Vô Sỉ Đạo Tặc
-
Quyển 15 - Chương 3: Cửu tinh liên châu
Không biết hoán đổi bao nhiêu vị diện nhỏ, qua biết bao lâu thì cũng đã đến được một vị diện mà khoảng cách của nó gần sát với điểm đỏ trên la bàn.
Lão phụ lại đánh ra một lần thứ nguyên công kích nữa, tạo ra một không gian liệt phùng, ba người lại thuận lợi di chuyển qua đó.
Điểm màu đỏ này không phải là một tiểu vị diện như mấy lần trước, mà là một vũ trụ hoàn chỉnh, có ánh trăng và tinh tú.
Mà ở giữa vị diện có một tòa cung điện sừng sững, hình thức thì vô cùng cổ xưa, phong cách kiến trúc của nó rất đặc biệt, xem ra đã có lịch sử rất là lâu đời.
Cổ Diêu không thể che dấu được sự kinh ngạc trong lòng, ở trong trung tâm của phiêu di không gian lại có một kiến trúc của con người!
Thuần Vu Tuyền đi về phía cung điện, không nhanh không chậm, Cổ Diêu có thể xac định nơi này là mục tiêu của nàng.
Đi đến trước cung điện thì mới biết được nó vô cùng hùng vĩ, san sát nối tiếp nhau, kỹ thuật của nó sợ rằng một danh tượng hiện nay khi gặp được cũng phải cảm thán.
Càng khiến cho Cổ Diêu cảm thấy kỳ quái chính là, ngoài Thuần Vu Tuyền và lão phụ ra thì những người khác đi chung với Thuần Vu Tuyền đều đã đến đây từ trước.
Đoàn người chỉ đứng bên ngoài cung điện chứ không có đi vào, có mấy người còn đứng bên cạnh tìm hiểu, không biết là đang làm cái gì, có người thì ngồi xếp bằng dưới đất, nhíu mày suy nghĩ tựa như là có vấn đề gì rất khó giải quyết.
Nhìn thấy Thuần Vu Tuyền thì bọn họ ngừng tay và nói:" Tiểu Thư, đến rồi à?"
Thuần Vu Tuyền vuốt cằm sau đó chỉ tay vào Cổ Diêu nói:" Người này sẽ là đồng đội mới của chúng ta, trước đây đã từng gặp mặt rồi."
Những người này đều hướng đến Cổ Diêu chào hỏi. Nhưng mà thái độ không nhiệt tình lắm.
Thuần Vu Tuyền nói tiếp:" Tiến độ như thế nào?"
Một người có hai cái râu cá trê, khuôn mặt đầy vẻ đê tiện, lau mồ hôi trên trán:" Tiểu thư, xin lỗi. Vẫn chưa khai giải được, thật sự là quá phức tạp!"
Thuần Vu Tuyền gật đầu nói:" Được rồi, lão thử, các người cứ tiếp tục công việc đi. Nếu có gì mới thì báo lại."
Chờ mấy người họ đi rồi thì Cổ Diêu mới hỏi:" Bọn họ đang làm gì?"
Thuần Vu Tuyền thản nhiên nói:" Mở khóa!"
" Mở khóa, khóa như thế nào?"
Cổ Diêu vừa nghe xong thì lập tức cảm thấy hứng thú, đây chính là nghề của hắn mà.
" Là khóa của cung điện!"
Cổ Diêu thầm nghĩ, thì ra bọn họ không phải là không muốn vào bên trong mà là không vào được.
Với năng lực của bọn họ mà còn cần phải dùng đến các kỹ thuật của đạo tặc để mở khóa sao? Chỉ cần trực tiếp phá cổng rồi đi vào không phải tốt hơn sao, hơn nữa lại có một không gian Đại Ma Đạo Sư ở đây hoàn toàn có thể tạo ra một cánh cửa không gian để đi vào mà.
Tựa như nhìn thấu được ý nghĩ trong đầu của Cổ Diêu nên Thuần Vu Tuyền nói:" Chúng ta đã thử qua rất nhiều phương pháp, nhưng mà vô dụng, cung điện này được một lực lượng thần kỳ che chở, ngay cả bà bà đích thân ra tay cũng không đạt được kết quả gì, chỉ có một cách duy nhất là mở cánh của lớn ra nhưng mà chúng ta lại không có chìa khóa!"
Cổ Diêu nghe xong thì kinh ngạc, không gian Đại Ma Đạo Sư cũng bó tay trước tòa cung điện này sao, lực lượng thủ hộ của nó mạnh mẽ như thế à, vậy thì bên trong có chứa cái gì?
Tuyệt thế thần binh?
Bảo tàng?
Bí tịch?
Những điều không biết trước luôn có sức hấp dẫn rất lớn, hơn nữa càng tăng thêm đối với đạo tặc. Cơn nghiện của Cổ Diêu bắt đầu phát tác, hắn cũng rất muốn biết bên trong cung điện có bí mật gì.
Những người đi chung với Thuần Vu Tuyền lại loay hoay hồi lâu cũng không co cách nào mở ra được. Nhưng mà cũng không phải là không có thu hoạch gì, người được gọi là Lão Thử tiến đến nói:" Tiểu thư, chúng ta có phát hiện."
Thuần vu tuyền vội nói:"Nói mau!"
Lão Thử nói:" Cái khóa này xem ra là một cái Cửu Nguyên Thiên Ky, tổng cộng có tám mươi mốt cơ quan, được sắp xếp tổ hợp vơi nhau, tám mươi mốt cơ quan này lại sinh ra hàng ngàn hàng vạn lần biến hóa. Một khi mở khóa mà phạm sai lầm thì nó sẽ tự động chuyển đổi thành môt cái khóa cửu cửu liên hoàn khác, chúng ta phải đưa vào chín loại nguyên tố là kim mộc thủy hỏa thổ phong điện hắc ám quang minh, hơn nữa phải rất là cẩn thận chỉ cần có một chút khác biệt là lập tức thất bại, uổng phí công sức."
Thuần Vu Tuyền cau mày nói:" Có phương pháp nào giải quyết không?"
Lão Thử nói:" Chúng ta muốn chín người phối hợp, mỗi người tinh thông một loại nguyên tố, mỗi người quản lý một cơ quan. Cùng thăm dò cùng một lúc, cho dù có phạm sai lầm nhưng vẫn có thể thu hoạch được nhiều hơn so với từng người làm thử, lặp đi lặp lại nhiều lần như thế thì có thể sẽ tìm được quy luật của nó."
" Chúng ta hiện còn cần hai người, một người nắm về điện và một người là phong. Tiểu thư, cô có thể dùng linh huyễn cửu chuyển để ứng vào vị trí thứ nhất là điện, còn lại một vị trí thì không còn ai có thể đảm nhận, nhưng mà không sao, so với chín người liên hiệp lại chỉ kém một tí mà thôi."
Cổ Diêu vội vàng ngắt lời:" Khả năng của ta về phong nguyên tố cũng không tệ, như vậy đi, Thuần Vu Tuyền tiểu thư sẽ lo về điện còn ta sẽ là Phong."
Hắn đã là một đạo tặc, biết được đó là một cái khóa, nhất là một cái khóa khó mở, trong lòng hắn cảm thấy khó chịu, tay chân ngứa ngáy, nhưng tìm hoài cũng không có cơ hội để thử. Tính chất của Tiêu dao vô ảnh là thiên về phong, hơn nữa với trình độ đạo tặc của Cổ Diêu thì muốn ứng phó là dễ dàng.
Lão Thử hoài nghi nói:" Ngươi sao? Nếu như phối hợp không tốt thì sẽ có chuyện xấu xảy ra đó."
Mja, ngay cả lão tử mà cũng dám hoài nghi à, tâm tình của Cổ Diêu không được tốt, nếu như chỉ một việc cỏn con này mà làm không xong thì chẳng khác nào làm mất mặt Tiêu Dao Môn.
Thuần vu tuyền nói:" Không sao, cứ để cho hắn thử."
Trên cánh cửa lớn của cung điện có một bức tranh vẽ một cái đồ án hình vòng tròn rất lớn, bên trong vòng trong có chín cái góc nhọn, mỗi góc có đường nét và màu sắc không giống nhau, kim, lục, lam, hỏa, hoàng, thấu minh, ngân, bạch, hắc chúng phân biệt đại diện cho chín nguyên tố kim mộc thủy hỏa thổ phong điện quang minh hắc ám.
Vòng tròn này rất là nổi tiếng, nó được gọi là Tứ Duy Ảnh Diễn Trận, đối với đạo tặc thì nó là khóa nguyên tố thuộc hàng cao cấp nhất, đưa lực lượng vào trong khóa vận hành theo đồ án của trận, mỗi góc của trận phải được đưa lực lượng vào, nhanh chậm phải theo quy tắc nhất định, nên việc mở khóa rất là khó.
Mọi người phân ra đi đến góc của mình trong trận, hình ảnh trước mắt chợt biến ảo, hằng hà sa số các loại bọt nước đủ màu sắc xuất hiện trong không trung, chúng nó có cái độc lập với nhau trôi nổi, có nhiều cái cùng tập trung lai một chỗ khiến cho người ta hoa cả mắt.
Đây chính là lực lượng vận chuyển trong trận, được phản chiếu thông qua trận pháp, nên giống như là thật thể vậy.
Cổ Diêu thầm khen, cái tên Lão Thử kia cũng là một đạo tặc cao minh, Ảnh Diễn Trận này có thể mô tả giống thật như thế thì quả là không tồi.
Số lượng tiểu bọt khổng lồ nàng ẩn chứa sự huyền diệu, nếu như một trong số chúng nó phạm sai làm thì sẽ lâp tức khiến cho cái khóa lập tức động, chuyển hóa thành kiểu khác. Mà nguyên nhân ảnh hưởng thì có rất nhiều, tỉ lệ về nguyên tố,tương sinh tương khắc, thứ tự di chuyển.
Lão Thử phát lệnh, mọi người thận trọng đưa nguyên tố vào, lực lượng đưa vào càng nhiều thì sinh ra càng nhiều bọt, bắt đầu thăm dò cửu nguyên thiên ky.
Lão Thử mặc dù không sai nhưng mà kỹ năng của hắn quá tệ, liên tục thử hơn hàng trăm lần, vẽ ra hàng trăm biểu đồ, ngồi chồm hổm mà nghiên cứu vẫn chưa ra.
Cái khóa này mặc dù phức tạp nhưng mà vẫn không thể nào làm khó được Cổ Diêu. Một đạo tặc xuất thân từ Tiêu Dao Môn, đệ nhất môn của đọa tặc, vừa rồi khi mở khóa hắn cẩn thận quan sát và phát hiện muốn mở khóa này phải dùng thế "Cửu Tinh Liên Châu".
Các hướng đi của các nguyên tố trong khóa thực ra chỉ là chướng nhãn pháp mà thôi, với phương pháp quan sát độc môn của Tiêu Dao Môn thì hắn phát hiện ra trong đó có chín khu vực đặc biệt nhất, các tiểu bọt di chuyển ở đó, hay nói cách khác là nguyên tố ở chín điểm đó có mật độ không thay đổi. Đây cũng chính là đặc điểm của khóa, nếu không thì khi gặp vấn đề gì xảy ra thì ngay cả người làm khóa cũng không thể nào mở ra được.
Hiển nhiên, chín điểm đó chính là trung tâm của khóa, nếu như chúng nó được nối với nhau thành một đường có thể thể tạo thành cửu tinh liên châu, chín điểm tương sinh tương khắc với nhau, dẫn đến sự thay đổi về nguyên tố, tự động vận hành, các vấn đề khác sẽ tự giải quyết.
Nhưng mà cái tên Lão Thử này lăn qua bò lại như thế thì không biết đến năm khỉ tháng ngựa nào mới có thể giải quyết được, Cổ Diêu đã mất kiên nhẫn rồi, làm sao mới có thể gợi ý cho hắn được đây.
Sau khi xem qua các biểu đồ, phân tích một hồi thì Lão Thử lại bảo moi người tiếp tục vào vị trí trên trận.
Lần này Cổ Diêu sử dụng lực có sai sót, Lão Thử đang bực bội vì mở khóa không được nên tính nổi trận lôi đình, vừa định trách mắng Cổ Diêu thì đột nhiên sắc mặt thay đổi, vừa vui mừng vừa sợ hãi kêu to:" Tìm được rồi, mồ tổ cha nó, cuối cùng cũng tìm được rồi!"
Trong cơn kích động hắn phun ra luôn những lời thô tục, một đạo tặc, phát hiện được đầu mối quan trọng thì cảm giác rất là mãnh liệt, Cổ Diêu cũng biết được điều này, và chính điều này khiến cho nhiều đạo tặc không thể nào từ bỏ được công việc này.
Thực ra thì Cổ Diêu cố tình phạm sai lầm, để cho Lão Thử chú ý đến những điểm trung tâm của khóa, may mà cái tên này cũng không đến nỗi thiếu I ốt quá nhiều, cho nên gợi ý của Cổ Diêu mới có tác dụng, một đạo tặc mà cần phải chỉ dẫn mới mở được khóa, đúng là đau đầu thật.
" Tiểu tử, ngươi phạm sai lầm thật là hay!" Lão Thử vỗ một chưởng lên vai Cổ Diêu mừng rỡ nói.
Mà Thuần Vu Tuyền đứng ở cách đó xa xa thì mỉm cười, nàng biết Cổ Diêu sẽ không làm nàng thất vọng, nếu như người của Tiêu Dao Môn mà không mở được cái khóa này thì những người khác cũng chỉ là si tâm vọng tưởng mà thôi.
Sau khi tìm được cách mở khóa thì mọi việc đơn giản hờn nhiều, phiến không gian kỳ dị này không có ban ngày, nên màn đêm bao phủ liên tục, không biết qua bao lâu, tiếng răng rắc vang lên, cửa của cung điện đã được mở.
Một khí tức âm u lạnh lẽo đến cực điểm gập vào mặt, trong phút chốc bao phủ cả mặt đất, ngay cả Cổ Diêu cũng không tự chủ được mà run rẩy, môt cảm giác khó chịu từ trong tận đáy lòng dâng lên.
Trong cung điện này rốt cục là có cái gì? Hay là người?
Lão phụ lại đánh ra một lần thứ nguyên công kích nữa, tạo ra một không gian liệt phùng, ba người lại thuận lợi di chuyển qua đó.
Điểm màu đỏ này không phải là một tiểu vị diện như mấy lần trước, mà là một vũ trụ hoàn chỉnh, có ánh trăng và tinh tú.
Mà ở giữa vị diện có một tòa cung điện sừng sững, hình thức thì vô cùng cổ xưa, phong cách kiến trúc của nó rất đặc biệt, xem ra đã có lịch sử rất là lâu đời.
Cổ Diêu không thể che dấu được sự kinh ngạc trong lòng, ở trong trung tâm của phiêu di không gian lại có một kiến trúc của con người!
Thuần Vu Tuyền đi về phía cung điện, không nhanh không chậm, Cổ Diêu có thể xac định nơi này là mục tiêu của nàng.
Đi đến trước cung điện thì mới biết được nó vô cùng hùng vĩ, san sát nối tiếp nhau, kỹ thuật của nó sợ rằng một danh tượng hiện nay khi gặp được cũng phải cảm thán.
Càng khiến cho Cổ Diêu cảm thấy kỳ quái chính là, ngoài Thuần Vu Tuyền và lão phụ ra thì những người khác đi chung với Thuần Vu Tuyền đều đã đến đây từ trước.
Đoàn người chỉ đứng bên ngoài cung điện chứ không có đi vào, có mấy người còn đứng bên cạnh tìm hiểu, không biết là đang làm cái gì, có người thì ngồi xếp bằng dưới đất, nhíu mày suy nghĩ tựa như là có vấn đề gì rất khó giải quyết.
Nhìn thấy Thuần Vu Tuyền thì bọn họ ngừng tay và nói:" Tiểu Thư, đến rồi à?"
Thuần Vu Tuyền vuốt cằm sau đó chỉ tay vào Cổ Diêu nói:" Người này sẽ là đồng đội mới của chúng ta, trước đây đã từng gặp mặt rồi."
Những người này đều hướng đến Cổ Diêu chào hỏi. Nhưng mà thái độ không nhiệt tình lắm.
Thuần Vu Tuyền nói tiếp:" Tiến độ như thế nào?"
Một người có hai cái râu cá trê, khuôn mặt đầy vẻ đê tiện, lau mồ hôi trên trán:" Tiểu thư, xin lỗi. Vẫn chưa khai giải được, thật sự là quá phức tạp!"
Thuần Vu Tuyền gật đầu nói:" Được rồi, lão thử, các người cứ tiếp tục công việc đi. Nếu có gì mới thì báo lại."
Chờ mấy người họ đi rồi thì Cổ Diêu mới hỏi:" Bọn họ đang làm gì?"
Thuần Vu Tuyền thản nhiên nói:" Mở khóa!"
" Mở khóa, khóa như thế nào?"
Cổ Diêu vừa nghe xong thì lập tức cảm thấy hứng thú, đây chính là nghề của hắn mà.
" Là khóa của cung điện!"
Cổ Diêu thầm nghĩ, thì ra bọn họ không phải là không muốn vào bên trong mà là không vào được.
Với năng lực của bọn họ mà còn cần phải dùng đến các kỹ thuật của đạo tặc để mở khóa sao? Chỉ cần trực tiếp phá cổng rồi đi vào không phải tốt hơn sao, hơn nữa lại có một không gian Đại Ma Đạo Sư ở đây hoàn toàn có thể tạo ra một cánh cửa không gian để đi vào mà.
Tựa như nhìn thấu được ý nghĩ trong đầu của Cổ Diêu nên Thuần Vu Tuyền nói:" Chúng ta đã thử qua rất nhiều phương pháp, nhưng mà vô dụng, cung điện này được một lực lượng thần kỳ che chở, ngay cả bà bà đích thân ra tay cũng không đạt được kết quả gì, chỉ có một cách duy nhất là mở cánh của lớn ra nhưng mà chúng ta lại không có chìa khóa!"
Cổ Diêu nghe xong thì kinh ngạc, không gian Đại Ma Đạo Sư cũng bó tay trước tòa cung điện này sao, lực lượng thủ hộ của nó mạnh mẽ như thế à, vậy thì bên trong có chứa cái gì?
Tuyệt thế thần binh?
Bảo tàng?
Bí tịch?
Những điều không biết trước luôn có sức hấp dẫn rất lớn, hơn nữa càng tăng thêm đối với đạo tặc. Cơn nghiện của Cổ Diêu bắt đầu phát tác, hắn cũng rất muốn biết bên trong cung điện có bí mật gì.
Những người đi chung với Thuần Vu Tuyền lại loay hoay hồi lâu cũng không co cách nào mở ra được. Nhưng mà cũng không phải là không có thu hoạch gì, người được gọi là Lão Thử tiến đến nói:" Tiểu thư, chúng ta có phát hiện."
Thuần vu tuyền vội nói:"Nói mau!"
Lão Thử nói:" Cái khóa này xem ra là một cái Cửu Nguyên Thiên Ky, tổng cộng có tám mươi mốt cơ quan, được sắp xếp tổ hợp vơi nhau, tám mươi mốt cơ quan này lại sinh ra hàng ngàn hàng vạn lần biến hóa. Một khi mở khóa mà phạm sai lầm thì nó sẽ tự động chuyển đổi thành môt cái khóa cửu cửu liên hoàn khác, chúng ta phải đưa vào chín loại nguyên tố là kim mộc thủy hỏa thổ phong điện hắc ám quang minh, hơn nữa phải rất là cẩn thận chỉ cần có một chút khác biệt là lập tức thất bại, uổng phí công sức."
Thuần Vu Tuyền cau mày nói:" Có phương pháp nào giải quyết không?"
Lão Thử nói:" Chúng ta muốn chín người phối hợp, mỗi người tinh thông một loại nguyên tố, mỗi người quản lý một cơ quan. Cùng thăm dò cùng một lúc, cho dù có phạm sai lầm nhưng vẫn có thể thu hoạch được nhiều hơn so với từng người làm thử, lặp đi lặp lại nhiều lần như thế thì có thể sẽ tìm được quy luật của nó."
" Chúng ta hiện còn cần hai người, một người nắm về điện và một người là phong. Tiểu thư, cô có thể dùng linh huyễn cửu chuyển để ứng vào vị trí thứ nhất là điện, còn lại một vị trí thì không còn ai có thể đảm nhận, nhưng mà không sao, so với chín người liên hiệp lại chỉ kém một tí mà thôi."
Cổ Diêu vội vàng ngắt lời:" Khả năng của ta về phong nguyên tố cũng không tệ, như vậy đi, Thuần Vu Tuyền tiểu thư sẽ lo về điện còn ta sẽ là Phong."
Hắn đã là một đạo tặc, biết được đó là một cái khóa, nhất là một cái khóa khó mở, trong lòng hắn cảm thấy khó chịu, tay chân ngứa ngáy, nhưng tìm hoài cũng không có cơ hội để thử. Tính chất của Tiêu dao vô ảnh là thiên về phong, hơn nữa với trình độ đạo tặc của Cổ Diêu thì muốn ứng phó là dễ dàng.
Lão Thử hoài nghi nói:" Ngươi sao? Nếu như phối hợp không tốt thì sẽ có chuyện xấu xảy ra đó."
Mja, ngay cả lão tử mà cũng dám hoài nghi à, tâm tình của Cổ Diêu không được tốt, nếu như chỉ một việc cỏn con này mà làm không xong thì chẳng khác nào làm mất mặt Tiêu Dao Môn.
Thuần vu tuyền nói:" Không sao, cứ để cho hắn thử."
Trên cánh cửa lớn của cung điện có một bức tranh vẽ một cái đồ án hình vòng tròn rất lớn, bên trong vòng trong có chín cái góc nhọn, mỗi góc có đường nét và màu sắc không giống nhau, kim, lục, lam, hỏa, hoàng, thấu minh, ngân, bạch, hắc chúng phân biệt đại diện cho chín nguyên tố kim mộc thủy hỏa thổ phong điện quang minh hắc ám.
Vòng tròn này rất là nổi tiếng, nó được gọi là Tứ Duy Ảnh Diễn Trận, đối với đạo tặc thì nó là khóa nguyên tố thuộc hàng cao cấp nhất, đưa lực lượng vào trong khóa vận hành theo đồ án của trận, mỗi góc của trận phải được đưa lực lượng vào, nhanh chậm phải theo quy tắc nhất định, nên việc mở khóa rất là khó.
Mọi người phân ra đi đến góc của mình trong trận, hình ảnh trước mắt chợt biến ảo, hằng hà sa số các loại bọt nước đủ màu sắc xuất hiện trong không trung, chúng nó có cái độc lập với nhau trôi nổi, có nhiều cái cùng tập trung lai một chỗ khiến cho người ta hoa cả mắt.
Đây chính là lực lượng vận chuyển trong trận, được phản chiếu thông qua trận pháp, nên giống như là thật thể vậy.
Cổ Diêu thầm khen, cái tên Lão Thử kia cũng là một đạo tặc cao minh, Ảnh Diễn Trận này có thể mô tả giống thật như thế thì quả là không tồi.
Số lượng tiểu bọt khổng lồ nàng ẩn chứa sự huyền diệu, nếu như một trong số chúng nó phạm sai làm thì sẽ lâp tức khiến cho cái khóa lập tức động, chuyển hóa thành kiểu khác. Mà nguyên nhân ảnh hưởng thì có rất nhiều, tỉ lệ về nguyên tố,tương sinh tương khắc, thứ tự di chuyển.
Lão Thử phát lệnh, mọi người thận trọng đưa nguyên tố vào, lực lượng đưa vào càng nhiều thì sinh ra càng nhiều bọt, bắt đầu thăm dò cửu nguyên thiên ky.
Lão Thử mặc dù không sai nhưng mà kỹ năng của hắn quá tệ, liên tục thử hơn hàng trăm lần, vẽ ra hàng trăm biểu đồ, ngồi chồm hổm mà nghiên cứu vẫn chưa ra.
Cái khóa này mặc dù phức tạp nhưng mà vẫn không thể nào làm khó được Cổ Diêu. Một đạo tặc xuất thân từ Tiêu Dao Môn, đệ nhất môn của đọa tặc, vừa rồi khi mở khóa hắn cẩn thận quan sát và phát hiện muốn mở khóa này phải dùng thế "Cửu Tinh Liên Châu".
Các hướng đi của các nguyên tố trong khóa thực ra chỉ là chướng nhãn pháp mà thôi, với phương pháp quan sát độc môn của Tiêu Dao Môn thì hắn phát hiện ra trong đó có chín khu vực đặc biệt nhất, các tiểu bọt di chuyển ở đó, hay nói cách khác là nguyên tố ở chín điểm đó có mật độ không thay đổi. Đây cũng chính là đặc điểm của khóa, nếu không thì khi gặp vấn đề gì xảy ra thì ngay cả người làm khóa cũng không thể nào mở ra được.
Hiển nhiên, chín điểm đó chính là trung tâm của khóa, nếu như chúng nó được nối với nhau thành một đường có thể thể tạo thành cửu tinh liên châu, chín điểm tương sinh tương khắc với nhau, dẫn đến sự thay đổi về nguyên tố, tự động vận hành, các vấn đề khác sẽ tự giải quyết.
Nhưng mà cái tên Lão Thử này lăn qua bò lại như thế thì không biết đến năm khỉ tháng ngựa nào mới có thể giải quyết được, Cổ Diêu đã mất kiên nhẫn rồi, làm sao mới có thể gợi ý cho hắn được đây.
Sau khi xem qua các biểu đồ, phân tích một hồi thì Lão Thử lại bảo moi người tiếp tục vào vị trí trên trận.
Lần này Cổ Diêu sử dụng lực có sai sót, Lão Thử đang bực bội vì mở khóa không được nên tính nổi trận lôi đình, vừa định trách mắng Cổ Diêu thì đột nhiên sắc mặt thay đổi, vừa vui mừng vừa sợ hãi kêu to:" Tìm được rồi, mồ tổ cha nó, cuối cùng cũng tìm được rồi!"
Trong cơn kích động hắn phun ra luôn những lời thô tục, một đạo tặc, phát hiện được đầu mối quan trọng thì cảm giác rất là mãnh liệt, Cổ Diêu cũng biết được điều này, và chính điều này khiến cho nhiều đạo tặc không thể nào từ bỏ được công việc này.
Thực ra thì Cổ Diêu cố tình phạm sai lầm, để cho Lão Thử chú ý đến những điểm trung tâm của khóa, may mà cái tên này cũng không đến nỗi thiếu I ốt quá nhiều, cho nên gợi ý của Cổ Diêu mới có tác dụng, một đạo tặc mà cần phải chỉ dẫn mới mở được khóa, đúng là đau đầu thật.
" Tiểu tử, ngươi phạm sai lầm thật là hay!" Lão Thử vỗ một chưởng lên vai Cổ Diêu mừng rỡ nói.
Mà Thuần Vu Tuyền đứng ở cách đó xa xa thì mỉm cười, nàng biết Cổ Diêu sẽ không làm nàng thất vọng, nếu như người của Tiêu Dao Môn mà không mở được cái khóa này thì những người khác cũng chỉ là si tâm vọng tưởng mà thôi.
Sau khi tìm được cách mở khóa thì mọi việc đơn giản hờn nhiều, phiến không gian kỳ dị này không có ban ngày, nên màn đêm bao phủ liên tục, không biết qua bao lâu, tiếng răng rắc vang lên, cửa của cung điện đã được mở.
Một khí tức âm u lạnh lẽo đến cực điểm gập vào mặt, trong phút chốc bao phủ cả mặt đất, ngay cả Cổ Diêu cũng không tự chủ được mà run rẩy, môt cảm giác khó chịu từ trong tận đáy lòng dâng lên.
Trong cung điện này rốt cục là có cái gì? Hay là người?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook