Chương 20:

[Dịch giả: Huyền

Hiệu đính: Kim Vy]

500 triệu USD…

Không khí cuộc đấu giá đã bớt căng thẳng trước những lời đó.

“Mẫu đầu nối Mạng lưới chiến đấu hoàn toàn mới đó có giá 2 triệu.”

‘Nếu đó là Kiếm Vương trong thời kỳ nổi tiếng thì nó có thể đã có giá cao, nhưng bây giờ, nó chỉ là hàng cũ thôi.’

‘Dữ liệu này đúng là có chút hấp dẫn, nhưng 500 triệu sao? Vô lý.’

‘Cuộc đấu giá là vô nghĩa.’

Kể từ thời điểm Takeda Kazuo của Lực lượng Phòng vệ Neo đưa ra mức giá 500 triệu, cuộc đấu giá gần như đã kết thúc.

“Anh sẽ làm gì?” người dẫn chương trình hỏi JiHan, người đứng dậy khỏi chỗ ngồi và đi về phía người đàn ông Nhật Bản.

“Nếu ngài có điều gì muốn nói, hãy nói luôn ở đây đi.” JiHan nói.

“Tôi xin lỗi. Một cuộc nói chuyện riêng đã được bao gồm trong số điều kiện cho mức giá 500 triệu...” Takeda Kazuo vừa nói vừa xoa tay.

Trái ngược với hành động của ông ta, ý trong lời nói của ông rất rõ ràng: ‘Nếu muốn có 500 triệu thì phải nói chuyện riêng.’

Cái cách khóe miệng ông ta nhếch lên trông như thể ông ta đang nói, ‘Không đời nào cậu lại từ chối lời đề nghị này.’

Ji Han nhếch mép cười. “Vậy thì tôi sẽ từ chối.”

“Haha, vâng, vâng. Chúng ta đi nói chuyện riêng nhé... Gì cơ?” Takeda Kazuo ngừng xoa tay. Ông ta có vẻ bối rối. Phải chăng ông đã nghe nhầm rồi sao?

“Uhm... Tôi xin lỗi, nhưng anh có thể nhắc lại lần nữa được không? Tiếng Hàn của tôi không tốt nên hình như tôi vừa nghe nhầm...”

Takeda yêu cầu anh lặp lại câu trả lời.

“Nếu một cuộc trò chuyện riêng là một trong những điều kiện của thỏa thuận thì chúng tôi sẽ không lấy số tiền đó nữa.”

“JiHan, tôi xin lỗi, nhưng số tiền này không phải của anh. Đó là thứ mà Kiếm Vương đưa cho con gái mình.”

‘500 triệu không phải dành cho ngươi, vậy tại sao ngươi lại can thiệp?’

Nụ cười đã biến mất trên khuôn mặt Takeda.

“Phải không? Cô Yoon?”

“...”

“500 triệu… Đó là số tiền mà một người làm công ăn lương như tôi không bao giờ có thể hy vọng kiếm được. Tôi không biết chú của cô đang nghĩ gì, nhưng cô Yoon, cô là người sẽ nhận được số tiền đó, vậy nên mong cô hãy suy nghĩ kỹ một chút. Cô thật sự có thể từ bỏ số tiền này sao?”

Đúng như Takeda đã nói, 500 triệu là một số tiền lớn.

Người xem kênh của JiHan cũng đồng tình với nhận xét đó.

- Đó là quá nhiều tiền để từ chối...

- Buổi phát sóng hôm nay sắp kết thúc rồi phải không?

- Đó dường như là một chuyện khó xử. Dù sao thì tiền cũng thuộc về cô cháu gái, vậy tại sao người chú lại phải can thiệp?

- Yoon Sae-ah sẽ có thể sống tốt ngay cả sau khi quyên góp Kiếm Cung.

- Việc quyên góp vẫn chưa được quyết định! Kiếm Vương sẽ trở lại!

- Anh bị điên rồi à? Làm sao anh có thể nói như vậy sau khi ông ta cử gã Nhật đầu trọc đó tới?

“Tôi...” Sae-ah nhìn JiHan.

Cô không hiểu tại sao anh từ chối nói chuyện riêng, nhưng cô đã quyết định phải nói gì với Takeda.

“Tôi tin chú tôi, vì vậy hãy nói chuyện với chú ấy.”

“Ah… tôi hiểu rồi.” Takeda thở dài và đứng thẳng người.

Ông ta cố gắng thay đổi mọi chuyện thông qua Yoon Sae-ah, nhưng kế hoạch của ông ta đã thất bại. Tất cả những gì ông đã làm là xác nhận mối quan hệ bền chặt của họ.

- Việc khiêu khích đã thất bại.

- Chậc chậc, cô ấy còn quá trẻ. Nếu có kinh nghiệm sống, cô ấy sẽ có một cuộc trò chuyện riêng dù có tốn 100 nghìn USD.

- Cô ấy là con gái của Kiếm Vương.

- Cô Yoon! Tin tưởng JiHan?! Câu lạc bộ người hâm mộ Kiếm Vương đang cảnh báo cô! Nếu cô tiếp tục bị JiHan mê hoặc, chúng tôi sẽ không công nhận cô là con gái của Kiếm Vương!

- Người hâm mộ của Kiếm Vương thực sự điên cuồng…

Không nhận ra sự hỗn loạn trong cửa sổ trò chuyện, JiHan gật đầu với Sae-ah, nói với cô rằng cô đã làm rất tốt, rồi anh lại nhìn Takeda. “Vì Sae-ah cũng đã nói vậy nên nếu ngài có điều gì muốn nói thì đừng nói riêng mà hãy nói ở đây.”

“Tôi tự hỏi tại sao anh lại phản đối việc nói chuyện riêng như vậy... Tôi nói điều này bởi vì tôi đang đứng ở vị trí của anh để xem xét.”

“Đừng lo lắng.”

Nói chuyện riêng với bộ trưởng phòng chiêu quân của Lực lượng Phòng vệ Neo với giá 500 triệu? Đó không phải là một hình ảnh tốt. Anh không biết mọi người có thể nói gì. Họ có thể chỉ trích việc người cha bán đứng vợ và con gái vì tiền.

Tất nhiên, 500 triệu là số tiền xứng đáng với những lời chỉ trích như vậy.

‘Nhưng sẽ đến lúc tiền không còn khan hiếm nữa.’

Nếu JiHan tiếp tục phát triển với tư cách là một người chơi, tiền chắc chắn sẽ có được theo. Điều đó đã từng xảy ra ở kiếp trước của anh, và ở kiếp mới, nó sẽ còn xảy ra nhanh hơn nữa.

Ngoài ra…

‘Người đó... Takeda, ông ta khiến mình có linh cảm xấu.’

Nói chính xác hơn, anh ấy đang bị làm phiền bởi công việc của mình.

‘Khi mình ở Mỹ, mình nghe nói chính phủ cấm sự nhập cảnh của người đứng đầu chiêu quân cho Lực lượng Phòng vệ Neo.’

Có một bộ trưởng phòng chiêu quân liên tục nhận những người Hoa Kỳ có triển vọng nên chính phủ đã cấm ông ta vào trong nước.

Người ta nói rằng có điều gì đó kỳ lạ ở ông ta.

Bất kể chủng tộc hay giới tính, mỗi khi có liên quan đến gã đầu trọc đó, họ lại đến Nhật Bản một cách kỳ lạ như thể bị bỏ bùa.

Mọi người nói rằng ông ta chắc chắn có một Gift độc đáo, và không có gì sai khi thận trọng.

“Hmm… Có vẻ như anh sẽ không thay đổi ý định.”

Takeda có vẻ do dự một lúc, nhưng rồi ông lại xoa tay.

“Ồ, hiểu rồi. Anh Sung, cô Yoon, tôi thua rồi. Tôi sẽ tiến hành mua những món đồ đó với giá 500 triệu.”

* * *

- Woah.

- Cái gì?

- Ông ta định đưa 500 triệu à?

“Tiền là thứ mà Kiếm Vương muốn đưa, bất kể nói riêng, nên cái gì cần đưa thì nên đưa.”

Cửa sổ trò chuyện nổ tung trước những lời đó.

- Ồ. Nói chuyện riêng ngay từ đầu đã không hề nằm ​​trong số các điều kiện!

- Đó là lý do tại sao bạn không được thương lượng với người Nhật!

- Đúng như dự đoán, đây là lý do tại sao người ta phải cẩn thận với những người hói đầu!

- Bạn có thể xúc phạm Nhật Bản, nhưng đừng xúc phạm người hói nữa!!!!!!

- Mọi người ơi, ai cũng có thể bị rụng tóc vào bất kỳ thời điểm nào trong đời!

Takeda rút ra một mảnh giấy từ trong túi. “Ban đầu tôi định đọc nó một cách riêng tư, nhưng vì anh từ chối nên tôi sẽ truyền tải thông điệp của Kiếm vương Ito tới đây.”

- Lời nhắn của Kiếm Vương?

- Vậy là có chuyện như thế à?

Mọi người đều chú ý đến miệng Takeda.

“Sae-ah, ta nghe nói con sẽ quyên tặng Kiếm Cung. Ta không hiểu tại sao con lại đưa ra quyết định như vậy. Hãy coi đây là tài sản thừa kế cuối cùng của con từ ta. Con sẽ có thể sống thoải mái với số tiền này.” Takeda hắng giọng trước khi tiếp tục đọc câu cuối cùng với sự nhấn mạnh đặc biệt. “Và với điều này, mối quan hệ cha con của chúng ta đã kết thúc, vì vậy đừng mong đợi ‘lần sau’...”

“Đừng mong đợi ‘lần sau’?” Vẻ mặt JiHan trở nên lạnh lùng.

Kiếm Vương bảo cô hãy cầm lấy và đừng bao giờ làm phiền ông ta nữa.

“Vâng, nếu nhìn vào đây…” Takeda đưa tờ giấy cho họ. Sae-ah, người đang đứng cạnh JiHan, nói với giọng vô cảm. “Đó là chữ viết tay của bố.”

“Đúng…”

500 triệu…

Đối với hầu hết mọi người, đó là một số tiền khổng lồ, nhưng nó không phải là số tiền đáng kể đối với một người đứng thứ 3 thế giới và số 1 trong số các Chiến binh. Trên thực tế, có lẽ ông ta đã kiếm được nhiều tiền hơn thế trong một tháng.

‘Nhưng ông ta đang cắt đứt mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái bằng điều này?’

Ít nhất thì ông ta cũng đã nói ‘xin lỗi’ với con gái mình trước khi rời Hàn Quốc, nhưng điều đó đã thay đổi thành việc ông ta tự hào nói rằng mình sẽ cắt đứt mối quan hệ của họ.

Bất chấp tất cả, anh rể của JiHan có vẻ là một người rất yêu quý con gái mình—ông ta không phải là một thứ rác rưởi.

JiHan, thay vì tức giận…

‘Những tin đồn về Gift Sắc đẹp liệu có đúng không?’

Anh bắt đầu nghi ngờ tin đồn mà Park Yoon-sik đã đề cập về Gift cấp SSS có tên Sắc đẹp là có thật.

“Haha...” Trong khi đó, Sae-ah cười khô khan khi nhìn vào lá thư.

“Ngài Kazuo...”

“Vâng, vâng?”

“Xin hãy nói với ông Ryuhei rằng tôi sẽ tận dụng tốt khoản thừa kế cuối cùng này và tôi sẽ sẵn lòng cắt đứt mối quan hệ cha con, như ông ấy mong muốn.”

Cô lấy tờ giấy từ tay JiHan và xé nó thành từng mảnh.

“Chú ơi, chúng ta có nên quay lại không?” Sae-ah đang mỉm cười rạng rỡ, không có sự thay đổi nào trên nét mặt, nhưng không ai tin rằng nụ cười đó là thật lòng.

“À, đúng rồi. Rác không nên vứt xuống đất...” Sae-ah chuẩn bị nhặt những mảnh vỡ nhưng tay cô run rẩy.

Cơ thể cô đang chống lại hành động nhặt những mảnh giấy có chữ viết tay của bố cô.

‘...’

Thấy vậy, JiHan đưa tay xuống đất. “Đừng lo lắng. Chú sẽ lo việc đó.”

Những mảnh giấy bắt đầu bay lơ lửng trong không trung.

Lực là một sức mạnh tối cao cai trị không gian và nó là sản phẩm của sự kết hợp giữa Thần lực và Pháp lực.

Thay vì được sử dụng trong trò chơi, lần đầu tiên nó được sử dụng trong đời thực để nâng các mảnh giấy lên.

- Cái gì thế?

- Ji Han đã làm gì thế?

- Anh ấy không phải là Chiến binh sao?

- Pháp sư…? Nhưng anh ấy không đọc chú…

Người xem bối rối. Từ những gì JiHan đã cho họ xem, họ nghĩ anh là một Chiến binh, nên cảnh tượng họ đang chứng kiến ​​là hoàn toàn bất ngờ.

- Gift của anh ấy có liên quan đến Điều khiển từ xa không?

Cuộc tranh luận về nguồn gốc sức mạnh của JiHan vẫn tiếp tục.

“Hoả diễm,” JiHan phun lửa, những mảnh giấy cháy rụi và biến thành tro bụi.

Những người theo dõi đều đưa ra kết luận:

- Hoả diễm? Anh ấy là một Pháp sư!

- JiHan là Pháp sư à?

- Không ngờ người giết được 10 mạng trong một trận Sinh tồn lại là một Pháp sư…!

JiHan đã không tiết lộ cửa sổ trạng thái của mình, vì vậy những người chưa thấy anh ấy tham gia trò chơi phòng thủ với tư cách Trợ thủ đương nhiên sẽ nghĩ anh ấy là một Chiến binh, nhưng khi anh ấy sử dụng ‘Hoả diễm’ và điều đó tiết lộ rằng anh ấy là một Pháp sư, cuộc trò chuyện cửa sổ rơi vào hỗn loạn.

“Bây giờ cháu không phải lo lắng về rác.”

“Chú…” Sae-ah ngơ ngác nhìn ngọn lửa.

Cô đã có biểu cảm tươi sáng hơn trước.

“Chú có phải là Pháp sư không?”

“Đó tạm thời là bí mật.”

“Đối với cháu, cũng vậy…?”

JiHan mỉm cười và nhìn vào camera.

“Tôi sẽ tiết lộ khi đạt được 200,000 người đăng ký.”

Kênh của JiHan có lượt xem cao nhưng lại không có nhiều người đăng ký. Suy cho cùng, số lượt xem đã tăng lên nhờ tin tức liên quan đến Kiếm Vương nên đây là cơ hội tốt để hoàn thành các thành tích liên quan đến người đăng ký.

Trong khi nghĩ vậy, JiHan rời mắt khỏi máy ảnh.

“Oh... Chuyện gì đang xảy ra vậy? Anh Sung... Anh không phải là lớp Chiến binh sao? Hơn nữa, sức mạnh này là gì vậy...?” Takeda, người đang quan sát mọi thứ diễn ra trước mắt, mặt đỏ bừng vì phấn khích.

Takeda Kazuo, Bộ trưởng phòng Chiêu quân của Lực lượng Phòng vệ Neo…

Đúng như mong đợi về một người đã đạt đến vị trí Bộ trưởng chiêu quân của bang hội hàng đầu Nhật Bản, anh ấy nhận thấy điều gì đó từ những gì JiHan thể hiện mà những người khác không thể.

“Anh Sung!” Takeda nhanh chóng đưa cho anh một tấm danh thiếp. “Xin hãy liên hệ với chúng tôi. Chúng tôi sẽ cung cấp cho anh đãi ngộ tốt nhất mà chúng tôi có thể cung cấp! Tôi hứa, với tư cách là Bộ trưởng phòng chiêu mộ của Lực lượng Phòng vệ Mới!”

“...”

JiHan nhìn chằm chằm vào tấm danh thiếp, rồi anh ấy giơ ngón trỏ lên, và tấm danh thiếp của Takeda bắt đầu lơ lửng rồi xoay quanh ngón tay của JiHan.

Ngay sau đó…

Rip.

Họ nghe thấy tấm thẻ bị xé nát.

Rip. Rip. Rip…

“Ah…”

Tấm danh thiếp bị xé thành nhiều mảnh rồi thành những mảnh nhỏ hơn, nhanh chóng biến thành tro bụi và biến mất.

Nó chỉ mất 10 giây.

“…”

Phòng đấu giá vốn yên tĩnh một lúc trước lại tràn ngập âm thanh vo ve.

Thay vì sử dụng Pháp lực, JiHan đã xé tấm thẻ thành từng mảnh bằng Thần lực.

Vì thế giới thực có nhiều hạn chế hơn trong trò chơi nên nó là một sức mạnh vượt xa cấp Đồng.

“Đây là câu trả lời của tôi.” Ji Han quay đi.

Takeda run rẩy và máy quay bắt được bóng lưng JiHan.

____


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương