Vợ Trước Muốn Tái Hôn
-
Chương 191: Thư mời hầu tòa từ Mỹ gửi đến
Hạ Nhất Nhiễm đoán rằng hẳn là chuyện tốt đám phụ nữ giả tạo như Chu Giai Ngưng làm ra để pr tên tuổi mình.
"Tiên sinh đâu? Anh ấy lúc đi có nói đi nơi nào hay không?" Nhìn hai đứa nhỏ ở trước mặt mình đấu võ mồm, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng ấm áp, nếu là anh Hạo Nam lúc này cũng ở đây mà nói, vậy là tốt rồi rồi.
"Tiên sinh nói công ty có chuyện gì muốn xử lý, trước khi đi, tiên sinh lại vẫn dặn dò tôi nói cho phu nhân, nếu ở nhà quá nhàm chán, có thể đi công ty tìm ngài ấy."
"Được, tôi biết rõ." Cô ước chừng cũng đoán được anh đang bận rộn chuyện gì, lời đồn mắc bệnh AIDS còn không có dịu đi, thanh danh công ty nhất định cũng chịu ảnh hưởng không ít, lúc này đúng là thời khắc mấu chốt bác bỏ tin đồn. Ăn quá bữa sáng, Hạ Nhất Nhiễm cầm lấy một đống thư triệu tập của tòa án trên bàn liền đi trở về phòng.
Nini và William cùng giúp việc đang chơi đùa cùng nhau, cô cũng rất yên tâm. Giúp việc này là giúp việc lâu năm ở Đường gia, Đường lão phu nhân từ lúc biết này hai đứa nhỏ tồn tại liền cố ý đưa tới chăm sóc hai đứa nhỏ.
Miệng ngậm mứt hoa quả, có thể áp chế cảm giác nôn nghén khi mang thai.
Hạ Nhất Nhiễm đem mấy bức thư mở ra xem từng cái, quả nhiên không ngoài cô dự liệu, một xấp thư này, toàn bộ đều là thư mời triệu tập của tòa án, đa số đều là phụ nữ tố cáo Đường Hạo Nam, yêu cầu bồi thường tổn thất tinh thần.
Đám phụ nữ này tính toán tỉ mỉ, đều đã xem đây là thời cơ tốt nhất bắt chẹt Đường Hạo Nam đi.
Điện thoại ở trên tủ đầu giường vang lên."Alo."
"Hạ Nhất Nhiễm, nhận được thư mời triệu tập của tòa án chưa? Đêm qua, tôi vốn là muốn vui vẻ thương lượng với các người, nhưng các người đã không nể mặt như thế, tôi chỉ có thể liên hợp những Nữ Minh Tinh từng có tai tiếng tình cảm với Đường Hạo Nam quậy lớn chuyện cùng kéo nhau tòa án rồi." Hạ Nhất Nhiễm vươn tay, từ trong một đống thư mời triệu tập của tòa án, lấy ra thư triệu tập của Chu Giai Ngưng. Cầm ở trong tay tỉ mỉ đánh giá.
"Tiền cô mời luật sư kiện anh Hạo Nam lên tòa án, không bằng giữ lại cho chính mình làm đồ cưới, cô tuổi tác cũng không nhỏ, nếu không tìm người tốt gả đi. Đợi sau này tàn hoa bại liễu, sợ là không ai muốn cô nữa rồi." Cúp điện thoại, Hạ Nhất Nhiễm đem thư triệu tập của Chu Giai Ngưng ném ở trên giường.
Ánh mắt lướt qua, lại phát hiện một bao thư tràn ngập tiếng Anh. Còn có thư triệu tập của tòa án đến từ Mỹ nữa sao? Đường Hạo Nam hẳn là không trêu chọc nợ nần phong lưu đến tận nước Mỹ đi!
Hạ Nhất Nhiễm cảm thấy lo lắng.
Chuông cửa bỗng nhiên vang lên, Hạ Nhất Nhiễm giật mình sợ run cả người, trong tay nắm chặt phong thư mời triệu tập kia từ bên trong phòng lao ra. Cô sợ hãi, lại còn không biết chính mình đang sợ hãi cái gì.
Giúp việc đã mở cửa ra rồi.
"Chị." Hạ Khả San từ cửa đi đến. Lục Ngộ Hàn liền đi theo phía sau cô.
Hạ Nhất Nhiễm trái tim rốt cuộc hạ xuống rồi.
"Cậu, San San." Kêu một tiếng như thế, cũng có chút ngượng ngùng. Hai người bọn họ, hẳn là đã bên nhau rồi nhỉ.
"Nhiễm Nhiễm, thật sự rất có lỗi, ta cũng là về sau mới biết chuyện của Hạo Nam, không giúp được các con cái gì." Lục Ngộ Hàn vào cửa liền xin lỗi, Hạ Nhất Nhiễm quay đầu đi rót nước, ngược lại bị lời anh nói làm cho xấu hổ.
"Cậu, người nói cái gì vậy. Nhiều năm như thế, đều dựa vào người trợ giúp, người giúp con đã nhiều lắm, sao còn có thể đến phiên người tới cùng con nói xin lỗi." Cầm trong tay hai ly nước đưa cho Hạ Khả San cùng Lục Ngộ Hàn. Hạ Nhất Nhiễm vươn tay mở ra phong thư trong tay.
"Chị, anh ấy... Đã cùng em cầu hôn, chúng em... Tháng sau cử hành hôn lễ." Hạ Khả San kéo góc áoLục Ngộ Hàn, cả gương mặt đỏ bừng.
Hạ Nhất Nhiễm ngón tay mạnh mẽ run lên một phen, thư triệu tập của tòa án này, không phải kiện Đường Hạo Nam, mà là kiện Hạ Nhất Nhiễm cô. Lấy lý do Nini là con của Đổng Hưng Á, lấy lý do Hạ Nhất Nhiễm không tuân thủ phụ đạo không xứng nuôi nấng Nini, yêu cầu quyền nuôi dưỡng Nini.
"Chị, người có đang nghe em nói chuyện không?" Hạ Khả San sắc mặt nháy mắt liền trở nên khó coi. Cô cho rằng Hạ Nhất Nhiễm không thích cô cùng Lục Ngộ Hàn kết hôn.
Lục Ngộ Hàn vẫn thích Hạ Nhất Nhiễm, là vướng mắt không cách nào tháo gỡ trong lòng cô.
Lục Ngộ Hàn chú ý tới Hạ Nhất Nhiễm khác thường, rút đi thư mời triệu tập trong tay Hạ Nhất Nhiễm, một đôi mày đẹp, tinh tế nhíu lại."Muốn quyền nuôi dưỡng Nini? Trước không phải luôn muốn bắt Nini đi làm giám định DNA."
"Đổng lão phu nhân từ trước đến nay không thích Nini, bà ta muốn quyền nuôi dưỡng Nini, muốn chẳng qua chính là cổ phần trong tay Nini. Nếu quyền nuôi dưỡng Nini thuộc về bà ta, con liền không phải là người giám hộ của Nini, cổ phần trong tay Nini, cũng sẽ không lại do con chi phối."
Hạ Nhất Nhiễm cầm thư triệu tập tòa án trong tay nhàu nát thành một cục.
Gần đây vẫn bận rộn chuyện Đường Hạo Nam, cô thiếu chút nữa liền quên, mình vẫn là quả phụ Đổng gia, mặc kệ cô là muốn tái giá, hay vẫn là về vấn đề quyền nuôi dưỡng Nini, cô vẫn còn phải cùng Đổng gia có một cái chấm dứt. Lại không nghĩ rằng, không đợi cô chủ động giải quyết, lão phu nhân cũng đã sốt ruột khó nén bắt đầu ra tay rồi.
"Kế tiếp con tính toán làm sao đây."
"Nini không phải con của anh Hạo Nam sao?" Hạ Khả San một đầu mờ mịt, từ đầu đến cuối, không ai từng nói rõ mọi chuyện với cô.
"Chúng ta vào trong rồi nói." Nini cùng William còn đang ở phòng nhỏ chơi xếp gỗ, cửa phòng nhỏ vẫn đang mở, cô sợ bọn nhỏ nghe thấy. Nếu Nini biết chính mình không phải là con ruột của cô, chỉ sợ sẽ cực kỳ thương tâm.
Mang theo Hạ Khả San cùng Lục Ngộ Hàn đi đến phòng ngủ chính, cầm trong tay thư triệu tập đã vò thành một cục trực tiếp không lưu tình chút nào ném vào thùng rác. Muốn từ cạnh cô cướp đi Nini, nghĩ cũng đừng nghĩ.
"Nini không phải con của anh Hạo Nam, là đứa bé do Đổng Hưng Á bế về nhà, mục đích chính là để cho chị có lý do hợp lý tiếp nhận cổ phần công ty Đổng gia, lại thật không ngờ, Nini thành một con cờ trong trận tranh đấu gia tộc này, lão phu nhân đã không phải lần đầu tiên đem chủ ý đặt trên đầu Nini rồi."
Nghĩ tới đây, lại càng tức giận, Đổng lão phu nhân vì đạt được di sản Đổng Hưng Á để lại, thật sự chính là không từ thủ đoạn.
"Vậy Nini cũng không phải con của Đổng Hưng Á sao?" Hạ Khả San lập tức liền tìm được trọng điểm trong lời nói của Hạ Nhất Nhiễm.
"Đúng." Hạ Nhất Nhiễm gật đầu.
"Vậy chị chỉ cần mang Nini đi làm giám định DNA, chứng minh con bé không phải con của Đổng Hưng Á, như vậy Đổng lão phu nhân không không có quyền đi tranh đoạt quyền nuôi dưỡng Nini sao?" Hạ Khả San nói xong, rồi mới vỗ mạnh đầu mình một cái, lại bị Lục Ngộ Hàn bắt được bàn tay nhỏ nhắn mềm mại. Cô suy nghĩ quả thực là quá đơn giản, nếu như mọi chuyện thật sự dễ giải quyết như trong tưởng tượng của cô, vậy Hạ Nhất Nhiễm đã không ở chỗ này mày chau mặt ủ rồi.
Cô không phải dân kinh doanh, chưa từng đối mặt chiến tranh thương nghiệp, chuyện của những nhà giàu có này, cô từ nhỏ liền không rõ ràng lắm, chỉ là không biết người đàn ông lớn tuổi bên cạnh mình, có thể ghét bỏ chính mình quá ngu dốt hay không.
"Nếu như có thể đơn giản giải quyết như thế thì tốt rồi, lão phu nhân từ sớm mà bắt đầu hoài nghi Nini không phải con ruột của Đổng Hưng Á, lúc này nếu đưa giám định DNA của Nini ra, lại càng giống như tự chui đầu vô lưới. Nói vậy, Nini liền không thể có quyền lợi kế thừa tài sản Đổng Hưng Á rồi."
"Vậy làm sao đây." Hạ Khả San theo thói quen nhìn về phía Lục Ngộ Hàn, cô hiện tại thật là càng ngày càng dựa dẫm vào Lục Ngộ Hàn rồi.
Lục Ngộ Hàn mày cũng gắt gao nhíu lại một chỗ, giống như chuyện này thật sự rất khó giải quyết vậy.
"Vậy kế tạm thời bây giờ, cũng chỉ có thể trở lại Đổng gia, tiếp tục làm quả phụ Đổng gia, ngăn chặn miệng lão phu nhân, rồi mới lại nghĩ biện pháp tiếp." Một câu lại nghĩ biện pháp tiếp, kỳ thật chính là không có biện pháp. Đợi thật sự nghĩ được biện pháp giải quyết, còn không biết là chuyện ngày tháng năm nào.
Hạ Nhất Nhiễm cũng nhíu chặt mày theo. Cả trái tim mỏi mệt không chịu nổi, vốn tưởng rằng chuyện Đồng Y Mộng triệt để qua đi, lại đem những cục diện rối rắm này đều đã xử lý xong, toàn bộ liền có thể kết thúc, chỉ riêng đã quên chính là, chuyện của Đổng gia.
"Cậu, chuyện này, người trước đừng nói cho anh Hạo Nam, anh ấy hiện tại đã đủ bận rộn rồi, con không muốn lại có chuyện gì khiến anh ấy ngột ngạt, thư triệu tập từ tòa án của Mỹ, con nghĩ, tạm thời có thể kéo dài thêm một thời gian."
"Không đến tòa án mà nói, cũng chỉ có thể kéo tạm thời, chúng ta vẫn lại là mau lên được biện pháp giải quyết đi."
Nhìn đến Hạ Khả San sắc mặt không phải rất đẹp mắt, Hạ Nhất Nhiễm cũng đoán được tâm sự của Hạ Khả San, ước chừng chính là vì Lục Ngộ Hàn đối với chuyện của chính mình quá dụng tâm, cho nên không vui rồi. Đây là khúc mắc, còn cần hai người cùng nhau cởi bỏ. Vươn tay vỗ vỗ vỗ bả vai Hạ Khả San.
"Được, hai người các người rất không dễ dàng tới một chuyến, liền ở lại ăn một bữa cơm đi, chúng ta không nói những chuyện không vui này nữa."
"San San, chúng ta xuống lầu mua đồ ăn." Cô có chút nói, muốn nói cùng Hạ Khả San.
"Mẹ, là sư phụ đến đây sao?" William đứng ở ngoài cửa hỏi.
Cậu bé vẫn lại là không quá quen kêu Lục Ngộ Hàn ông cậu, cho nên vẫn đều kêu sư phụ. Hạ Nhất Nhiễm nghe xong khó tránh khỏi bật cười.
"Đi thôi, đi dạy Tiểu Đồ Đệ của người, võ thuật Trung Quốc." Cũng được, để cho William giữ chân Lục Ngộ Hàn, cô cùng Hạ Khả San nói chuyện cũng có thể dễ dàng một chút.
Lục Ngộ Hàn người già thành tinh, sao có thể không rõ ý tứ của Hạ Nhất Nhiễm, mang theo William đi phòng nhỏ.
"Chị, lời vừa rồi em nói cùng chị, chị nghe thấy không?" Siêu thị, Hạ Khả San đem một bông cải xanh bỏ vào bên trong xe đẩy, đó là loại rau Lục Ngộ Hàn thích ăn, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng hiểu rõ, nhưng chỉ là gợi lên khóe miệng. Chuyện giữa Hạ Khả San cùng Lục Ngộ Hàn, cô vẫn lại là ít nói, dù sao Lục Ngộ Hàn đã từng thích thích cô, bản thân cô cũng là biết rõ, hiện tại nói nhiều sai nhiều, cô không hề muốn bởi vì vậy mà kéo xa khoảng cách giữa chính mình cùng Hạ Khả San.
"Chị vừa rồi một lòng một dạ đều đặt trong phong thư triệu tập của tòa án kia, nào có tâm tình nghe em nói chuyện, em nói cái gì rồi hả?" Hạ Nhất Nhiễm có chút thật có lỗi cười cười, cô là thật không có nghe rõ lời San San nói.
"Chị, Lục Ngộ Hàn cùng em cầu hôn, chúng em tháng sau liền cử hành hôn lễ." Hạ Khả San hưng trí không giảm, vừa nhắc tới chuyện chính mình liền muốn cùng Lục Ngộ Hàn kết hôn, cả gương mặt đều đỏ hòng muốn rỉ máu.
"Chuyện tốt nha, nhiều năm như thế, cố gắng của em chị cũng đều biết. Chúc mừng em, San San, em rất dũng cảm!" San San có chút bốc đồng, không giống cô, nói cách khác, cũng sẽ không để cho Đồng Y Mộng dễ dàng tham dự vào chuyện tình cảm xuôi gió xuôi nước giữa cô cùng anh Hạo Nam, sẽ không có nhiều năm xóc nảy như thế.
"Chị, chị thì sao? Lúc nào chị mới cùng Đường Hạo Nam cử hành hôn lễ đây, nhiều năm như thế, chị cũng rất không dễ dàng."
"Chị sao, chị cùng anh Hạo Nam có cử hành hôn lễ hay không đã không còn quan trọng nữa, dù sao nhiều năm như thế đều đã trải qua rồi. Hiện tại chị chỉ muốn im lặng cùng anh Hạo Nam sống qua ngày tháng." Hạ Nhất Nhiễm bình tĩnh nói, đúng là trong lòng vẫn khó tránh khỏi có một tia chờ mong.
Cô cùng Đường Hạo Nam, cho tới bây giờ vẫn không từng cử hành hôn lễ, đối với một người phụ nữ mà nói, vẫn lại là có tiếc nuối!
"Tiên sinh đâu? Anh ấy lúc đi có nói đi nơi nào hay không?" Nhìn hai đứa nhỏ ở trước mặt mình đấu võ mồm, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng ấm áp, nếu là anh Hạo Nam lúc này cũng ở đây mà nói, vậy là tốt rồi rồi.
"Tiên sinh nói công ty có chuyện gì muốn xử lý, trước khi đi, tiên sinh lại vẫn dặn dò tôi nói cho phu nhân, nếu ở nhà quá nhàm chán, có thể đi công ty tìm ngài ấy."
"Được, tôi biết rõ." Cô ước chừng cũng đoán được anh đang bận rộn chuyện gì, lời đồn mắc bệnh AIDS còn không có dịu đi, thanh danh công ty nhất định cũng chịu ảnh hưởng không ít, lúc này đúng là thời khắc mấu chốt bác bỏ tin đồn. Ăn quá bữa sáng, Hạ Nhất Nhiễm cầm lấy một đống thư triệu tập của tòa án trên bàn liền đi trở về phòng.
Nini và William cùng giúp việc đang chơi đùa cùng nhau, cô cũng rất yên tâm. Giúp việc này là giúp việc lâu năm ở Đường gia, Đường lão phu nhân từ lúc biết này hai đứa nhỏ tồn tại liền cố ý đưa tới chăm sóc hai đứa nhỏ.
Miệng ngậm mứt hoa quả, có thể áp chế cảm giác nôn nghén khi mang thai.
Hạ Nhất Nhiễm đem mấy bức thư mở ra xem từng cái, quả nhiên không ngoài cô dự liệu, một xấp thư này, toàn bộ đều là thư mời triệu tập của tòa án, đa số đều là phụ nữ tố cáo Đường Hạo Nam, yêu cầu bồi thường tổn thất tinh thần.
Đám phụ nữ này tính toán tỉ mỉ, đều đã xem đây là thời cơ tốt nhất bắt chẹt Đường Hạo Nam đi.
Điện thoại ở trên tủ đầu giường vang lên."Alo."
"Hạ Nhất Nhiễm, nhận được thư mời triệu tập của tòa án chưa? Đêm qua, tôi vốn là muốn vui vẻ thương lượng với các người, nhưng các người đã không nể mặt như thế, tôi chỉ có thể liên hợp những Nữ Minh Tinh từng có tai tiếng tình cảm với Đường Hạo Nam quậy lớn chuyện cùng kéo nhau tòa án rồi." Hạ Nhất Nhiễm vươn tay, từ trong một đống thư mời triệu tập của tòa án, lấy ra thư triệu tập của Chu Giai Ngưng. Cầm ở trong tay tỉ mỉ đánh giá.
"Tiền cô mời luật sư kiện anh Hạo Nam lên tòa án, không bằng giữ lại cho chính mình làm đồ cưới, cô tuổi tác cũng không nhỏ, nếu không tìm người tốt gả đi. Đợi sau này tàn hoa bại liễu, sợ là không ai muốn cô nữa rồi." Cúp điện thoại, Hạ Nhất Nhiễm đem thư triệu tập của Chu Giai Ngưng ném ở trên giường.
Ánh mắt lướt qua, lại phát hiện một bao thư tràn ngập tiếng Anh. Còn có thư triệu tập của tòa án đến từ Mỹ nữa sao? Đường Hạo Nam hẳn là không trêu chọc nợ nần phong lưu đến tận nước Mỹ đi!
Hạ Nhất Nhiễm cảm thấy lo lắng.
Chuông cửa bỗng nhiên vang lên, Hạ Nhất Nhiễm giật mình sợ run cả người, trong tay nắm chặt phong thư mời triệu tập kia từ bên trong phòng lao ra. Cô sợ hãi, lại còn không biết chính mình đang sợ hãi cái gì.
Giúp việc đã mở cửa ra rồi.
"Chị." Hạ Khả San từ cửa đi đến. Lục Ngộ Hàn liền đi theo phía sau cô.
Hạ Nhất Nhiễm trái tim rốt cuộc hạ xuống rồi.
"Cậu, San San." Kêu một tiếng như thế, cũng có chút ngượng ngùng. Hai người bọn họ, hẳn là đã bên nhau rồi nhỉ.
"Nhiễm Nhiễm, thật sự rất có lỗi, ta cũng là về sau mới biết chuyện của Hạo Nam, không giúp được các con cái gì." Lục Ngộ Hàn vào cửa liền xin lỗi, Hạ Nhất Nhiễm quay đầu đi rót nước, ngược lại bị lời anh nói làm cho xấu hổ.
"Cậu, người nói cái gì vậy. Nhiều năm như thế, đều dựa vào người trợ giúp, người giúp con đã nhiều lắm, sao còn có thể đến phiên người tới cùng con nói xin lỗi." Cầm trong tay hai ly nước đưa cho Hạ Khả San cùng Lục Ngộ Hàn. Hạ Nhất Nhiễm vươn tay mở ra phong thư trong tay.
"Chị, anh ấy... Đã cùng em cầu hôn, chúng em... Tháng sau cử hành hôn lễ." Hạ Khả San kéo góc áoLục Ngộ Hàn, cả gương mặt đỏ bừng.
Hạ Nhất Nhiễm ngón tay mạnh mẽ run lên một phen, thư triệu tập của tòa án này, không phải kiện Đường Hạo Nam, mà là kiện Hạ Nhất Nhiễm cô. Lấy lý do Nini là con của Đổng Hưng Á, lấy lý do Hạ Nhất Nhiễm không tuân thủ phụ đạo không xứng nuôi nấng Nini, yêu cầu quyền nuôi dưỡng Nini.
"Chị, người có đang nghe em nói chuyện không?" Hạ Khả San sắc mặt nháy mắt liền trở nên khó coi. Cô cho rằng Hạ Nhất Nhiễm không thích cô cùng Lục Ngộ Hàn kết hôn.
Lục Ngộ Hàn vẫn thích Hạ Nhất Nhiễm, là vướng mắt không cách nào tháo gỡ trong lòng cô.
Lục Ngộ Hàn chú ý tới Hạ Nhất Nhiễm khác thường, rút đi thư mời triệu tập trong tay Hạ Nhất Nhiễm, một đôi mày đẹp, tinh tế nhíu lại."Muốn quyền nuôi dưỡng Nini? Trước không phải luôn muốn bắt Nini đi làm giám định DNA."
"Đổng lão phu nhân từ trước đến nay không thích Nini, bà ta muốn quyền nuôi dưỡng Nini, muốn chẳng qua chính là cổ phần trong tay Nini. Nếu quyền nuôi dưỡng Nini thuộc về bà ta, con liền không phải là người giám hộ của Nini, cổ phần trong tay Nini, cũng sẽ không lại do con chi phối."
Hạ Nhất Nhiễm cầm thư triệu tập tòa án trong tay nhàu nát thành một cục.
Gần đây vẫn bận rộn chuyện Đường Hạo Nam, cô thiếu chút nữa liền quên, mình vẫn là quả phụ Đổng gia, mặc kệ cô là muốn tái giá, hay vẫn là về vấn đề quyền nuôi dưỡng Nini, cô vẫn còn phải cùng Đổng gia có một cái chấm dứt. Lại không nghĩ rằng, không đợi cô chủ động giải quyết, lão phu nhân cũng đã sốt ruột khó nén bắt đầu ra tay rồi.
"Kế tiếp con tính toán làm sao đây."
"Nini không phải con của anh Hạo Nam sao?" Hạ Khả San một đầu mờ mịt, từ đầu đến cuối, không ai từng nói rõ mọi chuyện với cô.
"Chúng ta vào trong rồi nói." Nini cùng William còn đang ở phòng nhỏ chơi xếp gỗ, cửa phòng nhỏ vẫn đang mở, cô sợ bọn nhỏ nghe thấy. Nếu Nini biết chính mình không phải là con ruột của cô, chỉ sợ sẽ cực kỳ thương tâm.
Mang theo Hạ Khả San cùng Lục Ngộ Hàn đi đến phòng ngủ chính, cầm trong tay thư triệu tập đã vò thành một cục trực tiếp không lưu tình chút nào ném vào thùng rác. Muốn từ cạnh cô cướp đi Nini, nghĩ cũng đừng nghĩ.
"Nini không phải con của anh Hạo Nam, là đứa bé do Đổng Hưng Á bế về nhà, mục đích chính là để cho chị có lý do hợp lý tiếp nhận cổ phần công ty Đổng gia, lại thật không ngờ, Nini thành một con cờ trong trận tranh đấu gia tộc này, lão phu nhân đã không phải lần đầu tiên đem chủ ý đặt trên đầu Nini rồi."
Nghĩ tới đây, lại càng tức giận, Đổng lão phu nhân vì đạt được di sản Đổng Hưng Á để lại, thật sự chính là không từ thủ đoạn.
"Vậy Nini cũng không phải con của Đổng Hưng Á sao?" Hạ Khả San lập tức liền tìm được trọng điểm trong lời nói của Hạ Nhất Nhiễm.
"Đúng." Hạ Nhất Nhiễm gật đầu.
"Vậy chị chỉ cần mang Nini đi làm giám định DNA, chứng minh con bé không phải con của Đổng Hưng Á, như vậy Đổng lão phu nhân không không có quyền đi tranh đoạt quyền nuôi dưỡng Nini sao?" Hạ Khả San nói xong, rồi mới vỗ mạnh đầu mình một cái, lại bị Lục Ngộ Hàn bắt được bàn tay nhỏ nhắn mềm mại. Cô suy nghĩ quả thực là quá đơn giản, nếu như mọi chuyện thật sự dễ giải quyết như trong tưởng tượng của cô, vậy Hạ Nhất Nhiễm đã không ở chỗ này mày chau mặt ủ rồi.
Cô không phải dân kinh doanh, chưa từng đối mặt chiến tranh thương nghiệp, chuyện của những nhà giàu có này, cô từ nhỏ liền không rõ ràng lắm, chỉ là không biết người đàn ông lớn tuổi bên cạnh mình, có thể ghét bỏ chính mình quá ngu dốt hay không.
"Nếu như có thể đơn giản giải quyết như thế thì tốt rồi, lão phu nhân từ sớm mà bắt đầu hoài nghi Nini không phải con ruột của Đổng Hưng Á, lúc này nếu đưa giám định DNA của Nini ra, lại càng giống như tự chui đầu vô lưới. Nói vậy, Nini liền không thể có quyền lợi kế thừa tài sản Đổng Hưng Á rồi."
"Vậy làm sao đây." Hạ Khả San theo thói quen nhìn về phía Lục Ngộ Hàn, cô hiện tại thật là càng ngày càng dựa dẫm vào Lục Ngộ Hàn rồi.
Lục Ngộ Hàn mày cũng gắt gao nhíu lại một chỗ, giống như chuyện này thật sự rất khó giải quyết vậy.
"Vậy kế tạm thời bây giờ, cũng chỉ có thể trở lại Đổng gia, tiếp tục làm quả phụ Đổng gia, ngăn chặn miệng lão phu nhân, rồi mới lại nghĩ biện pháp tiếp." Một câu lại nghĩ biện pháp tiếp, kỳ thật chính là không có biện pháp. Đợi thật sự nghĩ được biện pháp giải quyết, còn không biết là chuyện ngày tháng năm nào.
Hạ Nhất Nhiễm cũng nhíu chặt mày theo. Cả trái tim mỏi mệt không chịu nổi, vốn tưởng rằng chuyện Đồng Y Mộng triệt để qua đi, lại đem những cục diện rối rắm này đều đã xử lý xong, toàn bộ liền có thể kết thúc, chỉ riêng đã quên chính là, chuyện của Đổng gia.
"Cậu, chuyện này, người trước đừng nói cho anh Hạo Nam, anh ấy hiện tại đã đủ bận rộn rồi, con không muốn lại có chuyện gì khiến anh ấy ngột ngạt, thư triệu tập từ tòa án của Mỹ, con nghĩ, tạm thời có thể kéo dài thêm một thời gian."
"Không đến tòa án mà nói, cũng chỉ có thể kéo tạm thời, chúng ta vẫn lại là mau lên được biện pháp giải quyết đi."
Nhìn đến Hạ Khả San sắc mặt không phải rất đẹp mắt, Hạ Nhất Nhiễm cũng đoán được tâm sự của Hạ Khả San, ước chừng chính là vì Lục Ngộ Hàn đối với chuyện của chính mình quá dụng tâm, cho nên không vui rồi. Đây là khúc mắc, còn cần hai người cùng nhau cởi bỏ. Vươn tay vỗ vỗ vỗ bả vai Hạ Khả San.
"Được, hai người các người rất không dễ dàng tới một chuyến, liền ở lại ăn một bữa cơm đi, chúng ta không nói những chuyện không vui này nữa."
"San San, chúng ta xuống lầu mua đồ ăn." Cô có chút nói, muốn nói cùng Hạ Khả San.
"Mẹ, là sư phụ đến đây sao?" William đứng ở ngoài cửa hỏi.
Cậu bé vẫn lại là không quá quen kêu Lục Ngộ Hàn ông cậu, cho nên vẫn đều kêu sư phụ. Hạ Nhất Nhiễm nghe xong khó tránh khỏi bật cười.
"Đi thôi, đi dạy Tiểu Đồ Đệ của người, võ thuật Trung Quốc." Cũng được, để cho William giữ chân Lục Ngộ Hàn, cô cùng Hạ Khả San nói chuyện cũng có thể dễ dàng một chút.
Lục Ngộ Hàn người già thành tinh, sao có thể không rõ ý tứ của Hạ Nhất Nhiễm, mang theo William đi phòng nhỏ.
"Chị, lời vừa rồi em nói cùng chị, chị nghe thấy không?" Siêu thị, Hạ Khả San đem một bông cải xanh bỏ vào bên trong xe đẩy, đó là loại rau Lục Ngộ Hàn thích ăn, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng hiểu rõ, nhưng chỉ là gợi lên khóe miệng. Chuyện giữa Hạ Khả San cùng Lục Ngộ Hàn, cô vẫn lại là ít nói, dù sao Lục Ngộ Hàn đã từng thích thích cô, bản thân cô cũng là biết rõ, hiện tại nói nhiều sai nhiều, cô không hề muốn bởi vì vậy mà kéo xa khoảng cách giữa chính mình cùng Hạ Khả San.
"Chị vừa rồi một lòng một dạ đều đặt trong phong thư triệu tập của tòa án kia, nào có tâm tình nghe em nói chuyện, em nói cái gì rồi hả?" Hạ Nhất Nhiễm có chút thật có lỗi cười cười, cô là thật không có nghe rõ lời San San nói.
"Chị, Lục Ngộ Hàn cùng em cầu hôn, chúng em tháng sau liền cử hành hôn lễ." Hạ Khả San hưng trí không giảm, vừa nhắc tới chuyện chính mình liền muốn cùng Lục Ngộ Hàn kết hôn, cả gương mặt đều đỏ hòng muốn rỉ máu.
"Chuyện tốt nha, nhiều năm như thế, cố gắng của em chị cũng đều biết. Chúc mừng em, San San, em rất dũng cảm!" San San có chút bốc đồng, không giống cô, nói cách khác, cũng sẽ không để cho Đồng Y Mộng dễ dàng tham dự vào chuyện tình cảm xuôi gió xuôi nước giữa cô cùng anh Hạo Nam, sẽ không có nhiều năm xóc nảy như thế.
"Chị, chị thì sao? Lúc nào chị mới cùng Đường Hạo Nam cử hành hôn lễ đây, nhiều năm như thế, chị cũng rất không dễ dàng."
"Chị sao, chị cùng anh Hạo Nam có cử hành hôn lễ hay không đã không còn quan trọng nữa, dù sao nhiều năm như thế đều đã trải qua rồi. Hiện tại chị chỉ muốn im lặng cùng anh Hạo Nam sống qua ngày tháng." Hạ Nhất Nhiễm bình tĩnh nói, đúng là trong lòng vẫn khó tránh khỏi có một tia chờ mong.
Cô cùng Đường Hạo Nam, cho tới bây giờ vẫn không từng cử hành hôn lễ, đối với một người phụ nữ mà nói, vẫn lại là có tiếc nuối!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook