Vô Tận Thần Công
-
Chương 12: Mười sáu huyệt khiếu cùng chấn
Huyền Ưng bay trên không trung, tốc độ cực mau, dù Dương Thạc có thúc ngựa đi cũng không đuổi kịp.
Cũng may là trong Yến sơn có nhiều rừng cây.
Chỉ có sườn núi nơi Dương Thạc ở là ít cây cối hơn, cỏ dại tươi tốt. Huyền Ưng muốn săn bắn chủ yếu là bắt giữ con mồi ở trên mặt cỏ chứ không phải chui vào rừng. Bởi vậy Huyền Ưng chủ yếu là xoay quanh trên không trung sườn núi, không bay ra khỏi tầm mắt của Dương Thạc.
- Huyền Ưng này xoay quanh chắc đang tìm mồi săn.
- Chờ ngay tại đây, đợi khi Huyền Ưng tìm ra con mồi thì dĩ nhiên sẽ sà xuống bắt lấy.
Dương Thạc ở trên cao sườn núi tìm một tảng đá to, khoanh chân ngồi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Huyền Ưng bay trên trời.
Huyền Ưng muốn săn bắn thì cuối cùng sẽ phải sà xuống sườn núi này.
Dương Thạc chờ trên cao, cả sườn núi đều nằm trong tầm mắt của hắn. Quá trình Huyền Ưng săn bắn sẽ không trốn thoát khỏi pháp nhãn của Dương Thạc.
Lần trước Dương Thạc bị nô bộc của Dương Tử Hi đá một cước, gáy đập xuống đất trúng huyệt khiếu nào đó, từ đấy hắn có được năng lực điều tra độ phù hợp của công pháp, thị lực và thính lực cũng tăng vọt, dù cách xa mười, trăm trượng cũng thấy rõ quá trình Huyền Ưng săn bắn.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng ở trên không trung sườn núi xoay quanh khoảng hai khắc.
- Không lẽ con Huyền Ưng này không phải muốn đi săn?
Trong hai khắc này Dương Thạc nhìn thấy có ít nhất hai con thỏ mập béo chạy nhảy trên sườn núi nhưng Huyền Ưng không hành động. Lấy ánh mắt của Huyền Ưng thì nó không có khả năng không phát hiện ra hai con thỏ, nhưng nó không hành động. Điều này làm Dương Thạc nghi ngờ Huyền Ưng rốt cuộc có muốn săn bắn không.
- Gru gru gru gru gru!
Khi Dương Thạc nảy ý nghi ngờ thì Huyền Ưng rung cánh.
Phạch!
Hai cánh thu lại, Huyền Ưng như mũi tên từ trên trời lao vụt xuống, xé gió phát ra tiếng nổ bùm bùm trầm đục.
Chỉ một giây Huyền Ưng đã cách Dương Thạc ba mươi trượng, đến vùng trời rậm rạp cỏ. Hai cánh 'phạch' giương ra, ổn định thân hình. Hai móng vuốt của Huyền Ưng lấy thế sét đánh không kịp bưng tai chộp xuống, từ trong cỏ rậm bắt lấy con mãng xà to lớn dài một trượng có hoa văn xanh trắng.
Cả quá trình liền mạch.
Con mãng xà to lớn dài một trượng có hoa văn xanh trắng chỉ nói về thực lực đủ ngang ngửa với mãnh thú mãnh hổ, gấu chó vân vân, nhưng bị Huyền Ưng vồ xuống thì không có chút sức phản kháng, lập tức bị nắm đến giữa không trung.
Dương Thạc nhìn cả quá trình săn bắn, lòng máy động, dường như hiểu được điều gì.
Ngay sau đó, Huyền Ưng nắm con mãng xà to lớn có hoa văn xanh trắng bay lên trời tới độ cao mười trượng.
- Gri gri... Gri gri!
Dù con mãng xà to lớn có hoa văn xanh trắng bị Huyền Ưng bắt lấy nhưng hiển nhiên nó không bó tay chịu trói, thè lưỡi rít, vặn vẹo xoay người, dường như muốn tránh thoát khỏi vuốt nhọn của Huyền Ưng.
Nhưng giờ phút này Dương Thạc thấy rõ ràng hai vuốt của Huyền Ưng rung lắc tiết tấu cực kỳ huyền diệu theo con mãng xà to lớn có hoa văn xanh trắng vùng vẫy. Mỗi lần lắc lư là sẽ đánh tan một nửa sức vùng vẫy của con mãng xà to lớn có hoa văn xanh trắng, khiến nó không tránh thoát được.
Dương Thạc thấy tình cảnh đó thì lòng rung động.
- Đây chính là Huyền Ưng săn bắn sao?
- Ưng Kích Thức, không phải đánh ra một trảo là hoàn thành. Tung vuốt bắt lấy kẻ địch rồi còn phải dùng tiết tấu huyền diệu rung lắc đánh tan sức vùng vẫy của kẻ địch.
Trong Ưng Kích Thức phải thêm vào tiết tấu rung lắc.
Dương Thạc nghĩ tới đây lập tức khoanh chân ngồi, nhắm mắt lại, nhớ tới cách làm sao chấn động hai vuốt, đánh tan lực con mãng xà to lớn có hoa văn xanh trắng vùng vẫy.
Khoảng một canh giờ sau, Dương Thạc mạnh mở mắt ra.
- Dường như đã hiểu được đôi chút quy luật.
Nghĩ như vậy, Dương Thạc nhanh chóng đứng thành 'Ưng Phục Thức', dùng kiểu 'Ưng Kích Thức' đánh ra một trảo tới trước.
Chân khí trong người Dương Thạc chuyển động, có nhiều huyệt khiếu bị chấn rung động, hơi tê dại.
Sau khi đánh ra một trảo rồi Dương Thạc không thu chiêu ngay mà tham khảo quy luật hai trảo Huyền Ưng chấn động bắt đầu rung lắc gân cốt thân thể mình.
Vù vù vù vù!
Vù vù vù vù!
Vừa mới chấn động Dương Thạc lập tức phát hiện chân khí Huyền Ưng Kình trong người mình vận chuyển nhanh hơn rất nhiều. Chân khí trùng kích huyệt khiếu, huyệt khiếu trong người chấn động càng rõ ràng hơn. Trừ đả thông hai huyệt khiếu chỗ xương sống, bốn huyệt khiếu ở tứ chi ra, hai tay, hai chân, hai vai, hai bên hông, tám huyệt khiếu cộng với thiên trung huyệt ở ngực, đan điền ở bụng, tổng cộng mười huyệt khiếu đều ong ong cùng rung động.
Mười huyệt khiếu cộng với sáu huyệt khiếu đã đả thông, tổng cộng là mười sáu huyệt khiếu. Trong Huyền Ưng Kình ghi chép pháp môn tu luyện mười sáu huyệt khiếu này.
Bây giờ mười sáu huyệt khiếu cùng rung động? Bạn đang đọc chuyện tại qtruyen.net
Dương Thạc cảm giác cứ tiếp tục chấn động như vậy thì chờ lúc hắn tích lũy đủ chân khí sẽ một hơi đả thông hết mười huyệt khiếu khác, một hơi đi vào tôi thể cao giai!
Đi vào tôi thể cao giai trên thực tế chỉ cần đả thông mười hai đại huyệt khiếu là đến nơi.
Nhưng bốn huyệt khiếu ở hai vai, hai bên hông của Dương Thạc thật ra không cần đả thông. Bình thường cường giả võ đạo muốn tu luyện đến đỉnh tôi thể, đả thông bao mươi sáu chỗ huyệt khiếu mới đả thông được bốn huyệt khiếu này.
- Người khác đả thông mười hai chỗ huyệt khiếu đi vào tôi thể cao giai.
- Đợi khi ta đi vào tôi thể cao giai thì bởi vì có mười sáu huyệt khiếu cùng cộng hưởng lẫn nhau có thể đả thông hết mười huyệt khiếu còn lại.
- So với cường giả tôi thể cao giai bình thường thì đả thông nhiều hơn bốn huyệt khiếu, sau này thực lực của ta tuyệt đối vượt xa cường giả tôi thể cao giai bình thường.
Dương Thạc cảm nhận mười sáu huyệt khiếu cộng minh, thầm nghĩ.
Quy luật bình thường của võ đạo chính là đẳng cấp càng cao, cần đả thông càng nhiều huyệt khiếu, thực lực cũng càng mạnh hơn. Ở tôi thể cao giai đẳng cấp, người khác đều đả thông mười hai chỗ huyệt khiếu, Dương Thạc đả thông thêm bốn huyệt khiếu, chỉ tính lực lượng thì hắn tuyệt đối vượt qua cường giả tôi thể cao giai bình thường khác.
- Không ngờ chỉ quan sát Huyền Ưng đã mang tới công hiệu mạnh như vậy.
Bây giờ Dương Thạc rất là vui vẻ.
Quan sát Huyền Ưng rình mồi, tốc độ tu luyện chân khí tăng lên một phần, cuối cùng thậm chí có thể tăng lên ba phần.
Quan sát Huyền Ưng săn bắn, lĩnh ngộ "Ưng Kích Thức", pháp môn chấn động huyệt khiếu khiến mười sáu huyệt khiếu cùng cộng hưởng, cuối cùng đả thông thêm bốn huyệt khiếu so với cường giả tôi thể cao giai bình thường.
Có thể nói con Huyền Ưng này là sư phụ tốt nhất của Dương Thạc.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Tiếp theo quan sát từng hành động của Huyền Ưng, hiểu nhiều hơn để Ưng Phục Thức, Ưng Kích Thức của ta càng thêm hoàn thiện! Trong vòng một tháng ta sẽ hoàn toàn đả thông mười sáu huyệt khiếu này, đi vào tôi thể cao giai.
Cũng may là trong Yến sơn có nhiều rừng cây.
Chỉ có sườn núi nơi Dương Thạc ở là ít cây cối hơn, cỏ dại tươi tốt. Huyền Ưng muốn săn bắn chủ yếu là bắt giữ con mồi ở trên mặt cỏ chứ không phải chui vào rừng. Bởi vậy Huyền Ưng chủ yếu là xoay quanh trên không trung sườn núi, không bay ra khỏi tầm mắt của Dương Thạc.
- Huyền Ưng này xoay quanh chắc đang tìm mồi săn.
- Chờ ngay tại đây, đợi khi Huyền Ưng tìm ra con mồi thì dĩ nhiên sẽ sà xuống bắt lấy.
Dương Thạc ở trên cao sườn núi tìm một tảng đá to, khoanh chân ngồi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Huyền Ưng bay trên trời.
Huyền Ưng muốn săn bắn thì cuối cùng sẽ phải sà xuống sườn núi này.
Dương Thạc chờ trên cao, cả sườn núi đều nằm trong tầm mắt của hắn. Quá trình Huyền Ưng săn bắn sẽ không trốn thoát khỏi pháp nhãn của Dương Thạc.
Lần trước Dương Thạc bị nô bộc của Dương Tử Hi đá một cước, gáy đập xuống đất trúng huyệt khiếu nào đó, từ đấy hắn có được năng lực điều tra độ phù hợp của công pháp, thị lực và thính lực cũng tăng vọt, dù cách xa mười, trăm trượng cũng thấy rõ quá trình Huyền Ưng săn bắn.
- Gru gru gru gru gru!
- Gru gru gru gru gru!
Huyền Ưng ở trên không trung sườn núi xoay quanh khoảng hai khắc.
- Không lẽ con Huyền Ưng này không phải muốn đi săn?
Trong hai khắc này Dương Thạc nhìn thấy có ít nhất hai con thỏ mập béo chạy nhảy trên sườn núi nhưng Huyền Ưng không hành động. Lấy ánh mắt của Huyền Ưng thì nó không có khả năng không phát hiện ra hai con thỏ, nhưng nó không hành động. Điều này làm Dương Thạc nghi ngờ Huyền Ưng rốt cuộc có muốn săn bắn không.
- Gru gru gru gru gru!
Khi Dương Thạc nảy ý nghi ngờ thì Huyền Ưng rung cánh.
Phạch!
Hai cánh thu lại, Huyền Ưng như mũi tên từ trên trời lao vụt xuống, xé gió phát ra tiếng nổ bùm bùm trầm đục.
Chỉ một giây Huyền Ưng đã cách Dương Thạc ba mươi trượng, đến vùng trời rậm rạp cỏ. Hai cánh 'phạch' giương ra, ổn định thân hình. Hai móng vuốt của Huyền Ưng lấy thế sét đánh không kịp bưng tai chộp xuống, từ trong cỏ rậm bắt lấy con mãng xà to lớn dài một trượng có hoa văn xanh trắng.
Cả quá trình liền mạch.
Con mãng xà to lớn dài một trượng có hoa văn xanh trắng chỉ nói về thực lực đủ ngang ngửa với mãnh thú mãnh hổ, gấu chó vân vân, nhưng bị Huyền Ưng vồ xuống thì không có chút sức phản kháng, lập tức bị nắm đến giữa không trung.
Dương Thạc nhìn cả quá trình săn bắn, lòng máy động, dường như hiểu được điều gì.
Ngay sau đó, Huyền Ưng nắm con mãng xà to lớn có hoa văn xanh trắng bay lên trời tới độ cao mười trượng.
- Gri gri... Gri gri!
Dù con mãng xà to lớn có hoa văn xanh trắng bị Huyền Ưng bắt lấy nhưng hiển nhiên nó không bó tay chịu trói, thè lưỡi rít, vặn vẹo xoay người, dường như muốn tránh thoát khỏi vuốt nhọn của Huyền Ưng.
Nhưng giờ phút này Dương Thạc thấy rõ ràng hai vuốt của Huyền Ưng rung lắc tiết tấu cực kỳ huyền diệu theo con mãng xà to lớn có hoa văn xanh trắng vùng vẫy. Mỗi lần lắc lư là sẽ đánh tan một nửa sức vùng vẫy của con mãng xà to lớn có hoa văn xanh trắng, khiến nó không tránh thoát được.
Dương Thạc thấy tình cảnh đó thì lòng rung động.
- Đây chính là Huyền Ưng săn bắn sao?
- Ưng Kích Thức, không phải đánh ra một trảo là hoàn thành. Tung vuốt bắt lấy kẻ địch rồi còn phải dùng tiết tấu huyền diệu rung lắc đánh tan sức vùng vẫy của kẻ địch.
Trong Ưng Kích Thức phải thêm vào tiết tấu rung lắc.
Dương Thạc nghĩ tới đây lập tức khoanh chân ngồi, nhắm mắt lại, nhớ tới cách làm sao chấn động hai vuốt, đánh tan lực con mãng xà to lớn có hoa văn xanh trắng vùng vẫy.
Khoảng một canh giờ sau, Dương Thạc mạnh mở mắt ra.
- Dường như đã hiểu được đôi chút quy luật.
Nghĩ như vậy, Dương Thạc nhanh chóng đứng thành 'Ưng Phục Thức', dùng kiểu 'Ưng Kích Thức' đánh ra một trảo tới trước.
Chân khí trong người Dương Thạc chuyển động, có nhiều huyệt khiếu bị chấn rung động, hơi tê dại.
Sau khi đánh ra một trảo rồi Dương Thạc không thu chiêu ngay mà tham khảo quy luật hai trảo Huyền Ưng chấn động bắt đầu rung lắc gân cốt thân thể mình.
Vù vù vù vù!
Vù vù vù vù!
Vừa mới chấn động Dương Thạc lập tức phát hiện chân khí Huyền Ưng Kình trong người mình vận chuyển nhanh hơn rất nhiều. Chân khí trùng kích huyệt khiếu, huyệt khiếu trong người chấn động càng rõ ràng hơn. Trừ đả thông hai huyệt khiếu chỗ xương sống, bốn huyệt khiếu ở tứ chi ra, hai tay, hai chân, hai vai, hai bên hông, tám huyệt khiếu cộng với thiên trung huyệt ở ngực, đan điền ở bụng, tổng cộng mười huyệt khiếu đều ong ong cùng rung động.
Mười huyệt khiếu cộng với sáu huyệt khiếu đã đả thông, tổng cộng là mười sáu huyệt khiếu. Trong Huyền Ưng Kình ghi chép pháp môn tu luyện mười sáu huyệt khiếu này.
Bây giờ mười sáu huyệt khiếu cùng rung động? Bạn đang đọc chuyện tại qtruyen.net
Dương Thạc cảm giác cứ tiếp tục chấn động như vậy thì chờ lúc hắn tích lũy đủ chân khí sẽ một hơi đả thông hết mười huyệt khiếu khác, một hơi đi vào tôi thể cao giai!
Đi vào tôi thể cao giai trên thực tế chỉ cần đả thông mười hai đại huyệt khiếu là đến nơi.
Nhưng bốn huyệt khiếu ở hai vai, hai bên hông của Dương Thạc thật ra không cần đả thông. Bình thường cường giả võ đạo muốn tu luyện đến đỉnh tôi thể, đả thông bao mươi sáu chỗ huyệt khiếu mới đả thông được bốn huyệt khiếu này.
- Người khác đả thông mười hai chỗ huyệt khiếu đi vào tôi thể cao giai.
- Đợi khi ta đi vào tôi thể cao giai thì bởi vì có mười sáu huyệt khiếu cùng cộng hưởng lẫn nhau có thể đả thông hết mười huyệt khiếu còn lại.
- So với cường giả tôi thể cao giai bình thường thì đả thông nhiều hơn bốn huyệt khiếu, sau này thực lực của ta tuyệt đối vượt xa cường giả tôi thể cao giai bình thường.
Dương Thạc cảm nhận mười sáu huyệt khiếu cộng minh, thầm nghĩ.
Quy luật bình thường của võ đạo chính là đẳng cấp càng cao, cần đả thông càng nhiều huyệt khiếu, thực lực cũng càng mạnh hơn. Ở tôi thể cao giai đẳng cấp, người khác đều đả thông mười hai chỗ huyệt khiếu, Dương Thạc đả thông thêm bốn huyệt khiếu, chỉ tính lực lượng thì hắn tuyệt đối vượt qua cường giả tôi thể cao giai bình thường khác.
- Không ngờ chỉ quan sát Huyền Ưng đã mang tới công hiệu mạnh như vậy.
Bây giờ Dương Thạc rất là vui vẻ.
Quan sát Huyền Ưng rình mồi, tốc độ tu luyện chân khí tăng lên một phần, cuối cùng thậm chí có thể tăng lên ba phần.
Quan sát Huyền Ưng săn bắn, lĩnh ngộ "Ưng Kích Thức", pháp môn chấn động huyệt khiếu khiến mười sáu huyệt khiếu cùng cộng hưởng, cuối cùng đả thông thêm bốn huyệt khiếu so với cường giả tôi thể cao giai bình thường.
Có thể nói con Huyền Ưng này là sư phụ tốt nhất của Dương Thạc.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Tiếp theo quan sát từng hành động của Huyền Ưng, hiểu nhiều hơn để Ưng Phục Thức, Ưng Kích Thức của ta càng thêm hoàn thiện! Trong vòng một tháng ta sẽ hoàn toàn đả thông mười sáu huyệt khiếu này, đi vào tôi thể cao giai.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook