Vợ Yêu Của Đại Ca Xã Hội Đen
-
Chương 15: Đấu Địa Chủ
"Bạch Quang, những ngày an nhàn của mày không còn nhiều đâu."
Triển Thất vốn chỉ muốn mượn cơ hội đả kích Bạch Bang, bản thân cô và Bạch Quang không có thâm thù đại hận gì, nhưng giờ phút này, cô lại tức giận. Bộ dạng Lý phu nhân khiến cho cô nghĩ tới bạn bè kiếp trước vì bảo vệ cô mà bị một đám lưu manh cưỡng hiếp tới chết. Cho nên, Bạch Quang, cô nhất định không thể để hắn ta có kết cuộc tốt.
Triển Thất biết Văn Nhân Mạc trở lại Diễm Bang để ổn định, vốn cô định nhờ Văn Nhân Mạc xin chỉ bảo, nhưng anh ta lại ra ngoài làm việc. Mấy ngày nay Bạch Bang cũng không có bất kỳ hành động gì, Lý Đường chủ cũng rất đàng hoàng. Mỗi ngày cô trừ luyện một chút quyền cước, rèn luyện thân thể nhân tiện đi dạo quanh Diễm bang.
Lúc mới bắt đầu còn có thể túm được mấy người luyện quyền cùng cô, hiện tại mọi người vừa nhìn thấy cô tìm người luyện quyền, nháy mắt một cái chẳng thấy bóng dáng của ai cả.
Mọi người nhìn Triển Thất gầy còm nhỏ bé cảm thấy không có gì, nhưng nắm đấm thật mạnh mẽ, rất nhiều anh em đều bị đánh đến phải nằm trên giường, còn ai dám luyện quyền cùng cô nữa.
"Mẹ nó! mấy người lại thầm thì gì thế, có phải muốn tới đây luyện quyền cùng tôi hay không. . . . . ."
Mấy ngày nay cô rảnh rỗi rất nhàm chán, thấy bên này cãi vã lập tức liền đi tới.
"Trở về nhà họ Triển, các anh em phải mua lương thực trở về, bọn họ lại bị tên khốn kiếp Lục Hiên kia cho tăng giá. Lần này giá cả lương thực cao không chỉ gấp năm, cuộc sống cứ đi xuống, đến cơm cũng chẳng có đủ cho các anh em ăn rồi."
Mặc dù hiện tại Triển Thất không có chức cụ thể gì, nhưng mọi người cấp dưới không phải người mù, ai không nhận ra Bang chủ đối với cô không giống với bọn họ, cho nên bình thường đều gọi một tiếng Triển gia. Hơn nữa Triểu Thất đang điều tra nội gián mà Văn Nhân Mạc ra lệnh, Triểu Thất hỏi gì, cần gì phải toàn lực ứng phó.
"Lương thực tăng giá, hơn nữa còn tăng gấp năm lần? Chẳng lẽ mấy người không ở chung một nhà sao?"
"Trở về nhà, tất cả lương thực buôn bán bên ngoài đều do Lục phủ phụ trách, cho nên nếu chúng ta muốn ăn cơm, chỉ có thể tiếp nhận giá tiền này. Thật ra thì lúc đầu cũng không có cao như vậy, chỉ là thường dân mua thì giá có cao hơn chút mà thôi, nhưng lần này không biết vì chuyện gì xảy ra."
"Còn nữa, Lục phủ rất có thế lực, vốn anh em chúng ta có thể coi là mạnh mẽ,thế nhưng người nào cũng bị người của họ đánh quay trở về. Hiện tại chúng ta phải chờ lệnh Lý Đường chủ, mang theo đám anh em đi đập cửa hàng bọn họ."
Triển Thất mới vừa nói xong hai quản sự lập tức trả lời, Văn Nhân Mạc không có ở đây, chuyện trong bang đều do mấy Đường chủ trông nom, trùng hợp, hiện tại Lý Đường chủ đang ở đây.
"Ni Mã, gần đây khi thấy mọi người không có cơm để ăn là khá kỳ quái rồi thì ra là bọn khốn kiếp kia tăng giá, không có tiền mua. Đi, tôi mang mọi người đi đập cái đám Lục phủ chó má kia, cướp lương thực của hắn ta, xem hắn ta còn dám tăng giá lung tung hay không."
Sau khi Triển Thất nói xong, tất cả mọi người toát mồ hôi, mà một mình cậu ta ăn cơm cũng không có khẩu vị gì, cho nên kêu đầu bếp đặc biệt thay đổi các dạng mì phở cho cậu. Hiện tại lão nhân gia lại đổ thừa việc này cho Lục phủ, thật sự là mạnh mẽ, chỉ là nếu đi Lục phủ bới móc, mọi người tất nhiên bằng lòng đi cùng.
Triển Thất nghe thấy có đánh nhau, lập tức liền hưng phấn, tự mình mở miệng bịa ra lý do. Đừng trách cô bạo lực, tại ở Diễm bang thật sự quá nhàm chán, hiện tại có chuyện tốt như vậy sao cô có thể không tham dự.
"Các anh em, chúng ta phải đi diệt Lục phủ, thay nhà họ Triển đòi công đạo."
"Đúng, nhất định phải khiến cho nhà họ Triển ngày ngày có cơm ăn"
Tiếp lời, mọi người kêu cùng la to khẩu hiệu theo Triển Thất, anh em Diễm bang đoàn kết nhất trí, đánh vì cô không được ăn cơm khẩu hiệu đòi công đạo thanh thế mênh mông cuồn cuộn thẳng tới Lục phủ.
Giờ phút này buồn nhất chính là đầu bếp nấu cơm cho Triển Thất, tối hôm nay phải làm cơm với món gì, còn là sủi cảo nữa chứ. . . . . .
"Gia, chính là chỗ này, chúng ta mới vừa nghe ngóng, Lục Hiên đang ở trong phủ"
"Hừ, cái tên đại gian ác xã hội Đại Địa Chủ cũ, hôm nay, tôi muốn vì bách tính đòi lại công bằng."
"Các anh em, tiến lên..., đánh Đại Địa Chủ!"
Trong ấn tượng của Triển Thất, những người như thế chính là địa chủ, mà địa chủ đều là quỷ hút máu trong lòng độc ác, cho nên thay đổi khẩu hiệu lần nữa.
"Đánh bại Đại Địa Chủ!"
Thật ra thì phần lớn mọi người không biết Triển Thất nói cái gì, nhưng thấy rằng hô vang dội, liền cùng nhau hô theo.
Cứ như vậy, tiếng khẩu hiệu của mọi người vang dội, ra sức cầm vũ khí đánh vào Lục phủ.
Hộ vệ Lục phủ cũng không phải ngồi không, ban đầu bị người của Diễm bang đánh ngây ngẩn cả người, nhưng lại kịp phản ứng nhanh.
Triển Thất nhìn những hộ vệ tầm thường này so với anh em Diễm bang được huấn luyện nghiêm chỉnh, đúng lúc cô cảm thấy hứng thú đối với chủ nhân của Lục phủ.
Xem ra, hắn ta đúng là một địa chủ không đơn giản.
"Dừng tay"
Ngay lúc Triển Thất cùng tất cả mọi người đánh hăng say thì một giọng nói ôn hòa truyền đến. Âm thanh này mặc dù ôn hòa, bên trong lại mang theo oai phong không thể khinh thường.
Nghe âm thanh không lớn lại có thể thấm vào trong lòng mỗi người.
"Chẳng lẽ đây là nội công trong truyền thuyết? Theo như nhìn thấy, hẳn là tại thời kỳ này không có nội công này mới đúng?"
Ngay lúc Triển Thất hết sức nghi ngờ, chủ nhân của âm thanh đã đi ra.
Triển Thất vốn chỉ muốn mượn cơ hội đả kích Bạch Bang, bản thân cô và Bạch Quang không có thâm thù đại hận gì, nhưng giờ phút này, cô lại tức giận. Bộ dạng Lý phu nhân khiến cho cô nghĩ tới bạn bè kiếp trước vì bảo vệ cô mà bị một đám lưu manh cưỡng hiếp tới chết. Cho nên, Bạch Quang, cô nhất định không thể để hắn ta có kết cuộc tốt.
Triển Thất biết Văn Nhân Mạc trở lại Diễm Bang để ổn định, vốn cô định nhờ Văn Nhân Mạc xin chỉ bảo, nhưng anh ta lại ra ngoài làm việc. Mấy ngày nay Bạch Bang cũng không có bất kỳ hành động gì, Lý Đường chủ cũng rất đàng hoàng. Mỗi ngày cô trừ luyện một chút quyền cước, rèn luyện thân thể nhân tiện đi dạo quanh Diễm bang.
Lúc mới bắt đầu còn có thể túm được mấy người luyện quyền cùng cô, hiện tại mọi người vừa nhìn thấy cô tìm người luyện quyền, nháy mắt một cái chẳng thấy bóng dáng của ai cả.
Mọi người nhìn Triển Thất gầy còm nhỏ bé cảm thấy không có gì, nhưng nắm đấm thật mạnh mẽ, rất nhiều anh em đều bị đánh đến phải nằm trên giường, còn ai dám luyện quyền cùng cô nữa.
"Mẹ nó! mấy người lại thầm thì gì thế, có phải muốn tới đây luyện quyền cùng tôi hay không. . . . . ."
Mấy ngày nay cô rảnh rỗi rất nhàm chán, thấy bên này cãi vã lập tức liền đi tới.
"Trở về nhà họ Triển, các anh em phải mua lương thực trở về, bọn họ lại bị tên khốn kiếp Lục Hiên kia cho tăng giá. Lần này giá cả lương thực cao không chỉ gấp năm, cuộc sống cứ đi xuống, đến cơm cũng chẳng có đủ cho các anh em ăn rồi."
Mặc dù hiện tại Triển Thất không có chức cụ thể gì, nhưng mọi người cấp dưới không phải người mù, ai không nhận ra Bang chủ đối với cô không giống với bọn họ, cho nên bình thường đều gọi một tiếng Triển gia. Hơn nữa Triểu Thất đang điều tra nội gián mà Văn Nhân Mạc ra lệnh, Triểu Thất hỏi gì, cần gì phải toàn lực ứng phó.
"Lương thực tăng giá, hơn nữa còn tăng gấp năm lần? Chẳng lẽ mấy người không ở chung một nhà sao?"
"Trở về nhà, tất cả lương thực buôn bán bên ngoài đều do Lục phủ phụ trách, cho nên nếu chúng ta muốn ăn cơm, chỉ có thể tiếp nhận giá tiền này. Thật ra thì lúc đầu cũng không có cao như vậy, chỉ là thường dân mua thì giá có cao hơn chút mà thôi, nhưng lần này không biết vì chuyện gì xảy ra."
"Còn nữa, Lục phủ rất có thế lực, vốn anh em chúng ta có thể coi là mạnh mẽ,thế nhưng người nào cũng bị người của họ đánh quay trở về. Hiện tại chúng ta phải chờ lệnh Lý Đường chủ, mang theo đám anh em đi đập cửa hàng bọn họ."
Triển Thất mới vừa nói xong hai quản sự lập tức trả lời, Văn Nhân Mạc không có ở đây, chuyện trong bang đều do mấy Đường chủ trông nom, trùng hợp, hiện tại Lý Đường chủ đang ở đây.
"Ni Mã, gần đây khi thấy mọi người không có cơm để ăn là khá kỳ quái rồi thì ra là bọn khốn kiếp kia tăng giá, không có tiền mua. Đi, tôi mang mọi người đi đập cái đám Lục phủ chó má kia, cướp lương thực của hắn ta, xem hắn ta còn dám tăng giá lung tung hay không."
Sau khi Triển Thất nói xong, tất cả mọi người toát mồ hôi, mà một mình cậu ta ăn cơm cũng không có khẩu vị gì, cho nên kêu đầu bếp đặc biệt thay đổi các dạng mì phở cho cậu. Hiện tại lão nhân gia lại đổ thừa việc này cho Lục phủ, thật sự là mạnh mẽ, chỉ là nếu đi Lục phủ bới móc, mọi người tất nhiên bằng lòng đi cùng.
Triển Thất nghe thấy có đánh nhau, lập tức liền hưng phấn, tự mình mở miệng bịa ra lý do. Đừng trách cô bạo lực, tại ở Diễm bang thật sự quá nhàm chán, hiện tại có chuyện tốt như vậy sao cô có thể không tham dự.
"Các anh em, chúng ta phải đi diệt Lục phủ, thay nhà họ Triển đòi công đạo."
"Đúng, nhất định phải khiến cho nhà họ Triển ngày ngày có cơm ăn"
Tiếp lời, mọi người kêu cùng la to khẩu hiệu theo Triển Thất, anh em Diễm bang đoàn kết nhất trí, đánh vì cô không được ăn cơm khẩu hiệu đòi công đạo thanh thế mênh mông cuồn cuộn thẳng tới Lục phủ.
Giờ phút này buồn nhất chính là đầu bếp nấu cơm cho Triển Thất, tối hôm nay phải làm cơm với món gì, còn là sủi cảo nữa chứ. . . . . .
"Gia, chính là chỗ này, chúng ta mới vừa nghe ngóng, Lục Hiên đang ở trong phủ"
"Hừ, cái tên đại gian ác xã hội Đại Địa Chủ cũ, hôm nay, tôi muốn vì bách tính đòi lại công bằng."
"Các anh em, tiến lên..., đánh Đại Địa Chủ!"
Trong ấn tượng của Triển Thất, những người như thế chính là địa chủ, mà địa chủ đều là quỷ hút máu trong lòng độc ác, cho nên thay đổi khẩu hiệu lần nữa.
"Đánh bại Đại Địa Chủ!"
Thật ra thì phần lớn mọi người không biết Triển Thất nói cái gì, nhưng thấy rằng hô vang dội, liền cùng nhau hô theo.
Cứ như vậy, tiếng khẩu hiệu của mọi người vang dội, ra sức cầm vũ khí đánh vào Lục phủ.
Hộ vệ Lục phủ cũng không phải ngồi không, ban đầu bị người của Diễm bang đánh ngây ngẩn cả người, nhưng lại kịp phản ứng nhanh.
Triển Thất nhìn những hộ vệ tầm thường này so với anh em Diễm bang được huấn luyện nghiêm chỉnh, đúng lúc cô cảm thấy hứng thú đối với chủ nhân của Lục phủ.
Xem ra, hắn ta đúng là một địa chủ không đơn giản.
"Dừng tay"
Ngay lúc Triển Thất cùng tất cả mọi người đánh hăng say thì một giọng nói ôn hòa truyền đến. Âm thanh này mặc dù ôn hòa, bên trong lại mang theo oai phong không thể khinh thường.
Nghe âm thanh không lớn lại có thể thấm vào trong lòng mỗi người.
"Chẳng lẽ đây là nội công trong truyền thuyết? Theo như nhìn thấy, hẳn là tại thời kỳ này không có nội công này mới đúng?"
Ngay lúc Triển Thất hết sức nghi ngờ, chủ nhân của âm thanh đã đi ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook