Ăn cơm xong cô chạy loanh quanh khắp nhà. Đã hơn 1 năm cô mất đi ánh sáng rồi, giờ cô muốn nhìn mọi thứ cho đã con mắt. Suy đi nghĩ lại cô chạy thẳng vào nhà tắm nhìn mình trong gương. Trời! Cô gái trong gương trắng trẻo xinh đẹp, đôi mắt to tròn, đôi môi hồng hào khác hẳn cô của ngày trước.

"Em đứng ngây ngốc ở đó làm gì vậy?" Nhật Minh tìm cô khắp ngõ ngách trong nhà không thấy đâu, vừa định vào rửa mặt cho tỉnh táo chút thì lại thấy cô ngây ngốc đứng nhìn mình trong gương.

"Đây là em?"

"Không phải em thì là ai? Em bị cốc rơi trúng đầu thành ngốc luôn rồi à?"

"Không phải!!!! Trước khi em bị mù..... em đâu có trắng trẻo như thế này đâu!"

"Haz, tưởng chuyện gì. Đi ngủ mau!" Nhật Minh đấm nhẹ vào đầu rồi vác cô lên vai đi thẳng về phía phòng ngủ.

"Bỏ em xuống!" Cô tức giận đấm mạnh vào lưng Nhật Minh.

"Đây đây đây, em vội cái gì"

"Cái gì mà vội?" Cô vừa nói dứt lời liền bị Nhật Minh ném "bịch" xuống giường chẳng khác gì ném bao gạo.

"Đây... đây anh đến đây"

What? What? What????

"Gì?" Cô nhìn hắn với anh mắt đề phòng. Nhật Minh thấy cô vậy mặt dày không biết gượng còn làm mặt xấu trêu cô rồi tiến đến gần cô bắt đầu cởi áo.

"Này!!!! Làm cái gì đấy?"

"Thì làm chuyện vợ chồng chứ làm gì! Em hứa thưởng cho anh cơ mà... em định thất hứa sao?" Nhật Minh cố tỏ vẻ đáng thương tròn mắt nhìn cô chằm chằm. Haz, đã bảo miễn dịch với trai đẹp của cô yếu lắm mà! Mà nhìn thấy cứ tội tội, dù sao cũng lỡ hứa rồi... đành vậy thôi chứ sao giờ!

"Được rồi! Lại đây" mạnh miệng thế thôi chứ tim cô đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài vậy. Lúc trước không nhìn thấy gì còn đỡ, giờ nhìn thấy rồi cô thấy không ổn. Haz, mặt mỏng quá cũng khổ!

Vậy đấy, vừa tối qua làm rồi mà tối nay cô cảm giác hắn như kiểu bị "bỏ đói" cả thế kỉ không bằng. Hành cô "lên bờ xuống ruộng" xuốt cả buổi tối. Chết cô mất thôi! Mai khỏi xuống giường, sáng mai cô cho nhịn bữa sáng luôn tội không biết tiết chế!!!

________

Sáng hôm sau.

"Vợ!!!!!".

"Cái tên hâm này, anh bình thường một chút được không hả? Sao lúc trước em thấy anh đẹp trai bao nhiêu giờ em lại thấy anh đáng ghét bây nhiêu thế hả!!!!" Cô tức giận gầm inh lên.

"Hôm nay anh phải đến cty xử lí chút chuyện, em giúp anh thay đồ đi!"

"Cái gì cơ? Anh không có tay à!" Cô coi thường nhìn hắn.

"Vợ! Em phải giúp anh thay đồ mới đúng chứ" Nhật Minh rúc rúc đầu vào hõm cổ Di Nhiên làm nũng.

"Tránh ra!!! Em đang đau nhức hết người rồi. Không phải tại anh thì ai, biến ra!"

"Em không làm bữa sáng sao? Anh đói! Em định để anh nhịn đói đi làm sao?"

"Haxxxxx, được rồi! Kiếp trước em mắc nợ anh bao nhiêu tiền?"

"Sao lại là nợ tiền? Không phải nợ tình cảm à?"

"Nợ tiền, là nợ tiền đấy! Em chắc chắn luôn!"

"Anh không hiểu em nói gì cả" Nhật Minh thấy Di Nhiên thay đồ rồi đi xuống bếp cũng lẽo đẽo theo sau.

"Nói thêm một câu nữa là nhịn" cô quay lại nhìn chằm chằm Nhật Minh cảnh cáo.

"Em quá đáng!"

"Phải vậy anh mới chịu nghe lời!"

Tuy nói vậy thôi nhưng cô cảm thấy cực kì hạnh phúc. Có người chồng đáng yêu như vậy cô chẳng cảm thấy phiền chút nào, nhưng tại hiểu tính hắn quá rồi nên nếu nương tay một cái là hắn lấn tới luôn nên cô phải rắn một chút không chết mệt với hắn ngay.....

Làm cơm xong cô bảo Nhật Minh gọi ông nội và bố mẹ xuống còn cô lên phòng làm vscn xong xuống. Ăn xong công việc của Nhật Minh vẫn là rửa bát, rửa xong lại lên phòng mè nheo muốn cô giúp hắn thay đồ. Chẳng hiểu sao cô lại thấy hắn đáng yêu mới khổ! Lè nhè một lúc cuối cùng cô cũng phải chào thua, đứng dậy lấy đồ thay giúp hắn -.-

"Cà- vạt thì anh tự thắt đi, em không biết thắt đâu nha"

"Anh dạy em, lần sau em phải nhớ để thắt cho anh đấy!" Hắn không phải lười mà đơn giản hắn chỉ muốn được cô quan tâm, hắn muốn cô can thiệp vào tất cả "ngõ ngách" trong cuộc sống của hắn. Hắn muốn cô bên cạnh hắn, hắn muốn mọi thứ xung quanh hắn đều có sự xuất hiện, can thiệp từ cô.

Thay đồ xong liền vội vàng đi chỉ để lại cho cô một nụ hôn tạm biệt. Haz, đi rồi! Cuối cùng cũng đi rồi, cuối cùng cô cũng được ngủ rồi. Vừa nằm xuống cô lại nhớ ra đồ ăn trong tủ lạnh hết mất rồi, nên lại phải dậy đi siêu thị. Mua đồ ăn về xong chuẩn bị cho bữa trưa luôn là vừa, hazz. Lần sau không biết tiết chế cô sẽ cho hắn ngủ phòng khách!!!

__________

Tuy là một sắc nữ nhưng khổ cái iêm không viết được cảnh H+, các bác thông cảm😂

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương