Vô Tâm Khí Phi Hoa Đào Nhiều
-
Quyển 1 - Chương 43: Tiền đặt cược
"Chính là... "
Y Tiêu Dao cố ý dừng lại rồi chút, sau đó nghiêm túc nói:
"Cha, người vẫn chưa có nói cho con biết phòng của con ở đâu a."
Khà khà, cha phúc hắc à, chúng ta hãy so xem ai phúc hắc hơn nào, lần này con cũng chỉ là muốn dọa người mà thôi, không có ý tứ gì khác, ha ha.
[Quác quác... Một đám quạ đen chậm rãi bay qua!]
"Híc, ha ha, ra là chuyện này a, ừm, hiện tại cha sẽ dẫn con đi."
Trong lòng Lạc Viêm Băng thở phào nhẹ nhõm, hô, không phải muốn chỉnh mình là tốt rồi.
"Hừm, tốt."
Y Tiêu Dao đáp, sau đó tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li:
"Ha ha, Chỉ Duệ huynh, Chỉ Li huynh, mời đi theo phía sau ta, cẩn thận đừng đi lạc nha -!"
Ha ha, hai người này là cha đưa cho nàng chơi đùa, làm sao có thể buông tha cho bọn họ đây?
Y Tiêu Dao tựa như tản bộ theo sát ở phía sau Lạc Viêm Băng, còn Mặc Sĩ Tuyệt Ca nỗ lực ép đau đớn thỉnh thoảng truyền đến từ trái tim, cũng đi theo đằng sau nàng. Nhìn thân thể đơn bạc của nàng, hắn nghĩ, trước kia nàng có từng chịu qua đau đớn hay không, hoặc là càng đau hơn cả hiện tại?
Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là bi thống đi theo sau, chỉ là dọc đường đi lại vùi đầu cực kỳ thấp, hận không thể để gương mặt của mình sinh ra ở bên trong cơ thể.
"Dao Nhi, đến rồi, sau này con sẽ ở đây. Con xem một chút có chỗ nào không thích thì cứ nói cho cha, cha sẽ cho người sữa chữa lại."
Lạc Viêm Băng từ ái nói với Y Tiêu Dao.
Y Tiêu Dao ngắm nhìn bốn phía, ừm, là một toà sân đơn độc, thanh tĩnh nhưng lại tinh mỹ khác biệt.
"Hừm, cũng tạm ổn rồi, cha, vậy sau này con sẽ ở đây."
Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, thế nhưng trong lòng Y Tiêu Dao lại không như thế. Khà khà, rất tốt, tòa viện này thật sự rất hợp tâm ý của nàng.
"Ha ha ha, được, vậy Dao Nhi cứ ở đây đi, ha ha ha... "
Lạc Viêm Băng cười sang sảng nói.
Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li đồng loạt giựt giựt khoé miệng, a, tạm ổn? Đây là nơi mà cha giám sát hai người bọn họ tự tay bố trí suốt một buổi trưa, đổi lấy lại chỉ là hai từ "tạm ổn" của hắn.
"Há, đúng rồi, cha à, ngày mai người hãy dẫn con đến gặp Hoàng Thượng đi!"
Y Tiêu Dao nhìn Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li một cách mờ ám, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, liền nói với Lạc Viêm Băng.
"Híc, Dao Nhi a, thân thể của con..."
"Cha, con không sao rồi, ngày mai người hãy cứ an tâm thoải mái đề cử con cho Hoàng Thượng là được."
Thân thể? Đó không phải là việc trọng yếu nhất, quan trọng nhất hiện tại chính là phát triển thế lực lớn mạnh mới được.
"Vậy được rồi, bất quá, thân thể con mới là quan trọng nhất đó Dao Nhi."
Lạc Viêm Băng vẫn không yên lòng dặn dò, hắn biết, thứ Dao Nhi theo đuổi chính là sinh hoạt tiêu dao tự tại, thích làm gì thì làm, nhưng ở trong mắt hắn, thân thể của Dao Nhi vẫn là quan trọng hơn.
"Hừm, cha, con tự có chừng mực."
Y Tiêu Dao đúng là rất có kiên nhẫn đối với Lạc Viêm Băng.
"Tốt lắm, vậy hiện tại con hãy nghỉ ngơi thật tốt, cẩn thận mà ngủ một giấc."
"Ha ha, cha à, con mới tỉnh không bao lâu, làm sao có thể ngủ tiếp đây? Khà khà, hiện tại Dao Nhi muốn cùng hai vị ca ca tỉ mỉ bồi dưỡng một chút cảm tình."
Y Tiêu Dao cười khẩy nói.
"Ha ha, đúng đúng, vậy Dao Nhi cứ cẩn thận "bồi dưỡng" a, ha ha, cha đi trước đây."
Lạc Viêm Băng đương nhiên biết "bồi dưỡng cảm tình" trong lời nói của Y Tiêu Dao là có ý gì.
"Ừm. Cha đi thong thả."
Ha ha, người cha này càng ngày càng đáng yêu, con trai ruột của hắn mà cũng có thể dâng ra cho mình tàn phá, rất hợp khẩu vị của mình a!
Chờ Lạc Viêm Băng đi rồi, Y Tiêu Dao chậm rãi đi tới trước người Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li.
"Hai vị ca ca, Tiêu Dao có lễ."
Y Tiêu Dao hoàn toàn là một bộ dáng dấp công tử văn nhã, gật đầu đối với hai người.
"Tiêu Dao, ta rất xin lỗi vì đã đả thương ngươi."
Lạc Chỉ Duệ hướng về phía Y Tiêu Dao bồi tội.
"Híc, Tiêu Dao a, vậy... Ta cũng rất xin lỗi."
Lạc Chỉ Li cũng là người biết thời thế.
"Ha ha, hai vị ca ca nói gì thế, chúng ta đều là người một nhà, có cái gì mà xin lỗi với không xin lỗi."
Y Tiêu Dao rất thấu tình đạt lý. Chỉ là, trong lòng nàng cũng nghĩ như vậy sao? Không biết được a.
"Bất quá, nếu là hai vị ca ca thật sự cảm thấy băn khoăn, Tiêu Dao đúng là có việc muốn nhờ hai vị ca ca hỗ trợ."
Tranh thủ trước khi hai người kia mở miệng, Y Tiêu Dao lại bù thêm một câu.
"Ha ha, Tiêu Dao muốn chúng ta giúp việc gì đây?"
Lạc Chỉ Duệ hỏi, a, bọn họ không phải người ngu, sẽ không đáp ứng khi mà chưa biết sẽ giúp chuyện gì.
"Kỳ thực rất đơn giản a, chính là ngày mai cha sẽ đề cử Tiêu Dao cho Hoàng Thượng, để Tiêu Dao tham gia giao lưu văn hóa cùng Lam Nguyệt quốc, cho nên muốn nhờ hai vị ca ca mở đường giúp Tiêu Dao."
"Giao lưu văn hóa? Tiêu Dao tham gia?"
Lạc Chỉ Duệ kinh ngạc nói.
Lạc Chỉ Li cũng ngạc nhiên nhìn về phía Y Tiêu Dao, hắn? Xem ra hắn vẫn là một đứa trẻ lớn xác không hiểu sự đời, không biết những chuyện khó trong thế gian a. Mấy năm trước giao lưu văn hóa cùng Lam Nguyệt quốc, mình, đại ca, cộng thêm tứ đại công tử hợp sức mà cũng chỉ đáp đúng một nửa đề mục.
"Ừm. Đúng vậy, lẽ nào hai vị ca ca không tin rằng Tiêu Dao có năng lực này?"
"Híc, không phải, chúng ta tuyệt đối không có ý xem thường Tiêu Dao, chỉ là bởi vì đề mục mà Lam Nguyệt quốc đưa ra xác thực đều rất khó."
Lạc Chỉ Li giải thích.
"Ha ha, không bằng như vậy đi, Tiêu Dao đánh cược cùng hai vị ca ca, hai vị ca ca chỉ cần dựa theo phương pháp của Tiêu Dao mà làm, Tiêu Dao liền có thể thắng Lam Nguyệt quốc, hai vị ca ca thấy như thế nào?"
"Tiền đặt cược là cái gì?"
Lạc Chỉ Li không hổ là thương nhân nói.
"Ha ha, tiền đặt cược đều do hai vị ca ca định ra, có được hay không? Bất quá, tiền đặt cược nhất định phải xứng với thứ của ta mới được nha!"
Trong lời nói của Y Tiêu Dao có chứa ý tứ: Tiền đặt cược cũng không nên quá nhỏ, nếu không chính là các ngươi coi rẻ giao lưu giữa hai nước, tội danh rất lớn a.
"Híc, vậy nếu Tiêu Dao thắng, ta liền giao tín vật chuyên dụng của ta cho ngươi, sau này chỉ cần Tiểu Dao đến sản nghiệp trên danh nghĩa của ta thì liền có thể tùy ý tiêu phí, một xu ta cũng không thu."
Lạc Chỉ Li mở miệng nói.
"Hừm, miễn cưỡng còn có thể tiếp nhận."
Tùy ý tiêu phí? Rất tốt a, nàng chính là một người cuồng mua sắm nha.
Đáy lòng Lạc Chỉ Li co giật, miễn cưỡng? Một đám huynh đệ của mình đều không có đãi ngộ như vậy, hắn ngược lại thì tốt rồi, còn miễn cưỡng!
"Đại ca thì sao? Tiền đặt cược của ngươi là cái gì?"
Y Tiêu Dao lại hướng về Lạc Chỉ Duệ hỏi.
"Híc, ta... Ta... "
Lạc Chỉ Duệ nửa ngày cũng không nói được một câu. Tựa hồ trên người mình không có thứ gì có thể đem ra làm tiền đặt cược, thứ mà hắn nắm giữ đều ở trong đầu, làm sao lấy ra đưa cho người ta a?!
"A, đại ca, không nghĩ tới dung mạo của ngươi cũng ra dáng một tên đánh cược quỵt nợ lắm chứ, sao ngươi chưa xin lỗi cha, xin lỗi quốc gia, xin lỗi nhân dân đi?!"
Y Tiêu Dao khinh bỉ nói, ha ha, Lạc Chỉ Duệ, đại quốc sư, vô cùng dẻo miệng, bác học đa thức, trên thông thiên văn dưới hiểu địa lý, nhưng những thứ này hữu dụng đối với nàng sao? Ha ha, có!
Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li xạm mặt lại, ra dáng? Có vẻ như, dáng vẻ hiện tại của bọn hắn rất phù hợp ngữ cảnh.
"Híc, nếu không, đại ca cho ngươi một triệu lượng bạc làm tiền đặt cược?"
Hình như hắn vẫn còn có một chút bạc.
"Bạc? Ha ha, kỳ thực, Tiêu Dao cảm thấy chúng ta đều là người một nhà, nói tiền bạc gì chứ, quá tục rồi!"
Giờ khắc này vẻ mặt của Y Tiêu Dao nghiêm túc như một người biện hộ. Aizz, một triệu lượng a, nếu như đặt ở năm giây trước, nàng chắc chắn sẽ đáp ứng, thế nhưng hiện tại, có vẻ như giá trị của Lạc Chỉ Duệ lại không ngừng ở một hai triệu a.
Đáy lòng Lạc Chỉ Li trợn mắt, a, tục? Tiền đặt cược mình vừa nói thì không phải là tiền sao? Hắn còn rất "miễn cưỡng" mà nhận lấy đấy!
"Híc, vậy ý của Tiêu Dao là?"
Lạc Chỉ Duệ thông minh cỡ nào, vừa nhìn dáng vẻ của Y Tiêu Dao liền biết trong lòng nàng có tính toán.
"Hừm, nếu như Tiêu Dao thắng, vậy sau này đại ca sẽ trở thành tùy tùng của Tiêu Dao!"
Ha ha, tài nguyên tốt như vậy, nếu không lợi dụng một chút, vậy mình chính là kẻ ngu si rồi?
"Cái gì... Tuỳ tùng?"
Lạc Chỉ Duệ không tin vào lỗ tai của mình, để mình làm tùy tùng của hắn? Hắn nói cái gì vậy?!
"Đúng, lẽ nào đại ca không đồng ý sao?"
Y Tiêu Dao nhíu mày.
"Híc, này..."
Trong lòng người nào đó do dự.
"A, đại ca, đừng tiếp tục nghĩ nữa, nếu như ngươi không đồng ý thì ta liền đi tìm cha, ta nghĩ cuối cùng ngươi vẫn sẽ đồng ý thôi, hiện tại tiếp nhận sự thật vẫn tốt hơn."
Ha ha, hai huynh đệ này có vẻ như không có sức đề kháng đối với người cha phúc hắc kia a.
"Ngươi... Được, bất quá, chỉ một năm thôi."
Lạc Chỉ Duệ bị bức ép tiếp nhận.
"Ba năm. Giống với tiểu Ca."
Lạc Chỉ Li cùng Lạc Chỉ Duệ vừa nghe Y Tiêu Dao nói như thế, trong lòng liền sáng tỏ, chẳng trách, bọn họ nói mà, Mặc Sĩ Tuyệt Ca làm sao có khả năng nhận người khác làm chủ, hóa ra là đánh cược thua hắn a.
Nhưng không lâu sau, ý nghĩ hiện tại của bọn họ sẽ triệt để sụp đổ.
"Được."
Lần này đúng là Lạc Chỉ Duệ sảng khoái đáp ứng. Ha ha, Mặc Sĩ Tuyệt Ca đều có thể nhận, hẳn là sẽ không ăn thiệt thòi gì đi?
Nhưng càng về sau, ách, cũng chính là ngày mai, hắn sẽ nghênh đón lần hối hận đầu tiên từ lúc sinh ra cho tới nay.
Y Tiêu Dao cố ý dừng lại rồi chút, sau đó nghiêm túc nói:
"Cha, người vẫn chưa có nói cho con biết phòng của con ở đâu a."
Khà khà, cha phúc hắc à, chúng ta hãy so xem ai phúc hắc hơn nào, lần này con cũng chỉ là muốn dọa người mà thôi, không có ý tứ gì khác, ha ha.
[Quác quác... Một đám quạ đen chậm rãi bay qua!]
"Híc, ha ha, ra là chuyện này a, ừm, hiện tại cha sẽ dẫn con đi."
Trong lòng Lạc Viêm Băng thở phào nhẹ nhõm, hô, không phải muốn chỉnh mình là tốt rồi.
"Hừm, tốt."
Y Tiêu Dao đáp, sau đó tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li:
"Ha ha, Chỉ Duệ huynh, Chỉ Li huynh, mời đi theo phía sau ta, cẩn thận đừng đi lạc nha -!"
Ha ha, hai người này là cha đưa cho nàng chơi đùa, làm sao có thể buông tha cho bọn họ đây?
Y Tiêu Dao tựa như tản bộ theo sát ở phía sau Lạc Viêm Băng, còn Mặc Sĩ Tuyệt Ca nỗ lực ép đau đớn thỉnh thoảng truyền đến từ trái tim, cũng đi theo đằng sau nàng. Nhìn thân thể đơn bạc của nàng, hắn nghĩ, trước kia nàng có từng chịu qua đau đớn hay không, hoặc là càng đau hơn cả hiện tại?
Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là bi thống đi theo sau, chỉ là dọc đường đi lại vùi đầu cực kỳ thấp, hận không thể để gương mặt của mình sinh ra ở bên trong cơ thể.
"Dao Nhi, đến rồi, sau này con sẽ ở đây. Con xem một chút có chỗ nào không thích thì cứ nói cho cha, cha sẽ cho người sữa chữa lại."
Lạc Viêm Băng từ ái nói với Y Tiêu Dao.
Y Tiêu Dao ngắm nhìn bốn phía, ừm, là một toà sân đơn độc, thanh tĩnh nhưng lại tinh mỹ khác biệt.
"Hừm, cũng tạm ổn rồi, cha, vậy sau này con sẽ ở đây."
Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, thế nhưng trong lòng Y Tiêu Dao lại không như thế. Khà khà, rất tốt, tòa viện này thật sự rất hợp tâm ý của nàng.
"Ha ha ha, được, vậy Dao Nhi cứ ở đây đi, ha ha ha... "
Lạc Viêm Băng cười sang sảng nói.
Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li đồng loạt giựt giựt khoé miệng, a, tạm ổn? Đây là nơi mà cha giám sát hai người bọn họ tự tay bố trí suốt một buổi trưa, đổi lấy lại chỉ là hai từ "tạm ổn" của hắn.
"Há, đúng rồi, cha à, ngày mai người hãy dẫn con đến gặp Hoàng Thượng đi!"
Y Tiêu Dao nhìn Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li một cách mờ ám, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, liền nói với Lạc Viêm Băng.
"Híc, Dao Nhi a, thân thể của con..."
"Cha, con không sao rồi, ngày mai người hãy cứ an tâm thoải mái đề cử con cho Hoàng Thượng là được."
Thân thể? Đó không phải là việc trọng yếu nhất, quan trọng nhất hiện tại chính là phát triển thế lực lớn mạnh mới được.
"Vậy được rồi, bất quá, thân thể con mới là quan trọng nhất đó Dao Nhi."
Lạc Viêm Băng vẫn không yên lòng dặn dò, hắn biết, thứ Dao Nhi theo đuổi chính là sinh hoạt tiêu dao tự tại, thích làm gì thì làm, nhưng ở trong mắt hắn, thân thể của Dao Nhi vẫn là quan trọng hơn.
"Hừm, cha, con tự có chừng mực."
Y Tiêu Dao đúng là rất có kiên nhẫn đối với Lạc Viêm Băng.
"Tốt lắm, vậy hiện tại con hãy nghỉ ngơi thật tốt, cẩn thận mà ngủ một giấc."
"Ha ha, cha à, con mới tỉnh không bao lâu, làm sao có thể ngủ tiếp đây? Khà khà, hiện tại Dao Nhi muốn cùng hai vị ca ca tỉ mỉ bồi dưỡng một chút cảm tình."
Y Tiêu Dao cười khẩy nói.
"Ha ha, đúng đúng, vậy Dao Nhi cứ cẩn thận "bồi dưỡng" a, ha ha, cha đi trước đây."
Lạc Viêm Băng đương nhiên biết "bồi dưỡng cảm tình" trong lời nói của Y Tiêu Dao là có ý gì.
"Ừm. Cha đi thong thả."
Ha ha, người cha này càng ngày càng đáng yêu, con trai ruột của hắn mà cũng có thể dâng ra cho mình tàn phá, rất hợp khẩu vị của mình a!
Chờ Lạc Viêm Băng đi rồi, Y Tiêu Dao chậm rãi đi tới trước người Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li.
"Hai vị ca ca, Tiêu Dao có lễ."
Y Tiêu Dao hoàn toàn là một bộ dáng dấp công tử văn nhã, gật đầu đối với hai người.
"Tiêu Dao, ta rất xin lỗi vì đã đả thương ngươi."
Lạc Chỉ Duệ hướng về phía Y Tiêu Dao bồi tội.
"Híc, Tiêu Dao a, vậy... Ta cũng rất xin lỗi."
Lạc Chỉ Li cũng là người biết thời thế.
"Ha ha, hai vị ca ca nói gì thế, chúng ta đều là người một nhà, có cái gì mà xin lỗi với không xin lỗi."
Y Tiêu Dao rất thấu tình đạt lý. Chỉ là, trong lòng nàng cũng nghĩ như vậy sao? Không biết được a.
"Bất quá, nếu là hai vị ca ca thật sự cảm thấy băn khoăn, Tiêu Dao đúng là có việc muốn nhờ hai vị ca ca hỗ trợ."
Tranh thủ trước khi hai người kia mở miệng, Y Tiêu Dao lại bù thêm một câu.
"Ha ha, Tiêu Dao muốn chúng ta giúp việc gì đây?"
Lạc Chỉ Duệ hỏi, a, bọn họ không phải người ngu, sẽ không đáp ứng khi mà chưa biết sẽ giúp chuyện gì.
"Kỳ thực rất đơn giản a, chính là ngày mai cha sẽ đề cử Tiêu Dao cho Hoàng Thượng, để Tiêu Dao tham gia giao lưu văn hóa cùng Lam Nguyệt quốc, cho nên muốn nhờ hai vị ca ca mở đường giúp Tiêu Dao."
"Giao lưu văn hóa? Tiêu Dao tham gia?"
Lạc Chỉ Duệ kinh ngạc nói.
Lạc Chỉ Li cũng ngạc nhiên nhìn về phía Y Tiêu Dao, hắn? Xem ra hắn vẫn là một đứa trẻ lớn xác không hiểu sự đời, không biết những chuyện khó trong thế gian a. Mấy năm trước giao lưu văn hóa cùng Lam Nguyệt quốc, mình, đại ca, cộng thêm tứ đại công tử hợp sức mà cũng chỉ đáp đúng một nửa đề mục.
"Ừm. Đúng vậy, lẽ nào hai vị ca ca không tin rằng Tiêu Dao có năng lực này?"
"Híc, không phải, chúng ta tuyệt đối không có ý xem thường Tiêu Dao, chỉ là bởi vì đề mục mà Lam Nguyệt quốc đưa ra xác thực đều rất khó."
Lạc Chỉ Li giải thích.
"Ha ha, không bằng như vậy đi, Tiêu Dao đánh cược cùng hai vị ca ca, hai vị ca ca chỉ cần dựa theo phương pháp của Tiêu Dao mà làm, Tiêu Dao liền có thể thắng Lam Nguyệt quốc, hai vị ca ca thấy như thế nào?"
"Tiền đặt cược là cái gì?"
Lạc Chỉ Li không hổ là thương nhân nói.
"Ha ha, tiền đặt cược đều do hai vị ca ca định ra, có được hay không? Bất quá, tiền đặt cược nhất định phải xứng với thứ của ta mới được nha!"
Trong lời nói của Y Tiêu Dao có chứa ý tứ: Tiền đặt cược cũng không nên quá nhỏ, nếu không chính là các ngươi coi rẻ giao lưu giữa hai nước, tội danh rất lớn a.
"Híc, vậy nếu Tiêu Dao thắng, ta liền giao tín vật chuyên dụng của ta cho ngươi, sau này chỉ cần Tiểu Dao đến sản nghiệp trên danh nghĩa của ta thì liền có thể tùy ý tiêu phí, một xu ta cũng không thu."
Lạc Chỉ Li mở miệng nói.
"Hừm, miễn cưỡng còn có thể tiếp nhận."
Tùy ý tiêu phí? Rất tốt a, nàng chính là một người cuồng mua sắm nha.
Đáy lòng Lạc Chỉ Li co giật, miễn cưỡng? Một đám huynh đệ của mình đều không có đãi ngộ như vậy, hắn ngược lại thì tốt rồi, còn miễn cưỡng!
"Đại ca thì sao? Tiền đặt cược của ngươi là cái gì?"
Y Tiêu Dao lại hướng về Lạc Chỉ Duệ hỏi.
"Híc, ta... Ta... "
Lạc Chỉ Duệ nửa ngày cũng không nói được một câu. Tựa hồ trên người mình không có thứ gì có thể đem ra làm tiền đặt cược, thứ mà hắn nắm giữ đều ở trong đầu, làm sao lấy ra đưa cho người ta a?!
"A, đại ca, không nghĩ tới dung mạo của ngươi cũng ra dáng một tên đánh cược quỵt nợ lắm chứ, sao ngươi chưa xin lỗi cha, xin lỗi quốc gia, xin lỗi nhân dân đi?!"
Y Tiêu Dao khinh bỉ nói, ha ha, Lạc Chỉ Duệ, đại quốc sư, vô cùng dẻo miệng, bác học đa thức, trên thông thiên văn dưới hiểu địa lý, nhưng những thứ này hữu dụng đối với nàng sao? Ha ha, có!
Lạc Chỉ Duệ cùng Lạc Chỉ Li xạm mặt lại, ra dáng? Có vẻ như, dáng vẻ hiện tại của bọn hắn rất phù hợp ngữ cảnh.
"Híc, nếu không, đại ca cho ngươi một triệu lượng bạc làm tiền đặt cược?"
Hình như hắn vẫn còn có một chút bạc.
"Bạc? Ha ha, kỳ thực, Tiêu Dao cảm thấy chúng ta đều là người một nhà, nói tiền bạc gì chứ, quá tục rồi!"
Giờ khắc này vẻ mặt của Y Tiêu Dao nghiêm túc như một người biện hộ. Aizz, một triệu lượng a, nếu như đặt ở năm giây trước, nàng chắc chắn sẽ đáp ứng, thế nhưng hiện tại, có vẻ như giá trị của Lạc Chỉ Duệ lại không ngừng ở một hai triệu a.
Đáy lòng Lạc Chỉ Li trợn mắt, a, tục? Tiền đặt cược mình vừa nói thì không phải là tiền sao? Hắn còn rất "miễn cưỡng" mà nhận lấy đấy!
"Híc, vậy ý của Tiêu Dao là?"
Lạc Chỉ Duệ thông minh cỡ nào, vừa nhìn dáng vẻ của Y Tiêu Dao liền biết trong lòng nàng có tính toán.
"Hừm, nếu như Tiêu Dao thắng, vậy sau này đại ca sẽ trở thành tùy tùng của Tiêu Dao!"
Ha ha, tài nguyên tốt như vậy, nếu không lợi dụng một chút, vậy mình chính là kẻ ngu si rồi?
"Cái gì... Tuỳ tùng?"
Lạc Chỉ Duệ không tin vào lỗ tai của mình, để mình làm tùy tùng của hắn? Hắn nói cái gì vậy?!
"Đúng, lẽ nào đại ca không đồng ý sao?"
Y Tiêu Dao nhíu mày.
"Híc, này..."
Trong lòng người nào đó do dự.
"A, đại ca, đừng tiếp tục nghĩ nữa, nếu như ngươi không đồng ý thì ta liền đi tìm cha, ta nghĩ cuối cùng ngươi vẫn sẽ đồng ý thôi, hiện tại tiếp nhận sự thật vẫn tốt hơn."
Ha ha, hai huynh đệ này có vẻ như không có sức đề kháng đối với người cha phúc hắc kia a.
"Ngươi... Được, bất quá, chỉ một năm thôi."
Lạc Chỉ Duệ bị bức ép tiếp nhận.
"Ba năm. Giống với tiểu Ca."
Lạc Chỉ Li cùng Lạc Chỉ Duệ vừa nghe Y Tiêu Dao nói như thế, trong lòng liền sáng tỏ, chẳng trách, bọn họ nói mà, Mặc Sĩ Tuyệt Ca làm sao có khả năng nhận người khác làm chủ, hóa ra là đánh cược thua hắn a.
Nhưng không lâu sau, ý nghĩ hiện tại của bọn họ sẽ triệt để sụp đổ.
"Được."
Lần này đúng là Lạc Chỉ Duệ sảng khoái đáp ứng. Ha ha, Mặc Sĩ Tuyệt Ca đều có thể nhận, hẳn là sẽ không ăn thiệt thòi gì đi?
Nhưng càng về sau, ách, cũng chính là ngày mai, hắn sẽ nghênh đón lần hối hận đầu tiên từ lúc sinh ra cho tới nay.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook