Vô Song Chi Chủ
-
Chương 16: “Quân tử như Ngọc” Vương Thần
Các nhiệm vụ bên trong Nhiệm vụ đại điện ở ngoại môn so với ở tạp dịch khu thì cao hơn một đẳng cấp. Vân Hoàng muốn kiếm nhiều điểm cống hiến của tông môn thì những nhiệm vụ như săn giết yêu thú hay hái lượm linh dược không đủ với hắn, hơn nữa lại tốn khá nhiều thời gian.
Vân Hoàng quyết định chọn những nhiệm vụ săn giết.
Một số gia tộc thường sẽ gửi một số nhiệm vụ tiêu diệt cho tông môn vùng đó, với một số phần thưởng kèm theo, hơn nữa số điểm cống hiến mà tông môn thưởng cho cũng phi thường phong phú.
Bất quá, nhiệm vụ tiêu diệt vô cùng nguy hiểm, thậm chí có tỉ lệ bỏ mạng tương đối cao. Bởi vì đối tượng săn giết có thể là những tu sĩ thực hiện những việc độc ác như luyện phàm nhân thành đan dược, hay một số tán tu lập thành các bang hội đi cướp đoạt khắp nơi. Những kẻ này đều liếm máu trên đao, ra tay vô cùng tàn độc, cũng vì thế mà số lượng những đệ tử chết trên tay chúng cũng không ít.
Mục tiêu lần này của Vân Hoàng là Lang nha bang. Một bang hội gồm mười sáu tán tu tập hợp với nhảy mà thành lập nên. Chúng thường ngày cướp bóc, bắt cóc đàn bà, nhiều làn quấy phá. Chúng trốn bên trên một ngọn núi cách Phong Ngân tông hơn mười bốn dặm đường.
Vân Hoàng định đưa nhiệm vụ này cho người trông coi thì thấy đằng xa là một bóng người có chút quen mắt.
Liếc nhìn một chút, Vân Hoàng nhận ra đó là ai
Lục Thi Y, người mà trong trận chiến tranh dành đệ nhất tạp dịch khu đã lưỡng bại câu thương với Vân Hoàng, hơn nữa còn sở hữu một thân phận bí mật mà chỉ hắn biết, tương lai thành tựu Tuyệt thế Lục Hoa Nữ Đế.
Chắn trước mặt nàng là một bóng người cao lớn, khí chất thì Vân Hoàng cũng miễn cưỡng coi là một cái “Quân tử như Ngọc” đi, khuôn mặt đẹp trai yêu dị, đôi mắt có thần, đối với phái nữ quả thật như ngọc thụ lâm phong, sát thương tuyệt đối.
Mấy nữ tử xung quanh tên “Quân tử như Ngọc” kia nhìn Lục Thi Y, phụ họa.
”Lục Thi Y, Vương Thần sư huynh đã nhìn trúng ngươi, ngươi nên cảm tạ đi là vừa”
”Xì, được một cái khuôn mặt đẹp! Bất quá cũng chỉ là bình hoa mà thôi”
“Vương Thần sư huynh, không hiểu sao huynh lại chọn trúng nha đầu này?”
Vân Hoàng. “…”
Lại là mấy cái hùng hài tử!!!!
Trước khi trùng sinh, mấy người này trong mắt hắn chính là những người cao cao tại thượng, là nam thần là tiên nữ, nhưng một lần nữa trở lại, nam thần tiên nữ bỗng hô biến thành một đám gấu con.
Đây là bọn họ phong cách vẽ sai, hay là hắn phong cách vẽ sai?
”Quân tử như Ngọc” Vương Thần sư huynh phe phẩy cái quạt xếp trên tay, giọng nói dịu dàng như gió mùa thu.
”Thi Y sư muội, bọn họ không phải có ý xấu đâu, ta chỉ đơn thuần thưởng thức tài năng của sư muội thôi”
Vân Hoàng không nhịn được mà quăng cho Vương Thần một ánh mắt khinh bỉ, có quỷ mới tin ấy!
Lục Thi Y rơi vào thế khó, khuôn mặt nàng có chút quẫn bách, bỗng nhiên nàng nhìn thấy Vân Hoàng đang liếc mắt khinh bỉ về phía Vương Thần.
Ánh mắt của Vân Hoàng rất khó phát hiện, nếu không phải nàng cảm giác mẫn tuệ thì dã như bọn người kia, không thể phát giác được.
Lục Thi Y cũng có thể đoán ra được Vân Hoàng đã nghe lọt toàn bộ cuộc nói chuyện vừa nãy, mà gia hỏa này cũng không phải dạng người ngu ngốc, nếu không đã không biểu lộ ánh mắt như thế.
Nàng nảy ra một ý tưởng rất táo bạo.
Lục Thi Y đột ngột chỉ bàn tay mảnh khảnh về phía Vân Hoàng.
”Xin lỗi, ta đi cùng hắn”
Nói đoạn nàng bước nhanh đến chỗ Vân Hoàng.
Người qua đường cũng bị trúng thương Vân Hoàng. “…”
Vương Thần lành lạnh nhìn Vân Hoàng, con mắt toát ra lãnh ý.
Gã kia, sao lại nhìn ta như vậy, ta thật sự chỉ là người qua đường mà!!! Vân Hoàng gào thét trong lòng.
Và tất nhiên, nhiệm vụ thảo phạt Lang nha bang vốn dĩ chỉ có một mình Vân Hoàng đi, bây giờ bên cạnh hắn lại thêm một cái Lục Thi Y nữa.
Cả hai người đi trên đường, không nói một lời nào, không khí nặng nề. Lục Thi Y là chủ mưu, cuối cùng mở miệng trước.
”Xin lỗi, đã kéo ngươi vào rắc rối” – Lục Thi Y cúi đầu trầm mặc.
Lục Thi Y biết, tên Vương Thần đó là thập đại cao thủ ngoại môn, tu vi Thất mạch hậu kì, nàng cũng khó đối phó, dây vào hắn không phải là chuyện gì tốt đẹp cả.
Nàng nguyên bản chỉ ý tưởng bộc phát, nào ngờ tay nhanh hơn não, chưa kịp đè xuống suy nghĩ thì đã đem Vân Hoàng ra làm tấm mộc rồi.
Lục Thi Y vuốt vuốt bộ ngực phập phồng của mình, tay nhanh hơn não quả nhiên là một cái nan giải bệnh, phải trị!
Vân Hoàng thở dài, thủ phạm đã trân thành nhận lỗi, hắn cũng không muốn chấp nhặt. Bất quá nguyên bản là một ngàn điểm cống hiến tả hữu, giờ lại phải chia đôi rồi.
Lục Thi Y dường như hiểu được ý nghĩ của Vân Hoàng, nhẹ giọng nói.
”Điểm cống hiến ta không cần, ngươi cứ lấy đi, coi như là bồi thường”
Vân Hoàng suýt nữa không nhịn được mà bật ngón tay cái, tiểu cô nương thật hảo sảng!
Lời của tác giả: Vì một lí do nào đó, Lục Thi Y và Vân Hoàng có một khía cạnh khá giống nhau. (Cười)
…
Vân Hoàng hốt hoảng, dù đã kiên quyết cho ít đi để bớt đau đớn hơn nhưng thân thể lại không kịp dừng lại, lượng tôi thể bột cho vào còn nhiều gần gấp đôi hôm qua.
Tay nhanh hơn não quả thật là một cái nan giải bệnh, phải trị!
…
Nàng nguyên bản chỉ ta tưởng bộc phát, nào ngờ tay nhanh hơn não, chưa kịp đè xuống suy nghĩ thì đã đem Vân Hoàng ra làm tấn mộc rồi.
Lục Thi Y vuốt vuốt bộ ngực phập phồng của mình, tay nhanh hơn não quả nhiên là một cái nan giải bệnh, phải trị!
…
Vân Hoàng quyết định chọn những nhiệm vụ săn giết.
Một số gia tộc thường sẽ gửi một số nhiệm vụ tiêu diệt cho tông môn vùng đó, với một số phần thưởng kèm theo, hơn nữa số điểm cống hiến mà tông môn thưởng cho cũng phi thường phong phú.
Bất quá, nhiệm vụ tiêu diệt vô cùng nguy hiểm, thậm chí có tỉ lệ bỏ mạng tương đối cao. Bởi vì đối tượng săn giết có thể là những tu sĩ thực hiện những việc độc ác như luyện phàm nhân thành đan dược, hay một số tán tu lập thành các bang hội đi cướp đoạt khắp nơi. Những kẻ này đều liếm máu trên đao, ra tay vô cùng tàn độc, cũng vì thế mà số lượng những đệ tử chết trên tay chúng cũng không ít.
Mục tiêu lần này của Vân Hoàng là Lang nha bang. Một bang hội gồm mười sáu tán tu tập hợp với nhảy mà thành lập nên. Chúng thường ngày cướp bóc, bắt cóc đàn bà, nhiều làn quấy phá. Chúng trốn bên trên một ngọn núi cách Phong Ngân tông hơn mười bốn dặm đường.
Vân Hoàng định đưa nhiệm vụ này cho người trông coi thì thấy đằng xa là một bóng người có chút quen mắt.
Liếc nhìn một chút, Vân Hoàng nhận ra đó là ai
Lục Thi Y, người mà trong trận chiến tranh dành đệ nhất tạp dịch khu đã lưỡng bại câu thương với Vân Hoàng, hơn nữa còn sở hữu một thân phận bí mật mà chỉ hắn biết, tương lai thành tựu Tuyệt thế Lục Hoa Nữ Đế.
Chắn trước mặt nàng là một bóng người cao lớn, khí chất thì Vân Hoàng cũng miễn cưỡng coi là một cái “Quân tử như Ngọc” đi, khuôn mặt đẹp trai yêu dị, đôi mắt có thần, đối với phái nữ quả thật như ngọc thụ lâm phong, sát thương tuyệt đối.
Mấy nữ tử xung quanh tên “Quân tử như Ngọc” kia nhìn Lục Thi Y, phụ họa.
”Lục Thi Y, Vương Thần sư huynh đã nhìn trúng ngươi, ngươi nên cảm tạ đi là vừa”
”Xì, được một cái khuôn mặt đẹp! Bất quá cũng chỉ là bình hoa mà thôi”
“Vương Thần sư huynh, không hiểu sao huynh lại chọn trúng nha đầu này?”
Vân Hoàng. “…”
Lại là mấy cái hùng hài tử!!!!
Trước khi trùng sinh, mấy người này trong mắt hắn chính là những người cao cao tại thượng, là nam thần là tiên nữ, nhưng một lần nữa trở lại, nam thần tiên nữ bỗng hô biến thành một đám gấu con.
Đây là bọn họ phong cách vẽ sai, hay là hắn phong cách vẽ sai?
”Quân tử như Ngọc” Vương Thần sư huynh phe phẩy cái quạt xếp trên tay, giọng nói dịu dàng như gió mùa thu.
”Thi Y sư muội, bọn họ không phải có ý xấu đâu, ta chỉ đơn thuần thưởng thức tài năng của sư muội thôi”
Vân Hoàng không nhịn được mà quăng cho Vương Thần một ánh mắt khinh bỉ, có quỷ mới tin ấy!
Lục Thi Y rơi vào thế khó, khuôn mặt nàng có chút quẫn bách, bỗng nhiên nàng nhìn thấy Vân Hoàng đang liếc mắt khinh bỉ về phía Vương Thần.
Ánh mắt của Vân Hoàng rất khó phát hiện, nếu không phải nàng cảm giác mẫn tuệ thì dã như bọn người kia, không thể phát giác được.
Lục Thi Y cũng có thể đoán ra được Vân Hoàng đã nghe lọt toàn bộ cuộc nói chuyện vừa nãy, mà gia hỏa này cũng không phải dạng người ngu ngốc, nếu không đã không biểu lộ ánh mắt như thế.
Nàng nảy ra một ý tưởng rất táo bạo.
Lục Thi Y đột ngột chỉ bàn tay mảnh khảnh về phía Vân Hoàng.
”Xin lỗi, ta đi cùng hắn”
Nói đoạn nàng bước nhanh đến chỗ Vân Hoàng.
Người qua đường cũng bị trúng thương Vân Hoàng. “…”
Vương Thần lành lạnh nhìn Vân Hoàng, con mắt toát ra lãnh ý.
Gã kia, sao lại nhìn ta như vậy, ta thật sự chỉ là người qua đường mà!!! Vân Hoàng gào thét trong lòng.
Và tất nhiên, nhiệm vụ thảo phạt Lang nha bang vốn dĩ chỉ có một mình Vân Hoàng đi, bây giờ bên cạnh hắn lại thêm một cái Lục Thi Y nữa.
Cả hai người đi trên đường, không nói một lời nào, không khí nặng nề. Lục Thi Y là chủ mưu, cuối cùng mở miệng trước.
”Xin lỗi, đã kéo ngươi vào rắc rối” – Lục Thi Y cúi đầu trầm mặc.
Lục Thi Y biết, tên Vương Thần đó là thập đại cao thủ ngoại môn, tu vi Thất mạch hậu kì, nàng cũng khó đối phó, dây vào hắn không phải là chuyện gì tốt đẹp cả.
Nàng nguyên bản chỉ ý tưởng bộc phát, nào ngờ tay nhanh hơn não, chưa kịp đè xuống suy nghĩ thì đã đem Vân Hoàng ra làm tấm mộc rồi.
Lục Thi Y vuốt vuốt bộ ngực phập phồng của mình, tay nhanh hơn não quả nhiên là một cái nan giải bệnh, phải trị!
Vân Hoàng thở dài, thủ phạm đã trân thành nhận lỗi, hắn cũng không muốn chấp nhặt. Bất quá nguyên bản là một ngàn điểm cống hiến tả hữu, giờ lại phải chia đôi rồi.
Lục Thi Y dường như hiểu được ý nghĩ của Vân Hoàng, nhẹ giọng nói.
”Điểm cống hiến ta không cần, ngươi cứ lấy đi, coi như là bồi thường”
Vân Hoàng suýt nữa không nhịn được mà bật ngón tay cái, tiểu cô nương thật hảo sảng!
Lời của tác giả: Vì một lí do nào đó, Lục Thi Y và Vân Hoàng có một khía cạnh khá giống nhau. (Cười)
…
Vân Hoàng hốt hoảng, dù đã kiên quyết cho ít đi để bớt đau đớn hơn nhưng thân thể lại không kịp dừng lại, lượng tôi thể bột cho vào còn nhiều gần gấp đôi hôm qua.
Tay nhanh hơn não quả thật là một cái nan giải bệnh, phải trị!
…
Nàng nguyên bản chỉ ta tưởng bộc phát, nào ngờ tay nhanh hơn não, chưa kịp đè xuống suy nghĩ thì đã đem Vân Hoàng ra làm tấn mộc rồi.
Lục Thi Y vuốt vuốt bộ ngực phập phồng của mình, tay nhanh hơn não quả nhiên là một cái nan giải bệnh, phải trị!
…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook