Vợ Yêu Đại Nhân: Tổng Tài Sủng Vợ
-
Chương 6
" Khụ...khụ, mắt em không có kém như vậy đâu" Tô Y Y sặc cả nước bọt của mình.
Hạ Đình Thiên không hỏi nữa, Tô Y Y cầm túi hương lên nhìn một chút rồi cầm di dộng lên.
YY:[cám ơn vì túi hương]
TD:[rất cảm động?]
YY: [ cảm cái con khỉ bà còn tưởng lựu đạn ấy] Tô Y Y nhìn di dộng im liềm khéo mắt giật giật linh cảm không hay nha quả nhiên di dộng rung lên.
TD: [ về nhanh một chút đồ chuyển phát"
Tô Y Y ngóe ngéo khéo môi đồ chuyển phát? hắn chuyển cái vẹo gì có khi nào lựu đạn không nhỉ, nghĩ vậy Tô Y Y liền giử đi một tin nhắn [cái gì vậy?]
TD [ Tiểu Bạch Cần, chúc mừng em chưa chết]
Tô Y Y hung hăng trơn mắt nhìn tin nhắn ánh mắt sáng lên ngước " Anh Hạ mau một chút về nhà" Tô Y Y hưng phấn nhìn ngoài cửa sổ Tiểu Bạch Cầu a Tiểu Bạch Cầu chị tới đây.
Hạ Đình Hàn nhìn cô cười vui vẻ như vậy nhịn không được nhíu mày lại ai có thể làm cho cô cười vui vẻ như vậy trong lòng nhịn không được có chút chua xót cô hình như quên mất anh anh, anh thầm lặng mến cô 15 năm dài cũng không dám hé môi nói đến khi muốn nói thì cô lại điên cuồng theo duỗi một người con trai khác, anh chỉ có thể nhịn đau lặng lẽ bảo vệ cô khi anh hay cô cùng người kia cắt dứt mang theo hi vong bay về nước để rồi năm năm cùng cô ân ái một lần rồi, cô như bọt biển tân biến mất khỏi cuộc đời anh rồi năm năm sao cô quay lại một lần nữa ánh sáng cuộc đời anh quay về anh lại phát hiện người con gái này đã không còn như trong trí nhớ của anh, cô khi đó đáng yêu điềm đạm cô bây giờ có một sức hút mê người cô trở nên hoang dại hơn phóng túng yêu mị nhưng anh chưa từng dừng yêu cô lại.
Hạ Đình Hàn tồn tại vì Tô Y Y Anh tồn tại vì anh yêu cô!
xe được phanh lại Tô Y Y vừa muốn bước xuống xe liền nhớ cái gì đó quay lại hướng tới Hạ Đình Hàn cười " Đại Thần chuyện hôm nay đừng nói với anh trai ngốc của em nhé!"
Hạ Đình Hàn nhìn cô một lúc mới khẽ gật đầu Tô Y Y lấy được lời hứa rồi mới an lòng xuống xe còn nói cám ơn một tiếng.
Tô Y Y chưa kịp vào nhà thì tiếng cách quạt thổi mạnh tới Tô Y Y kéo khéo môi của mình " Tình Yêu em ở đây"
giọng cô không lớn không nhỏ nhưng đủ người ngồi trong xe nghe Hạ Đình Thiên nuốt ngụm nước bọt liền len lén nhìn sắc mặt anh trai mình quả nhiên xo với đích nồi không khác mấy.
một sợ dây thừng thả xuống theo đó cũng có một bóng người từ từ hạ xuống đáp đất an toàn Tô Y Y vui thích chạy lại ôm người đó một cái chỉ thấy người kia nghiên người thơm lên má cô Tô Y Y lui người lại cười khúc khích.
*rắc* Hạ Đình Thiên sợ hết hồn chiếc điện thoại oanh oanh liệt liệt bị bóp nát mà khi này người kia mới nhìn rõ mặt rõ ràng là nữ nhân môi hồng răng trắng một mấy tóc màu vàng óng đôi mắt xanh dương mê người khí chất cao ngạo.
" A đó nữ nhân mà" Hạ Đình Thiên bật thốt lên lại nhìn anh mình sắc mặt tốt lên một xíu một xíu thôi.
Tô Y Y Tiếp Nhận phương thức chào của phương tây sao đó vui vẻ nói " Chị Amei Tình Yêu của em"
" con bé dẻo miệng em cũng gan lắm dám đánh người của tên điên kia rồi chạy mất dép, hại chị cùng Kai cuốn nhào lên cả" người tên Amei cười vỗ đầu cô.
" Chị Amei Bạch Cầu đâu?" Tô Y Y nhìn đông nhìn tây chẳng thấy Bạch Cầu liền buồn thiu
" Mấy ngày sao Bạch Cầu mới đến em đi tên kia giận cá chém thớt đem Bạch Cầu vào trại huấn luyện của Khuyển"
Tô Y Y bĩu môi " Cái tên sáng nắng chiều mưa tối có bão đó ai mà đoán được hắn nghị cái gì nợ hắn em đã trả em và hắn cũng nên kết thúc rồi"
Hạ Đình Thiên không hỏi nữa, Tô Y Y cầm túi hương lên nhìn một chút rồi cầm di dộng lên.
YY:[cám ơn vì túi hương]
TD:[rất cảm động?]
YY: [ cảm cái con khỉ bà còn tưởng lựu đạn ấy] Tô Y Y nhìn di dộng im liềm khéo mắt giật giật linh cảm không hay nha quả nhiên di dộng rung lên.
TD: [ về nhanh một chút đồ chuyển phát"
Tô Y Y ngóe ngéo khéo môi đồ chuyển phát? hắn chuyển cái vẹo gì có khi nào lựu đạn không nhỉ, nghĩ vậy Tô Y Y liền giử đi một tin nhắn [cái gì vậy?]
TD [ Tiểu Bạch Cần, chúc mừng em chưa chết]
Tô Y Y hung hăng trơn mắt nhìn tin nhắn ánh mắt sáng lên ngước " Anh Hạ mau một chút về nhà" Tô Y Y hưng phấn nhìn ngoài cửa sổ Tiểu Bạch Cầu a Tiểu Bạch Cầu chị tới đây.
Hạ Đình Hàn nhìn cô cười vui vẻ như vậy nhịn không được nhíu mày lại ai có thể làm cho cô cười vui vẻ như vậy trong lòng nhịn không được có chút chua xót cô hình như quên mất anh anh, anh thầm lặng mến cô 15 năm dài cũng không dám hé môi nói đến khi muốn nói thì cô lại điên cuồng theo duỗi một người con trai khác, anh chỉ có thể nhịn đau lặng lẽ bảo vệ cô khi anh hay cô cùng người kia cắt dứt mang theo hi vong bay về nước để rồi năm năm cùng cô ân ái một lần rồi, cô như bọt biển tân biến mất khỏi cuộc đời anh rồi năm năm sao cô quay lại một lần nữa ánh sáng cuộc đời anh quay về anh lại phát hiện người con gái này đã không còn như trong trí nhớ của anh, cô khi đó đáng yêu điềm đạm cô bây giờ có một sức hút mê người cô trở nên hoang dại hơn phóng túng yêu mị nhưng anh chưa từng dừng yêu cô lại.
Hạ Đình Hàn tồn tại vì Tô Y Y Anh tồn tại vì anh yêu cô!
xe được phanh lại Tô Y Y vừa muốn bước xuống xe liền nhớ cái gì đó quay lại hướng tới Hạ Đình Hàn cười " Đại Thần chuyện hôm nay đừng nói với anh trai ngốc của em nhé!"
Hạ Đình Hàn nhìn cô một lúc mới khẽ gật đầu Tô Y Y lấy được lời hứa rồi mới an lòng xuống xe còn nói cám ơn một tiếng.
Tô Y Y chưa kịp vào nhà thì tiếng cách quạt thổi mạnh tới Tô Y Y kéo khéo môi của mình " Tình Yêu em ở đây"
giọng cô không lớn không nhỏ nhưng đủ người ngồi trong xe nghe Hạ Đình Thiên nuốt ngụm nước bọt liền len lén nhìn sắc mặt anh trai mình quả nhiên xo với đích nồi không khác mấy.
một sợ dây thừng thả xuống theo đó cũng có một bóng người từ từ hạ xuống đáp đất an toàn Tô Y Y vui thích chạy lại ôm người đó một cái chỉ thấy người kia nghiên người thơm lên má cô Tô Y Y lui người lại cười khúc khích.
*rắc* Hạ Đình Thiên sợ hết hồn chiếc điện thoại oanh oanh liệt liệt bị bóp nát mà khi này người kia mới nhìn rõ mặt rõ ràng là nữ nhân môi hồng răng trắng một mấy tóc màu vàng óng đôi mắt xanh dương mê người khí chất cao ngạo.
" A đó nữ nhân mà" Hạ Đình Thiên bật thốt lên lại nhìn anh mình sắc mặt tốt lên một xíu một xíu thôi.
Tô Y Y Tiếp Nhận phương thức chào của phương tây sao đó vui vẻ nói " Chị Amei Tình Yêu của em"
" con bé dẻo miệng em cũng gan lắm dám đánh người của tên điên kia rồi chạy mất dép, hại chị cùng Kai cuốn nhào lên cả" người tên Amei cười vỗ đầu cô.
" Chị Amei Bạch Cầu đâu?" Tô Y Y nhìn đông nhìn tây chẳng thấy Bạch Cầu liền buồn thiu
" Mấy ngày sao Bạch Cầu mới đến em đi tên kia giận cá chém thớt đem Bạch Cầu vào trại huấn luyện của Khuyển"
Tô Y Y bĩu môi " Cái tên sáng nắng chiều mưa tối có bão đó ai mà đoán được hắn nghị cái gì nợ hắn em đã trả em và hắn cũng nên kết thúc rồi"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook