Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
-
Chương 337-2: Em không dám? 2
Editor: May
Mạc Tây Cố vừa chuyển chuyện, đột nhiên hỏi, "Nếu anh ta bị kê đơn, không có khống chế được chính mình, thật sự phát sinh quan hệ với Beth, nhưng anh ta yêu em... Nếu là như vậy, em sẽ rời đi anh ta sao?"
- --------
Trì Hoan lôi kéo Du Nhiên bồi cô cùng nhau đi bệnh viện xem Mạc Tây Cố --
Sau đó cô hỏi câu chân anh thế nào, anh ta nhẹ nhàng bâng quơ nói chỉ là gãy xương rất nhỏ, nhưng bị Mạc phu nhân đặt ở bệnh viện.
Cô nghĩ nghĩ, vẫn là cảm thấy nên là đi thăm anh ta.
Mặc kệ nói như thế nào, anh ta sẽ bị thương, đều là vì thay cô mạnh mẽ đá văng cửa.
Lúc ấy cô biết rõ anh ta có thể bị thương, lòng tràn đầy đều là tìm Mặc Thời Khiêm, cố cũng không để ý đến anh ta.
Hiện tại biết anh ta nằm viện còn không đi thăm một chút, kia cũng không tránh khỏi rất vô tâm vô phế.
Bất quá vì tránh cho xấu hổ, cô vẫn là kéo theo Du Nhiên.
Mạc Tây Cố ở phòng bệnh cao cấp.
Hai người các cô một người mang theo hoa tươi, một người xách theo hoa quả.
Chính là thăm bệnh nhân thực bình thường, sau đó hàn huyên ước chừng nửa tiếng, các cô đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Ninh Du Nhiên đi ở phía trước, Trì Hoan đi ở phía sau.
Khi cô đang muốn đóng cửa, người đàn ông trên giường bệnh đột nhiên gọi cô lại, "Trì Hoan."
Tay nắm cửa của cô dừng một chút, "Hở?"
Mạc Tây Cố nhìn khuôn mặt tinh xảo trắng nõn kia, trầm thấp chậm rãi hỏi, "Nếu tất cả quá khứ giữa chúng ta đều trôi qua... Về sau chúng ta có thể lui tới giống như bạn bè không?"
Trì Hoan trước hơi ngẩn ra, lập tức chống lại ánh mắt của anh, lại bỗng phát giác cặp mắt kia quá sâu, như là muốn sa vào cái gì đó, cô hòa hoãn vài giây mới lộ ra tươi cười, "Đương nhiên."
Mạc Tây Cố vừa chuyển chuyện, đột nhiên hỏi, "Nếu anh ta bị kê đơn, không có khống chế được chính mình, thật sự phát sinh quan hệ với Beth, nhưng anh ta yêu em... Nếu là như vậy, em sẽ rời đi anh ta sao?"
- --------
Trì Hoan lôi kéo Du Nhiên bồi cô cùng nhau đi bệnh viện xem Mạc Tây Cố --
Sau đó cô hỏi câu chân anh thế nào, anh ta nhẹ nhàng bâng quơ nói chỉ là gãy xương rất nhỏ, nhưng bị Mạc phu nhân đặt ở bệnh viện.
Cô nghĩ nghĩ, vẫn là cảm thấy nên là đi thăm anh ta.
Mặc kệ nói như thế nào, anh ta sẽ bị thương, đều là vì thay cô mạnh mẽ đá văng cửa.
Lúc ấy cô biết rõ anh ta có thể bị thương, lòng tràn đầy đều là tìm Mặc Thời Khiêm, cố cũng không để ý đến anh ta.
Hiện tại biết anh ta nằm viện còn không đi thăm một chút, kia cũng không tránh khỏi rất vô tâm vô phế.
Bất quá vì tránh cho xấu hổ, cô vẫn là kéo theo Du Nhiên.
Mạc Tây Cố ở phòng bệnh cao cấp.
Hai người các cô một người mang theo hoa tươi, một người xách theo hoa quả.
Chính là thăm bệnh nhân thực bình thường, sau đó hàn huyên ước chừng nửa tiếng, các cô đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Ninh Du Nhiên đi ở phía trước, Trì Hoan đi ở phía sau.
Khi cô đang muốn đóng cửa, người đàn ông trên giường bệnh đột nhiên gọi cô lại, "Trì Hoan."
Tay nắm cửa của cô dừng một chút, "Hở?"
Mạc Tây Cố nhìn khuôn mặt tinh xảo trắng nõn kia, trầm thấp chậm rãi hỏi, "Nếu tất cả quá khứ giữa chúng ta đều trôi qua... Về sau chúng ta có thể lui tới giống như bạn bè không?"
Trì Hoan trước hơi ngẩn ra, lập tức chống lại ánh mắt của anh, lại bỗng phát giác cặp mắt kia quá sâu, như là muốn sa vào cái gì đó, cô hòa hoãn vài giây mới lộ ra tươi cười, "Đương nhiên."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook