Vô Sắc Cũng Khuynh Thành
-
Chương 33: Chớ hứa hẹn!
Lạc Thủy Thanh Hoằng càng ôm càng nghiện vẫn ôm chặt nàng có vẻ không muốn rời.
Nàng bỗng đột nhiên sực nhớ, bản thân nàng vẫn còn đang mở băng tâm hào cùng với Luân Hồi Ngàn Năm làm nhiệm vụ Chu Thường! Liền chạy vội trở về, cũng không thấy bóng dáng Luân Hồi Ngàn Năm ở đó.
Ngay lúc đó nàng nhận được tin nhắn từ Luân Hồi Ngàn Năm, khiến nàng cảm thấy hậm hực.
bạn tốt - Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: đồ đệ, ngươi có việc bận, sư phụ offline trước, khi nào ngươi có thời gian rãnh lại cùng sư phụ làm tiếp nhiệm vụ Chu Thường.
Tuy rằng tên Luân Hồi Ngàn Năm đã đổi thành xám trắng, nàng vẫn không phục nhắn tin cho anh.
bạn tốt – nàng nói với Luân Hồi Ngàn Năm: sư phụ, ta sai rồi, ta không nên lúc đang cùng ngươi đánh quái lại bỏ đi tán gẫu với người khác, ngươi tha thứ ta đi...
Hậm hực trong chốc lát không thấy sư phụ hồi âm nàng đành quay lại Quỷ Quái Hào, Lạc Thủy Thanh Hoằng cũng không thấy bong dáng?!
đại thần! Ngươi vẫn còn nợ lão nương một lời giải thích đó!
Từ sau khi xảy ra chuyện anh ta ôm nàng Lạc Thủy Thanh Hoằng cũng không hề dây dưa chọc ghẹo nàng nữa, ngay cả Quan Công tôn tử kia cũng ngưng kiếm chuyện với nàng, nàng rốt cục cũng được yên tĩnh , thật đúng là chuyện may mắn nhất rồi , cũng đáng đốt pháo hoa chúc mừng!
Nhưng là, khi nàng thiếu đại thần dây dưa, Quan Công đuổi giết, nàng lại có cảm giác: trò chơi bắt đầu nhàm chán,còn cuộc sống có phần đơn điệu...
đừng để ý đến suy nghĩ điên khùng của nàng làm gì, nàng có phải dạng người thích bị ngược đãi đâu.
Chán đến chết thôi, nàng tiện tay mở trang web hậu trường tác giả, sáng tác một đề tài mới, tên tác phẩm là”Số phận”, thể loại võng du, cũng nhanh chóng viết xong giới thiệu vắn tắt ,còn cẩn thận dùng mực màu đỏ để ghi chú: "tác phẩm đang sáng tác, vẫn chưa hoàn thành nên mọi người cũng không cần chờ đợi hay thúc giục!" Sau đó gõ mấy ngàn chữ post lên, rồi lại tiếp tục chơi trò chơi.
Kỳ thật, nàng cũng đã viết rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình hiện đại dạng chuyện tình tổng tài và cô bé lọ lem, khế ước lão bà tình một đêm, lừa tiền; cũng chính là lấy ý tưởng trong trò chơi, trong đầu nàng chỉ cần loại trừ bản các yếu tố sao, PK, làm nhiệm vụ, thực sự sẽ không khác lắm.
Ngày hôm sau, tổng biên tập gửi tin nhắn trên QQ cho nàng.
Tổng Biên tập: đề tài cũng tốt mà nội dung cũng đã được thông qua, chỉ có điều ngươi có thể đừng viết thêm hàng chú thích chướng mắt đó không? tác giả khác đều hận không thể ở giới thiệu vắn tắt tác phẩm ghi chú rõ “ bài này mỗi ngày đăng mười lần” để níu kéo độc giả, có lý nào độc giả ra bên ngoài bỏ tiền để đọc tác phẩm của ngươi mà ngươi lại phang ngay một câu là không có post định kỳ, còn làm sao mà mong là nằm trong top đầu đề cử từ tác giả hả?
Phi đêm:ta đang chơi game, ngươi đừng quấy rầy ta!
Tổng Biên tập: ... Dư Xướng Trễ, ngươi sớm muộn gì cũng chết đói thôi!
Phi đêm:ta nằm ngay đơ rồi, ngươi làm ơn đừng quấy rầy ta nữa!
Tổng Biên tập: a a a a a!
Nàng hiện tại chỉ có hai việc thật sự muốn làm là theo sư phụ nàng đánh các loại bản sao, và quan trọng hơn nữa là dắt tiểu đồ đệ mới thu nhận đi nơi nơi tản bộ.
Mạch Thượng Sơ Huân thăng cấp rất nhanh, bất quá chỉ mới hai ngày, đã lên tới cấp 35, nàng thu nhận hắn làm đồ đệ đích truyền, cảm giác vô cùng nở mày nở mặt.
Làm xong nhiệm vụ hằng ngày, nàng bèn tổ thượng tiểu đồ đệ đi bản sao cấp hai mươi mốt, Mạch Thượng Sơ Huân mang theo tiểu cung cứ từ từ hạ cạm bẫy, nàng đứng xem không khỏi cảm thán: tuổi trẻ thật tốt, sức sống vô hạn!
đội ngũ lãnh tụ - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: đồ đệ, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi? đã tốt nghiệp? trung học chưa?
đội ngũ - Mạch Thượng Sơ Huân: sư phụ, ta đã 26 tuổi …
oa , nàng chỉ muốn thu hồi ngay lời nói vừanàng vẫntưởng trò chơi này chỉ thu hút thiếu niên cỡ mười lăm, mười sáu tuổi! Không nghĩ tới đồ đệ hắn thực tế còn lớn hơn nàng một tuổi, GM a, ngươi làm cho nàng xấu hổ quá không biến nên nói gì nữa?
Nàng vừa thấy giận bản thân đã hỏi một câu ngớ ngẩn như thế và còn xấu hổ nữa nên khi đến bản sao cấp hai mươi mốt vừa thấy BOSS liền xông tới.
Nàng vừa đánh, vừa đấm như để trút hết những xấu hổ vừa qua lên mình boss. Boss hôm nay quả thật bất hạnh nha.
Mạch Thượng Sơ Huân đánh quái thực dũng mãnh, động tác phong tao, có đầy đủ khí chất của một cung thủ đầy tiềm lực.
Nàng vỗ vỗ vai hắn, lời nói thâm trầm thấm ý: "Cố gắng nhanh thăng cấp, lên đến cấp 69 rồi mang sư phụ đi chiến đấu, vi sư rất mong lấy được Hàm Lộ Bộ đã từ rất lâu rồi !"
Mạch Thượng Sơ Huân: "..."
Hàm Lộ Bộ là băng tâm trang bị cấp sáu mươi, thuộc tính mặc dù không có bảy mươi tử mạch, nhưng ngoại hình lại rất được, có thể so với trang phục thời trang… màu đỏ, trên cổ tay còn có lưu tô.
Lúc nàng ở level sáu mươi lăm, từng vì Bộ Hàm Lộ kia mà cả ngày giam mình ở chiến trường, vì thế trong lúc ấy bạn tốt của nàng muốn tìm nàng hạ bản sao làm nhiệm vụ, hỏi nàng đang làm gì, nàng đều trả lời ngắn gọn là: "Hạ chiến trường, ta không rảnh!"
Lúc ấy, bạn nàng tên là Khang Khang Thỏ Nam Nhân gửi tin nhắn cho nàng, giọng điệu đầy ngưỡng mộ: "Chưa thấy giống ngươi lại yêu tiểu cô nương PK đến vậy!"
Nàng vừa buồn cười vừa xấu hổ nghĩ thầm nàng không phải yêu PK a? nàng chỉ yêu trang phục đẹp thôi!
Bất quá từ đó về sau, nàng là càng quyêt tâm chăm chỉ đến chiến trường chỉ mong có ngày dành được Hàm Lộ trang phục tuyệt đẹp kia!
Người ta đánh quái ở chiến trường đều là để cướp đầu người, nàng cũng miệt mài ở đó nhưng là để tặng cho quái đầu người nha (luật chơi: ở chiến trường,nếu người chơi giết một quái tính là được một đầu người, đầu người càng nhiều, thì người chơi được đến chiến trường cấp càng cao.)
Còn đối với trường hợp của nàng, toàn bộ thành viên quân địch nếu tâm tình tốt thì căn bản cũng không thèm đụng đến nàng, thấy nàng cũng chỉ lướt qua. Còn nếu tâm tình không tốt, vừa thấy nàng thêm huyết thượng, liền trực tiếp xông lên cạch cạch cạch ba đao đem nàng chém chết, lại còn cướp thi thể của nàng rối chạy mất, haizz, nàng chức nghiệp chỉ là một thầy thuốc nhỏ, nên khi đến chiến trường nàng cũng thật thảm nha.
Nàng lúc đó khá buồn phiền, đành nằm ngay đơ ở mộ địa, các ngươi chơi khác tham gia chiến trường bên ngoài yêu động sống mái đánh nhau với yêu quái, tử thương không biết bao nhiêu đối với nàng cũng không quan hệ, nàng vẫn cứ nằm bất động ở đó chờ đến khi trận đánh kết thức để được côn5ng thêm hai trăm điểm cho người chơi có tham dự, mọi người đều nhìn nàng với ánh mắt khinh bỉ, không thèm nói đến nàng...
GM, ngươi có thể nói cho nàng biết được không, Hàm Lộ Bộ, nàng có cơ hội đụng vào không?
Về sau , Chiến Vô Cực mang bang phái đi bản sao làm nhiện vụ, vừa lúc bang phái thiếu thầy thuốc như nàng, liền đem nàng từ chiến trường nài ép lôi kéo tha nàng đi ra, vạn phần bất đắc dĩ nói với nàng: "Chiếu theo khả năng của ngươi như vậy dù có ở chiến trường,cũng không biết ngày tháng năm nào mới có thể mặc Hàm Lộ Bộ? chi bằng ngươi nên tập trung thăng cấp trước đi! Chờ đến cấp 70 , ta mang ngươi đi chiến trường tìm Hàm Lộ tử mạch!" ngươi nghe lời ta rời chiến trường đi làm nhiệm vụ thăng cấp với bang phái đi.
Kết quả là cho đến bây giờ, nàng chẳng những không trở lại Hàm Lộ, mà nam nhân hứa hẹn với nàng cũng đã vĩnh viễn mất đi.
Đừng ai hứa hẹn ,thề thối với nàng gì nữa, tránh xa nàng ra!
Nàng bỗng đột nhiên sực nhớ, bản thân nàng vẫn còn đang mở băng tâm hào cùng với Luân Hồi Ngàn Năm làm nhiệm vụ Chu Thường! Liền chạy vội trở về, cũng không thấy bóng dáng Luân Hồi Ngàn Năm ở đó.
Ngay lúc đó nàng nhận được tin nhắn từ Luân Hồi Ngàn Năm, khiến nàng cảm thấy hậm hực.
bạn tốt - Luân Hồi Ngàn Năm nói với nàng: đồ đệ, ngươi có việc bận, sư phụ offline trước, khi nào ngươi có thời gian rãnh lại cùng sư phụ làm tiếp nhiệm vụ Chu Thường.
Tuy rằng tên Luân Hồi Ngàn Năm đã đổi thành xám trắng, nàng vẫn không phục nhắn tin cho anh.
bạn tốt – nàng nói với Luân Hồi Ngàn Năm: sư phụ, ta sai rồi, ta không nên lúc đang cùng ngươi đánh quái lại bỏ đi tán gẫu với người khác, ngươi tha thứ ta đi...
Hậm hực trong chốc lát không thấy sư phụ hồi âm nàng đành quay lại Quỷ Quái Hào, Lạc Thủy Thanh Hoằng cũng không thấy bong dáng?!
đại thần! Ngươi vẫn còn nợ lão nương một lời giải thích đó!
Từ sau khi xảy ra chuyện anh ta ôm nàng Lạc Thủy Thanh Hoằng cũng không hề dây dưa chọc ghẹo nàng nữa, ngay cả Quan Công tôn tử kia cũng ngưng kiếm chuyện với nàng, nàng rốt cục cũng được yên tĩnh , thật đúng là chuyện may mắn nhất rồi , cũng đáng đốt pháo hoa chúc mừng!
Nhưng là, khi nàng thiếu đại thần dây dưa, Quan Công đuổi giết, nàng lại có cảm giác: trò chơi bắt đầu nhàm chán,còn cuộc sống có phần đơn điệu...
đừng để ý đến suy nghĩ điên khùng của nàng làm gì, nàng có phải dạng người thích bị ngược đãi đâu.
Chán đến chết thôi, nàng tiện tay mở trang web hậu trường tác giả, sáng tác một đề tài mới, tên tác phẩm là”Số phận”, thể loại võng du, cũng nhanh chóng viết xong giới thiệu vắn tắt ,còn cẩn thận dùng mực màu đỏ để ghi chú: "tác phẩm đang sáng tác, vẫn chưa hoàn thành nên mọi người cũng không cần chờ đợi hay thúc giục!" Sau đó gõ mấy ngàn chữ post lên, rồi lại tiếp tục chơi trò chơi.
Kỳ thật, nàng cũng đã viết rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình hiện đại dạng chuyện tình tổng tài và cô bé lọ lem, khế ước lão bà tình một đêm, lừa tiền; cũng chính là lấy ý tưởng trong trò chơi, trong đầu nàng chỉ cần loại trừ bản các yếu tố sao, PK, làm nhiệm vụ, thực sự sẽ không khác lắm.
Ngày hôm sau, tổng biên tập gửi tin nhắn trên QQ cho nàng.
Tổng Biên tập: đề tài cũng tốt mà nội dung cũng đã được thông qua, chỉ có điều ngươi có thể đừng viết thêm hàng chú thích chướng mắt đó không? tác giả khác đều hận không thể ở giới thiệu vắn tắt tác phẩm ghi chú rõ “ bài này mỗi ngày đăng mười lần” để níu kéo độc giả, có lý nào độc giả ra bên ngoài bỏ tiền để đọc tác phẩm của ngươi mà ngươi lại phang ngay một câu là không có post định kỳ, còn làm sao mà mong là nằm trong top đầu đề cử từ tác giả hả?
Phi đêm:ta đang chơi game, ngươi đừng quấy rầy ta!
Tổng Biên tập: ... Dư Xướng Trễ, ngươi sớm muộn gì cũng chết đói thôi!
Phi đêm:ta nằm ngay đơ rồi, ngươi làm ơn đừng quấy rầy ta nữa!
Tổng Biên tập: a a a a a!
Nàng hiện tại chỉ có hai việc thật sự muốn làm là theo sư phụ nàng đánh các loại bản sao, và quan trọng hơn nữa là dắt tiểu đồ đệ mới thu nhận đi nơi nơi tản bộ.
Mạch Thượng Sơ Huân thăng cấp rất nhanh, bất quá chỉ mới hai ngày, đã lên tới cấp 35, nàng thu nhận hắn làm đồ đệ đích truyền, cảm giác vô cùng nở mày nở mặt.
Làm xong nhiệm vụ hằng ngày, nàng bèn tổ thượng tiểu đồ đệ đi bản sao cấp hai mươi mốt, Mạch Thượng Sơ Huân mang theo tiểu cung cứ từ từ hạ cạm bẫy, nàng đứng xem không khỏi cảm thán: tuổi trẻ thật tốt, sức sống vô hạn!
đội ngũ lãnh tụ - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: đồ đệ, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi? đã tốt nghiệp? trung học chưa?
đội ngũ - Mạch Thượng Sơ Huân: sư phụ, ta đã 26 tuổi …
oa , nàng chỉ muốn thu hồi ngay lời nói vừanàng vẫntưởng trò chơi này chỉ thu hút thiếu niên cỡ mười lăm, mười sáu tuổi! Không nghĩ tới đồ đệ hắn thực tế còn lớn hơn nàng một tuổi, GM a, ngươi làm cho nàng xấu hổ quá không biến nên nói gì nữa?
Nàng vừa thấy giận bản thân đã hỏi một câu ngớ ngẩn như thế và còn xấu hổ nữa nên khi đến bản sao cấp hai mươi mốt vừa thấy BOSS liền xông tới.
Nàng vừa đánh, vừa đấm như để trút hết những xấu hổ vừa qua lên mình boss. Boss hôm nay quả thật bất hạnh nha.
Mạch Thượng Sơ Huân đánh quái thực dũng mãnh, động tác phong tao, có đầy đủ khí chất của một cung thủ đầy tiềm lực.
Nàng vỗ vỗ vai hắn, lời nói thâm trầm thấm ý: "Cố gắng nhanh thăng cấp, lên đến cấp 69 rồi mang sư phụ đi chiến đấu, vi sư rất mong lấy được Hàm Lộ Bộ đã từ rất lâu rồi !"
Mạch Thượng Sơ Huân: "..."
Hàm Lộ Bộ là băng tâm trang bị cấp sáu mươi, thuộc tính mặc dù không có bảy mươi tử mạch, nhưng ngoại hình lại rất được, có thể so với trang phục thời trang… màu đỏ, trên cổ tay còn có lưu tô.
Lúc nàng ở level sáu mươi lăm, từng vì Bộ Hàm Lộ kia mà cả ngày giam mình ở chiến trường, vì thế trong lúc ấy bạn tốt của nàng muốn tìm nàng hạ bản sao làm nhiệm vụ, hỏi nàng đang làm gì, nàng đều trả lời ngắn gọn là: "Hạ chiến trường, ta không rảnh!"
Lúc ấy, bạn nàng tên là Khang Khang Thỏ Nam Nhân gửi tin nhắn cho nàng, giọng điệu đầy ngưỡng mộ: "Chưa thấy giống ngươi lại yêu tiểu cô nương PK đến vậy!"
Nàng vừa buồn cười vừa xấu hổ nghĩ thầm nàng không phải yêu PK a? nàng chỉ yêu trang phục đẹp thôi!
Bất quá từ đó về sau, nàng là càng quyêt tâm chăm chỉ đến chiến trường chỉ mong có ngày dành được Hàm Lộ trang phục tuyệt đẹp kia!
Người ta đánh quái ở chiến trường đều là để cướp đầu người, nàng cũng miệt mài ở đó nhưng là để tặng cho quái đầu người nha (luật chơi: ở chiến trường,nếu người chơi giết một quái tính là được một đầu người, đầu người càng nhiều, thì người chơi được đến chiến trường cấp càng cao.)
Còn đối với trường hợp của nàng, toàn bộ thành viên quân địch nếu tâm tình tốt thì căn bản cũng không thèm đụng đến nàng, thấy nàng cũng chỉ lướt qua. Còn nếu tâm tình không tốt, vừa thấy nàng thêm huyết thượng, liền trực tiếp xông lên cạch cạch cạch ba đao đem nàng chém chết, lại còn cướp thi thể của nàng rối chạy mất, haizz, nàng chức nghiệp chỉ là một thầy thuốc nhỏ, nên khi đến chiến trường nàng cũng thật thảm nha.
Nàng lúc đó khá buồn phiền, đành nằm ngay đơ ở mộ địa, các ngươi chơi khác tham gia chiến trường bên ngoài yêu động sống mái đánh nhau với yêu quái, tử thương không biết bao nhiêu đối với nàng cũng không quan hệ, nàng vẫn cứ nằm bất động ở đó chờ đến khi trận đánh kết thức để được côn5ng thêm hai trăm điểm cho người chơi có tham dự, mọi người đều nhìn nàng với ánh mắt khinh bỉ, không thèm nói đến nàng...
GM, ngươi có thể nói cho nàng biết được không, Hàm Lộ Bộ, nàng có cơ hội đụng vào không?
Về sau , Chiến Vô Cực mang bang phái đi bản sao làm nhiện vụ, vừa lúc bang phái thiếu thầy thuốc như nàng, liền đem nàng từ chiến trường nài ép lôi kéo tha nàng đi ra, vạn phần bất đắc dĩ nói với nàng: "Chiếu theo khả năng của ngươi như vậy dù có ở chiến trường,cũng không biết ngày tháng năm nào mới có thể mặc Hàm Lộ Bộ? chi bằng ngươi nên tập trung thăng cấp trước đi! Chờ đến cấp 70 , ta mang ngươi đi chiến trường tìm Hàm Lộ tử mạch!" ngươi nghe lời ta rời chiến trường đi làm nhiệm vụ thăng cấp với bang phái đi.
Kết quả là cho đến bây giờ, nàng chẳng những không trở lại Hàm Lộ, mà nam nhân hứa hẹn với nàng cũng đã vĩnh viễn mất đi.
Đừng ai hứa hẹn ,thề thối với nàng gì nữa, tránh xa nàng ra!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook