Vợ, Sao Em Quậy Quá Vậy?
-
Chương 21
Hắn kéo nó đến một ngọn đồi xanh biếc, gió buổi tối hiu hiu làm không khí ở đây thêm phần lãng mạn. Hắn và nó ngồi vào cái ghế đá bằng gỗ. Nó nhìn xung quanh, cũng có rất nhiều cặp đôi đang ngồi ở đây.
-Bảo à?_nó gọi hắn
-………._hắn im lặng, không trả lời
-Này Bảo! Đừng im lặng như thế làm tôi sợ đấy!_nó
-…………_hắn vẫn im thinh thít, chẳng trả lời câu nào
-Này!...Ưm….Ưm
Nó định nói thì bị ngắt lời bởi nụ hôn của hắn. Lần này hắn hôn nó không nhẹ nhàng hay ngọt ngào như mấy lần trước mà rất mạnh bạo như muốn nắm trọn đôi môi nhỏ bé của nó. Đến khi nó hết không khí để thở thì hắn vẫn chưa có ý định buông nó ra. Nó cố đẩy hắn ra thật mạnh. Khi môi hắn rời môi nó thì nó thở hồng hộc.
-Anh làm gì vậy hả?_nó
Hắn choàng tay ôm nó vào người.
-Xin lỗi! Tại tôi thấy thằng con trai khác kiss cô làm tôi không kiềm chế được!_hắn
-Không sao!_nó
-Mọi thứ trên thân thể của cô đều là của tôi hết. Tôi cấm thằng nào đụng vào!
Nó đỏ mặt, úp mặt hẳn vào lòng ngực của hắn.
-Um!_nó
Hắn hôn nhẹ lên môi nó như nụ hôn gió.
-Sẽ có một ngày tôi không kiềm chế được cơn dục vọng của mình đâu đấy!
Những lần hôn nó hắn phải kiềm chế lắm mới không thỏa mãn cơn dục vọng của mình bởi hắn tôn trọng nó và rất quan tâm nó. Với hắn, nó là thứ rất quan trọng. Tại sao lại như vậy thì ngay cả hắn cũng không biết câu trả lời.
-Haizz! Vậy buổi đi chơi hôm nay coi như hỏng bét rồi!_nó thở dài
-Sao lại hỏng bét! Chúng ta có kỉ niệm ở đây mà!_hắn cười để lộ răng khểnh
Ngồi đó một chút hắn mới sực nhớ, anh trai nó dặn là phải về sớm nếu không hắn sẽ biết tay với anh trai nó.
-Mấy giờ rồi nhỉ?_hắn
-Hể? À…. 9 giờ 15 rồi!_nó nhìn vào đồng hồ đeo tay của nó
-Hả? Đã 9 giờ rồi sao? Về mau!
Hắn hối nó. Về trễ là hắn nghe một bài tụng kinh của Minh và mọi người quá! Minh thì mặt mày câu có, đứng trước cổng đợi nó và hắn.
-Em gái tao mà có chuyện gì thì mày chết với tao, Khánh Bảo!_Minh thầm nghĩ
15 phút sau thì hắn và nó về nhà. Vừa bước vào đã thấy Minh đang cầm cây.
-Đi đâu giờ này mới về?_Minh tỏa sát khí đùng đùng
-Thôi mà anh hai! Tụi em đi có chút mà anh làm ghê quá vậy?_nó đổ mồ hôi
-Khánh Bảo! Tao nói mày đi chơi với em tao trước 9 giờ mà!_Minh
-Ơ… ơ…. Tại tao quên!_hắn
-Quên cái con khỉ!_Minh
-Hả? Khỉ đâu?_hắn chọc Minh làm Minh thêm phần bốc khói
Minh rượt hắn chạy vòng vòng quanh nhà. Đã vậy hắn cũng đâu có chừa, vừa chạy vừa chọc Minh làm Minh rượt hắn những hai mươi phút. Mọi người thì ngồi im phòng khách coi kịch hay.
Hắn chạy lên phòng đống cửa với khóa chốt lại, thế là Minh không vào trong được. Hắn thở hồng hộc, công nhận Minh cũng chạy nhanh gớm nhỉ! Chạy đuổi hắn tới hai mươi phút đồng hồ. Hắn tắm rửa thay đồ rồi đi xuống nhà. Hai tay hắn ê ẩm vì có mấy lần bị Minh đánh trúng.
-Tại mày hên đấy nhé!_Minh
-Hên cái đầu mày! Tao bị mày đánh tới hai mươi lăm cây, ít ỏi quá nhỉ?_hắn
-Thôi! Hai người vào ăn đi, dọn cơm xong hết rồi nè!_Chi
-Cứ nói chuyện mãi như thế chắc có kịch mới à?!!_Khánh cười
Lúc nãy nhìn hai thằng bạn thân diễn hài mà Khánh cười điên đảo nhất, giờ còn phải ôm bụng vì lý do cười nhiều quá nên đau bụng.
-Mà cho tao hỏi, tụi bây làm gì với nhau mà về tối thế?
Câu hỏi bất ngờ của Khánh làm nó và hắn bị sặc.
-Haizz! Như vậy chắc là có chuyện rồi ha!_Khánh cười nham hiểm
-Mày tào lao! Lo ăn đi!_hắn
-Ờ…ờ.. nói tào lao mà trúng tùm lum à?_Khánh
-Im cho tao nhờ!_hắn
-À mà Hanna. Mai 10 giờ cô đi à?_Minh
-Phải, 10 giờ là bay rồi!_hanna
-Vậy phải tới sớm đợi đúng không?_mai
-Ừ! Ba tôi nói 9 giờ tới tập đoàn của Khánh Bảo, ba tôi ở đó!_Hanna
-Vậy đợi tôi đưa cô đi!_hắn
-Cám ơn Bảo!_Hanna
-Tôi đi cùng nữa!
Nó chen vào.
-Cũng được!_hanna
-Vậy thì ngày mai Nhi và Bảo nghỉ học đi nhé!_Mai nói
-Ừm!
--------------------END---------------------
Dạo này hết hứng viết nên viết tệ nhưng mấy bạn yên tâm. Au sẽ cố gắng không drop truyện. Chào !!!
-Bảo à?_nó gọi hắn
-………._hắn im lặng, không trả lời
-Này Bảo! Đừng im lặng như thế làm tôi sợ đấy!_nó
-…………_hắn vẫn im thinh thít, chẳng trả lời câu nào
-Này!...Ưm….Ưm
Nó định nói thì bị ngắt lời bởi nụ hôn của hắn. Lần này hắn hôn nó không nhẹ nhàng hay ngọt ngào như mấy lần trước mà rất mạnh bạo như muốn nắm trọn đôi môi nhỏ bé của nó. Đến khi nó hết không khí để thở thì hắn vẫn chưa có ý định buông nó ra. Nó cố đẩy hắn ra thật mạnh. Khi môi hắn rời môi nó thì nó thở hồng hộc.
-Anh làm gì vậy hả?_nó
Hắn choàng tay ôm nó vào người.
-Xin lỗi! Tại tôi thấy thằng con trai khác kiss cô làm tôi không kiềm chế được!_hắn
-Không sao!_nó
-Mọi thứ trên thân thể của cô đều là của tôi hết. Tôi cấm thằng nào đụng vào!
Nó đỏ mặt, úp mặt hẳn vào lòng ngực của hắn.
-Um!_nó
Hắn hôn nhẹ lên môi nó như nụ hôn gió.
-Sẽ có một ngày tôi không kiềm chế được cơn dục vọng của mình đâu đấy!
Những lần hôn nó hắn phải kiềm chế lắm mới không thỏa mãn cơn dục vọng của mình bởi hắn tôn trọng nó và rất quan tâm nó. Với hắn, nó là thứ rất quan trọng. Tại sao lại như vậy thì ngay cả hắn cũng không biết câu trả lời.
-Haizz! Vậy buổi đi chơi hôm nay coi như hỏng bét rồi!_nó thở dài
-Sao lại hỏng bét! Chúng ta có kỉ niệm ở đây mà!_hắn cười để lộ răng khểnh
Ngồi đó một chút hắn mới sực nhớ, anh trai nó dặn là phải về sớm nếu không hắn sẽ biết tay với anh trai nó.
-Mấy giờ rồi nhỉ?_hắn
-Hể? À…. 9 giờ 15 rồi!_nó nhìn vào đồng hồ đeo tay của nó
-Hả? Đã 9 giờ rồi sao? Về mau!
Hắn hối nó. Về trễ là hắn nghe một bài tụng kinh của Minh và mọi người quá! Minh thì mặt mày câu có, đứng trước cổng đợi nó và hắn.
-Em gái tao mà có chuyện gì thì mày chết với tao, Khánh Bảo!_Minh thầm nghĩ
15 phút sau thì hắn và nó về nhà. Vừa bước vào đã thấy Minh đang cầm cây.
-Đi đâu giờ này mới về?_Minh tỏa sát khí đùng đùng
-Thôi mà anh hai! Tụi em đi có chút mà anh làm ghê quá vậy?_nó đổ mồ hôi
-Khánh Bảo! Tao nói mày đi chơi với em tao trước 9 giờ mà!_Minh
-Ơ… ơ…. Tại tao quên!_hắn
-Quên cái con khỉ!_Minh
-Hả? Khỉ đâu?_hắn chọc Minh làm Minh thêm phần bốc khói
Minh rượt hắn chạy vòng vòng quanh nhà. Đã vậy hắn cũng đâu có chừa, vừa chạy vừa chọc Minh làm Minh rượt hắn những hai mươi phút. Mọi người thì ngồi im phòng khách coi kịch hay.
Hắn chạy lên phòng đống cửa với khóa chốt lại, thế là Minh không vào trong được. Hắn thở hồng hộc, công nhận Minh cũng chạy nhanh gớm nhỉ! Chạy đuổi hắn tới hai mươi phút đồng hồ. Hắn tắm rửa thay đồ rồi đi xuống nhà. Hai tay hắn ê ẩm vì có mấy lần bị Minh đánh trúng.
-Tại mày hên đấy nhé!_Minh
-Hên cái đầu mày! Tao bị mày đánh tới hai mươi lăm cây, ít ỏi quá nhỉ?_hắn
-Thôi! Hai người vào ăn đi, dọn cơm xong hết rồi nè!_Chi
-Cứ nói chuyện mãi như thế chắc có kịch mới à?!!_Khánh cười
Lúc nãy nhìn hai thằng bạn thân diễn hài mà Khánh cười điên đảo nhất, giờ còn phải ôm bụng vì lý do cười nhiều quá nên đau bụng.
-Mà cho tao hỏi, tụi bây làm gì với nhau mà về tối thế?
Câu hỏi bất ngờ của Khánh làm nó và hắn bị sặc.
-Haizz! Như vậy chắc là có chuyện rồi ha!_Khánh cười nham hiểm
-Mày tào lao! Lo ăn đi!_hắn
-Ờ…ờ.. nói tào lao mà trúng tùm lum à?_Khánh
-Im cho tao nhờ!_hắn
-À mà Hanna. Mai 10 giờ cô đi à?_Minh
-Phải, 10 giờ là bay rồi!_hanna
-Vậy phải tới sớm đợi đúng không?_mai
-Ừ! Ba tôi nói 9 giờ tới tập đoàn của Khánh Bảo, ba tôi ở đó!_Hanna
-Vậy đợi tôi đưa cô đi!_hắn
-Cám ơn Bảo!_Hanna
-Tôi đi cùng nữa!
Nó chen vào.
-Cũng được!_hanna
-Vậy thì ngày mai Nhi và Bảo nghỉ học đi nhé!_Mai nói
-Ừm!
--------------------END---------------------
Dạo này hết hứng viết nên viết tệ nhưng mấy bạn yên tâm. Au sẽ cố gắng không drop truyện. Chào !!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook