Vô Sỉ Đạo Tặc
-
Quyển 16 - Chương 11: Thế giới trò chơi
Khi bạn đối diện với một người đã chết, hay nói chính xác hơn là một cái đầu đã lìa khỏi thân thể mở miệng nói chuyện, thì đó là cảm giác kinh khủng thế nào?
Bây giờ phong thần sử mã tạp tư đang đối diện với tình cảnh đó, hắn hoảng sợ lui về phía sau hơn mười thước, nhìn thủ cấp của Clark, cho dù là hắn tài cao gan lớn nhưng trong lúc này cũng không thể nào tránh khỏi kinh hoàng, nói không ra lời:" Ngươi, ngươi..."
Cho dù là một siêu cấp cao thủ đi chăng nữa thì sau khi bị chặt đứt thủ cấp thì vẫn không thể nào sống được, ít ra thì trước giờ trên đại lục chưa từng có hiện tượng này. Trước đó chỉ có các vong linh pháp sư dùng vong linh thuật để khiến cho các thi thể đứng thẳng lên mà thôi, nhưng mà các thi thể đó phải còn thủ cấp, bởi vì cho dù là điều khiến thi thể thì cũng phải thông qua đại não để ra lệnh cho cơ thể, hơn nữa cho dù La Thi Mị không bị cấm chế thì với thực lực của nàng cũng không thể nào thi triển được vong linh thuật trong lĩnh vực của mã tạp tư.
Các kỵ sĩ của Thánh Điện không hẹn mà cũng cảm thấy khó khăn khi hít thở, áp lực trong lòng đột ngột tăng lên không ngừng, chẳng lẽ tên ma đầu này có được thân thể bất tử, thật là đáng sợ!
Cổ Diêu và La Thi Mị cùng nhìn về phía thủ cấp của Clark, bởi vì tình huống này hoàn toàn vượt qua thường thức, không thể nào giải thích được.
Chuyện kinh khủng hơn xuất hiện, thân thể không đầu của Clark đứng dậy, bắt đầu di chuyển, đi đến bên thủ cấp, dùng hai tay nâng nó lên, rồi đặt lại lên cổ.
Đầu người, thứ này không phải nói gắn lại là gắn được, cho dù là thần cung cao minh nhất của đại lục cũng không thể nào làm được như thế, nhưng mà Clark lại ngồi xuống, đầu và cổ của hắn lại trở về bên nhau, một vết thương nhỏ cũng không thấy, Clark lại lắc lắc cổ thanh âm răng rắc của xương vang lên khiến cho ruột gan của các kỵ sĩ của Thánh Điện cảm thấy lạnh, nhất trí đưa ra một kết luận: đại ma đầu này không phải là người mà là quái vật, nhất định hắn là một con quái vật!
Nếu như không phải Thánh Điện có kỷ luật nghiêm minh thì bọn họ đã sớm bỏ lại một mình mã tư tạp mà đi về nơi xa rồi, có thế khiến cho kỵ sĩ của Thánh Điện không chiến mà tự vỡ, chỉ sợ trên đời này cũng chí có một mình tên quái vật Clark này thôi.
" Ngươi, ngươi ... Dị thường!" Hai hàm răng của mã tạp tư va chạm với nhau cành cạch khi nói ra những lời này, một long quyển phong lớn lại xuất hiện:" Ngươi đã có thể phục chế lại được như cũ thì ta sẽ đánh cho ngươi toàn thân nát bấy!"
Như hắn mong muốn, long quyển phong rơi xuống trên người của Clark. Thân hình của Clark bị bắn lên trên cao, vô số phong nhận cắt ngang qua thân thể hắn, xu thế không thua kém gì lăng trì cả, mã tư tạp không dừng lại ở đó, tiếp tục tạo ra một long quyển phong mới, hắn là chủ nhân của lĩnh vực, nắm giữ pháp tắc của lĩnh vực, tựa như cá trong nước, linh hoạt uyển chyển, dễ dàng phát động kỹ năng.
Mặc dù Clark rất cường hãn, nhưng cũng không thể nào chịu nổi vô số long quyển phong đánh vào cơ thể mình như thế, sau khi gió ngừng thì trên bầu trời chỉ còn lại một làn mưa máu, còn có vô số các hạt thịt vụn rơi xuống nữa.
Mã tạp tư cười như điên:" Ha ha ha ha, áo địch tư. Bị đánh cho thân thể tan nát như thế thì làm sao ngươi hồi phục được đây, ngươi nhất định sẽ bị chết, tên dị thường như ngươi căn bản là không nên tồn tại trên đời này, ha ha ha ..."
Tiếng cười của mã tạp tư đột nhiên ngừng lại bởi vì hắn nhìn thấy đống thịt vụn kia đột nhiên bay lên, rồi tập trung lại một chỗ, không lâu sau, một Clark lại được tái sinh. Không phải nói là hai người, hai Clark giống nhau như đúc, ngay cả ánh mắt thương xót nhìn vào mã tạp tư cũng giống nhau. Quả thật là giống như trong chuyện ngàn lẻ một đêm vậy. Sự việc ly kỳ đến nỗi Cổ Diêu cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy.
" Không, không thể nào như thế được. Đây là giả, nhất định là ta đã hoa mắt!" Mã tạp tư đương nhiên là không thể nào tin được sự việc này. Hắn tự tay đánh chết Clark, đương nhiên đó không phải là phân thân mà là một người sống sờ sờ, nhưng Clark lại hồi sinh trở lại, hắn cũng có thể cảm nhận được cảm giác đáng ghét, và hơi thở của clark, điều này không phải là ảo ảnh.
Hắn lập tức múa quạt đánh về phía clark, đánh cho bọn họ tan nát, các miếng thịt vụn sau đó lại tổ hợp trở lại, rồi lại bị giết, rồi hồi sinh, rồi bị giết, mã tạp tư hoàn toàn điên cuồng, hắn tựa như là một huyết sát nhân ma, không ngừng quơ chiết phiến trong tay, đem từng Clark đánh thành bột phấn, đánh cho đến khi sức cùng lực kiệt, nhưng sau đó hắn tuyệt vọng phát hiện ra rằng, Clark vẫn không bị tiêu diệt, ngược lại càng ngày càng nhiều. Một thành hai, hai thành bốn, bây giờ xung quanh của hắn toàn là khuôn mặt xấu xí của tên nhân yêu kia, và ánh mắt của bọn chúng đều nhìn về phía hắn một cách thương xót.
Mã tư tạp trở nên tê liệt, không phải là hắn mất đi sức lực, mà là mất đi lòng tin, nỗi lo lắng trong lòng của hắn không những không bị xóa đi mà ngược lại còn bao phủ cả nội tâm của hắn, mã tạp tư đã không xong rồi.
" Mã Tạp tư, ngươi còn không hiểu sao? Nơi này là Thế Giới Trò Chơi của ta, mà ta, chính là đại quỷ trong trò chơi, là chúa tể, không thể nào bị tiêu diệt, hé hé hé hé!" Hàng ngàn Clark đồng thời mở miệng, thanh âm từ bốn phương tám hướng truyền vào tai của Clark, hắn bịt chặt hai tai, cố gắng vặn vẹo thân thể một cách khổ sở.
Cổ Diêu lập tức hiểu rõ bí mật về sự bất tử của clark, thật sự hắn cũng không phải là bất tử, mà là hắn đang ở trong lĩnh vực, Thế Giới Trò Chơi chắc là tên lĩnh vực của clark, vì thế hắn mới có thể chết đi sống lại nhiều lần, dù bị đánh cho tan xương nát thịt cũng không ngoại lệ, ở bên trong lĩnh vực thì pháp tắc hoàn toàn khác, tất cả những gì nhìn thấy được và cảm thụ được so với thế giới thật thì hoàn toàn khác nhau về bản chất.
" Được rồi, vui đùa đủ rồi, đã đến lúc phải kết thúc rồi." Clark tự nói với mình, đột nhiên hắn cảm thấy điều gì đó, nhíu mài, quay sang nhìn Cổ Diêu:" Tiểu tử, ngoan ngoãn đứng đó, đừng có vọng động, he he!"
Rồi sắc mặt của hắn đột nhiên xuất hiện một chút kinh ngạc:" Mấy năm không gặp, không ngờ ngươi đã gần tiến đến cảnh giới phá tranh, thật là không đơn giản, Thiên Ma Quyết quả nhiên là thần kỳ!"
Không xong, thật sự bị hắn nhận ra rồi, Cổ Diêu âm thầm kêu khổ.
Trước mắt hắn hoa lên, vô số Clark biến mất, chỉ còn lại một đứng ở trước mặt Cổ Diêu, khung cảnh cũng dần dần biến đổi, trở lại khung cảnh hoang dã.
Hiện trường chỉ còn lại có bốn người Clark, Cổ Diêu, La Thi Mị cùng với Mã Tạp tư, các kỵ sĩ của Thánh Điện đã biến mất, nhưng mà khắp nơi này đều là xương nát thịt vụn, xem ra thì không giống như là Clark ra tay mà là do bạo phong của mã tạp tư. Mã tạp tư ở trong lĩnh vực của mình giết chết không phải là cái đinh trong mắt Clark, mà là thuộc hạ của mình.
Mã tư tạp ngây người ra đó, nhìn vào hai tay của mình mà phát run, hắn không thể tin được, chính tay hắn đã giết chết toàn bộ thủ hạ của hắn.
Cổ Diêu cũng vô cừng khiếp sợ, "Thế Giới Trò Chơi" Của Clark còn có thể mượn đao giết người, thật là kinh khủng, huyết ma đoán không sai, Clark không chỉ nắm giữ được lĩnh vực mà còn là lĩnh vực cực kỳ cường đại, một lĩnh vực cường giả của Thánh Điện cũng không làm gì được hắn.
" Ha ha ha, ta rốt cục cũng đã giết chết được áo địch tư, từ nay về sau, không còn ai có thể cưỡi trên đầu của ta nữa." Mã tạp tư đột nhiên bật dậy, lao về phía xa. Hắn lao đi như điên, tiếng cười vẫn còn vọng lại.
Đường đường Thánh Điện phong thần sử, mà bây giờ lại trở nên điên dại.
Clark căn bản là không để ý tới Mã Tạp tư, cái tên kia căn bản không xứng đáng để hắn liếc mắt nhìn, hắn vỗ vỗ lên vai của Cổ Diêu:" He he, ta nói này, đừng giở trò gì ở trước mặt của ta."
Thiên ma khí mà Cổ Diêu vừa tập trung được lập tức tán đi. Sắc mặt của Clark không hề có chút nào thay đỏi:" Tiểu tử, ngươi muốn tự đi hay là để ta trói ngươi mang đi đây?"
Tình huống lúc này cực kỳ bất lợi, nếu như Clark thật sự phong ấn lực lượng của mình lại thì coi như xong. Kẻ thù ở ngay trước mặt nhưng mà Cổ Diêu hiểu được thực lực của mình và hắn có chênh lệch quá lớn. Lập tức đưa ra quyết định, trước tiên cần bảo giữ lại cái mạng nhỏ trước đã, rừng xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt.
Vì thế hắn đành cười khan nói:" Không cần làm phiền ngươi, ta tự mình đi được."
Clark cười nói:" He he, tiểu tử, không tệ, thức thời vi tuấn kiệt, tốt hơn nhiều so với sáu năm trước. Ngươi bây giờ đã trưởng thành rất nhiều, không giống như tên mã tạp tư kia, không hề tiến bộ gì cả! Được rồi, đi theo ta!"
Nói xong Khắc Lạp Khắc liền bay lên, hướng xa xa bay đi.
Cổ Diêu ngẩn người một chút:"Đi nơi nào?"
Khắc Lạp Khắc cũng không quay đầu lại nói:"Đi nơi nào cũng được, trước hết cần rời khỏi nơi đây. Thánh Điện bố trí không ít phục quân xung quanhthánh vực. Muốn thanh trừ nghịch thiên giáo, ngươi cũng rất là may mắn. Trong đó Mã Tạp tư đái lĩnh, chỉ là một nhóm có thực lực yếu nhất. Những người khác chắc đã nghe nói về chuyện bên này, đang dùn tốc độ cao nhất chạy tới, nếu như ngươi muốn bị Thánh Điện đuổi bắt trở về và bị phán quyết định, thì tiếp tục ở tại chỗ này đi."
Cổ Diêu nghe vậy cả kinh, thực lực của Mã Tạp tư Cổ Diêu đã tự mình chứng kiến, mặc dù hắn bị Khắc Lạp Khắc làm cho đến nổi phát điên, nhưng nếu chống lại chính là chính mình thì đã sớm bị hắn giết chết, nhưng mà phong thần sử này chỉ là người yếu nhất trong số phục quân của thánh điện, Thánh Điện tổng thể thực lực quá mạnh, quả thực làm cho người ta sợ hãi.
Cổ Diêu cũng sử dụng quỷ bước đuổi theo, đương nhiên hắn trong lòng vẫn đang tính mưu, hy vọng tại trên đường tìm được cơ hội đào tẩu.
Clark đi phía trước thì lại có vẻ rất yên tâm, hắn trông giống như là dám chắc Cổ Diêu không dám lén đi.
Cổ Diêu thấy thế thì lại càng cẩn thận, không dám tùy tiện hành động, âm thầm thử một chút, đấu khí có thể vận chuyển tự do, nhưng khi muốn tập trung nhiều đấu khí lại thì lập tức sẽ bị một lực lượng lạ quấy rồi, khiến cho lực vừa tập trung liền tán đi, hoàn toàn phí công.
Không thể tập trung đấu khí, cũng không thể nào sử dụng được thiên ma độn, Cổ Diêu biết, nhất định là Clark đã động tay động chân trên người của hắn, thật là đau đầu, nhưng mà lúc này hắn hoàn toàn không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo Clark mà thôi, nếu không tên mà đầu này nhất định sẽ giết chết hắn.
Trốn không thoát, cũng không phải Clark địa đối thủ, bây giờ chỉ có thể lo lắng như thế nào ứng phó hắn thôi.
Clark khẳng định là chí tại Thiên Ma Quyết, vấn đề là, sau khi Thiên Ma Quyết tới tay, hắn có thể hay không diệt khẩu đây?
Với tác phong làm việc của tên nhân yêu này thì điều đó hoàn toàn có khả năng xảy ra, thảm án của đoàn người Hàn đại hộ chính là minh chứng.
Cho nên, nhất định không thể giao ra Thiên Ma Quyết cho hắn được, khi cần có thể dùng nó để bảo vệ tính mạng.
Cũng may là đã để Thiên Ma Quyết trong Tiêu Dao Giới đã ẩn hình. Clark có lục soát cũng không thể nào tìm ra được, nghĩ đến đó thì Cổ Diêu cũng cảm thấy an tâm một chút, ít nhất là vẫn còn có vốn để đàm phán với clark.
Nhưng mà, muốn thoát thân, thì đó lại là một vấn đề lớn.
Đi theo phía sau clark, Cổ Diêu khổ não suy nghĩ, không biết đã qua bao lâu, nhiệt độ trở nên lạnh dần, đưa mắt nhìn lên thì hắn đã đi đến một ngọn núi cao hoang vu, xung quanh mây mù lượn lờ bay đến bên cạnh, khiến cho quần áo cũng ướt, vì thế mới có cảm giác lạnh.
Ngọn núi này cực kỳ cao và dốc, giống như là một cây đao vậy, vượn cũng khó trèo, không thấy một bóng người, nhìn xuống xung quanh, các cánh rừng hoang dã đã thành những khu vực riêng biệt, thanh trọc rõ ràng.
Nhìn lại xung quanh, có bốn tòa núi cao sừng sững, song song với nhau, nhưng đều bắt nguồn tự một dãy núi, từ xa nhìn lại thì rất giống với một bàn tay.
Cổ Diêu ở tại thánh vực mấy năm, đối với mấy trăm dặm quanh thánh vực rất quen thuộc, lập tức biết được nơi này - Ngũ Chỉ Phong.
Nơi này cách thánh vực khoảng hơn hai trăm dặm, vì có hình dáng giống như bàn tay cho nên mới có tên gọi như thế này, xung quanh cũng không có thôn xóm, ít người lui tới, và cũng là một trong những nơi thực tập của thần thánh học viện.
Clark đi thẳng lên đến đỉnh núi rồi mới dừn lại, xem ra nơi này là đích của hắn, dãy núi Ngũ Chỉ Phong, phía trước chính là bầu trời, muốn đi đến các đỉnh khác của ngũ chỉ phong, với tình trạng không thể duy trì đấu khí liên tục hiện nay của Cổ Diêu thì không thể nào làm được.
Cổ Diêu đã quyết định chủ ý, Thiên Ma Quyết không thể giao cho clark, ít nhất thì có thể dùng để trao đổi cái mạng nhỏ của mình, hắn ho khan một tiếng, vừa định đưa ra điều kiện thì Clark đã trước hắn một bước, nhưng mà đề tài của Clark lại hoàn toàn không liên quan gì đến Thiên Ma Quyết, mà là chỉ vào La Thi Mị trong lòng của Cổ Diêu, thong thả nói:" Giao nàng cho ta!"
" Hả?" Cổ Diêu nghe được câu này còn kinh hãi hơn cả việc hắn đòi Thiên Ma Quyết, từ lúc Clark xuất hiện thì hắn đã đoán ra Clark và La Thi Mị có quan hệ không tầm thường, lần này cũng như là chứng minh suy đoán của hắn.
Nghe được Clark nói, Cổ Diêu nhíu mày lại, đem La Thi Mị ôm chặc hơn nữa, sợ bị Clark cướp đi, hít sâu một hơi Cổ Diêu nói:"Không, ta cự tuyệt!"
"Cự tuyệt? ngươi có cự tuyệt địa năng lực sao? he he." Clark âm hiểm cười và đi tới, Cổ Diêu một mực thối lui, cho đến bên cạnh vách núi, nếu như té xuống mà nói, hắn hôm nay chỉ có thể miễn cưỡng thi triển khinh công, nhưng không cách nào sinh ra trạng thái bộc phát lực, có thể sẽ tan xương nát thịt.
Sắc mặt của Clark vẫn không có chút nào thay đổi:" Mau giao nàng cho ta, nếu không - Chết!"
Cổ Diêu cũng kiên định nói:" Muốn thương tổn đến Thi Mị Tỷ thì trước tiên bước qua xác ta đã, Clark, ngươi cũng không thể nào chiếm được Thiên Ma Quyết!"
La Thi Mị nghe vậy cực kỳ cảm động, bởi vì đã lâu lắm rồi chưa từng có ai quan tâm với nàng như thế thế, hơn hai mươi năm trước đã từng có hai người như thế, nhưng một người trong số đó đã chết, còn người lại thì trở nên lãnh khốc, tàn nhẫn, vô tình, hắn thậm chí có thể vì quyền lợi mà dùng cả người thân của mình để trở thành bàn đạp cho hắn đi lên.
Clark nghe thế thì lộ ra ánh mắt cổ quái, im lặng một lúc lâu rồi hắn cười nói:" Ta nghĩ ta phải rất là vui mừng, thật không ngờ còn có ngươi cam tâm tình nguyện dùng tính mạng để quan tâm và chiếu cố cho con gái của ta, La Thi Mị."
Nghe được những lời này Cổ Diêu cảm giác như đang nằm trong mộng.
Thi Mị Tỷ là con gái của Clark?
Bây giờ phong thần sử mã tạp tư đang đối diện với tình cảnh đó, hắn hoảng sợ lui về phía sau hơn mười thước, nhìn thủ cấp của Clark, cho dù là hắn tài cao gan lớn nhưng trong lúc này cũng không thể nào tránh khỏi kinh hoàng, nói không ra lời:" Ngươi, ngươi..."
Cho dù là một siêu cấp cao thủ đi chăng nữa thì sau khi bị chặt đứt thủ cấp thì vẫn không thể nào sống được, ít ra thì trước giờ trên đại lục chưa từng có hiện tượng này. Trước đó chỉ có các vong linh pháp sư dùng vong linh thuật để khiến cho các thi thể đứng thẳng lên mà thôi, nhưng mà các thi thể đó phải còn thủ cấp, bởi vì cho dù là điều khiến thi thể thì cũng phải thông qua đại não để ra lệnh cho cơ thể, hơn nữa cho dù La Thi Mị không bị cấm chế thì với thực lực của nàng cũng không thể nào thi triển được vong linh thuật trong lĩnh vực của mã tạp tư.
Các kỵ sĩ của Thánh Điện không hẹn mà cũng cảm thấy khó khăn khi hít thở, áp lực trong lòng đột ngột tăng lên không ngừng, chẳng lẽ tên ma đầu này có được thân thể bất tử, thật là đáng sợ!
Cổ Diêu và La Thi Mị cùng nhìn về phía thủ cấp của Clark, bởi vì tình huống này hoàn toàn vượt qua thường thức, không thể nào giải thích được.
Chuyện kinh khủng hơn xuất hiện, thân thể không đầu của Clark đứng dậy, bắt đầu di chuyển, đi đến bên thủ cấp, dùng hai tay nâng nó lên, rồi đặt lại lên cổ.
Đầu người, thứ này không phải nói gắn lại là gắn được, cho dù là thần cung cao minh nhất của đại lục cũng không thể nào làm được như thế, nhưng mà Clark lại ngồi xuống, đầu và cổ của hắn lại trở về bên nhau, một vết thương nhỏ cũng không thấy, Clark lại lắc lắc cổ thanh âm răng rắc của xương vang lên khiến cho ruột gan của các kỵ sĩ của Thánh Điện cảm thấy lạnh, nhất trí đưa ra một kết luận: đại ma đầu này không phải là người mà là quái vật, nhất định hắn là một con quái vật!
Nếu như không phải Thánh Điện có kỷ luật nghiêm minh thì bọn họ đã sớm bỏ lại một mình mã tư tạp mà đi về nơi xa rồi, có thế khiến cho kỵ sĩ của Thánh Điện không chiến mà tự vỡ, chỉ sợ trên đời này cũng chí có một mình tên quái vật Clark này thôi.
" Ngươi, ngươi ... Dị thường!" Hai hàm răng của mã tạp tư va chạm với nhau cành cạch khi nói ra những lời này, một long quyển phong lớn lại xuất hiện:" Ngươi đã có thể phục chế lại được như cũ thì ta sẽ đánh cho ngươi toàn thân nát bấy!"
Như hắn mong muốn, long quyển phong rơi xuống trên người của Clark. Thân hình của Clark bị bắn lên trên cao, vô số phong nhận cắt ngang qua thân thể hắn, xu thế không thua kém gì lăng trì cả, mã tư tạp không dừng lại ở đó, tiếp tục tạo ra một long quyển phong mới, hắn là chủ nhân của lĩnh vực, nắm giữ pháp tắc của lĩnh vực, tựa như cá trong nước, linh hoạt uyển chyển, dễ dàng phát động kỹ năng.
Mặc dù Clark rất cường hãn, nhưng cũng không thể nào chịu nổi vô số long quyển phong đánh vào cơ thể mình như thế, sau khi gió ngừng thì trên bầu trời chỉ còn lại một làn mưa máu, còn có vô số các hạt thịt vụn rơi xuống nữa.
Mã tạp tư cười như điên:" Ha ha ha ha, áo địch tư. Bị đánh cho thân thể tan nát như thế thì làm sao ngươi hồi phục được đây, ngươi nhất định sẽ bị chết, tên dị thường như ngươi căn bản là không nên tồn tại trên đời này, ha ha ha ..."
Tiếng cười của mã tạp tư đột nhiên ngừng lại bởi vì hắn nhìn thấy đống thịt vụn kia đột nhiên bay lên, rồi tập trung lại một chỗ, không lâu sau, một Clark lại được tái sinh. Không phải nói là hai người, hai Clark giống nhau như đúc, ngay cả ánh mắt thương xót nhìn vào mã tạp tư cũng giống nhau. Quả thật là giống như trong chuyện ngàn lẻ một đêm vậy. Sự việc ly kỳ đến nỗi Cổ Diêu cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy.
" Không, không thể nào như thế được. Đây là giả, nhất định là ta đã hoa mắt!" Mã tạp tư đương nhiên là không thể nào tin được sự việc này. Hắn tự tay đánh chết Clark, đương nhiên đó không phải là phân thân mà là một người sống sờ sờ, nhưng Clark lại hồi sinh trở lại, hắn cũng có thể cảm nhận được cảm giác đáng ghét, và hơi thở của clark, điều này không phải là ảo ảnh.
Hắn lập tức múa quạt đánh về phía clark, đánh cho bọn họ tan nát, các miếng thịt vụn sau đó lại tổ hợp trở lại, rồi lại bị giết, rồi hồi sinh, rồi bị giết, mã tạp tư hoàn toàn điên cuồng, hắn tựa như là một huyết sát nhân ma, không ngừng quơ chiết phiến trong tay, đem từng Clark đánh thành bột phấn, đánh cho đến khi sức cùng lực kiệt, nhưng sau đó hắn tuyệt vọng phát hiện ra rằng, Clark vẫn không bị tiêu diệt, ngược lại càng ngày càng nhiều. Một thành hai, hai thành bốn, bây giờ xung quanh của hắn toàn là khuôn mặt xấu xí của tên nhân yêu kia, và ánh mắt của bọn chúng đều nhìn về phía hắn một cách thương xót.
Mã tư tạp trở nên tê liệt, không phải là hắn mất đi sức lực, mà là mất đi lòng tin, nỗi lo lắng trong lòng của hắn không những không bị xóa đi mà ngược lại còn bao phủ cả nội tâm của hắn, mã tạp tư đã không xong rồi.
" Mã Tạp tư, ngươi còn không hiểu sao? Nơi này là Thế Giới Trò Chơi của ta, mà ta, chính là đại quỷ trong trò chơi, là chúa tể, không thể nào bị tiêu diệt, hé hé hé hé!" Hàng ngàn Clark đồng thời mở miệng, thanh âm từ bốn phương tám hướng truyền vào tai của Clark, hắn bịt chặt hai tai, cố gắng vặn vẹo thân thể một cách khổ sở.
Cổ Diêu lập tức hiểu rõ bí mật về sự bất tử của clark, thật sự hắn cũng không phải là bất tử, mà là hắn đang ở trong lĩnh vực, Thế Giới Trò Chơi chắc là tên lĩnh vực của clark, vì thế hắn mới có thể chết đi sống lại nhiều lần, dù bị đánh cho tan xương nát thịt cũng không ngoại lệ, ở bên trong lĩnh vực thì pháp tắc hoàn toàn khác, tất cả những gì nhìn thấy được và cảm thụ được so với thế giới thật thì hoàn toàn khác nhau về bản chất.
" Được rồi, vui đùa đủ rồi, đã đến lúc phải kết thúc rồi." Clark tự nói với mình, đột nhiên hắn cảm thấy điều gì đó, nhíu mài, quay sang nhìn Cổ Diêu:" Tiểu tử, ngoan ngoãn đứng đó, đừng có vọng động, he he!"
Rồi sắc mặt của hắn đột nhiên xuất hiện một chút kinh ngạc:" Mấy năm không gặp, không ngờ ngươi đã gần tiến đến cảnh giới phá tranh, thật là không đơn giản, Thiên Ma Quyết quả nhiên là thần kỳ!"
Không xong, thật sự bị hắn nhận ra rồi, Cổ Diêu âm thầm kêu khổ.
Trước mắt hắn hoa lên, vô số Clark biến mất, chỉ còn lại một đứng ở trước mặt Cổ Diêu, khung cảnh cũng dần dần biến đổi, trở lại khung cảnh hoang dã.
Hiện trường chỉ còn lại có bốn người Clark, Cổ Diêu, La Thi Mị cùng với Mã Tạp tư, các kỵ sĩ của Thánh Điện đã biến mất, nhưng mà khắp nơi này đều là xương nát thịt vụn, xem ra thì không giống như là Clark ra tay mà là do bạo phong của mã tạp tư. Mã tạp tư ở trong lĩnh vực của mình giết chết không phải là cái đinh trong mắt Clark, mà là thuộc hạ của mình.
Mã tư tạp ngây người ra đó, nhìn vào hai tay của mình mà phát run, hắn không thể tin được, chính tay hắn đã giết chết toàn bộ thủ hạ của hắn.
Cổ Diêu cũng vô cừng khiếp sợ, "Thế Giới Trò Chơi" Của Clark còn có thể mượn đao giết người, thật là kinh khủng, huyết ma đoán không sai, Clark không chỉ nắm giữ được lĩnh vực mà còn là lĩnh vực cực kỳ cường đại, một lĩnh vực cường giả của Thánh Điện cũng không làm gì được hắn.
" Ha ha ha, ta rốt cục cũng đã giết chết được áo địch tư, từ nay về sau, không còn ai có thể cưỡi trên đầu của ta nữa." Mã tạp tư đột nhiên bật dậy, lao về phía xa. Hắn lao đi như điên, tiếng cười vẫn còn vọng lại.
Đường đường Thánh Điện phong thần sử, mà bây giờ lại trở nên điên dại.
Clark căn bản là không để ý tới Mã Tạp tư, cái tên kia căn bản không xứng đáng để hắn liếc mắt nhìn, hắn vỗ vỗ lên vai của Cổ Diêu:" He he, ta nói này, đừng giở trò gì ở trước mặt của ta."
Thiên ma khí mà Cổ Diêu vừa tập trung được lập tức tán đi. Sắc mặt của Clark không hề có chút nào thay đỏi:" Tiểu tử, ngươi muốn tự đi hay là để ta trói ngươi mang đi đây?"
Tình huống lúc này cực kỳ bất lợi, nếu như Clark thật sự phong ấn lực lượng của mình lại thì coi như xong. Kẻ thù ở ngay trước mặt nhưng mà Cổ Diêu hiểu được thực lực của mình và hắn có chênh lệch quá lớn. Lập tức đưa ra quyết định, trước tiên cần bảo giữ lại cái mạng nhỏ trước đã, rừng xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt.
Vì thế hắn đành cười khan nói:" Không cần làm phiền ngươi, ta tự mình đi được."
Clark cười nói:" He he, tiểu tử, không tệ, thức thời vi tuấn kiệt, tốt hơn nhiều so với sáu năm trước. Ngươi bây giờ đã trưởng thành rất nhiều, không giống như tên mã tạp tư kia, không hề tiến bộ gì cả! Được rồi, đi theo ta!"
Nói xong Khắc Lạp Khắc liền bay lên, hướng xa xa bay đi.
Cổ Diêu ngẩn người một chút:"Đi nơi nào?"
Khắc Lạp Khắc cũng không quay đầu lại nói:"Đi nơi nào cũng được, trước hết cần rời khỏi nơi đây. Thánh Điện bố trí không ít phục quân xung quanhthánh vực. Muốn thanh trừ nghịch thiên giáo, ngươi cũng rất là may mắn. Trong đó Mã Tạp tư đái lĩnh, chỉ là một nhóm có thực lực yếu nhất. Những người khác chắc đã nghe nói về chuyện bên này, đang dùn tốc độ cao nhất chạy tới, nếu như ngươi muốn bị Thánh Điện đuổi bắt trở về và bị phán quyết định, thì tiếp tục ở tại chỗ này đi."
Cổ Diêu nghe vậy cả kinh, thực lực của Mã Tạp tư Cổ Diêu đã tự mình chứng kiến, mặc dù hắn bị Khắc Lạp Khắc làm cho đến nổi phát điên, nhưng nếu chống lại chính là chính mình thì đã sớm bị hắn giết chết, nhưng mà phong thần sử này chỉ là người yếu nhất trong số phục quân của thánh điện, Thánh Điện tổng thể thực lực quá mạnh, quả thực làm cho người ta sợ hãi.
Cổ Diêu cũng sử dụng quỷ bước đuổi theo, đương nhiên hắn trong lòng vẫn đang tính mưu, hy vọng tại trên đường tìm được cơ hội đào tẩu.
Clark đi phía trước thì lại có vẻ rất yên tâm, hắn trông giống như là dám chắc Cổ Diêu không dám lén đi.
Cổ Diêu thấy thế thì lại càng cẩn thận, không dám tùy tiện hành động, âm thầm thử một chút, đấu khí có thể vận chuyển tự do, nhưng khi muốn tập trung nhiều đấu khí lại thì lập tức sẽ bị một lực lượng lạ quấy rồi, khiến cho lực vừa tập trung liền tán đi, hoàn toàn phí công.
Không thể tập trung đấu khí, cũng không thể nào sử dụng được thiên ma độn, Cổ Diêu biết, nhất định là Clark đã động tay động chân trên người của hắn, thật là đau đầu, nhưng mà lúc này hắn hoàn toàn không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo Clark mà thôi, nếu không tên mà đầu này nhất định sẽ giết chết hắn.
Trốn không thoát, cũng không phải Clark địa đối thủ, bây giờ chỉ có thể lo lắng như thế nào ứng phó hắn thôi.
Clark khẳng định là chí tại Thiên Ma Quyết, vấn đề là, sau khi Thiên Ma Quyết tới tay, hắn có thể hay không diệt khẩu đây?
Với tác phong làm việc của tên nhân yêu này thì điều đó hoàn toàn có khả năng xảy ra, thảm án của đoàn người Hàn đại hộ chính là minh chứng.
Cho nên, nhất định không thể giao ra Thiên Ma Quyết cho hắn được, khi cần có thể dùng nó để bảo vệ tính mạng.
Cũng may là đã để Thiên Ma Quyết trong Tiêu Dao Giới đã ẩn hình. Clark có lục soát cũng không thể nào tìm ra được, nghĩ đến đó thì Cổ Diêu cũng cảm thấy an tâm một chút, ít nhất là vẫn còn có vốn để đàm phán với clark.
Nhưng mà, muốn thoát thân, thì đó lại là một vấn đề lớn.
Đi theo phía sau clark, Cổ Diêu khổ não suy nghĩ, không biết đã qua bao lâu, nhiệt độ trở nên lạnh dần, đưa mắt nhìn lên thì hắn đã đi đến một ngọn núi cao hoang vu, xung quanh mây mù lượn lờ bay đến bên cạnh, khiến cho quần áo cũng ướt, vì thế mới có cảm giác lạnh.
Ngọn núi này cực kỳ cao và dốc, giống như là một cây đao vậy, vượn cũng khó trèo, không thấy một bóng người, nhìn xuống xung quanh, các cánh rừng hoang dã đã thành những khu vực riêng biệt, thanh trọc rõ ràng.
Nhìn lại xung quanh, có bốn tòa núi cao sừng sững, song song với nhau, nhưng đều bắt nguồn tự một dãy núi, từ xa nhìn lại thì rất giống với một bàn tay.
Cổ Diêu ở tại thánh vực mấy năm, đối với mấy trăm dặm quanh thánh vực rất quen thuộc, lập tức biết được nơi này - Ngũ Chỉ Phong.
Nơi này cách thánh vực khoảng hơn hai trăm dặm, vì có hình dáng giống như bàn tay cho nên mới có tên gọi như thế này, xung quanh cũng không có thôn xóm, ít người lui tới, và cũng là một trong những nơi thực tập của thần thánh học viện.
Clark đi thẳng lên đến đỉnh núi rồi mới dừn lại, xem ra nơi này là đích của hắn, dãy núi Ngũ Chỉ Phong, phía trước chính là bầu trời, muốn đi đến các đỉnh khác của ngũ chỉ phong, với tình trạng không thể duy trì đấu khí liên tục hiện nay của Cổ Diêu thì không thể nào làm được.
Cổ Diêu đã quyết định chủ ý, Thiên Ma Quyết không thể giao cho clark, ít nhất thì có thể dùng để trao đổi cái mạng nhỏ của mình, hắn ho khan một tiếng, vừa định đưa ra điều kiện thì Clark đã trước hắn một bước, nhưng mà đề tài của Clark lại hoàn toàn không liên quan gì đến Thiên Ma Quyết, mà là chỉ vào La Thi Mị trong lòng của Cổ Diêu, thong thả nói:" Giao nàng cho ta!"
" Hả?" Cổ Diêu nghe được câu này còn kinh hãi hơn cả việc hắn đòi Thiên Ma Quyết, từ lúc Clark xuất hiện thì hắn đã đoán ra Clark và La Thi Mị có quan hệ không tầm thường, lần này cũng như là chứng minh suy đoán của hắn.
Nghe được Clark nói, Cổ Diêu nhíu mày lại, đem La Thi Mị ôm chặc hơn nữa, sợ bị Clark cướp đi, hít sâu một hơi Cổ Diêu nói:"Không, ta cự tuyệt!"
"Cự tuyệt? ngươi có cự tuyệt địa năng lực sao? he he." Clark âm hiểm cười và đi tới, Cổ Diêu một mực thối lui, cho đến bên cạnh vách núi, nếu như té xuống mà nói, hắn hôm nay chỉ có thể miễn cưỡng thi triển khinh công, nhưng không cách nào sinh ra trạng thái bộc phát lực, có thể sẽ tan xương nát thịt.
Sắc mặt của Clark vẫn không có chút nào thay đổi:" Mau giao nàng cho ta, nếu không - Chết!"
Cổ Diêu cũng kiên định nói:" Muốn thương tổn đến Thi Mị Tỷ thì trước tiên bước qua xác ta đã, Clark, ngươi cũng không thể nào chiếm được Thiên Ma Quyết!"
La Thi Mị nghe vậy cực kỳ cảm động, bởi vì đã lâu lắm rồi chưa từng có ai quan tâm với nàng như thế thế, hơn hai mươi năm trước đã từng có hai người như thế, nhưng một người trong số đó đã chết, còn người lại thì trở nên lãnh khốc, tàn nhẫn, vô tình, hắn thậm chí có thể vì quyền lợi mà dùng cả người thân của mình để trở thành bàn đạp cho hắn đi lên.
Clark nghe thế thì lộ ra ánh mắt cổ quái, im lặng một lúc lâu rồi hắn cười nói:" Ta nghĩ ta phải rất là vui mừng, thật không ngờ còn có ngươi cam tâm tình nguyện dùng tính mạng để quan tâm và chiếu cố cho con gái của ta, La Thi Mị."
Nghe được những lời này Cổ Diêu cảm giác như đang nằm trong mộng.
Thi Mị Tỷ là con gái của Clark?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook