Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
-
Chương 321-1: Sống đến thất bại nhất 1
Editor: May
Cô ta thật là không có phòng bị, Trì Hoan cũng thật là dùng hết tất cả khí lực của mình.
Beth trực tiếp bị bàn tay này tát đến liền ngã ở trên đất.
Cả người đều bị đánh mộng, thậm chí xuất hiện ù tai ngắn ngủi.
Phòng khách bởi vì động tác thính lình xảy ra của Trì Hoan, trong phút chốc lặng ngắt như tờ.
Phản ứng đầu tiên chính là Larry, nhìn con gái chính mình cưng chiều nhất ở ngay trước mặt mình bị người ta dùng một bàn tay tát té lăn quay trên đất, ông ta giận tím mặt gần như không khống chế được cảm xúc, vài bước tiến lên liền động thủ với Trì.
Nhưng mà tay còn chưa có đụng tới được cô, cổ tay đã bị bàn tay có lực nắm chặt, không thể động đậy.
Trì Hoan nhìn Larry trước mắt phỏng chừng Mặc Thời Khiêm dùng sức quá mức mà bị đau đến mặt đều vặn vẹo, ánh mắt rất lạnh, cười thản nhiên, ngữ điệu đều là trào phúng, "Nếu chính cô ta đều cảm thấy thực xin lỗi tôi, vậy tôi tát bạt tai này, trong lòng cô ta hẳn là mới thoải mái một chút, phải không?"
Cô vừa nói, vừa đi đến nơi Beth ngã xuống.
Từ trên cao nhìn xuống, mặt tinh xảo mà kiều mỵ lúc này thoạt nhìn làm cho người ta sợ hãi nói không nên lời, nhẹ giọng lời nói nhỏ nhẹ nói, "Cô thật sự là vừa tiện lại ghê tởm, không tát cô bạt tai, tay của tôi sẽ có chút không thoải mái."
Tư thái đối lập như vậy, Beth gần như sắp nhẫn không được, gương mặt vặn vẹo vài lần.
Phía sau, đột nhiên vang lên tiếng hô đau của Larry.
Mặc Thời Khiêm thân hình cao ngất, cao hơn Larry không chỉ mười cm, lực tay lại khủng bố.
Thần sắc anh nhất phái bình thường, hoàn toàn nhìn không ra anh đang dùng sức.
Beth vì bạt tai này vốn đang bên bờ nhẫn nại, thấy thế rốt cuộc nhịn không được, đứng lên từ dưới đất, giọng nói lạnh lùng nói với Trì Hoan, "Người đàn ông của cô không quản được nửa người dưới của mình, cô lại đến đánh tôi, phụ nữ sống đến thất bại nhất chính là như cô vậy." Trong biểu tình cắn răng kia, còn có một tầng đắc ý miệt thị.
Cô ta thật là không có phòng bị, Trì Hoan cũng thật là dùng hết tất cả khí lực của mình.
Beth trực tiếp bị bàn tay này tát đến liền ngã ở trên đất.
Cả người đều bị đánh mộng, thậm chí xuất hiện ù tai ngắn ngủi.
Phòng khách bởi vì động tác thính lình xảy ra của Trì Hoan, trong phút chốc lặng ngắt như tờ.
Phản ứng đầu tiên chính là Larry, nhìn con gái chính mình cưng chiều nhất ở ngay trước mặt mình bị người ta dùng một bàn tay tát té lăn quay trên đất, ông ta giận tím mặt gần như không khống chế được cảm xúc, vài bước tiến lên liền động thủ với Trì.
Nhưng mà tay còn chưa có đụng tới được cô, cổ tay đã bị bàn tay có lực nắm chặt, không thể động đậy.
Trì Hoan nhìn Larry trước mắt phỏng chừng Mặc Thời Khiêm dùng sức quá mức mà bị đau đến mặt đều vặn vẹo, ánh mắt rất lạnh, cười thản nhiên, ngữ điệu đều là trào phúng, "Nếu chính cô ta đều cảm thấy thực xin lỗi tôi, vậy tôi tát bạt tai này, trong lòng cô ta hẳn là mới thoải mái một chút, phải không?"
Cô vừa nói, vừa đi đến nơi Beth ngã xuống.
Từ trên cao nhìn xuống, mặt tinh xảo mà kiều mỵ lúc này thoạt nhìn làm cho người ta sợ hãi nói không nên lời, nhẹ giọng lời nói nhỏ nhẹ nói, "Cô thật sự là vừa tiện lại ghê tởm, không tát cô bạt tai, tay của tôi sẽ có chút không thoải mái."
Tư thái đối lập như vậy, Beth gần như sắp nhẫn không được, gương mặt vặn vẹo vài lần.
Phía sau, đột nhiên vang lên tiếng hô đau của Larry.
Mặc Thời Khiêm thân hình cao ngất, cao hơn Larry không chỉ mười cm, lực tay lại khủng bố.
Thần sắc anh nhất phái bình thường, hoàn toàn nhìn không ra anh đang dùng sức.
Beth vì bạt tai này vốn đang bên bờ nhẫn nại, thấy thế rốt cuộc nhịn không được, đứng lên từ dưới đất, giọng nói lạnh lùng nói với Trì Hoan, "Người đàn ông của cô không quản được nửa người dưới của mình, cô lại đến đánh tôi, phụ nữ sống đến thất bại nhất chính là như cô vậy." Trong biểu tình cắn răng kia, còn có một tầng đắc ý miệt thị.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook