Mấy năm sau. (Vô Thố ở phía sau toát mồ hôi, đối với mọi người đã từng giải thích qua, nếu các người còn muốn coi xét những thứ khác trong văn của Vô Thố, Vô Thố cảm thấy vẫn là nên giải thích. Đầu tiên là cảm tạ các vị vẫn luôn theo dõi, sau đó là Vô Thố sẽ giải thích nguyên nhân mấy năm sau này. Trong phạm vi Vô Thô đặt ra, chỗ ở của những người trong Vô Xá tại các thời không thời gian trôi qua là không giống nhau, đối với việc tính toán trong chuyện này quả thực là phiền toái, cho nên Vô Thố buông tha cho nó, để con số hàm hồ. Các vị đại nhân không cần nghiên cứu kĩ, hoa lệ bỏ qua nó đi. Về phần mấy năm sau này, cụ thể là bao lâu, các vị cứ tùy tiện.)

Mấy năm nay, đại sự của Nguyên quốc có không ít. Gồm ba việc chính yếu.

Việc thứ nhất, Nguyên quốc thay đổi triều đại. Khai đế của Nguyên quốc chính trực tráng niên lại đột nhiên tuyên bố thoái vị, truyền ngôi cho thứ tử. Tân hoàng lên ngôi hào xưng Sùng đế. Nhóm dân chúng đối với quốc gia đại sự không hiểu, bọn họ chỉ biết là Sùng đế sau khi lên ngôi, cuộc sống của bọn họ cũng không có gì thay đổi. Ngược lại bởi vì Nguyên quốc càng ngày càng hưng thịnh, ngày trôi qua càng lúc càng thêm tốt. Cho nên việc này đối với dân chúng ảnh hưởng không lớn.

Bọn quan viên thuộc quyền ở tại kinh thành, chính là tiếp nhận bình thản kết cục này. Ở trước lúc tranh vị, bất luận là thực lực thuộc về ai cũng đều ngoan ngoãn quy thuận tân hoàng, bất luận là ai lên ngôi, bọn họ cũng không phản đối, cho dù là bất mãn cũng sẽ không nhiều lời, bởi vì tân hoàng là chiếm được tán thành của hai người kia, không có người nào có thể lay vị được địa vị của hắn. Liền ngay cả hoàng tử cạnh tranh ngôi vị thất bại cũng không có giãy dụa, im lặng tiếp nhận kết quả này.

Lúc này đây sáu vị hoàng tử tranh vị, âm mưu có, hãm hại cũng có, vài vị hoàng tử không cái gì không dùng. Những người khác tương đương liều chết lâm vào đại địch giống nhau, dùng hết sức để đánh bại đối thủ, nhưng mà chỉ có loại thủ đoạn ám sát này là không ai sử dụng tới. Bởi vì đây là điểm mấu chốt của Trấn vương Quân Thường Hằng, gã không đồng ý cho phép hoàng tộc tự giết hại lẫn nhau, vì các vị hoàng tử mà an bài ảnh vệ cấp bậc tông sư bên người. Trên đời này trừ bỏ vài người số ít ra, những tông sư còn đều là người của bọn họ, ai có thể giết được người được tông sư bảo hộ.

Người đạt được ngôi vị trong trận tranh vị này cũng chính là người chiến thắng Sùng đế, trong ngoài không đồng nhất, tâm cơ thâm trầm, có quyết đoán, độ nhận thức tỉ mỉ. Về phần mấy người khác của Quân Hành Tuyệt, đứa con cả quá mức cương trực, không hiểu được dụ dỗ, không thích hợp với ngôi đế vị, phong làm Thành vương, nhậm chức Lại bộ; tam tử, di truyền tâm tính của Quân Hành Tuyệt, phong lưu có thủ đoạn, là người cạnh tranh đứng đầu của tân hoàng, ham mạo hiểm, hiện là Bình tương, là tướng quân; tứ tử, tính cách ôn nhu, tài văn xuất chúng, phong làm Tấn vương, không có chức quan. Ngũ tử, tính cách hào sảng, ham võ nghệ, một lòng muốn ở tại phương diện võ nghệ để phát triển, hiện phong làm Lạc vương, không có chức quan. Lục tử, bởi vì có vị mẫu phi Lệ phi tính cách kiên cường cứng cỏi nên sinh ra tính cách có chút yếu đuổi, ban đầu tranh vị bởi vì Lệ phi là nhân tố, miễn cưỡng tham gia, sau đó chấm dứt, nhẹ nhàng thở ra, phong làm Hoài vương.

Chuyện thứ hai, quốc gia mới xuất hiện.

Quân Hành Tuyệt thời điểm còn tại vị, đối với việc khuếch trương lãnh thổ của Nguyên quốc không có nửa điểm hứng thú. Ngược lại là tam tử Bình vương ở thời điểm tranh vị, chú trọng phát triển của quân đội, Quân Hành Tuyệt cũng không quản. Ở trong đám người sau khi thương nghị, Nguyên quốc đánh mấy trận chiến, khuếch trương lãnh thổ, Bình vương cũng là bởi vì thắng được việc được quân đội duy trì, trở thành đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của Sùng đế. Cũng bởi vì Bình vương thủ đoạn dụng binh cao minh, các quốc gia xung quanh Nguyên quốc không dám xâm phạm tới, Nguyên quốc thái bình thực lâu.

Sau khi Sùng đế đăng cơ, Bình vương không có trận chiến nào đáng để đánh, to gan lớn mật tiến vào cung điện chỗ ở của Quân Hành Tuyệt cùng Thượng Quan Khiêm, cầu kiến hai người. Ở thời điểm kia, Thượng Quan Khiêm vừa mới cùng Mộc Cảnh vừa truyền tin không lâu, trò chuyện cùng Mộc Cảnh trao đổi về văn minh khác nhau nơi chỗ họ đang ở. Thượng Quan Khiêm nhớ tới bên cạnh khối đại lục của Nguyên quốc này còn có một khối đại lục rất lớn. Để cho Diêm La điều tra bản đồ, sưu tầm dược liệu bên trong núi rừng của khối đại lục kia, không để ý tới Quân Hành Tuyệt bên người. Vừa lúc Bình vương tới chơi, Quân Hành Tuyệt bởi vì lực chú ý của Thượng Quan Khiêm đều hướng tới hoa hoa thảo dược mà thập phần khó chịu, liền đem tư liệu của khối đại lục kia đưa cho Bình vương, mệnh lệnh đi tới đó đem dược liệu đem trở về.

Phần tư liệu này Quân Hành Tuyệt không để ý, mà Bình vương mừng rỡ như điên cầm tư liệu đi tìm Sùng đế, hắn lại có kích thích mạo hiểm. Phần tư liệu này sau khi giao tới trên tay mọi người trong triều đình, tất cả mọi người trợn to mắt, nguyên lai trừ bỏ nơi này của bọn họ ra, bên kia biển rộng còn có phiến lục địa lớn như vậy a.

Sau đó một cỗ dã vọng (hi vọng ngang tàng) khai cương khoách thổ (mở ra biên giới, khuếch đại lạnh thổ) được thiêu đốt, không phải bọn họ không muốn khuếch trương đất đai, mà là lễ nghi giữa các nước, muốn gây chiến tranh phải cần lý do a. Từ lúc Bình vương uy trấn thiên hạ, Nguyên quốc sau đó càng ngày càng cường phú, quốc gia xung quanh cẩn thận cẩn thận, mỗi năm đều đem đồ tới dâng, xung quanh an bình, ngay cả cái cớ tìm cũng không được. Mà lãnh thổ mới xuất hiện, đây là chuyện mà người xưa không biết, danh lưu thiên cổ, chỉ cần ở tại sự kiện này làm ra được thành tích, bọn họ tất nhiên là sẽ được danh lưu thiên cổ. Bị cái nguyên nhân này hấp dẫn, quan viên Nguyên quốc bộc phát nhiệt tình trước đây chưa từng có.

Thái bình đã lâu, Nguyên quốc cường thịnh giàu có, mưa thuận gió hòa, tiền chồng chất ở trong quốc khố cũng không biết phải dùng thế nào. Một hồi này, tư liệu của đại lục mới được xuất ra, tất cả quan viên gia cảnh sung túc con cháu khỏe mạnh, tạo thuyền rời bến. Diêm La bị ra mệnh lệnh giúp công tác, một ít vấn đề gặp phải đều được hắn ta giải quyết xong, thậm chí bản đồ hàng hải đều đã chuẩn bị tốt. Làm cho mọi lại cảm khái, không hổ là người được hai vị kia tín nhiệm nhất, ngay cả chuyện bên kia biển cũng đều rõ ràng.

Con thuyền kiểu mới của Nguyên quốc mỗi chi tiết đều được toàn lực tổ chức, rất nhanh liền hoàn thành, vật tư cũng đã được đưa lên thuyền. Bình vương ra sức bố trí đúng thời gian quy định, trở thành quan chỉ huy cao nhất đi tới tân đại lục, mang theo trăm tông sư xuất phát.

Một đường rất là thoải mái, Diêm La bị ra lệnh phụ tá. Trước phát hiện nguy cơ, sau đó lẩn tránh, đường đi xuôi gió xuôi nước, mỗi ngày còn có thể cùng hoàng cung bên kia liên hệ được. Trừ bỏ mặt biển ngày qua ngày không thay đổi cùng đồ ăn đơn điệu ra, hết thảy đều không sai, bất quá Bình vương cũng không vừa lòng. An tĩnh thái bình, Bình vương thời gian bình thường đều là ngày ngày tính kế, nghĩ muốn nhanh tới nơi.

Trải qua di chuyển ba tháng, đội tàu của Nguyên quốc tới tân đại lục. Đại lục này trước đã có văn minh, cùng với Nguyên quốc bên kia vô cùng tương tự. Một cái quốc gia Trung Nguyên, bốn phía là man di cùng tiểu quốc.

Đội tàu Nguyên quốc đi tới, gây ra oanh động ở Trung Nguyên quốc gia tại đây có cái tên là Đông Li. Ngôn ngữ hai nước cũng không tương đồng, nhưng mà vấn đề này không làm khó được Diêm La. Từ thời khắc đó hai đại lục bắt đầu lui tới với nhau.

Thời gian trôi qua, hai nước thong thả tiếp xúc, giao dịch phát triển.

Trước hết bắt đầu trao đổi luôn là thương nhân vì lợi ích có thể liều lĩnh, cũng bởi vì bọn họ mà hai nước mới nhận thức đối phương. Bất quá Đông Li bên này đối với Nguyên quốc có đề phòng không nhỏ, bởi vì con tàu của Nguyên quốc quá mức tiên tiến, Đông Li lần mò vài năm mới có thể chế tạo ra con thuyền cùng con thuyền của Nguyên quốc không sai biệt lắm, đáng tiếc Nguyên quốc đã đem con thuyền trước kia đào thải. Nguyên quốc đối với Đông Li bên này cũng là giống nhau, bất quá đối với cao tầng Nguyên quốc mà nói Đông Li cũng không phải vấn đề gì khó lường, bởi vì Đông Li không có khả năng tồn tại người giống như hai người kia.

Trải qua nhiều năm tới lui, hai nước thăm dò tương hỗ, nghe ngóng lẫn nhau, trước mắt mà nói, vẫn là hữu nghị.

Nhiều năm trước tới hiện nay, Đông Li chậm rãi hiểu được Nguyên quốc là quốc gia như thế nào. Đó là một đất nước cùng với Đông Li thật tương tự, chẳng qua so với Đông Li càng thêm cường thịnh tài phú hơn. Hoàng đế Đông Li là vị hoàng đế rất có năng lực và dã tâm, y càng muốn hiểu thêm về Nguyên quốc, chính là dựa vào thương nhân cùng với quan viên đi tới Nguyên quốc, căn bản là không có khả năng biết được tình huống của cao tầng Nguyên quốc, cho nên y quyết định hòa thân.

Đây là sự kiện thứ ba, trải qua song phương đồng ý, Công chúa Đông Li sẽ gả cho Sùng đế. Tuy rằng không phải được làm Hoàng hậu, bất quá cũng nhất định là phẩm cấp tương đương với phi tử cấp cao.

Vị Công chúa Đông Li này, chính là tiểu nữ nhi (con gái nhỏ) của Hoàng đế Đông Li, có danh hiệu đệ nhất mỹ nhân Đông Li, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông. Hoàng tộc Đông Li vì hòa thân đã sớm bồi dưỡng, tìm người chuyên môn dạy nàng ngôn ngữ văn tự của Nguyên quốc. Vị công chúa này rất rõ ràng sứ mệnh của chính mình, bi thương, làm Công chúa của hoàng thất, từ trước đã định hôn nhân chính trị, sớm quyết định giá trị lợi dụng. Xinh đẹp thì như thế nào, nàng vẫn như cũ không trốn thoát được vận mệnh này.

Đội ngũ khổng lồ từ Đông Li xuất phát, mang theo đồ cưới trân quý bên người. Đông Li cho rằng tuyệt đối không thể làm cho Nguyên quốc xem thường Đông Li, mỗi một kiện đều là trân phẩm đặc biệt từ Đông Li.

Nhiều năm trước tới hiện nay, Đông Li phát hiện, quan viên cao tầng của Nguyên quốc tựa hồ đối với dược liệu của Đông Li thực có hứng thú. Binh vương năm đó thời điểm về nước mang theo rất nhiều dược liệu đặc biệt từ Đông Li, mỗi một quan viên Nguyên quốc đi tới nơi này cũng sẽ thu thập một ít dược liệu đặc biệt, hiện tượng này Đông Li tự nhiên sẽ chú ý tới.

Người Đông Li không rõ nguyên nhân, có người thời điểm ngồi uống rượu hỏi qua, mà lúc đó quan viên kia cũng đã có chút tuổi tác, là quan viên từ thời điểm Quân Hành Tuyệt còn tại vị. Tuy rằng không có trải qua sự kiện hủy diệt Viêm quốc kia, nhưng đã ra vào cấm cung nhiều năm, một vài sự tình vẫn là biết được, càng đừng nói tới, khi ở ngoài cung đã không cẩn thận cảm thụ qua thiên uy. Thời điểm bị người bên cạnh hỏi, quan viên say rượu để lộ ra vị nào đối với thứ này có hứng thú. Khi hỏi lại là ai, quan viên này bật người thanh tỉnh, cái gì men say đều tiêu thất, sau đó cái gì cũng không nói.

Người Đông Li phân tích, quan viên không dám đề cập tới, liền ngay cả Bình vương cũng sẽ tìm kiếm dược liệu, người đối với dược liệu cảm thấy hứng thú này nhất định là một người ở Nguyên quốc rất có lực ảnh hưởng, cực kỳ có thể là Hoàng đế. Vì nguyên nhân này, Công chúa của Đông Li đặc biệt học y, học cách nhận biết dược vật.

Cho nên trong đội tàu trừ bỏ châu báu ngọc khí cùng một chút vật phẩm quý báu cổ xưa ra, mặt khác còn thu vào không ít dược liệu, làm lễ vật đưa cho Nguyên quốc.

Trên đội tàu của Đông Li, không chỉ có đồ cưới trân quý, còn có đủ loại mật thám. Bọn họ đều là trải qua huấn luyện thời gian dài, huấn luyện sở trường, lấy thân phận người hầu của Công chúa để tiến vào hoàng cung Nguyên quốc, quen thuộc ngôn ngữ văn tự của Nguyên quốc.

Cách cố hương càng ngày càng xa, càng ngày càng tiếp cận Nguyên quốc, Công chúa Đông Li trong lòng cũng càng ngày càng không yên, nàng biết sứ mệnh của chính mình, nhưng không nghĩa là nàng sẽ không bất an. Dù sao vẫn còn trẻ, đây là hôn nhân của nàng, nàng như thế nào lại không lo âu. Nàng tới tột cùng là gả cho người như thế nào, sẽ bảo vệ nàng hay là coi thường nàng. Nàng không biết. Con đường phía trước của nàng tới tột cùng là như thế nào, nàng cũng không biết.

Nguyên quốc, ngươi đến tột cùng là một quốc gia như thế nào?

Tiếp qua mấy ngày, đội tàu cập bờ, Công chúa Đông Li rốt cục bước lên trên lãnh thổ của Nguyên quốc, hướng kinh thành Nguyên quốc xuất phát.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương