Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
-
Chương 339-2: Tức giận sao? 2
Editor: May
Cô mím môi, nói sang chuyện khác, hỏi vấn đề vừa rồi cô vẫn luôn đang suy tư, "Anh tới bệnh viện làm gì?"
Mặc Thời Khiêm cúi đầu nhìn khuôn mặt cô gái nhỏ chôn ở trong khăn quàng cổ và mũ áo lông, chỉ lộ ra một phần, đường cong cằm dần dần buộc chặt, khiến cho ngũ quan và hình dáng của anh nhìn qua càng đạm mạc, "Anh đến thăm một người bạn, ngày hôm qua đánh nhau bị thương."
Đánh nhau?
Tuy rằng Trì Hoan không biết anh ngoại trừ Phong Hành còn có người bạn đánh nhau nào có thể khiến anh đến thăm, nhưng không hỏi nhiều.
Chỉ à một tiếng.
Không khí không khỏi có chút xấu hổ.
Cô nâng tay sờ sờ mũ lông mình đội, đang muốn mở miệng hỏi anh muốn cô cùng đi với anh không, người đàn ông đã muốn lên tiếng, ngữ điệu là thản nhiên, "Bảo An Kha đưa các người trở về, trời lạnh như thế, em cảm mạo còn chưa có tốt, ở nhà tĩnh dưỡng cho tốt."
Trì Hoan nhìn mặt lập thể thâm thúy của anh, cuối cùng vẫn là chậm rãi gật gật đầu, "Em đã biết."
Mặc Thời Khiêm ừ một tiếng.
Trì Hoan và Ninh Du Nhiên đi vào trong thang máy.
Nhưng mà còn chưa đi ra hai bước, cổ tay đã bị người đàn ông chế trụ.
Cô gần như phản xạ có điều kiện nhìn người đàn ông nắm cổ tay của mình.
"Tin tức của Beth anh đều đã giải quyết, sẽ không để cho bọn họ ảnh hưởng hình tượng của em, em không cần lo lắng."
Trì Hoan nhìn anh, giống như hậu tri hậu giác gật gật đầu, "À, em đã biết."
Loại tin tức này, cô vốn cũng không có bao nhiêu lo lắng.
Mắt đen như mực của Mặc Thời Khiêm nhìn cô thật sâu, buông tay ra, thản nhiên nói, "Trở về đi."
Cô mím môi, nói sang chuyện khác, hỏi vấn đề vừa rồi cô vẫn luôn đang suy tư, "Anh tới bệnh viện làm gì?"
Mặc Thời Khiêm cúi đầu nhìn khuôn mặt cô gái nhỏ chôn ở trong khăn quàng cổ và mũ áo lông, chỉ lộ ra một phần, đường cong cằm dần dần buộc chặt, khiến cho ngũ quan và hình dáng của anh nhìn qua càng đạm mạc, "Anh đến thăm một người bạn, ngày hôm qua đánh nhau bị thương."
Đánh nhau?
Tuy rằng Trì Hoan không biết anh ngoại trừ Phong Hành còn có người bạn đánh nhau nào có thể khiến anh đến thăm, nhưng không hỏi nhiều.
Chỉ à một tiếng.
Không khí không khỏi có chút xấu hổ.
Cô nâng tay sờ sờ mũ lông mình đội, đang muốn mở miệng hỏi anh muốn cô cùng đi với anh không, người đàn ông đã muốn lên tiếng, ngữ điệu là thản nhiên, "Bảo An Kha đưa các người trở về, trời lạnh như thế, em cảm mạo còn chưa có tốt, ở nhà tĩnh dưỡng cho tốt."
Trì Hoan nhìn mặt lập thể thâm thúy của anh, cuối cùng vẫn là chậm rãi gật gật đầu, "Em đã biết."
Mặc Thời Khiêm ừ một tiếng.
Trì Hoan và Ninh Du Nhiên đi vào trong thang máy.
Nhưng mà còn chưa đi ra hai bước, cổ tay đã bị người đàn ông chế trụ.
Cô gần như phản xạ có điều kiện nhìn người đàn ông nắm cổ tay của mình.
"Tin tức của Beth anh đều đã giải quyết, sẽ không để cho bọn họ ảnh hưởng hình tượng của em, em không cần lo lắng."
Trì Hoan nhìn anh, giống như hậu tri hậu giác gật gật đầu, "À, em đã biết."
Loại tin tức này, cô vốn cũng không có bao nhiêu lo lắng.
Mắt đen như mực của Mặc Thời Khiêm nhìn cô thật sâu, buông tay ra, thản nhiên nói, "Trở về đi."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook