Editor: May

Nhưng tất cả động tĩnh của một nhà Larry này ở thành phố Lan anh đã sớm sai người nhìn chằm chằm, tự nhiên cũng biết chuyện bọn họ mua thúc tình ở trong tay thủ hạ Tiêu Ngự --

Anh vốn là chuẩn bị tương kế tựu kế, xài giá gấp bội để cho Tiêu Ngự kêu thủ hạ của anh ta đổi thúc tình thành vitamin, chỉ chừa một phần thật, nói với Larry có thể bảo trì ý thức thanh tỉnh.

Tiêu Ngự thu tiền cũng đáp ứng rồi, Mặc Thời Khiêm không đề phòng anh ta sẽ nháo một tay như vậy --

Bình thường tuy rằng anh ta nhìn qua không phải là một người đứng đắn, nhưng chuyện không có ích lợi hoặc là dính đến ích lợi, anh ta sẽ không làm.

Trì Hoan cúi đầu nhìn anh, đôi mắt vẫn là hồng hồng, im lặng lắc đầu. 

Mạc Tây Cố ở một bên thản nhiên ra tiếng, "Cô ấy bị người dùng thuốc mê đi, mê man hai tiếng, lại bị tôi ném vào trong nước lạnh, có thể bị lạnh."

Ôn Ý ngồi ở sô pha đối diện, im lặng, không nói chuyện, như là không có cảm giác tồn tại.

Trì Hoan mím môi, "Em không sao."

Thật ra đầu cô có chút choáng, hơn nữa tay cô bởi vì vẫn phá cửa, gõ cửa, gõ cửa, có tgeer xanh tím hoặc là sưng đỏ, chính là cô vẫn giấu ở trong tay áo.

"Chờ trời sáng, anh mang em đi bệnh viện kiểm tra."

Trì Hoan không nói chuyện.

Thật ra cô cũng rất muốn hỏi một câu Larry đã hỏi hai lần kia, anh đã làm gì Beth.

Vì sao cô liều mạng gõ cửa liều mạng gọi anh đều không có đáp lại.

Có phải bị dược vật khống chế hoan hảo với Beth cho nên không có nghe được tiếng kêu của cô không?

Nếu anh không bị kê đơn, vì sao không đi tìm cô.

Nếu anh bị kê đơn, như vậy bộ dáng bình thường bây giờ, có phải bởi vì đã muốn phát tiết xong rồi không...

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương