[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử
-
Chương 131
Nguyên quốc ở tại trên một tinh cầu mỹ lệ màu xanh lam, là tinh cầu lam sắc xinh đẹp tựa như mộng ảo tại trong vũ trụ này, một tinh cầu có sự sống.
Ở trong vũ trụ hắc ám hư vô, Quân Hành Tuyệt đứng tại nơi đó, nhìn về phía những kiến trúc như đảo nhỏ trôi nổi trong vũ trụ. Vừa nhìn tới những thứ không nên xuất hiện tại thế giới này, Quân Hành Tuyệt liền biết được đó là thuộc về Khiêm. Nói cách khác, Khiêm đang ở tại đây.
Muốn đi vào, lại nhớ tới lời của Thượng Quan Khiêm. Đây là trừng phạt, ở trước khi Khiêm tự xuất hiện trước mặt mình thì trừng phạt này sẽ không chấm dứt. Sau khi bàn tay xâm nhập vào trong kết giới, Quân Hành Tuyệt lặng yên nhìn, muốn thấy được thân ảnh của người mình yêu nhất kia. Chính là nơi xinh đẹp này, xanh biếc sum xuê che khuất tầm mắt.
Khiêm, trừng phạt lần này ta nhận, đây vốn là sai lầm của ta. Quân Hành Tuyệt đã trải qua một lần tuyệt vọng, không dám lại có ý tưởng khác, ngoan ngoãn tiếp nhận hình phát của Thượng Quan Khiêm. Còn hơn là bị Khiêm bỏ qua, chỉ là tưởng niệm thôi thì tính là cái gì. Bất quá, Khiêm, nhanh tha thứ cho ta đi.
Một ngày kia, Quân Hành Tuyệt ở trong Ám Cung tại Nguyên quốc, nhìn lên vị trí Thần Nông trong không trung, mỗi ngày đều tỉ mỉ chuẩn bị đồ ăn, để cho Diêm La giao cho Thượng Quan Khiêm, thuận tiện hỏi thăm tình huống của Thượng Quan Khiêm. Diêm La cái gì cũng không nói, tùy ý tra tấn tưởng niệm của Quân Hành Tuyệt. Không ai dám ở bên cạnh Quân Hành Tuyệt, bởi vì tất cả mọi người đều sợ hãi trạng thái hiện tại của Quân Hành Tuyệt, đó là ngày qua ngày càng thêm âm trầm, cả người như bao phủ giữa u ám, căn bản không thể tới gần, cũng cự tuyệt những thứ này nọ. Thứ mà hắn muốn chỉ có một, mà thứ này...
Mỗi một ngày lại một ngày, trừ bỏ ngoài nấu cơm ra, Quân Hành Tuyệt chỉ biết nhìn lên nơi không trung kia, chờ một thân ảnh xuất hiện. Nhớ tới Khiêm, thân ảnh liền hiện lên trong vũ trụ, tới gần hòn đảo trong vũ trụ kia, tựa như làm như vậy có thể cảm giác được hơi thở của người nào đó.
Cho dù biết rõ đây là trừng phạt, Quân Hành Tuyệt cũng nhịn không được nôn nóng. Bởi vì đã lâu lắm rồi, hắn đã thực lâu lắm rồi không được nhìn thấy Khiêm, không nghe được thanh âm của y, không ngửi thấy được hương vị của y, không có cảm giác được hơi thở của y. Tượng niệm là một loại tra tấn thống khổ.
Còn phải bao lâu, còn phải bao lâu, chờ đợi lan tràn tới cùng cực sắp mài mòn hết kiên nhẫn của Quân Hành Tuyệt. Một ngày so với một ngày càng thêm khổ sở, tưởng niệm theo mỗi ngày càng thêm trầm trọng, trong lòng dâng lên sợ hãi. Khiêm có thể hay không đã quên đi mình. Sẽ không, Thần Nông ở tại nơi này, Khiêm chính là ở nơi này, như thế nào sẽ quên đi hắn. Nhưng mà ý tưởng này một khi dâng lên, liền không cách nào tự mình đè xuống được.
Sắp tới cực hạn.
"Quân Hành Tuyệt đại nhân." Diêm La xuất hiện.
"Chuyện gì?" Quân Hành Tuyệt lúc này đã trở thành nam nhân lạnh như băng, lạnh tới mức khiến cho người ta không dám tới gần. Đám người Phượng Cửu lo lắng, thế nhưng cũng bởi vì phân lạnh như băng này mà không dám tới gần, âm thầm thở dài, chuyện tình của hai người kia vẫn là đừng nên nhúng tay vào.
"Chủ nhân nói, ngài có thể đi gặp y." Diêm La chính là đơn giản truyền lời.
Không bị làm cho sợ hãi, không khiếp sợ, Quân Hành Tuyệt theo bản năng xuất hiện ở trong hư không, mới hiểu được hàm nghĩa mà Diêm La nhắn gửi. Khiêm muốn gặp hắn. Rốt cuộc cũng đợt được, băng lãnh trong nháy mắt liền biến mất, nhanh chóng chiếm lấy chính là tươi cười mừng như điên. Có thể khiến cho hắn có chuyển biến lớn như vậy chỉ có một người, là người nắm giữ tất cả mọi cảm xúc tình cảm của hắn.
Bước vào trong phạm vi của Thần Nông, không cần bất luận kẻ nào dẫn đường, hắn ở giây thứ nhất liền bắt giữ được hơi thở của người kia, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt người kia. Sau đó đem người ôm vào trong lòng, ôm chặt lấy, tựa như muốn đem người dung nhập vào trong cơ thể của mình. Chặt như vậy, sẽ không một lần nữa xa nhau.
"Khiêm, giống như ngươi, ta rất nhớ ngươi." Không khỏi thanh minh, nâng lên đầu của người trong lòng, đem đôi môi của bản thân in lên trên môi của đối phương, cuồng loạn dây dưa, xé rách quần áo của đối phương.
Muốn y, muốn Khiêm, chỉ có như vậy mới có thể xác nhận được Khiêm là của hắn.
Mà Thượng Quan Khiêm cũng không phản kháng, chỉ là trong mắt hiện lên một tia tinh quang, tùy ý để cho Quân Hành Tuyệt muốn làm gì thì làm.
Đem người đặt ở trên thân cây, dùng lưỡi dùng răng liếm hôn gặm cắn đối phương, ở tại trên cổ y hạ xuống dấu vết. Quần áo của Thượng Quan Khiêm là được đặc chế tạo ra, không thể dễ dàng bị Quân Hành Tuyệt xé rách như vậy.
Quân Hành Tuyệt căn bản không phát hiện ra vấn đề này, chỉ là cảm thấy quần áo này rất khó cởi. Bất quá việc này không ảnh hưởng gì, ngón tay cởi bỏ cục áo của Thượng Quan khiê, xiêm y cũng như vậy thuận theo mà mở ra, thực thuận lợi liền rỡi uống. Tiếp tục tạo ra dấu vết, trầm mê trong tình cảm mãnh liệt, lí trí liền bay khỏi.
Dọc theo đường nét da thịt, đi tới trước ngực, ấn ký màu đỏ trên lồng ngực bên bên trái rõ ràng như vậy. Chính là lúc này, Quân Hành Tuyệt căn bản không có chú ý tới, mà tiếp tục động tác của chính mình, cởi bỏ quần áo của Thượng Quan Khiêm, làm bại lộ ra càng nhiều vị trí trên cơ thể của Thượng Quan Khiêm.
Hoa văn màu đỏ trên ngực của Khiêm so với trước kia đẹp hơn. Quân Hành Tuyệt đang tràn ngập suy nghĩ dục vọng, chợt lướt qua một ý nhiệm như vậy trong đầu.
Đột nhiên, tất cả mọi hành động dừng lại trong nháy mắt, hai người vẫn duy trì tư thế xấu hổ không di chuyển.
Quân Hành Tuyệt ý nghĩ đục ngầu bắt đầu vận chuyển. Ấn ký màu đỏ trên ngực kia, chẳng phải đó là...
Cái đầu đang chôn trên người của Thượng Quan Khiêm lập tức được nâng lên, đè lại bả vai của Thượng Quan Khiêm, tựa vào trên thân cây, gắt gao nhìn chằm chằm ấn ký kia.
Ấn ký này hắn biết, liền ngay cả ý nghĩa đại biểu cho hoa văn này hắn cũng biết. Chính là trên người mình cũng có một cái, chẳng qua hoa văn bất đồng. Đường văn khác nhau đại biểu cho cái tên khác nhau, mà đường văn trên ngực Khiêm này vẫn luôn là mong đợi của hắn, khắc sâu vào trong đầu, hi vọng có một ngày có thể ở trên người của Khiêm nhìn thấy được.
"Khiêm..." Thanh âm không thể tin được mang theo vui sướng, liền ngay cả biểu tình cũng phức tạp như vậy.
Thượng Quan Khiêm đẩy ra Quân Hành Tuyệt, Quân Hành Tuyệt cũng bởi vì kinh hỉ bất ngờ xảy ra nên không phản kháng.
Thượng Quan Khiêm một lần nữa sửa sang lại quần áo của mình. Quân Hành Tuyệt cứ như vậy nhìn ấn ký màu đỏ khiến cho hắn mừng rỡ như điên, biến mất ở trong quần áo.
Thượng Quan Khiêm đi tới trong đình (nơi nghỉ chân) ngồi xuống. Quân Hành Tuyệt phía sau biểu tình thay đổi thất thường, kinh hỉ, không thể tin được, ngây ngô cười,...
Thời điểm Quân Hành Tuyệt ngồi xuống, rốt cuộc đã không nhìn ra được một tia thống khổ nào bởi vì bị tưởng niệm tra tấn, cả người cùng nét mặt đều tỏa sáng, khóe miệng không thể che giấu được sự vui mừng như điên.
"Khiêm." Quân Hành Tuyệt rốt cuộc cũng lấy lại được tinh thần, vẻ mặt cười cười ngu dại, "Cái ấn ký màu đỏ kia..." Biết rõ còn cố hỏi, nhưng mà, hắn vẫn muốn từ trong miệng của Khiêm có được đáp án. Hai mắt tỏa sáng nhìn Thượng Quan Khiêm, chỉ cần Khiêm trả lời thì liền sẽ đem người đè xuống.
Thượng Quan Khiêm không chút hoang mang đem chén nước cho Quân Hành Tuyệt, "Uống." Thượng Quan Khiêm đối với Quân Hành Tuyệt nói.
Quân Hành Tuyệt bởi vì kinh hỉ đột ngột mà đã thả lỏng chính mình, không có phát hiện cái gì không đúng. Tỷ như vì sao Khiêm sẽ đem nước đưa cho hắn, trước kia chưa bao giờ từng có loại đãi ngộ như vậy; tỷ như vì sao không để cho hắn nói hết rồi hãng đưa nước cho hắn uống. Quân Hành Tuyệt toàn thân cùng tâm đang trầm trong vui sướng, thậm chí còn không có phát hiện ra trong mắt của Thượng Quan Khiêm hiện lên một tia xảo quyệt.
Hiện tại việc đại sự quan trọng nhất trong cuộc đời của hắn đã xảy ra, Quân Hành Tuyệt như thế nào sẽ có thể phát hiện ra bất thường phía sau. Đối với yêu cầu của Thượng QUan khiêm không chút từ chối làm theo, sảng khoái đem nước uống xuống, thậm chí ngay cả hương vị cũng chưa từng nhấm nháp qua.
Đem chén buông xuống, Quân Hành Tuyệt thẳng tắp nhìn chằm chằm Thượng Quan Khiêm, chờ đáp án.
"Đúng là chứng minh của đối tinh, ta thức tỉnh, chúc mừng kế hoạch của ngươi đã thành công." Thượng Quan Khiêm tuyên bố đáp án.
Sau đó lập tức bị người nào đó ôm vào trong lòng, môi bị hôn, tay của đối phương ở tại trên người mình sờ soạn.
Quần áo mới sửa sang lại chỉnh tề lần nữa bị ai kia cởi bỏ, lúc này đây, trọng điểm của Quân Hành Tuyệt đều đặt ở trên ấn ký bên ngực trái. Vẻ mặt thỏa mãn cùng hạnh phúc nhìn ấn ký màu đỏ kia, nhẹ nhàng miêu tả đường văn trên đó. Chính là chứng minh của đối tinh, là chứng minh Khiêm yêu hắn, hắn rốt cuộc cũng chiếm được tình yêu của Khiêm.
Quân Hành Tuyệt kích động, động tác trên tay càng thêm làm càn, ngay ở tại trong đình cởi ra áo của Thượng Quan Khiêm, quỳ gối giữa hai chân của Thượng Quan Khiêm, lại cởi ra quần của Thượng Quan Khiêm. Hai chân dài thon thả trắng nõn lộ ra trong không khí, bị đặt ở trên vai của Quân Hành Tuyệt. Thượng Quan Khiêm một tay đỡ lấy cái bàn, một tay vịn vào Quân Hành Tuyệt để duy trì thăng bằng.
Quân Hành Tuyệt mút hôn da thịt ở đùi trong, vừa lòng cảm giác được sự run rẩy của Thượng Quan Khiê, nhíu mày phát hiện nơi tượng trưng cho nam nhân của đối phương đã bắt đầu hơi hơi ngẩng đầu, rất không vừa lòng mà ngậm lấy nó, đùa bỡn nó, khiến cho nó khóc lóc cầu xin tha thứ, bắn ra chất lỏng màu trắng đục.
Lúc này lấy ra dược vật, bôi loạn ở trên tay, muốn tìm kiếm nụ hoa bí ẩn, chậm rãi khuếch trương, không có chú ý tới vẻ mặt trầm mê của Thượng Quan Khiêm lúc này đã biến thành vẻ mặt trêu tức, bên dưới cũng không có phản ứng lại.
Không sai biệt lắm, Quân Hành Tuyệt dục vọng đã khó kiềm chế, cởi ra quần của mình, chuẩn bị dùng nhục nhận (khụ... là, cái đó đó = =) xỏ xuyên qua thân thể của Thượng Quan Khiêm, để cho hai người có thể kết hợp thành một.
Tính toàn tốt lắm, chính là hạ thân của Quân Hành Tuyệt phi thường không nể mặt mũi, không có bất luận phản ứng gì.
Quân Hành Tuyệt không dám tin tưởng, bản thân đã dục hỏa đốt người, hạ thân không có khả năng không có phản ứng gì.
Sau đó cảm giác được Thượng Quan Khiêm dùng lực đẩy mình ra, té ngã ở trên mặt đất.
Ngơ ngác nhìn Thượng Quan Khiêm mặc lại quần áo, vẻ mặt bình tĩnh.
Quân Hành Tuyệt bắt đầu tự hỏi, "Chén nước kia..." Trừ lần đó ra, Quân Hành Tuyệt nghĩ không ra nguyên nhân gì nữa.
"Đúng vậy." Thượng Quan Khiêm xác định nghi hoặc của Quân Hành Tuyệt.
"Vì cái gì?" Quân Hành Tuyệt không hiểu được. Khiêm rõ ràng là yêu hắn, vì sao phải làm như vậy?
"Ngươi cho là sau những chuyện ngươi đã làm, ta sẽ dễ dàng tha thứ cho ngươi như vậy." Thượng Quan Khiêm nói ra nguyên nhân.
Nếu Thượng Quan Khiêm không đề cập tới, Quân Hành Tuyệt đều đã quên chuyện này. Ngay tại vừa rồi, hắn còn bị Khiêm trừng phát thống khổ.
Quân Hành Tuyệt đứng dậy, sửa sang lại bản thân, lần nữa đối diện Thượng Quan Khiêm.
Thượng Quan Khiêm đồng dạng lại đưa cho Quân Hành Tuyệt chén nước, lúc này đây Quân Hành Tuyệt cũng không dám uống nữa.
Thượng Quan Khiêm cũng không để ý, bản thân uống hết một chén, sau đó bắt đầu nói; "Kế hoạch của ngươi quả thực đã thành công, người Vô Xá toàn bộ đều thức tỉnh. Có thể tính kế được chúng ta, Tuyệt, ta thế nhưng đã xem thường ngươi." Thượng Quan Khiêm thật ra là thực lòng ca ngợi. Người có thể làm được chuyện này rất ít, Quân Hành Tuyệt thế nhưng lại thành công.
"Khiêm, ta chỉ là..." Quân Hành Tuyệt lập tức giải thích, hắn cũng không muốn tiếp tục phải trải qua những ngày như trước.
"Nhưng mà, tính kế của ngươi làm cho chúng ta vô cùng tức giận. Hãm hại đồng bạn không nói, còn lấy an toàn của chính mình ra làm mồi nhử. Quân Hành Tuyệt, chuyện như vậy mà ngươi cũng dám làm." Thượng Quan Khiêm không chút nào che giấu tức giận của bản thân.
Quân Hành Tuyệt ngoan ngoãn thừa nhận, bất quá trong lòng cũng thật ngọt ngào. Khiêm là lo lắng cho mình.
"Ngươi cho rằng những ngày tra tấn trước đó là trừng phạt sao, Tuyệt, ngươi quá coi thường người Vô Xá rồi." Thượng Quan Khiêm trào phùng cười.
"Kia không phải sao?" Những ngày khiến cho bản thân thống khổ như vậy, chẳng lẽ còn không phải là trừng phạt.
"Chỉ là một phần mà thôi." Sau đó, Thượng Quan Khiêm cũng không cần phải giấu diếm nữa.
Trừng phạt đối với Quân Hành Tuyệt, cũng không phải chỉ trong một lần liền kết thúc.
Ở trong vũ trụ hắc ám hư vô, Quân Hành Tuyệt đứng tại nơi đó, nhìn về phía những kiến trúc như đảo nhỏ trôi nổi trong vũ trụ. Vừa nhìn tới những thứ không nên xuất hiện tại thế giới này, Quân Hành Tuyệt liền biết được đó là thuộc về Khiêm. Nói cách khác, Khiêm đang ở tại đây.
Muốn đi vào, lại nhớ tới lời của Thượng Quan Khiêm. Đây là trừng phạt, ở trước khi Khiêm tự xuất hiện trước mặt mình thì trừng phạt này sẽ không chấm dứt. Sau khi bàn tay xâm nhập vào trong kết giới, Quân Hành Tuyệt lặng yên nhìn, muốn thấy được thân ảnh của người mình yêu nhất kia. Chính là nơi xinh đẹp này, xanh biếc sum xuê che khuất tầm mắt.
Khiêm, trừng phạt lần này ta nhận, đây vốn là sai lầm của ta. Quân Hành Tuyệt đã trải qua một lần tuyệt vọng, không dám lại có ý tưởng khác, ngoan ngoãn tiếp nhận hình phát của Thượng Quan Khiêm. Còn hơn là bị Khiêm bỏ qua, chỉ là tưởng niệm thôi thì tính là cái gì. Bất quá, Khiêm, nhanh tha thứ cho ta đi.
Một ngày kia, Quân Hành Tuyệt ở trong Ám Cung tại Nguyên quốc, nhìn lên vị trí Thần Nông trong không trung, mỗi ngày đều tỉ mỉ chuẩn bị đồ ăn, để cho Diêm La giao cho Thượng Quan Khiêm, thuận tiện hỏi thăm tình huống của Thượng Quan Khiêm. Diêm La cái gì cũng không nói, tùy ý tra tấn tưởng niệm của Quân Hành Tuyệt. Không ai dám ở bên cạnh Quân Hành Tuyệt, bởi vì tất cả mọi người đều sợ hãi trạng thái hiện tại của Quân Hành Tuyệt, đó là ngày qua ngày càng thêm âm trầm, cả người như bao phủ giữa u ám, căn bản không thể tới gần, cũng cự tuyệt những thứ này nọ. Thứ mà hắn muốn chỉ có một, mà thứ này...
Mỗi một ngày lại một ngày, trừ bỏ ngoài nấu cơm ra, Quân Hành Tuyệt chỉ biết nhìn lên nơi không trung kia, chờ một thân ảnh xuất hiện. Nhớ tới Khiêm, thân ảnh liền hiện lên trong vũ trụ, tới gần hòn đảo trong vũ trụ kia, tựa như làm như vậy có thể cảm giác được hơi thở của người nào đó.
Cho dù biết rõ đây là trừng phạt, Quân Hành Tuyệt cũng nhịn không được nôn nóng. Bởi vì đã lâu lắm rồi, hắn đã thực lâu lắm rồi không được nhìn thấy Khiêm, không nghe được thanh âm của y, không ngửi thấy được hương vị của y, không có cảm giác được hơi thở của y. Tượng niệm là một loại tra tấn thống khổ.
Còn phải bao lâu, còn phải bao lâu, chờ đợi lan tràn tới cùng cực sắp mài mòn hết kiên nhẫn của Quân Hành Tuyệt. Một ngày so với một ngày càng thêm khổ sở, tưởng niệm theo mỗi ngày càng thêm trầm trọng, trong lòng dâng lên sợ hãi. Khiêm có thể hay không đã quên đi mình. Sẽ không, Thần Nông ở tại nơi này, Khiêm chính là ở nơi này, như thế nào sẽ quên đi hắn. Nhưng mà ý tưởng này một khi dâng lên, liền không cách nào tự mình đè xuống được.
Sắp tới cực hạn.
"Quân Hành Tuyệt đại nhân." Diêm La xuất hiện.
"Chuyện gì?" Quân Hành Tuyệt lúc này đã trở thành nam nhân lạnh như băng, lạnh tới mức khiến cho người ta không dám tới gần. Đám người Phượng Cửu lo lắng, thế nhưng cũng bởi vì phân lạnh như băng này mà không dám tới gần, âm thầm thở dài, chuyện tình của hai người kia vẫn là đừng nên nhúng tay vào.
"Chủ nhân nói, ngài có thể đi gặp y." Diêm La chính là đơn giản truyền lời.
Không bị làm cho sợ hãi, không khiếp sợ, Quân Hành Tuyệt theo bản năng xuất hiện ở trong hư không, mới hiểu được hàm nghĩa mà Diêm La nhắn gửi. Khiêm muốn gặp hắn. Rốt cuộc cũng đợt được, băng lãnh trong nháy mắt liền biến mất, nhanh chóng chiếm lấy chính là tươi cười mừng như điên. Có thể khiến cho hắn có chuyển biến lớn như vậy chỉ có một người, là người nắm giữ tất cả mọi cảm xúc tình cảm của hắn.
Bước vào trong phạm vi của Thần Nông, không cần bất luận kẻ nào dẫn đường, hắn ở giây thứ nhất liền bắt giữ được hơi thở của người kia, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt người kia. Sau đó đem người ôm vào trong lòng, ôm chặt lấy, tựa như muốn đem người dung nhập vào trong cơ thể của mình. Chặt như vậy, sẽ không một lần nữa xa nhau.
"Khiêm, giống như ngươi, ta rất nhớ ngươi." Không khỏi thanh minh, nâng lên đầu của người trong lòng, đem đôi môi của bản thân in lên trên môi của đối phương, cuồng loạn dây dưa, xé rách quần áo của đối phương.
Muốn y, muốn Khiêm, chỉ có như vậy mới có thể xác nhận được Khiêm là của hắn.
Mà Thượng Quan Khiêm cũng không phản kháng, chỉ là trong mắt hiện lên một tia tinh quang, tùy ý để cho Quân Hành Tuyệt muốn làm gì thì làm.
Đem người đặt ở trên thân cây, dùng lưỡi dùng răng liếm hôn gặm cắn đối phương, ở tại trên cổ y hạ xuống dấu vết. Quần áo của Thượng Quan Khiêm là được đặc chế tạo ra, không thể dễ dàng bị Quân Hành Tuyệt xé rách như vậy.
Quân Hành Tuyệt căn bản không phát hiện ra vấn đề này, chỉ là cảm thấy quần áo này rất khó cởi. Bất quá việc này không ảnh hưởng gì, ngón tay cởi bỏ cục áo của Thượng Quan khiê, xiêm y cũng như vậy thuận theo mà mở ra, thực thuận lợi liền rỡi uống. Tiếp tục tạo ra dấu vết, trầm mê trong tình cảm mãnh liệt, lí trí liền bay khỏi.
Dọc theo đường nét da thịt, đi tới trước ngực, ấn ký màu đỏ trên lồng ngực bên bên trái rõ ràng như vậy. Chính là lúc này, Quân Hành Tuyệt căn bản không có chú ý tới, mà tiếp tục động tác của chính mình, cởi bỏ quần áo của Thượng Quan Khiêm, làm bại lộ ra càng nhiều vị trí trên cơ thể của Thượng Quan Khiêm.
Hoa văn màu đỏ trên ngực của Khiêm so với trước kia đẹp hơn. Quân Hành Tuyệt đang tràn ngập suy nghĩ dục vọng, chợt lướt qua một ý nhiệm như vậy trong đầu.
Đột nhiên, tất cả mọi hành động dừng lại trong nháy mắt, hai người vẫn duy trì tư thế xấu hổ không di chuyển.
Quân Hành Tuyệt ý nghĩ đục ngầu bắt đầu vận chuyển. Ấn ký màu đỏ trên ngực kia, chẳng phải đó là...
Cái đầu đang chôn trên người của Thượng Quan Khiêm lập tức được nâng lên, đè lại bả vai của Thượng Quan Khiêm, tựa vào trên thân cây, gắt gao nhìn chằm chằm ấn ký kia.
Ấn ký này hắn biết, liền ngay cả ý nghĩa đại biểu cho hoa văn này hắn cũng biết. Chính là trên người mình cũng có một cái, chẳng qua hoa văn bất đồng. Đường văn khác nhau đại biểu cho cái tên khác nhau, mà đường văn trên ngực Khiêm này vẫn luôn là mong đợi của hắn, khắc sâu vào trong đầu, hi vọng có một ngày có thể ở trên người của Khiêm nhìn thấy được.
"Khiêm..." Thanh âm không thể tin được mang theo vui sướng, liền ngay cả biểu tình cũng phức tạp như vậy.
Thượng Quan Khiêm đẩy ra Quân Hành Tuyệt, Quân Hành Tuyệt cũng bởi vì kinh hỉ bất ngờ xảy ra nên không phản kháng.
Thượng Quan Khiêm một lần nữa sửa sang lại quần áo của mình. Quân Hành Tuyệt cứ như vậy nhìn ấn ký màu đỏ khiến cho hắn mừng rỡ như điên, biến mất ở trong quần áo.
Thượng Quan Khiêm đi tới trong đình (nơi nghỉ chân) ngồi xuống. Quân Hành Tuyệt phía sau biểu tình thay đổi thất thường, kinh hỉ, không thể tin được, ngây ngô cười,...
Thời điểm Quân Hành Tuyệt ngồi xuống, rốt cuộc đã không nhìn ra được một tia thống khổ nào bởi vì bị tưởng niệm tra tấn, cả người cùng nét mặt đều tỏa sáng, khóe miệng không thể che giấu được sự vui mừng như điên.
"Khiêm." Quân Hành Tuyệt rốt cuộc cũng lấy lại được tinh thần, vẻ mặt cười cười ngu dại, "Cái ấn ký màu đỏ kia..." Biết rõ còn cố hỏi, nhưng mà, hắn vẫn muốn từ trong miệng của Khiêm có được đáp án. Hai mắt tỏa sáng nhìn Thượng Quan Khiêm, chỉ cần Khiêm trả lời thì liền sẽ đem người đè xuống.
Thượng Quan Khiêm không chút hoang mang đem chén nước cho Quân Hành Tuyệt, "Uống." Thượng Quan Khiêm đối với Quân Hành Tuyệt nói.
Quân Hành Tuyệt bởi vì kinh hỉ đột ngột mà đã thả lỏng chính mình, không có phát hiện cái gì không đúng. Tỷ như vì sao Khiêm sẽ đem nước đưa cho hắn, trước kia chưa bao giờ từng có loại đãi ngộ như vậy; tỷ như vì sao không để cho hắn nói hết rồi hãng đưa nước cho hắn uống. Quân Hành Tuyệt toàn thân cùng tâm đang trầm trong vui sướng, thậm chí còn không có phát hiện ra trong mắt của Thượng Quan Khiêm hiện lên một tia xảo quyệt.
Hiện tại việc đại sự quan trọng nhất trong cuộc đời của hắn đã xảy ra, Quân Hành Tuyệt như thế nào sẽ có thể phát hiện ra bất thường phía sau. Đối với yêu cầu của Thượng QUan khiêm không chút từ chối làm theo, sảng khoái đem nước uống xuống, thậm chí ngay cả hương vị cũng chưa từng nhấm nháp qua.
Đem chén buông xuống, Quân Hành Tuyệt thẳng tắp nhìn chằm chằm Thượng Quan Khiêm, chờ đáp án.
"Đúng là chứng minh của đối tinh, ta thức tỉnh, chúc mừng kế hoạch của ngươi đã thành công." Thượng Quan Khiêm tuyên bố đáp án.
Sau đó lập tức bị người nào đó ôm vào trong lòng, môi bị hôn, tay của đối phương ở tại trên người mình sờ soạn.
Quần áo mới sửa sang lại chỉnh tề lần nữa bị ai kia cởi bỏ, lúc này đây, trọng điểm của Quân Hành Tuyệt đều đặt ở trên ấn ký bên ngực trái. Vẻ mặt thỏa mãn cùng hạnh phúc nhìn ấn ký màu đỏ kia, nhẹ nhàng miêu tả đường văn trên đó. Chính là chứng minh của đối tinh, là chứng minh Khiêm yêu hắn, hắn rốt cuộc cũng chiếm được tình yêu của Khiêm.
Quân Hành Tuyệt kích động, động tác trên tay càng thêm làm càn, ngay ở tại trong đình cởi ra áo của Thượng Quan Khiêm, quỳ gối giữa hai chân của Thượng Quan Khiêm, lại cởi ra quần của Thượng Quan Khiêm. Hai chân dài thon thả trắng nõn lộ ra trong không khí, bị đặt ở trên vai của Quân Hành Tuyệt. Thượng Quan Khiêm một tay đỡ lấy cái bàn, một tay vịn vào Quân Hành Tuyệt để duy trì thăng bằng.
Quân Hành Tuyệt mút hôn da thịt ở đùi trong, vừa lòng cảm giác được sự run rẩy của Thượng Quan Khiê, nhíu mày phát hiện nơi tượng trưng cho nam nhân của đối phương đã bắt đầu hơi hơi ngẩng đầu, rất không vừa lòng mà ngậm lấy nó, đùa bỡn nó, khiến cho nó khóc lóc cầu xin tha thứ, bắn ra chất lỏng màu trắng đục.
Lúc này lấy ra dược vật, bôi loạn ở trên tay, muốn tìm kiếm nụ hoa bí ẩn, chậm rãi khuếch trương, không có chú ý tới vẻ mặt trầm mê của Thượng Quan Khiêm lúc này đã biến thành vẻ mặt trêu tức, bên dưới cũng không có phản ứng lại.
Không sai biệt lắm, Quân Hành Tuyệt dục vọng đã khó kiềm chế, cởi ra quần của mình, chuẩn bị dùng nhục nhận (khụ... là, cái đó đó = =) xỏ xuyên qua thân thể của Thượng Quan Khiêm, để cho hai người có thể kết hợp thành một.
Tính toàn tốt lắm, chính là hạ thân của Quân Hành Tuyệt phi thường không nể mặt mũi, không có bất luận phản ứng gì.
Quân Hành Tuyệt không dám tin tưởng, bản thân đã dục hỏa đốt người, hạ thân không có khả năng không có phản ứng gì.
Sau đó cảm giác được Thượng Quan Khiêm dùng lực đẩy mình ra, té ngã ở trên mặt đất.
Ngơ ngác nhìn Thượng Quan Khiêm mặc lại quần áo, vẻ mặt bình tĩnh.
Quân Hành Tuyệt bắt đầu tự hỏi, "Chén nước kia..." Trừ lần đó ra, Quân Hành Tuyệt nghĩ không ra nguyên nhân gì nữa.
"Đúng vậy." Thượng Quan Khiêm xác định nghi hoặc của Quân Hành Tuyệt.
"Vì cái gì?" Quân Hành Tuyệt không hiểu được. Khiêm rõ ràng là yêu hắn, vì sao phải làm như vậy?
"Ngươi cho là sau những chuyện ngươi đã làm, ta sẽ dễ dàng tha thứ cho ngươi như vậy." Thượng Quan Khiêm nói ra nguyên nhân.
Nếu Thượng Quan Khiêm không đề cập tới, Quân Hành Tuyệt đều đã quên chuyện này. Ngay tại vừa rồi, hắn còn bị Khiêm trừng phát thống khổ.
Quân Hành Tuyệt đứng dậy, sửa sang lại bản thân, lần nữa đối diện Thượng Quan Khiêm.
Thượng Quan Khiêm đồng dạng lại đưa cho Quân Hành Tuyệt chén nước, lúc này đây Quân Hành Tuyệt cũng không dám uống nữa.
Thượng Quan Khiêm cũng không để ý, bản thân uống hết một chén, sau đó bắt đầu nói; "Kế hoạch của ngươi quả thực đã thành công, người Vô Xá toàn bộ đều thức tỉnh. Có thể tính kế được chúng ta, Tuyệt, ta thế nhưng đã xem thường ngươi." Thượng Quan Khiêm thật ra là thực lòng ca ngợi. Người có thể làm được chuyện này rất ít, Quân Hành Tuyệt thế nhưng lại thành công.
"Khiêm, ta chỉ là..." Quân Hành Tuyệt lập tức giải thích, hắn cũng không muốn tiếp tục phải trải qua những ngày như trước.
"Nhưng mà, tính kế của ngươi làm cho chúng ta vô cùng tức giận. Hãm hại đồng bạn không nói, còn lấy an toàn của chính mình ra làm mồi nhử. Quân Hành Tuyệt, chuyện như vậy mà ngươi cũng dám làm." Thượng Quan Khiêm không chút nào che giấu tức giận của bản thân.
Quân Hành Tuyệt ngoan ngoãn thừa nhận, bất quá trong lòng cũng thật ngọt ngào. Khiêm là lo lắng cho mình.
"Ngươi cho rằng những ngày tra tấn trước đó là trừng phạt sao, Tuyệt, ngươi quá coi thường người Vô Xá rồi." Thượng Quan Khiêm trào phùng cười.
"Kia không phải sao?" Những ngày khiến cho bản thân thống khổ như vậy, chẳng lẽ còn không phải là trừng phạt.
"Chỉ là một phần mà thôi." Sau đó, Thượng Quan Khiêm cũng không cần phải giấu diếm nữa.
Trừng phạt đối với Quân Hành Tuyệt, cũng không phải chỉ trong một lần liền kết thúc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook