúi đầu nhìn mặt trắng nõn tinh xảo của cô, đuôi lông mày hơi hơi nhương lên, "Làm sao vậy?"
Trì Hoan nâng mắt lên, mắt trắng đen rõ ràng bình tĩnh nhìn anh, cắn môi, sau đó buông ra, một câu không tính là đột ngột bị cô đột nhiên hỏi ra, "Có phải anh không thích em không?"
Ngũ quan tuấn mỹ của người đàn ông hơi hơi chấn động.
Qua một hồi lâu, anh mới trầm thấp khàn khàn hỏi, "Vì sao nói như vậy?" B==
Vốn chỉ muốn chân thành nói rõ ràng, nhưng khi lời nói đến cổ họng, ủy khuất nảy lên liền không thể nào ngừng được.
Cô có chút giống như khó có thể mở miệng hỏi, "Buổi tối ngày đó anh và Beth... Rốt cuộc có hay không..."
Mặc Thời Khiêm nghe vậy mày liền nhíu lại, vươn tay liền chế trụ cằm tinh xảo của cô gái, giọng nói có chút lạnh, "Vấn đề này anh đã nói với em không chỉ một lần, Trì Hoan, rốt cuộc em đang nghi ngờ cái gì?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook