Chương 1366

Người đàn ông như vậy thường ở trên đỉnh của kim tự tháp và rất quý hiếm.

Mà Lục Lãnh Phong là một người ưu tú, hoàn mỹ nhất, không có người thứ hai.

Anh ngự trị trên đỉnh mây xanh, quan sát chúng sinh, cô ta muốn đứng bên cạnh anh, trở thành hoàng hậu của anh, cùng anh tung hoành thiên hạ.

Lục Lãnh Phong tìm nơi yên tĩnh hẻo lánh, sau khi ngồi xuống không lâu, Hy Nguyệt đã mang theo em họ Đỗ Chấn Diệp tới.

Cô trực tiếp từ công ty tới đón Đỗ Chấn Diệp rồi đến đây cùng anh tụ họp.

Nhìn thấy bọn họ, gân xanh trên trán Đỗ Di Nhiên nhấp nhô lên xuống, tìm nơi ẩn nấp, lén quan sát động tĩnh.

Nhân viên phục vụ bưng cocktail tới, có hai ly không độ là cho Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt.

“Thật ra hôm nay là Chấn Diệp nhờ em hẹn anh, cậu ta muốn biết anh bên này có những yêu cầu nào với việc hợp tác?” Hy Nguyệt đi thẳng vào vấn đề nói trước mặt chồng không cần quanh co lòng vòng.

Lục Lãnh Phong lắc lư ly rượu trong tay: “Khang Hoa dưới cơ Đỗ thị là một trong nhà sản xuất sản phẩm điện tử lớn nhất thế giới, các người nhập khẩu vào hơn mười ngàn người máy tiến hành gia công sản xuất đơn giản, nhưng thiếu hụt chính là một hệ thống sản xuất trí tuệ nhân tạo hoàn thiện. Đây mới là mục đích chân chính các người muốn hợp tác cùng Đế Vương.”

Đỗ Chấn Diệp hết sức bội phục, Lục Lãnh Phong nhìn nhận vấn đề quả nhiên sắc bén nhạy cảm, nói trúng tim đen.

“Xem ra em phải tốn chút công phu nghiên cứu kỹ một chút, Đỗ thị cần tạo điều kiện ra sao mới có thể để anh rể hài lòng.”

“Yên tâm, anh rể nhất định đứng bên em, tiến cử người có đức có tài không tránh người thân cận.”

Hy Nguyệt cười hì hì một tiếng.



Lục Lãnh Phong vuốt đầu cô, ánh mắt đầy tình cảm và cưng chiều.

Phía xa, Đỗ Di Nhiên nhìn thấy tất cả.

Lúc Lục Lãnh Phong nhìn Hy Nguyệt, đường nét trên gương mặt lạnh lùng, tất cả đều trở nên dễ gần, sự lạnh lẽo trong ánh mắt hoà tan thành nước mùa xuân, khoé miệng nở nụ cười mê người, nhẹ tựa lông hồng, vô cùng dịu dàng.

Cô ta từ chỗ Đặng Địch nghe được người phụ nữ này có rất nhiều lịch sử đen tối.

Cô từng bỏ trốn theo đàn ông khác ra An Kỳ, còn sinh một đứa con riêng.

Bễ nghễ thiên hạ, cao cao tại thượng như Lục Lãnh Phong đây sao có thể cho phép người phụ nữ như thế đứng bên cạnh anh?”

Phụ nữ hoàn mỹ như cô ta mới có thể xứng đôi với anh mà.

Nghĩ tới đây, cô ta bèn đứng lên, đi về phía bọn họ.

“Tôi vốn đang tưởng rằng tổng giám đốc Lục hẹn bạn, không ngờ tới hẹn em trai tôi.”

“Đây chỉ là họp gia đình đơn giản mà thôi.” Hy Nguyệt hời hợt nói.

“Nếu là họp gia đình, vậy có lẽ sẽ không từ chối nếu tôi gia nhập chứ?” Cô ta nói xong, cũng mặc kệ người đối diện có đồng ý hay không, cô ta đặc mông ngồi xuống bên cạnh Đỗ Chấn Diệp.

Đỗ Chấn Diệp trừng cô ta một cái: “Chị, chị như vậy thật sự tốt sao?”

“Em trai, chúng ta chẳng lẽ không phải người một nhà sao?” Đỗ Di Nhiên nhếch môi, nở nụ cười giả dối khoa trương.

Hy Nguyệt sâu kín nhìn cô ta một cái: “Cô Đỗ, tôi và cô cũng không quen nhau.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương