Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn
-
Quyển 1 - Chương 10: Làm ăn? Ngươi nằm mơ!
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Là nàng!
Tâm tình của Triệu lão chợt kích động, ông không nghĩ đến nha đầu này lại là người Quân gia, tuy hắn không cố tình đi điều tra tin tức của nàng, nhưng cho dù như thế nào cũng cảm thấy rất hứng thú với người có thể lấy ra Tụ Linh Trận bán đấu giá.
“Quân nhị gia, vừa rồi ngươi nói, tiểu nha đầu này là một phế vật?” Triệu lão nghi ngờ nhìn về phía khuôn mặt của Quân nhị gia, vừa rồi ông ta không nói sai đối phương chứ.
“Triệu lão, ngươi còn nhớ rõ năm đó tam đệ ta đưa một nữ nhân từ bên ngoài kia về không? Lúc ấy nữ nhân kia bị trọng thương, bị tam đệ mạnh mẽ nạp làm tiểu thiếp, vốn nàng chỉ bị thương nặng, sau khi sinh ra một nữ nhi thì qua đời, ai ngờ tam đệ yêu nàng tận xương, từng không tiếc trái với thế tục đoạt nàng, hơn nữa sau khi nàng qua đời cũng theo đi, tuy nữ nhân kia cũng chưa từng nhìn tam đệ một cái, nhưng tam đệ luôn một lòng đặt ở trên người nàng.”
Chuyện năm đó không phải là bí mật ở Quận Thành, Triệu lão cũng nghe thấy, nghe nói nữ nhân kia sinh ra đê tiện, lại không có thiên phú gì, nhưng luôn khiến thiên tài Quân gia tam gia yêu thương, chẳng những mạnh mẽ bắt nàng đến Quân gia, hơn nữa sau khi giai nhân chết lại chết theo nàng, khiến người thổn thức không thôi.
Nhưng trước đó Quân tam gia đã có một thê tử, mà lại là lệnh mai mối của phụ mẫu, nên dù cho hắn yêu nữ tử kia, cũng chỉ có thể ủy khuất nàng làm thiếp.
“Nha đầu này chính là nữ nhi của Quân tam gia?” Triệu lão nhíu mày một cái, kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy.” Quân nhị gia gật đầu: “Đáng tiếc nàng không được di truyền thiên phú của tam đệ, chỉ là một phế vật không thể tu luyện mà thôi, loại phế vật này ở Quân gia chúng ta chỉ là lãng phí lương thực, ta đều nghi ngờ liệu nàng có phải là con của tam đệ hay không! Sao tam đệ có thể sinh ra loại phế vật này?”
Nghe được lời này, Triệu lão càng thêm nghi ngờ, tuy ông cảm nhận được chân khí trong cơ thể nha đầu này không nhiều lắm, nhưng cũng là có chân khí, sao lại thành phế vật không thể tu luyện?
Huống chi phế vật trong miệng của ông ta còn lấy ra Tụ Linh Trận cỡ nhỏ khiến người thèm nhỏ dãi.
“Triệu lão, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không để loại phế vật này ô nhiễm đôi mắt của ngươi, nếu ngươi không muốn nhìn thấy nàng, ta đây sẽ đuổi nàng đi, thậm chí có thể khiến cho cả đời nàng đều không xuất hiện được ở trước mặt ngươi.”
Nói xong Quân nhị gia liền lên, không hề nhìn thấy sắc mặt của Triệu lão đã trầm xuống.
“Quân Thanh……”
“Ầm!”
Hai chữ mới ra khỏi miệng, phía sau Quân nhị gia truyền đến một tiếng vỗ bàn, sợ đến mức cơ thể của ông ta run rẩy, không biết mình đã làm sai cái gì.
Hít sâu vào một hơi, Triệu lão hung hăng nuốt lời nói muốn ra vào trong bụng.
Ông hiểu nếu Quân nhị gia không biết chuyện Tụ Linh Trận cỡ nhỏ kia, vậy chính là Quân Thanh Vũ không muốn nói cho bọn họ, hơn nữa loại chuyện này bị người lòng tham không đủ như thế biết, sau này nàng còn có ngày yên tĩnh sao?
“Ta nhớ trong thương hội còn có chút chuyện, vậy cáo từ trước.”
Dứt lời, Triệu lão muốn phất tay áo rời đi.
Quân nhị gia ngẩn ra một chút: “Nhanh như vậy? Làm ăn của chúng ta đây……”
“Làm ăn?” Triệu lão nở nụ cười, đột nhiên hung tợn lườm ông ta: “Ngươi còn muốn làm ăn với ta? Ngươi nằm mơ đi!”
Lần này Quân nhị gia hoàn toàn choáng váng, không phải vừa rồi còn tốt sao? Sao lão già này nói trở mặt là trở mặt ngay? Hình như mình cũng không đắc tội ông ta mà.
Ngay lập tức Triệu lão phất tay áo bỏ đi, khi ông đi đến bên cạnh Quân Thanh Vũ, bước chân dừng một chút, cười tủm tỉm nói: “Vị tiểu nha đầu này, ta và cha ngươi cũng từng gặp mặt một lần, mà lần đầu ta nhìn thấy ngươi cũng cảm thấy rất quen thuộc, nếu lần sau có người bắt nạt ngươi, ngươi có thể đi tìm ta, ta xem ai dám can đảm không nể mặt ta!”
Khi nói lời này, ánh mắt ông như có như không nhìn phụ tử Quân gia.
Sắc mặt của phụ tử Quân gia đại biến, ai cũng không nghĩ đến Triệu lão sẽ biết quỷ đoản mệnh kia!
Đương nhiên, bọn họ không biết, đây chỉ là lý do Triệu lão thoái thác mà thôi, ông cũng không biết vị thiên tài Quân gia tam gia tiếng xấu lan xa kia, chẳng qua Triệu lão biết chuyện Tụ Linh Trận cỡ nhỏ không thể bị những người này biết, nếu không còn không phải là lật trời sao? Cho nên mới muốn dùng loại phương pháp này để phụ tử Quân gia có chút lo lắng.
Không vì câu nói cuối cùng kia của Cảnh Nguyệt Hiên, cũng sẽ bởi vì Tụ Linh Trận cỡ nhỏ mà làm như thế……
Quân Thanh Vũ nhìn bóng dáng của Triệu lão đi xa, trong mắt lóe ra tia khác thường, cuối cùng nàng vẫn là đều không nói cái gì, vòng qua bên cạnh Quân Nhất Phàm có sắc mặt xanh mét, đi thằng về phía hậu viện.
“Phụ thân, này……” Sắc mặt của Quân Nhất Phàm rất khó coi, hắn không cam lòng cắn chặt răng, lòng ghen ghét nhìn nơi thiếu nữ rời đi.
Sắc mặt của Quân nhị gia dần khôi phục như thường, ánh mắt của ông ta hơi lóe, đột nhiên nở nụ cười: “Triệu lão là bởi vì tam đệ nên mới có thể lau mắt mà nhìn, với nàng, cứ như vậy cũng dễ hiểu, đều là nữ nhi của tam đệ, chẳng những Quân Thanh Hải là đích nữ, lại là thiên tài, tất nhiên sẽ càng vào mắt của ông ta, chờ hội đấu giá đến, để Quân Thanh Hải đi nói chuyện với Triệu lão, lấy thái độ hôm nay của Triệu lão với nữ nhi mồ côi của tam đệ, đến lúc đó chắc chắn sẽ cho chúng ta cửa sau, chỉ cần lấy được Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, nói không chừng ta có thể đột phá đến thất cấp.”
Như trông thấy Tụ Linh Trận cỡ nhỏ vẫy tay với ông ta, ông không nhịn được đắc ý cười ha ha.
……
Trong phòng nhỏ lẻ loi, mập mạp nằm ở trên giường, trên mặt béo bầm tím chảy ra mồ hôi lạnh thấm xuống y phục, vết thương của hắn vốn dĩ đã không khôi phục, vừa rồi thúc đẩy người khác đối phó với Quân Nhiên, lại không cẩn thận khẽ động vào miệng vết thương, bây giờ chỉ có thể nằm ở trên giường không được nhúc nhích.
“Mập mạp, ngươi xem ta mang đến cho ngươi cái gì này?”
Lại vào lúc này, một tiếng cười khiến Quân béo thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Nhưng vừa động lại xé miệng vết thương, hắn đau đến nhe răng trợn mắt.
“Quân Thanh Vũ, không phải ngươi nói đi mua dược cho ta sao? Vừa rồi vì Quân Nhiên gây rối, lão tử đều quên hỏi ngươi chuyện dược chữa thương, mau lấy dược đến cho ta, đau chết lão tử rồi.”
Ở trong khi mập mạp nói, Quân Thanh Vũ đã đi đến, nàng nhún vai, nói: “Ta chưa nói qua loại lời nói này.”
“Cái gì? Ai da!” Quân béo xoa mông của mình, hung tợn nhìn Quân Thanh Vũ: “Không phải trước đó ngươi nói mua vật trị thương cho ta sao? Ngươi con mẹ nó nếu quên mất về sau nhất định phải mời ta ăn mười bữa cơm!”
Một tháng phía trước, bạc cướp được từ Quân Nhiên đều bị Quân Thanh Vũ cầm đi, không lừa nàng mười bữa cơm hắn sẽ cảm thấy không thoải mái trong lòng……
Nói đến Quân Nhiên, Quân Thanh Vũ đã nghĩ đến bộ dáng hắn bị mập mạp làm tức đến xanh cả mặt, bất giác nhướng mày: “Quân nhiên đâu? Ngươi làm hắn thế nào rồi?”
Trợn trắng mắt, mập mạp bĩu môi nói: “Ta nhỏ yếu như vậy, có thể khiến hắn thế nào? Nhưng có lẽ là hắn đắc tội quá nhiều người, một số người không thể hiểu được xông lên đánh hắn một trận, bây giờ hắn đã bị những người đó nâng về rồi.”
Không thể hiểu được?
Khóe miệng của Quân Thanh Vũ co rút, nếu không phải mập mạp đoạt đồ vật của người khác dùng để dụ hoặc, những người không thể hiểu được đó sẽ đánh hắn đến cần phải để người khác nâng về sao?
Nhưng với trình độ vô sỉ của mập mạp, Quân Thanh Vũ đã sớm lĩnh hội……
“Quân Thanh Vũ, rốt cuộc ngươi đến làm gì?” Quân béo lẩm bẩm vài câu, không phải nàng đến nơi này là vì hỏi thăm tình huống của Quân Nhiên chứ?
Khinh thường cười, trong tay Quân Thanh Vũ cầm Trận Trị Liệu, ngước mắt nhìn mập mạp phía trước, nói: “Ta đến đây là vì mang thứ này đến cho ngươi.”
Mập mạp nghi ngờ nhìn Quân Thanh Vũ: “Đây là……”
“Trận Trị Liệu.”
“Cái gì?” Quân béo sửng sốt một chút, trong chốc lát mới phục hồi tinh thần lại,: “Quân Thanh Vũ, thứ này ngươi mua từ đâu? Sẽ không bị người ta lừa chứ? Nghe nói trận pháp đều là giá trên trời, ngươi cũng chỉ có chút bạc cướp được từ Quân Nhiên mà thôi, nhất định những người đó thấy ngươi dễ lừa, nên lừa ngươi, nhưng ngươi yên tâm, ta da dày thịt thô, rất nhanh sẽ tự động khôi phục.”
Có lẽ là nghĩ Quân Thanh Vũ mua phải hàng giả mà đau lòng, Quân béo nhịn đau đớn mà an ủi nàng……
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook