Tống phu nhân thấy vậy càng thêm cau mày

Thằng con trời đánh, đã căn dặn đừng có làm bậy, hiểu tiếng người không?

Con không có làm gì bậy bạ - hắn phản bác

Từ ngày có con dâu, mẹ quên luôn đứa con trai ruột

Không thì tại sao lại đến bây giờ mới dậy, còn nghỉ việc nữa. Không phải do cả hai đứa đêm qua thức khuya mà ra sao?

Nghe đến đây, cô lắc đầu xua tay

Không phải...

Dường như lờ mờ đoán ra được mẹ đang hiểu lầm

Định mở miệng giải thích nhưng bà không cho cô nói, xót xa đi đến sờ sờ lên gương mặt

Giai Lệ ngoan của mẹ, đêm qua nó bắt nạt con đúng không?

Khô... - Đang định nói nhưng chợt cô nghĩ đến điều gì đó

Đêm qua hắn trêu chọc cô, còn bảo kiến cắn còn đau hơn cô đánh

Hừ, dám khinh thường sức mạnh của cô


Anh ấy bắt nạt con - cô nhanh chóng điều chỉnh điều muốn nói

????

Hắn đứng bên cạnh, chết trân

Đôi mắt đầy nghi vấn nhìn cô vợ đang đứng bên cạnh mình

Anh... anh bắt nạt em lúc nào?

Cô không nhìn hắn, cúi đầu vờ buồn tủi

Đấy, còn dám chối. Thằng nhóc hư hỏng này - Châu Vỹ chỉ trỏ không cho con trai chút thể diện

Bà dìu con dâu mình đến bàn ăn, không quên tặng hắn cái lườm

Ngoan, ngoan, mẹ mắng nó rồi, con đừng sợ nữa, ha

Châu Vỹ gắp thức ăn bỏ vào trong đĩa của cô. Cố Giai Lệ lén ngẩng đầu nhìn ai đó đang đứng phía xa

Bộ dạng đắc ý như có như không biểu lộ lên khuôn mặt xinh đẹp

Hắn thở dài. Xem ra vợ hắn bây giờ đúng là không thể đắc tội

Tống Tư Duệ đi đến ngồi xuống dùng bữa dưới sự giám sát đầy căng thẳng của mẹ mình

Hắn chỉ ăn vài miếng rồi liền đứng lên

Đi đâu vậy? - Châu Vỹ hỏi

Con đến Thiên Hạc - hắn đáp

Không phải hôm nay con nghỉ hay sao?

Có việc đột xuất

Hắn đến bên cạnh cô, Cố Giai Lệ có chút chột dạ

Không phải đang muốn vạch trần đó chứ?

Nhưng mà mẹ sẽ bên mình thôi

Tống Tư Duệ ngồi bên cạnh, Châu Vỹ phía đối diện kháng nghị


Đang muốn làm gì thế?

Hắn nhìn bà một cái, bàn tay phía dưới bàn xấu xa đặt lên đùi cô gảy gảy

Chỉ là chào buổi sáng thôi

Cố Giai Lệ nhìn bàn tay xấu xa của hắn, rồi nhìn lên gương mặt đẹp trai ngời ngời đang cong lên nụ cười sáng lạn

Em bắt đầu hay là anh?

.....

Bắt đầu cái gì vậy? - Châu Vỹ khó hiểu nhíu chặt mày

Hắn cười nhẹ, nhìn mặt cô đỏ như cắn trúng phải ớt

Để anh vậy

Nói xong liền dùng bàn tay đặt dưới đùi nâng chiếc cằm xinh của cô rồi áp môi của mình lên

Cánh môi hắn lành lạnh, thoang thoảng hương thơm của cafe. Chỉ chạm vài giây thì rời khỏi

Cố Giai Lệ chớp chớp mắt, nhìn sang mẹ chồng đang há hốc vì kinh ngạc. Ngượng ngùng không biết giấu mặt đi đâu, lấy tay che chắn rồi đứng lên chạy đi mất

Sau lưng còn nghe thấy giọng cười sảng khoái của hắn

Chỉ biết chọc ghẹo cô thôi

Xấu xa!!!


Con đi làm đây - nói xong người đàn ông xoay lưng rời đi, bỏ lại mẹ mình đang ngồi đó đông cứng

Cố Giai Lệ chạy ra ngoài vườn, ngồi xổm xuống đất nhổ cỏ

Xích Thố nhìn nữ chủ nhân đang cuống cuồng, nghĩ cô đang chơi. Nhanh chóng chạy đến bên cạnh đào đào vài cái lỗ muốn góp sức

Cô xấu hổ muốn chết, trước mặt mẹ mà lại... sao lại hôn chứ?

Càng nghĩ, gương mặt càng đỏ lên, nóng bừng

Cô quên mất tay đang dính bùn đất đưa lên mặt vỗ vỗ, cố gắng trấn an bản thân. Kết quả khiến trên đó lấm lem

Nhưng cô lại không biết. Thiếu phu nhân đứng lên, cất cao giọng trên sân vườn xanh tươi rộng lớn

Phải đến Thiên Hạc thôi!!!

Gâu

Xích Thố phản ứng nhiệt tình, cô lúc đó cảm thấy có thêm người thì sẽ tăng thêm phần lức mạnh, trực tiếp kéo bạn chó to lớn lên xe của Gray, bảo anh ta đưa mình đi gặp hắn

Người giúp việc trong biệt thự nhìn thấy bộ dạng cô gấp gáp, chưa kịp nói cho cô biết bùn đất dính lên mặt thì chiếc xe đã lao đi mất

Gray ngồi phía trước, nhìn thiếu phu nhân bộ dạng hừng hực muốn tìm người tính sổ. Lại thấy gương mặt cô dính bẩn thông qua kính chiếu hậu. Muốn lên tiếng nhưng cô gái cứ chăm chăm ôm chú chó mà nhìn ra cửa sổ

Thiếu phu... nhân - Gray nói vài lần nhưng cô vì mãi bận tâm đến chuyện xấu hổ hắn làm lúc sáng, không có nghe anh nói

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương