Editor: May

"Anh không cần mua đồ ăn, giữa trưa em và Du Nhiên mua rất nhiều."

Người đàn ông ở trong điện thoại yên lặng một chút, "Em là bảo anh trở về ăn cơm với em, hay là muốn anh nấu cơm cho em?"

"À, nếu anh không muốn làm, chúng ta cũng có thể ăn ở bên ngoài, em đều có thể."

"..."

Anh lại không nói.

"Cho nên rốt cuộc là ăn ở bên ngoài hay là anh trở về làm?" 

Vài giây sau, người đàn ông vẫn là giống như thỏa hiệp nói nhỏ, "Anh trở về làm, ừ?"

Ngữ điệu cô nhẹ nhàng, "Ừ được."

Cúp điện thoại, Trì Hoan cười tủm tỉm nói với Du Nhiên ở một bên không nói gì nhìn cô, "Chờ xem xong phim này, tớ bảo An Kha đưa cậu trở về."

Mặc dù ở nơi này ăn cơm hay là trở về ăn giống như không có gì khác nhau, hơn nữa trở về ăn cô còn không cần tự mình làm, nhưng Ninh Du Nhiên vẫn là thập phần khinh thường loại hành vi này của Trì Hoan, mỉm cười, đứng lên nói, "Hiện tại tớ liền trở về đi."

"A? Nhưng phim của chúng ta còn chưa có xem xong đâu."

Ninh Du Nhiên cúi đầu, ngoài cười nhưng trong không cười, nói từng chữ, "Bảo, người, đàn, ông, của, cậu, bồi, cậu."

"Nhưng cậu cũng chưa xem xong mà."

Ninh Du Nhiên học cô cười tủm tỉm, "Nhưng tớ dám xem một mình a."

Trì Hoan, "..."

"Du Nhiên, đừng như vậy nha."

Ninh Du Nhiên tát một cái vỗ nhẹ lên đầu của cô, "Làm nũng tìm đàn ông mà làm, phụ nữ sẽ không để mình bị xoay vòng vòng."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương